KIẾP SẦU ĐAU
Thời gian ví áng nguyệt rằm
Lưu bao kỉ niệm ta thầm cảm ơn!
Dòng đơi vạn nẻo trợt trơn
Có ta có bạn vui hơn kiếp nào!
Anh về Anh về viếng bến sông êm Hái hoa tím đỏ bên thềm chờ ai. Anh về nắm lại bàn tay Trao ngàn nụ ái tháng ngày đoàn viên. Anh về sánh bước hàn huyên Ngắm trăng đuổi bướm xuống thuyền họa thi Anh về lòng mãi khắc ghi Mắt nai sóng sánh hoen mi tủi mừng. 20.02.11
Làn Lam Khói Trông làn lam khói vút bay Nhớ con đò nhỏ quắt quay nỗi nghèo Cái ngày ai vớt cánh bèo Thả theo lạch nước lách lèo trôi xa Nhớ đôi má thắm như hoa Mắt nai ngơ ngác màu da nhuận hồng Bao năm đượm nét tơ lòng In sâu tâm tưởng xuôi dòng thời gian. Gửi về ai giấc mộng an Duyên lành thanh ngát... tựa làn khói bay. 02.03.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2011 19:36:04 bởi HƯNG PHÚ >
Gõ Cửa Nhà Anh
Anh về ngang cửa lặng thầm
Ngỡ như trăng đã hết rằm bỏ đi
Anh về anh có nhớ chi
Cô em gái nhỏ tình thi những lần
Khói lam chiều đợi phân vân
Bàn tay hôm ấy bao lần chạm tay
Mùa đông có phải thật dài
Chiều nghi ngút khói sương gầy bóng thơ
Hỏi trăng bên ấy còn mơ
Ghé nhà gõ cửa còn chờ không anh
Còn thương nhớ còn dỗ dành
Bài thơ trên áo treo cành chờ ai
Em về hứng giọt thơ say
Ngu ngơ như thuở mắt nai chờ người
Xin chia nhau một nụ cười
Và những nụ khác còn tươi mộng lành
Hồng Quế
Chờ trông
Chờ trông ước nguyện chất thành thơ
Tấc dạ ngu ngơ mãi dật dờ
Bạn đã thẩn thờ lê gót ngọc
Ta thì bực dọc nhấc thân xơ
Én vờn gió sớm mơ xuân vọng
Nhạn lạc sương đêm mộng hạ trờ
Lặng lẻ ngày qua nhờ trời đất
Chờ trông ước nguyện chất thành thơ.
02.03.11
TRÁI TIM loang lỗ
Nát vụn tim sầu chửa đáp ân
Vì đâu nên cảnh tái bao lần???
Lòng ta rực sáng lời âm, vọng
Ý bạn tươi ngời tiếng đọng, ngân
Giữa buổi khơi tài loang nét rạng
Đương khi trải đức tỏa thanh ngần
Dòng đời phó mặc ta không nệ
Chẳng thẹn đất trời vẹn tín nhân.
06.03.2011
Cỏ bèo
Lắm lúc hờn ghen bởi phận nghèo
Đồng môn, thi hữu cuốn bay vèo
Bên vườn đợi bạn vang lời oẳng
Giữa ngỏ chờ người vẳng tiếng meo
Dệt ý ngàn sao nên điệu nhảy
Ươm tình vạn lối hóa cung reo
Chu trình ngắn ngủi - hòa nhân thế
Nhắm mắt xuôi tay cũng cỏ bèo!
12.03.11
Khúc tiêu sầu
Niềm đau chốt chặt đáy tim lòng
Dạo khúc tiêu sầu quyện ước mong
Réo rắc cung ly vờn tận đỉnh
Vi vu điệu cấn lượn bên dòng
Bòn thương chất chứa hong cơn vũ
Nhặt luyến đong đầy sưởi ngọn phong
Chiết nối bao mùa khâu kỉ niệm
Niềm đau chốt chặt đáy tim lòng
18.03.11
Nhớ Bao năm xa cách luyến lưu tình Xóm nhỏ hiền hòa thơ mộng xinh Thuở ấy tung tăng cùng chúng bạn Giờ đây thui thủi với riêng mình Nhà xưa chỉ thấy mờ mờ ảnh Quê cũ còn chăng ảo ảo hình Mong ước ngày về thăm cố quận Cuộc đời như thể được hồi sinh. Lơ Ngơ Họa nguyên đề, nguyên vận, nghịch vận liên hoàn.
Nhớ
Quê hương núm ruột đượm ân tình
Lấp lánh trăng ngà giữa cảnh xinh
Thảm cỏ khu ca hòa mấy bạn
Bờ tre bãi hát quyện đôi mình
Sàng mơ trượt dốc nhòa khung ảnh
Sảy mộng trờ chân khuất dáng hình
Ước buổi tương phùng nơi ấp, quận
Ru hồn trỗi dậy thuở bình sinh.
Ru hồn trỗi dậy thuở bình sinh.
Quyện chặt con tim ấp bóng hình
Sưởi ấm tâm thơ bù nợ bạn
Hong êm ý mộng thỏa duyên mình
Dòng đời khúc khuỷu che thôn đẹp
Cuộc sống gập ghềnh lấp cảnh xinh
Đợi lúc giao thời qui quốc thổ
Choàng ôm lối cũ thắt tơ tình.
22.03.11
Sd
Họa hoán vận
Nhớ
Mộng ố mờ phai nát chữ tình
Tan thời thích thú vẽ vần xinh
Sầu trong cõi nhớ vì không bạn
Giận giữa niềm mong bởi một mình
Mắt phụng hoen màu thương cố thổ
Mày ngài nhạt sắc khóc thân sinh
Dạt trôi viễn xứ buồn tâm tưởng
Khắc mãi thôn xưa nhất địa hình.
Khắc mãi thôn xưa nhất địa hình.
Quê nghèo nẻo vắng mẹ vừa sinh
Cha già lam lũ không nôm cháu
Em nhỏ rong chơi chẳng giúp mình.
Nhớ cảnh năm dài phai tóc đẹp
Thương người tháng rộng nhạt môi xinh
Bà con xóm nhỏ đầy ân trọng
Cố quốc thân yêu nặng nghĩa tình.
22.03.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2011 19:53:28 bởi SĨ ĐOAN >
Tạo ngộ Bất ngờ gặp lại chốn tha phương
Giọt lệ tuôn rơi giữa phố phường
Tay bắt ân cần thăm bạn quí
Mặt mừng vồn vã hỏi người thương
Xưa tươi môi mọng da pha tuyết
Giờ héo thân gầy tóc nhuộm sương
Kỷ niệm ùa về như sóng vỗ
Ngỡ chừng đang đứng ở quê hương !
Lơ Ngơ
3/28/11 Nhớ...
Tâm hồn khắc khoải bởi xa phương
Cách biệt người thân chốn xã phường
Hạnh ngộ vài giây vương nỗi mến
Tao phùng mấy khắc đọng niềm thương
Ngày xanh gợi mãi thời mưa nắng
Kỉ niệm khơi hoài lúc gió sương
Bịn rịn không rời đôi mắt biếc
Lưu tình dân tộc đượm mùi hương
Lưu tình dân tộc đượm mùi hương
Dẫu mắt nay mờ tóc điểm sương.
Tấc dạ trào dâng mầm hạnh phúc
Tơ lòng trỗi dậy nụ yêu thương
Hàn huyên chẳng hết tình thôn xóm
Tâm sự chưa vơi nghĩa phố phường
Giữ mãi đường quê đầy cát bụi
Gieo hồn ấm áp sưởi ly phương.
29.03.11
Sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2011 21:03:39 bởi SĨ ĐOAN >
Trống Vắng
Chiều tím cô liêu vắng bóng người
Hoàng hôn sùi sụt giọt mưa rơi
Trăng soi vò võ niềm hiu quạnh
Sương phủ âm thầm nỗi lẻ loi
Tiếng dế nỉ non buồn thấm đất
Giọng ngâu day dứt nhớ lan trời
Long lanh sầu đọng hoa phai thắm
Lá rụng theo giòng nước cuốn trôi...
LN
3/29/11 Cô liêu
Cô liêu sải bước chốn quê người,
Ngắm ánh dương tà giọt lệ rơi.
Vẳng tiếng côn trùng len giữa dạ,
Vang âm gà gáy lặng bên đời.
Buồn thương khó diễn in tim óc,
Tủi giận khôn nguôi chứng đất trời.
Thổn thức niên dài khao khát vọng,
Nỗi niềm trượt dốc lửng lờ trôi.
Nỗi niềm trượt dốc lửng lờ trôi
Thả mộng bay xa cuối góc trời
Cuốn lụa tà dương pha sắc nợ
Gom tơ dạ nguyệt tẩm hương đời
Lời ngân tiếng lắng hòa sương rụng
Điệu bổng cung trầm quyện lá rơi
Khắc khoải tim hồng chưa gột rữa
Làm sao giãi toả sóng trong người.
30.03.11
Sd
Tình Thâm
Dù đi cuối đất tận cùng trời
Nghĩa nặng tình thâm khó nhạt vơi
Chung thủy in soi vầng nguyệt tỏa
Sắt son chiếu rọi ánh dương ngời
Giàu không phụ bạc đôi giày rách
Sang chẳng quên ơn mảnh áo tơi
Tâm định, hồn yên riêng một cõi
Màng chi cảnh vật đổi sao dời.
Lơ Ngơ
4/3/11 Họa tá vận
Mượn tích Yết Kiêu đợi Quốc Tuấn trên sông khi đại quân ta bị giặc Nguyên đánh bại.Dã Tượng khuyên Tiết Chết hãy trở lại bến sông nếu không thấy Người Yết Kiêu sẽ không đi...Quả là chỉ còn duy nhất YK chóng thuyền chờ chủ tướng.
Nghĩa trọng Nghĩa trọng ghi tâm chứng đất trời, Non mòn bể cạn chẳng hề vơi. Thuyền neo trước sóng chờ sao lặn, Gác mái bên sông đợi nguyệt ngời. Xứ sở lâm nàn lòng một khối Sơn hà nguy biến dạ không tơi. Yết Kiêu quả cảm vì xã tắc Dã Tượng kiên trung khó chuyển dời! 04.04.11 sd
Nghe tiếng Nguyệt cầm Tâm hồn giá lạnh giữa đêm thanh Điệu nhạc xa ngân tím giấc lành Lả lướt cung sầu đưa sóng bạc Mơ màng khúc oán vọng trời xanh Bờ thương nắng hạn nồng đôi khóe Biển nhớ mưa ngâu đắng cả vành Vạn kỉ khôn bù tim rớm máu Bổng trầm réo gọi suốt thâu canh. 07.04.11
Xa lánh Hiểm độc beo hùm nhất thế gian, Đùa vui khổ lụy lệ tuôn trào. Trông qua thích lắm nào giận dỗi, Ngắm kỉ ưa gì rặt oán than. Giống nọ sinh nhanh rình khắp xóm, Loài kia nở vội cắn muôn đàng. Chờn vờn trước mắt nên xa lánh, Chẳng để khi gần rất khó can. 09.04.11
Khách muộn
( Thuận nghịch độc)
Đọc thuận
Ta yêu nguyệt rạng lúc sang tà
Gác mái cài thuyền thả mộng hoa
Xa vẳng tiếng ru mời bạn đến
Cạnh ngân lời hát tiễn người qua
Sa chân lọc ước đan vòng ngọc
Lạc bước sàng mơ nạm nhẩn ngà
Hòa quyện dạ say nguồn cảnh sắc
Ga chờ khách ngụ khách chờ ga.
Đọc nghịch
Ga chờ khách ngụ khách chờ ga
Sắc cảnh nguồn say dạ quyện hòa
Ngà nhẩn nạm mơ sàng bước lạc
Ngọc vòng đan ước lọc chân sa
Qua người tiễn hát lời ngân cạnh
Đến bạn mời ru tiếng vẳng xa
Hoa mộng thả thuyền cài mái gác
Tà sang lúc rạng nguyệt yêu ta.
15.04.11
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: