NHỮNG BÀI THƠ TÔI YÊU!
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 46 bài trong đề mục
duongquoctam 13.07.2009 21:21:16 (permalink)
ĐỜI ANH, EM ĐÃ ĐI QUA...

Đời anh em đã đi qua
Sáng thơm như một luồng hoa giữa đời
Hiểu làm sao hết em ơi
Bốn nǎm kì diệu đất trời nhờ em
Ngôi nhà, cánh cổng trái tim
Khóm cây, con mắt ngày đêm đón mừng
Em đi, anh ngóng trông chừng
Anh về, miệng đã gọi lừng: em ơi!
Bữa ǎn thành một hội vui
Có em gắp với, rau thôi cũng tình;
Cảnh thường cũng hoá ra xinh;
Có em, anh hết ngẫm mình bơ vơ

Bốn nǎm đầm ấm say sưa
Tình yêu có biết hạn bờ nào đâu
Bốn nǎm nhưng cũng qua mau
Cõi trần ai có ở lâu thiên đường;
Giã từ, từ biệt đôi phương
Đôi nơi, đôi ngả, đôi đường: khổ anh!
Bốn nǎm, lại khép trời xanh
Nhớ em như một mộng lành mà thôi
Từ đây anh lại trong đời
Bữa cơm ngồi với một đôi đũa cầm;
Giường kia một bóng anh nằm;
Phòng vǎn một sách đǎm đǎm sớm chiều.
Muôn vàn cảm tạ em yêu
Chất cho anh biết bao nhiêu ân tình
Ai hay anh đã để dành
ánh hương một thuở, thơm thanh suốt đời
Sống bằng nhớ lại nguồn vui
Nhớ khi ôm cả đất trời cùng em...

                                   Xuân Diệu

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2009 21:24:25 bởi duongquoctam >
#31
    duongquoctam 13.07.2009 21:27:39 (permalink)
                 Yêu

    Yêu là chết trong lòng một ít
    Vì mấy khi yêu mà đã được yêu.
    Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu;
    Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết

    Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.
    Tưởng trǎng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
    Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
    - Yêu, là chết trong lòng một ít.

    Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
    Những người si theo dõi dấu chân yêu.
    Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.
    Và tình ái là sợi dây vấn vít
    Yêu, là chết ở trong lòng một ít

                                              Xuân Diệu


    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2009 21:33:47 bởi duongquoctam >
    #32
      duongquoctam 13.07.2009 21:31:33 (permalink)
      AI ĐI TU

      Trời sầu đất muộn thế ru
      Ban đầu em đã đi tu vội vàng
      Chân trời oán hận tràn lan
      Lỗi từ phương trượng u hàn niềm hoa
      Bây giờ ngó lại người ta
      Gẫm rằng thiên hạ ai là đi tu.

                                         Bùi Giáng
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2009 21:32:39 bởi duongquoctam >
      #33
        duongquoctam 14.07.2009 00:36:44 (permalink)
        ĐƠN LẠNH
         
        Em ra đi bỏ ta trong bỡ ngỡ,
        Những ân tình ngày cũ vất sau lưng,
        Biêt tìm đâu mốt chút ánh trời hừng
        Le lói chiếu sưởi cõi tình băng giá.
         
        Em bỏ đi xô ta vào sa ngã,
        Vướng bùn lầy trong ngõ tối nhớ nhung
        Bàn tay khô cố níu cho cạn cùng
        Dòng ký ức trong khung trời xưa đó.
         
        Ngày bên nhau đôi ta từng có
        Biết bao điều say đắm, thương yêu
        Rồi cô đơn xô nát một chiều,
        Ta đứng đợi, em đã không về nữa
         
        Ngôi nhà ấy từ đây không khóa cửa
        Vắng em rồi, cần gìn giữ điều chi?
        Em ra đi, ta cay đắng thầm thì
        Tình buốt giá lê đời trong đơn lạnh...
                                                               DUONGQUOCTAM


            

        #34
          duongquoctam 16.07.2009 09:41:10 (permalink)



          THU ĐÃ VỀ CHƯA?


          Trời đã vào thu chưa hở em?
          Lá vàng có phủ lối êm đềm?
          Công viên ngày nào mình dạo bước
          Giờ chỉ mình ta trong lãng quên.
           
          Sài Gòn vào thu rồi phải không?
          Cỏ úa tàn phai rã tan lòng
          Người ơi! Chỉ cách tầm tay ngắn,
          Mà như cách cả một nỗi lòng
           
          Ai trở về đây, nhặt lá vàng?
          Của mùa thu trước, thưở mơ màng
          Xin giữ dùm ta mùa thu chết
          Tàn theo chiếc áo, em sang ngang.
                                                06/06/2009
                                                Dương Quốc Tâm

          #35
            duongquoctam 16.07.2009 12:30:44 (permalink)
            Thư Em
             
            Em gom nắng nhạt vào trang giấy,
            Gởi về thăm tôi trong phút giây
            Yêu thương ngày cũ em có giữ?
            Hay để trôi theo tháng năm dài?
             
            Có nhớ không em, những ngày xưa...?
            Trời khuya dạo bước, sao lưa thưa...
            Tay trong tay, công viên giá lạnh
            Môi trao môi, thương nhớ sao vừa...
             
            Tôi nhớ nụ môi ngọt, thơm nồng
            Của thưở vào yêu, mỏi mòn trông
            Nụ hôn ngày ấy, giờ xa lắm!
            Em, tôi cách trở mấy dòng sông.
             
            Nhận được thư em, tôi rất vui
            Đọc thư tôi lại thấy ngậm ngùi
            Trong thư em bảo :"Đò không đợi"
            Bến đã sạt bờ, em xa tôi.
             
            #36
              duongquoctam 30.07.2009 08:45:35 (permalink)
              MÃI ĐỢI

              Cố nhân hai tiếng cố nhân!
              Thì thầm ta gọi bao lần rồi em?
              Trăng khuya ai ngắm, ai xem?
              Gió khuya ai đợi, ai thèm lả lơi?
              Em nay phiêu bạt phương trời?
              Cho ta ngóng đợi trăng rơi một mình.
              Không gian sao cứ lặng thinh
              Cho đôi mắt đói dõi nhìn xa xăm.
              Một thân côi cút đêm nằm.
              Ta đây mãi đợi trăm năm một người.
               


              #37
                duongquoctam 03.08.2009 01:08:07 (permalink)



                EM ĐI
                 
                Em đi chiều ấy mưa rơi...
                Tim tôi chết lặng một thời yêu đương.
                Em đi để lại nỗi buồn
                Vương trong đáy mắt, trời tuôn giọt sầu
                 
                Trời thương cho mối tình Ngâu
                Chờ cho Ô Thước bắt cầu em sang
                Em đi để lại ngỡ ngàng...
                Chân tôi lê giữa hai hàng nến rưng.
                #38
                  duongquoctam 03.08.2009 01:10:07 (permalink)
                    CẠN TÌNH
                   
                  Có phải chăng trăng đã cạn tình?
                  Không còn soi dấu bóng lung linh?
                  Ta dìu nhau trở về tiền kiếp
                  Uống cạn cùng nhau nét nguyên trinh...
                   
                  Em hững hờ trong những môi hôn,
                  Vén tóc đưa ngang một cõi hồn
                  Anh về vét lại hương tình cũ...
                  Tẩn liệm dư hương để vùi chôn.
                   
                  Khúc khích tiếng cười trong cõi nhớ,
                  Thưở hàn vi với những vô tư...
                  Rấm rức nỗi đau trong tiếng khóc.
                  Nhọc nhằn trong cõi sống hư vô...
                   
                  Em xua nỗi buồn trong tàn tro
                  Tay lùa trong tóc như tơ vò
                  Nửa chiều hương tóc sao cách trở
                  Trăng cúi đầu, dấu nỗi buồn xo...
                                                          Dương Quốc Tâm

                   



                  #39
                    duongquoctam 08.08.2009 13:19:50 (permalink)
                                   LÒNG CHA

                                       Ơn Cha như núi cao dày
                              Ơn Cha biển rộng sông dài là đây
                                      Yêu thương con đến vạn ngày
                             Từ lọt lòng mẹ tới ngày lớn khôn
                                      Dù bao sóng gió dập dồn
                             Cha nai lưng chịu chẳng hờn oán chi
                                     Tập con từng bước chân đi
                             Dìu con qua những gập ghình, gian nan
                                     Yêu con hơn ngọc, hơn vàng,
                             Vì con Cha đã quên dần tuổi xanh
                                     Lo con từng buổi học hành
                             Lo cho đến lúc con thành thất gia
                                    Lo con mưa nắng đường xa
                             Sợ con thiếu thốn đâm ra buồn lòng
                                    Yêu con lòng Cha mỏi mong,
                             Con được sung sướng, cực lòng Cha cam.
                                    Việc gì rồi Cha cũng làm,
                             Miễn con thơ được đầy tràn niềm vui.
                                    Miễn môi con thắm nụ cười
                             Là Cha như thấy trong người thảnh thơi
                                   Con yêu Cha lắm Cha ơi!
                             Cầu con sẽ được suốt đời bên Cha!
                                                                                      Thien Trang
                    #40
                      duongquoctam 11.08.2009 00:02:53 (permalink)
                      Nhớ Mẹ
                                                                              Bế Kiến Quốc


                      Buồn hay vui, con cũng đã quay về
                      Đi lẫn vào dòng người vừa tan tầm Máy Dệt
                      Những hạt bông trên áo quần, trên tóc
                      Ai thì không nhận ra, con thì con nhận ra
                      Vì ngày xưa khi tan tầm về nhà
                      Mẹ cũng có những hạt bông như thế
                      Và thời gian - khi con còn bé
                      được chia theo thời gian của mẹ, thành ca sáng, ca chiều, ca đêm
                      Và căn bệnh đầu tiên mà con biết, là từ mẹ: bệnh tim
                      Vì thế, khi thấy con làm thơ, mẹ buồn nhưng chẳng nói
                      Giữa nghề dệt ngôn từ với nghề dệt vải
                      Mẹ biết, chọn nghề gì con cũng gặp gian nan
                      Giờ thì muộn rồi. Ca sáng vừa tan
                      Những người thợ ra về - những hạt bông trên áo quần, trên tóc...
                      Bốn mươi năm... ngỡ có gì đâu khác?
                      Chỉ mẹ đã không còn. Và con lại bệnh tim...


                      #41
                        duongquoctam 11.08.2009 00:38:44 (permalink)
                        Mẹ Ơi, Đời Mẹ
                                          Huy Cận
                         

                        Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều
                        Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng
                        Mà lòng yêu sống lạ lùng
                        Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.
                        "Đắng cay ngậm quả bồ hòn,
                        Ngậm lâu hoá ngọt!" Mẹ còn đùa vui!
                        Sinh con mẹ đã sinh đời
                        Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?
                        Quanh năm có nghỉ ngày nào!
                        Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.
                        Rét đông đi cấy đi cày
                        Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.
                        Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài
                        Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.
                        Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,
                        Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.
                        Cắn răng bỏ quá trăm điều
                        Thuỷ chung vẫn một lòng yêu đời này.
                        Mẹ là tạo hoá tháng ngày
                        Làm ra ngày tháng sâu dày đời con.
                        #42
                          duongquoctam 11.08.2009 01:04:25 (permalink)
                          BÀI THƠ DÂNG MẸ

                                                                            Trần Kiêu Bạc
                           

                                                            (Dành tặng những người không còn Mẹ)

                          Khi nắm đất sau cùng lắp kín mộ sâu
                          Con trở về nhà một mình trống vắng
                          Trên ngực con nở đóa hoa hồng trắng

                          Quỳ trước bàn thờ cam phận mồ côi
                          Lạy Mẹ một đời tất tả ngược xuôi
                          Lạy gót chân sạm đen theo nắng gió
                          Lạy đuôi mắt chân chim lệ đổ
                          Lạy từng đường nhăn trán Mẹ thêm sâu

                          Lạy tóc bạc phơ trắng cả mái đầu
                          Lạy đêm từng đêm thức cho con ngủ
                          Lạy áo sờn vai , lạy mưa dầm nắng đổ
                          Lạy hạt sương trên áo Mẹ hừng đông

                          Lạy đôi tay chai sần vất vả quanh năm
                          Lạy ngàn âu lo, lạy trăm trăn trở
                          Lạy ngày bao dung, lạy đêm tha thứ
                          Lạy lời ru êm, lạy dòng sữa yêu thương

                          Con quỳ đây lạy Mẹ đến vô cùng
                          Trong hương khói tìm đâu hình bóng Mẹ

                          Nửa đoạn đời sau trong miền dâu bể
                          Vẫn mang nặng hoài hai chữ mồ côi
                          Những lạy này xin dâng Mẹ, Mẹ ơi!

                          #43
                            duongquoctam 11.08.2009 01:21:34 (permalink)
                            NGỒI BUỒN NHỚ MẸ TA XƯA...
                                                                     Nguyễn Duy

                            Bần thần hương huệ thơm đêm
                            khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
                            chân nhang lấm láp tro tàn
                            xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào
                            Mẹ ta không có yếm đào
                            nón mê thay nón quai thao đội đầu
                            rối ren tay bí tay bầu
                            váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa
                            Cái cò... sung chát đào chua...
                            câu ca mẹ hát gió đưa về trời
                            ta đi trọn kiếp con người
                            cũng không đi hết mấy lời mẹ ru
                            Bao giờ cho tới mùa thu
                            trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
                            bao giờ cho tới tháng năm
                            mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao
                            Ngân hà chảy ngược lên cao
                            quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm...
                            bờ ao đom đóm chập chờn
                            trong leo lẻo những vui buồn xa xôi
                            Mẹ ru cái lẽ ở đời
                            sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
                            bà ru mẹ... mẹ ru con
                            liệu mai sau các con còn nhớ chăng
                            Nhìn về quê mẹ xa xăm
                            lòng ta - chỗ ướt mẹ nằm đêm xưa
                            ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
                            miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương
                                                                         Saigon, Mùa thu 1986
                            #44
                              duongquoctam 11.08.2009 01:30:23 (permalink)
                               Chiếc lá đầu tiên 
                                                                                
                                                                       Hoàng Nhuận Cầm
                              Em thấy không, tất cả đã xa rồi
                              Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
                              Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
                              Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say

                              Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
                              Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
                              Con ve tiên tri vô tâm báo trước
                              Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu

                              Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
                              Lời hát đầu xin hát về trường cũ
                              Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ
                              Sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm

                              Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
                              Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
                              Ôi nỗi nhớ có bao giờ nhớ thế
                              Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi

                              "Có một nàng Bạch Tuyết, các bạn ơi,
                              Với lại bảy chú lùn rất quấy"
                              "Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy"
                              (Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao)

                              Những chuyện năm nao những chuyện năm nào
                              Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
                              Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
                              Trên trán thầy tóc chớ bạc thêm

                              Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
                              Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
                              Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
                              Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi

                              Em đã yêu anh, anh đã xa rời
                              Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
                              Anh nhớ quá! Mà chỉ lo ngoảnh lại
                              Không thấy trên sân trường - chiếc lá buổi đầu tiên.
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 46 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9