KIẾP SẦU ĐAU
MEN SẦU
Nếu ngủ được quên ngay đều hiện tại
Thì nhẹ nhàng trút cạn giọt men cay
Nhưng tiếc thay, sau giấc ngủ nồng say
Trăm điều dậy gieo tim này nghiệt ngả.
Ngắm vầng trăng nghe lòng dường như đã...
Uống men sầu cố nén chuyện hôm qua
Ly rượu nhạt hay hồn ta quá xót xa
Rồi lặng lẻ quay về nơi xuất phát.
Đời cay đắng áo sờn rách nát
Tình trớ trêu bi đát khôn cùng
Đường muôn lối sương phủ chập chùng
Biết về đâu, thuỷ chung còn bỏ ngỏ!!!
sd
Biết về đâu khi ánh trăng mờ tỏ
Chẳng thể nào soi rạng rõ lối về
Biết khi nào ta mới tỉnh cơn mê
Chôn tiếc nuối vào lê thê nỗi nhớ!
Chuyện hôm qua trong ta đầy bỡ ngỡ
Mượn men cay xin đập vỡ sầu bi
Người quên rồi từ người bước chân đi
Chén đưa tiễn là chén ly biệt hận.
Rượu hãy uống để đổi thay số phận
Sau cơn say sẽ quên phấn hương nồng
Dù cuộc đời này còn lắm long đong.
Ta cúi xuống để quên tình đen bạc...
Xin phép vài dòng hoa anh nhé!
_____________________________
HKT
KHỐI SẦU CÒN VƯƠNG Tim rộn rả để rồi đi lạc bước Nỗi đau này ta xin tạc thiên thu Ôm cay đắng - vùi lấp những điệu ru Bằng vần thơ dệt từ dòng huyết đỏ. Đã bao niên dưới vầng trăng rạng tỏ Hồn vân vu như muốn bỏ thân này Đan kỉ niệm theo tháng rộng năm dài Khơi dĩ vãng ép hình hài đau khổ. Tình trớ trêu hay đời nhiều cám dỗ Rẽ nợ duyên cho hơi thở nặng trì Mượn ly rượu ta khỏa lấp thương bi Khi tỉnh dậy cả một khối sầu tê tái!
KHỐI SẦU CÒN VƯƠNG Tim rộn rả để rồi đi lạc bước Nỗi đau này ta xin tạc thiên thu Ôm cay đắng - vùi lấp những điệu ru Bằng vần thơ dệt từ dòng huyết đỏ. Đã bao niên dưới vầng trăng rạng tỏ Hồn vân vu như muốn bỏ thân này Đan kỉ niệm theo tháng rộng năm dài Khơi dĩ vãng ép hình hài đau khổ. Tình trớ trêu hay đời nhiều cám dỗ Rẽ nợ duyên cho hơi thở nặng trì Mượn ly rượu ta khỏa lấp thương bi Khi tỉnh dậy cả một khối sầu tê tái! SĐ Tỉnh làm chi? Cho đau thương mãi mãi, Vẫn trọn đời làm khờ dại trái tim Đời không anh, em như mỏi cánh chim Mặc giông tố nhận em chìm, đau tủi Dòng đời cứ trôi, tình người hắt hủi Chỉ mình em bước lầm lũi đường dài, Biết về đâu để tìm được tương lai? Để tiếng khóc không còn ngày mai nữa. Uống đi anh, xin anh đừng lần lữa, Chén cay nồng cho cạn bữa tiệc vui Thầm xin anh giữ mãi được nụ cười Em xin gánh chịu thay người.... đau đớn.
.....
Uống đi anh, xin anh đừng lần lữa, Chén cay nồng cho cạn bữa tiệc vui Thầm xin anh giữ mãi được nụ cười Em xin gánh chịu thay người.... đau đớn. _____________________________
HKT
Nhấm men cay ta tập làm người lớn Tắm phong sương lòng hớn hỡ đăng trình Gội hoàng hôn mắt đắm nhìn trăng sáng... Lúc trở mình bóng dáng cưỡi trùng dương. sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2010 17:56:59 bởi SĨ ĐOAN >
LỆ TRÀN
Tình thuở ấy dạt dào ấm áp
Suối nguồn thơ phúc đáp liên canh.
Em về bỏ lại mình anh
Trần gian hạn hẹp- long lanh lệ tràn! Dạ khắc nhớ mơ màng sánh bước
Đêm từng đêm mộng ước đong đầy
Vần thơ em dệt nét ngây
Chữ thương anh vẽ vui vầy kính yêu.
Còn đâu nữa những chiều tâm sự
Lời nhẹ nhàng thốt tự con tim!
Vầng trăng nhân chứng êm đềm
Đưa ta vào mộng nhấn chìm thiên thu.
Lời nói cũ dường như còn đấy Giọng êm êm như vấy cơn sầu, Tìm người giờ biết tìm đâu...? Trong tim còn giữ bao câu ân tình... Hơn nửa kiếp nghiêng mình kính cẩn Bước vào- ra thơ thẩn vơi đầy Còn đâu giây phút sum vầy Ai gieo con tạo cơ cầu đắng cay! Cảnh trái ngang ai bày dang dở Cho đôi mình chịu lỡ làng yêu.... Giờ cam đau xót trăm chiều, Khi ta không thể cùng dìu bước nhau. Nhớ nhau lắm đành trào ngấn lệ Giờ yêu đương chỉ thể là mơ Em về bên ấy xa mờ Anh giờ đau khổ cơ hồ cuồng điên....
Nước mắt con ướt hai hàng
Khi cha vĩnh biệt vội vàng ra đi
Nhớ những khi vào ra sớm tối
Nhớ những khi lặn lội vì con
Tiếc chi thân xác mỏi mòn
Chỉ mong con được vuông tròn.... Cha ơii!
Phút chia ly rối bời trí óc,
Giây giã từ khô khốc hầu con
Tiếng gọi cha chẳng được tròn,
Nghẹn trong tiếng nấc, con còn sầu bi....
Trong lòng con luôn hy vọng mãi,
Cầu cha luôn mãi mãi cùng con
Cho con chữ Hiếu được tròn,
Cho câu Dưỡng Dục mãi còn khắc ghi.
Giờ cách biệt chia ly hai lối.
Đớn đau lòng không nói được chi.
Linh sàng hương khói con quì,
Nhớ cha con nguyện tạc ghi lời vàng.
Cha ra đi bàng hoàng nỗi nhớ
Cha ra đi bỡ ngỡ lòng con.
Cha ơi! Một da sắc son...
Cầu cha mãi được ngủ ngon giấc nồng.
Nhớ cha trĩu nặng nỗi lòng.
Mạn phép Anh Hiệp, em thay người bạn cũ chia sẻ cùng anh nỗi đau mất người thân. Mong anh hiểu và thông cảm!
Nguyện Cầu Hương Linh Cụ Ông PHẠM VĂN HUYỆN sinh năm 1938, tạ thế ngày 5.5.2010 nhằm ngày 22.3 năm Canh Dần, hưởng thọ trần thế 73 tuổi sớm được an trú trong nước Phật, đồng nguyện gia quyến luôn được an vui, vượt qua được nỗi đau hôm nay. Em Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2010 16:33:26 bởi Kẻ Ngông >
Thành kính phân ưu cùng anh và gia quyến! Tha lỗi cho em vì biết tin muộn...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2010 23:31:59 bởi THƯƠNG GIANG >
Chỉ còn vài giây phút nữa thôi, Cha tôi sẽ mãi xa tôi rồi, Xác thân cha gởi miền đất Mẹ, Cha gởi tình tôi trong cút côi....!
xin chia buồn cùng anh và gđ
Nhớ triền miên bay xuyên hoa lá Vượt đồi non lướt con sóng biếc... Em phương nao ngọt ngào vương đọng? Để lòng anh thâu canh nhung nhớ!!! sd Nhớ ngày nào lòng xuân phơi phới
Đi về đâu ngọn gió xuân khơi
Anh phương nao hoa rơi tầm tã
Mưa còn mưa thương nhớ ru đời
MT
Sóng Tình
Dìu anh qua cõi sầu đau
Qua bờ biển cát rì rào sóng ca
Người tình hỡi người tình xa
Vẫn gần gần lắm thơ ca ru hồn
Dìu anh giọt nắng môi hôn
Rơi vần thơ ấm giận hờn ra khơi
Biển hoàng hôn đỏ tuyệt vời
Nhuộm môi em ngọt tẩm lời thơ yêu
Dìu anh khẽ bước vào chiều
Biển xanh xanh ngát dấu yêu chập chờn
Trăng về tô nét môi son
Trăng hôn biển nhớ từng cơn sóng tình
Dìu nhau dâu bể lặng thinh
Im nghe trời đất chỉ mình mình thôi
Dìu nhau thương nhớ lên ngôi
Nghe tim mình đập từng hồi mạch yêu
Hồng Quế
Sóng Tình
Dìu anh qua cõi sầu đau
Qua bờ biển cát rì rào sóng ca
Người tình hỡi người tình xa
Vẫn gần gần lắm thơ ca ru hồn
Dìu anh giọt nắng môi hôn
Rơi vần thơ ấm giận hờn ra khơi
Biển hoàng hôn đỏ tuyệt vời
Nhuộm môi em ngọt tẩm lời thơ yêu
Dìu anh khẽ bước vào chiều
Biển xanh xanh ngát dấu yêu chập chờn
Trăng về tô nét môi son
Trăng hôn biển nhớ từng cơn sóng tình
Dìu nhau dâu bể lặng thinh
Im nghe trời đất chỉ mình mình thôi
Dìu nhau thương nhớ lên ngôi
Nghe tim mình đập từng hồi mạch yêu
Hồng Quế SÓNG NGẦM Bờ thương bờ nhớ yêu kiều Mênh mang trải rộng đọng nhiều tơ vương Nét son rực rỡ nhật thường Sương rơi mờ nhạt thê lương sóng đời. Nhớ yêu Người ở chân trời Hương nồng vị ngọt nhuộm lời trinh nguyên Ru lòng nửa cõi bình yên Ngàn năm thêu dệt nên duyên tình nồng. Mượn vần tô sắc tươi hồng Cho môi đỏ thắm cho lòng ai vui... Lãng quên giây phút ngậm ngùi Tìm chân hướng thiện ngọt bùi sẻ trao. Tim yêu theo đợt sóng trào Thiên thu vẹn giữ trọn màu thủy chung Đường trần nhẹ bước ung dung Nhìn mây, tắm gió chẳng chùng mối tơ! sd
CHỜ , MONG... Ngủ đi em trong mơ ta gặp Vầng hào quang đầy ấp tim yêu Nhớ nhung da diết những chiều Mong ngày hạnh ngộ thỏa điều tương tư! sd
Hè
Đã về...
Phượng rơi rơi
Ve sầu rỉ rả... !!!
Hối hả áng mây đen
Gió lấn chen thổi mạnh
Trăng u buồn... len lén lùi nhanh
Lòng thổn thức, buâng khuâng dòng châu lệ
Ngẩn ngơ sầu, dạ chứa chan, tình mãi vương mang...
Ôi năm tháng chóng điều tàn, dặm đàng lê chân bước!!!
NHỚ... Trăng dệt tình ai nhuộm sắc vàng? Lung linh mặt nước ánh mơ màng! Long lanh tỏ sáng về muôn lối
Huyền diệu thanh ngời đến nẻo đàng. Lá đọng ngàn non chim hớn hở
Gió reo đồng nội lúa hân hoan. Thả hồn say mộng hoà quang cảnh Uống trọn dòng men nhớ dáng nàng SD
THƯƠNG
Nét bút tình thơ lóng lánh vàng
Đêm trăng tỏa mộng vén mây màng
Anh về lấp lánh đường qua ngõ
Em đợi nôn nao góc cuối đàng
Thương nhớ về theo lòng rộn rã
Yêu đương ghé lại nhịp tình hoan
Kiếp sầu đau gửi theo mây gió
Suối ngọt trầm hương tắm với chàng
Hồng Quế
Mùa Chia Tay
Hè đã về bầy ve sầu ngồi khóc
Mùa chia tay giây phút nữa xa nhau
Dáo dát tìm anh bên hàng phượng đỏ
Hoa rơi đầy như nước mắt hư hao
LHM
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: