KIẾP SẦU ĐAU
Ước mong muôn thuở Kẻ Ngông
Thiên thu vạn kiếp chờ mong nợ tròn.
Không trả được nợ vẫn còn
Thiên Thu vạn kiếp có mòn được đâu?
Thế thì em trả từ đầu
Thay người đi trước- nên câu duyên tình!
Không...Em chẳng dám liều mình
Thay người đi trước trả tình đã vay....
-KN-TG-
vừa nhớ vừa mong vừa.... nên vào ngủ trọ vườn người ta...
-KN-
Ngủ trọ...
Vừa nhớ vừa mong nên ngủ nhờ
Trong vườn thi quán của nàng thơ
Sớm mai thức giấc ,nàng chớ hoảng
Thấy đấng quân tử nằm chỏng chơ....
-TG-
Lỡ đường lữ khách mới qua đây
Có lẽ đây là chút vận may
Nàng thơ hay bất kỳ ai khác
...
Sững sờ giây phút hiểu sự rày...!
....
Hữu ý vào vườn thăm khóm hoa
Bao ngày bận bịu... chủ đi xa
Hoa xinh...thiếu nước...đà hiu quạnh...
Trời nỡ buông rèm- tạm ngủ qua.
Mời khách....
Bận bịu nên chủ mới vắng nhà
Cám ơn hữu ý ,khách ghé qua.
Cứ ngủ cho say ,mai tỉnh giấc.
Mời khách hoạ thơ với uống trà...
-TG- ATT -KN
ĐỘC THÂN Tình yêu!! Trăm chiều... Lắm điều Trớ trêu...! Hùng kiêu Tan biến Đau điếng Tâm hồn! Dập dồn Thương đau Tả sao Ngậm ngùi...! Giật lùi Tương lai Mấy ai Cảm thông...! Nhìn trông Viễn cảnh Nên mảnh U sầu...! Nhịp cầu Tơ duyên Bình yên Xáo trộn... Hổn độn Tâm can Vương mang Hận tủi. Lủi thủi Đi về Ê chề Chua ê... Tái tê Sầu não Điên đảo Tinh thần. Bất cần Thương hại Làm lại Từ đầu... Nhịp cầu Độc thân ...
NGAO DU Ta về Tổ ấm Ta tắm Ao sâu.. Chiều câu Tối nhậu Trưa tậu Góc hang.... Miên man Giấc điệp Bặt thiệp Lá hoa... Hoan ca Trời đất Bất tất Sự đời! Quyết rời Nhân thế Tìm kế Trú thân. Ân cần MuônG thú Sống rú Trong rừng. Tưng bừng Chim hót Thanh thoát Tâm hồn! Dập dồn Sỉn say Trỗ ngay Thi phú... -LL-
RU MỘ
Về đây ta ngủ bên thềm
Nén hương ta thắp cỏ mềm....ôm ru
Ví dầu... trăng tỏ... trăng lu...
Lòng ta vẹn giữa thiên thu tình nàng.
ĐIÊN HAY TỈNH Hỡi thế nhân! Tình là gì? Phận là chi? Số thương bi...? Những chiều tà Gió thoáng qua Nghe lòng ta Quá xót xa...! Hỡi con tim! Ta cố tìm... Vẫn ngập chìm... Vẫn im thiêm...! Ta khát khao Lượn trời cao Hái trăng sao Để gửi trao...! Nhưng lệ trào! Dạ cồn cào Ruột gàn bào Sôi ào ào!!! Ta tồn chăng? Nói lăng nhăng? Hay sắp thăng? Cùng mây ngàn???
GỬI AI...
Tình ngày xưa vẫn còn lời hứa
Anh mãi trao tặng chỉ cho người
Như một lời thề ước anh ơi!
Nước mắt ai đó hạnh phúc rơi...
Ngập trong lòng cả một khoảng trời
Tràn trề niềm tin yêu hạnh phúc
Bến mơ đâu sao cứ như hư thực
Bờ môi ai kia trao ngọt hương yêu...
Thương ngây thơ trao tặng rất nhiều
Tình vương mang giờ đây đau khổ
Ai đã từng ngày xưa ngon ngọt hứa
Đó ,đây mà mà lỡ phụ người ta...
Dại dột trao nồng nàn , thiết tha
Khờ khạo yêu trong thơ tình hoa lá
Ngu muội tin tim người ta hoá đá
Ngơ ngẩn vì đang nhớ đang thương...
Tình người ban rộng khắp nẻo đường
Yêu thương ơi! Đầu môi chót lưỡi,
Dâng hiến ...Sao cả tin quá vội
Hết nồng nàn...sẽ nhạt tơ vương
Để đau khổ chất ngất đêm trường
Giờ còn trách nàng Thương nữa chứ...
Tình mình sao chẳng lo gìn giữ
Lỡ làng rồi quá khứ buồn đau...
Lạc bước để nỗi nhớ hằn sâu
Loài hoa tím bạc mầu chung thuỷ
Cõi mơ ơi! Chớ buồn đau bi luỵ
Mơ nối tình xưa thi vị còn đâu...
-TG- Tình là thẩn thơ Anh mãi ngu ngơ Như con trùng dế Nước ướt trang mơ. Ngập ngừng bước đi Tràn giọt thương đi Bến bồi- dòng xoáy Bờ lỡ... tình si. Thương đời đơn côi Tình đã xa xôi Ai còn nhung nhớ Đó- đây... em- tôi. Dại khôn bao lời Khờ khạo chẳng rời Ngu lâu khôn đỗi Ngơ ngẩn...tơi bời!!! Tình ta trong xanh Yêu thương sẳn dành Dâng tràn tâm tưởng Hết trọn niên canh. Để hồng yêu thương Giờ ai chẳng vương Tình chôn ba tấc Lỡ khúc du dương...! Lạc nẻo tình trường Loài chim như dường... Cõi trần ngao ngán Mơ tan dặm đường! -SD-
Đa mang....
Lòng anh khó xử điều chi,
Đa mang duyên nợ nhiều khi đau đầu?
Nên phải nhìn trước ngó sau,
Sợ đi nhầm lối... biết đâu đường về?
Tình anh đầy ắp,tràn trề
Đừng trao em hết mà về tay không?
-TG-
ĐA CẢM...
Lòng thương - tầc dạ ước mong...
Trao em - yêu mến... chẳng trông điều gì.
Sống đời anh chẳng so bì
Trao nhau...có thể...bởi vì lòng nhân.
Nếu như lòng mãi ân cần...
Lướt theo năm tháng dần dần yêu thương...
Đấy là...đa cảm - vấn vương...
Mong sao như ý... vẹn đường tơ duyên.
-KN-
Đa sầu...
Vườn thơ tấp nập bao thuyền...
Sao anh vương vấn nợ duyên nơi này?
Mịt mờ xa cuối trời mây
Thời gian,khỏang cách...còn đầy tình không?
Đừng thương ,để dạ nhớ mong,
Đừng trao yêu mến...long đong...tội người...
Biết mình cách nẻo xa xôi
Chẳng đành níu giữ duyên ơi....thêm sầu...
-TG-
ĐA KHỔ LỤY Đời anh qua mấy nhịp cầu Sông sâu bể lớn biết đâu bến bờ Thương Giang- sông nước lững lờ Dừng chân ngoạn cảnh đợi chờ...trăng lên Mến mùi trần tục...bồng bềnh Quen hơi hương vị lênh đênh kiếp đời Nơi đây mây nước rạng ngời Mượn cơn gió thoảng gợi khơi nỗi niềm! -KN-
Cám ơn một góc mơ hời
Cho lòng nửa mảng ánh ngời tâm yêu
Hoàng hôn đón gió đìu hiu
Mơ về phương ấy bấy điều vì sao?
-KN-
Đời như con nước giữa giời
Dâng cao khan hiếm chờ trời nổi cơn...
Còn như tụt dốc trợt trơn
Xả lăn đáy vực chờn vờn... đau thương!
-KN-
Ánh sao băng rơi vào vô tận
Loé lên rồi bổng nhận chìm sâu
Để bao lưu luyến thành câu
Nên vần thơ thắm thả cầu gió bay!
Có ai hiểu nỗi này tâm tưởng
Dồn nén thương...ngất ngưỡng nẻo đường
Tỉnh say say tỉnh như dường...
Tan trong trời đất...đêm trường cô liêu.
-KN-
QUÊ TÔI Một vùng trù phú đất trời ban Cảnh đẹp thanh nhàn lưu tiếng vang Thiên hạ bình an tăng sản xuất Thần dân hạnh phúc dốc sức vàng Ngụ nơi Gò Nổi đang rôm rả Ở tại Củ Chi đã rộn ràng Quê tổ đất cha càng vững bước Tôi người nối dõi trước tiềm năng!
không ngờ mấy ông anh có nhiều ních để "chọc" người ta...
ta biết rằng ta quá dại khờ...
ai ngờ thực lại hóa thành mơ...
trăng rơi chênh chếch bên bờ ảo...
xuống giữa lòng ta bỗng thẩn thờ...
Riêng tôi không có ý như thế mà là: Nick nhiều ai muốn chọc " nai tơ" Ủng hộ trang thơ... ước mộng hờ Tô thắm xinh tươi chờ nắng gió Xin người chớ có giận vu vơ!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: