KIẾP SẦU ĐAU
Chiều
Sợi tím
Cuốn hồn ta
Đan vào thế giới riêng
Em bồi hồi , lo sợ…
Mật ngọt ái tình
Ánh lung linh
Đắm mình
Say!
Ờ!
Hay hay
Hương vị lạ
Đa tạ đất trời
Vạn lời khôn diển tả.
Mộng thơ Bước qua mấy dặm nẻo đàng Thầm thì lá hát mơ màng gió ru... Mộng thơ ta dệt từ từ Hồng xanh đỏ tím bảo lưu tâm hồn Ngày kia giông bão dập dồn Sợi tơ thuở ấy phai mòn sắc xưa. Ngậm ngùi dưới ánh sao thưa Sương rơi đẫm áo hồn chưa trở về. SD
Hư ảo Anh vần trăng long lanh trên mặt nước
Rạng tinh khôi khơi mộng ước nhân loài
Nhìn liễu rũ dạ nuối tiếc u hoài Lòng nức nở nhưng ai nào thấu tỏ
Hãy khoe mình trước gío chiều, rán đỏ
Chờ trăng lên cùng thỏ thẻ bên dòng
Hương vi ái luôn đượm sắc tươi hồng
Ngời lấp lánh cho cõi lòng ấm áp 07.10.10 SD
Mơ...
Miền Nam nắng nhạt... em nào hay
Trống vắng...buông hồn khói thuốc bay
Dõi bóng tìm chim nơi cuối nẻo
Mơ ngày hạnh ngộ sánh cùng ai.
sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2010 23:49:21 bởi SĨ ĐOAN >
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Mơ...
Miền Nam nắng nhạt... em nào hay
Trống vắng...buông hồn khói thuốc bay
Dõi bóng tìm chim nơi cuối nẻo
Mơ ngày hạnh ngộ sánh cùng ai.
sd
chào SD, nb góp ý nha
Miền Nam nắng vẫn hồng anh hỡi
khói thuốc vấn vương hồn lữ thứ
cánh chim vùng vẫy cao bay
bốn biển...năm châu bỗng thấy gần....
nhabe
chào SD, nb góp ý nha
Miền Nam nắng vẫn hồng anh hỡi
khói thuốc vấn vương hồn lữ thứ
cánh chim vùng vẫy cao bay
bốn biển...năm châu bỗng thấy gần....
nhabe
Cám ơn bạn nhabe nhiều
Sải cánh chim trời tìm bến đổ Năm châu bốn bể biết đâu tầm? Nắng hồng ấm áp không qua ngỏ Hoa tuyết là đà giá buốt tâm. sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2010 19:26:14 bởi SĨ ĐOAN >
Tưởng chừng Mới tương ngộ nay giờ giã biệt Nghe nhịp sầu hủy diệt tim son Em ơi! Gió thổi ngàn non Tưởng chừng hơi thở thơm nồng bên tai! sd
Nghiêng mình kính tiễn Tình cờ đọc mấy vần thơ Xót tình nhân thế - lệ mờ hoen mi. Kiếp người ngắn ngủi- thương bi Đọa đày thân xác lưu gì thế gian? Buồn thay, sách định thiên đàng Cưỡng cầu khó đặng miên man tình sầu. Tôi xin kính cẩn nghiêng đầu Tiễn người quá cố - đượm bầu tang thương. sd Sd xin chia buồn cùng Sao Hom, mong bạn sớm lấy lại thang bằng.
Nghiêng mình kính tiễn Tình cờ đọc mấy vần thơ Xót tình nhân thế - lệ mờ hoen mi. Kiếp người ngắn ngủi- thương bi Đọa đày thân xác lưu gì thế gian? Buồn thay, sách định thiên đàng Cưỡng cầu khó đặng miên man tình sầu. Tôi xin kính cẩn nghiêng đầu Tiễn người quá cố - đượm bầu tang thương. sd Sd xin chia buồn cùng Sao Hom, mong bạn sớm lấy lại thang bằng.
Sĩ Đoan ơi, cám ơn Người Trái tim đa cảm, tình đời mênh mang Chạm nỗi đau biết sẻ san Tỏ bày thương cảm, trách than ngậm ngùi ! Lá vàng rơi, dứt một đời Xót xa mong kiếp luân hồi khởi quay ! SH
Đâu phải thế này Gió nương nhẹ sương rơi Bám vào vai thủ thỉ Ta nghe và ngẫm nghĩ Đấy hồn thơ em về. Ôi tỉnh mịch tư bề Bước chân như hoang dại Phải chi em ở lại Ta đâu phải thế này!!! sd
Nỗi niềm Vì ai ngã bóng nghiêng hình Cho tim loạn nhịp cho tình lặng câm? Trách ai, ai trách âm thầm Để thương để nhớ xa tầm vói tay? Lặng nhìn bóng đổ chiều nay Nao nao tấc dạ giãi bày nên chăng? Cớ sao mờ nhạt ánh trăng Chị Hằng khuất dạng mây giăng tư bề? Còn đâu bể hẹn non thề Trơ trơ ghềnh đá bên lề thác sâu? Nỗi niềm ai tỏ từ đâu Tạo nên con sóng bạc đầu nổi trôi! Lặng yên tiếng vọng xa xôi Ngàn năm tha thiết để rồi mờ phai. sd Chiêm Bao
Lắng nghe tim đập nỗi niềm
Run tay gõ chữ chiều nghiêng anh về
Em đi lạc bước sơn khê
Mưa ngâu chắn lối bốn bề anh ơi!
Trách trời trách đất chơi vơi
Xin đừng có trách xa xôi trăng vàng
Sầu em theo gió lang thang
Theo mây lạc cõi thiên đàng ngủ quên
Trong mơ mờ ảo bồng bềnh
Nghe trùng dương sóng gọi tên chị Hằng
Anh là biển hay là trăng?
Ai ru sóng vỗ cho rằm ngất ngây
Lời buồn anh trói giấc say
Cho em mơ mãi thiên thai ảo huyền
Hồng Quế
Nơi điểm hẹn xuôi dòng bến đỗ Đáp bờ yêu hoa trổ hương nồng Bên nhau ta trọn tấc lòng Có chung có thủy thỏa mong thệ nguyền.
Đâu phải thế này Gió nương nhẹ sương rơi Bám vào vai thủ thỉ Ta nghe và ngẫm nghĩ Đấy hồn thơ em về. Ôi tỉnh mịch tư bề Bước chân như hoang dại Phải chi em ở lại Ta đâu phải thế này!!! sd
Thôi Nhé Thế Này
Thôi nhé kiếp sầu đau
Cho anh thơ nghẹn ngào
Loang đêm tàn vết mực
Trầm tích đợi trăng sao
Anh đừng nhé thế nầy
Làm hồn thơ em vỡ
Bước đi mà không nỡ
Nhìn anh buồn miên man
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2010 06:38:23 bởi DongSuoiNgot >
Thôi Nhé Thế Này
Thôi nhé kiếp sầu đau
Cho anh thơ nghẹn ngào
Loang đêm tàn vết mực
Trầm tích đợi trăng sao
Anh đừng nhé thế nầy
Làm hồn thơ em vỡ
Bước đi mà không nỡ
Nhìn anh buồn miên man
Hồng Quế Cùng về hái trăng Vành trăng khuyết, tàn Đêm đông mờ ảo Hay khóc bên đàng Chơi vơi sầu não. Ai đã sang ngang Thuyền tình lảo đảo Hờn thả mơ hoang Lấp, khơi... hoài bão!
Tiếng sét ái tình Cảm ai vì bởi dung nhan Phải chăng tiếng sét xẹt ngang chân đình? Đêm về tơ tưởng bóng hình Nghiệt thay hai chữ ái tình đơn phương! Hỏi lòng - dạ đã tỏ tường Hoa thời có chủ, cổng vườn khôn qua? Vần thương dệt mộng thi ca Nét mơ ướp mật đơm ra nụ hồng. Tình si theo mạch xuôi dòng Ai ơi có thấu tấc lòng nam nhân? 15.11
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: