VU VƠ...
" Vườn thơ" lấp lánh trăng sao
Gợi lên nhung nhớ biết bao ấm nồng
Người xa mà vẫn nhớ mong
Vườn thơ một thủa vun trồng cùng em...
Mỗi đêm trăng bước ra thềm
Nhớ câu thơ họa ngọt mềm...thiết tha...
Cố quên càng nhớ diết da
Bàn chân quen lối đến nhà người xưa...
...Lang thang đi dưới chiều mưa...
Nỗi buồn như lưới ai vừa bủa giăng...
Mưa nên chẳng thấy chị Hằng
Buồn nên chẳng thấy sông Trăng hiền hòa...
Một dòng sông chảy rất xa...
Để cho thương nhớ vỡ òa trong ai...
-TG-
Vu Vơ Buồn
Ta và người kiếp trần ai
Vẫn đi đi mãi miệt mài tháng năm
Kiếp sầu đau kiếp quái quăm
Bon chen đời vẫn thì thầm nỗi đau
Vu vơ thơ ghép trăng sao
Vu vơ quên nhớ đi vào đi ra
Buồn rơi dưới mái hiên nhà
Buồn nằm lạnh ngắt mưa nhòa nhạt trôi
Vu vơ tìm lại luân hồi
Trầm luân trắng áo lên ngôi tình buồn !
Cùng người vơ vét mùa thương
Nghe thương khao khát nên buồn chưa nguôi !
Lam Hồng Minh
BUỒN VU VƠ
Dòng đời xuôi ngược ngược xuôi
Yêu ân mến nghĩa buồn vui...nổi chìm
Nhớ thắc thỏm mãi kiếm tìm
Buồn vu vơ sải cánh chim mịt mờ
Thương yêu hờn dỗi vô bờ
Nén sâu tâm khảm đợi chờ hoàng hôn
Đâu đây hương nhớ đọng tồn...
Vườn thơ đầy ắp trăng lồng bóng nhau
Bên bờ suối ngọt đổi trao...
Đọng vương ánh mắt-Dối nhau ích gì?
Thuyền nan chao đảo thương bi
Chỡ bao sóng cả chẳng tì vết nhơ!
KN cám ơn bạn trong suốt thời gian qua, mến chúc bạn vui tươi và hạnh phúc.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2009 14:55:02 bởi Kẻ Ngông >