Giữa Những Vì Sao
Hãy Ngồi Xuống Đây
Hãy ngồi xuống đây,
em thuở hồn mây tuổi dại
Ta sẽ kể em nghe huyền thoại một đời người
Hãy nhìn xuống đây,
em thiên thần khép cánh
Đằng sau mỗi linh hồn là những mảnh đớn đau
Ta giữ tay em,
làm nuối kéo sau cùng
Để nỗi chết sẽ chờ trong vĩnh cửu
Bao năm trôi qua,
như vòng hoa
Những ngát hương và những úa tàn
Những dấu vết. Những ngàn dấu vết
Lòng đã dậy những niềm vui tha thiết
Trong chiều đông rực sáng biết môi hồng
Quán đam mê những bước đi qua
Và buông thả cho tim ta thức giấc
Lòng dấy lọan những nhịp buồn day dứt
Những ăn năn
Và những hận sầu
Hãy ngồi xuống đây,
nghe một lời sám hối
Vì đời ta,
ôi em, đời ta hôm nay đã thắm vô thường
Vũ Quỳ
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2011 22:59:31 bởi Viet duong nhan >
Năm Tháng Trong Đời Em
Tháng Ba em theo nắng lạ
Dừng chân dưới lá xanh mơ
Vẫy chào mùa xuân từ giã
Em chưa nói hết lời thơ
Tháng Năm gọi thầm trí nhớ
Nắng trôi suối trắng cuối đường
Lá nào gieo theo định mệnh
Vẫn trôi trôi mãi không chờ
Tháng Tám buồn buông đêm xuống
Gió về cành nhớ lá xưa
Một thời vàng son hương sắc
Trong em trăng mật bâng quơ
Tháng Mười trắng những ban sơ
Tuyết tan trên tay em ấm
Tóc vàng niềm vui, bất ngờ
Tháng Hai em về bến mơ
Hạnh phúc tràn ngập tim thơ
Lối xưa không còn dấu vết
Em theo đời thắm giọt mưa
Vũ Quỳ
(For my "true friend", who is illogical)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2011 23:02:54 bởi Viet duong nhan >
Chờ
Ta chờ em dưới đêm đen
Và nghe lòng đã nhúm nhen lửa sầu
Tưởng đời là những mưa ngâu
chôn tay em lạnh hồn sâu ta còn
Để trăng cuối nẻo vẫn tròn
Để dòng nước cũ trôi mòn đá xanh
Ta chờ em giữa lặng thinh
Một lời dịu ngọt. Mong manh một lời
Cho ta câu hứa gió khơi
Để mai ta viết muôn đời thánh kinh
Vũ Quỳ
Khung Cửa Hẹp
Chiều em về qua khung cửa,
em chẳng nhớ ra một thuở hẹn thề
Không còn một bóng đi về
Em quên tiếng gõ cửa xưa lạc lòng
Em sẽ suy nghĩ mông lung:
Áo nào đêm nay để ngây lòng người ấy?
Em sẽ mỉm cười hoang dại:
Ngày vui, ôi ngày vui mãi hiến dâng
Em sẽ vuốt tóc trước gương:
Nhan sắc, hãy giữ thiên đường mở ngõ
Chiều em về qua khung cửa
Em có nhớ chi một thuở dại lòng
Vũ Quỳ
(Always for you, always)
Mất Dấu
Còn những câu vội vã
trao nhau cuối dòng sông
Như hôm qua còn đó,
vẫn ngân dấu sau cùng
Có vành môi ánh mắt
trở về bổng khi không
Sau nửa đời đuổi bắt
trong đêm tối ngại ngùng
Đời vẫn đời cho nhau
Em qua cầu ngỏanh lại
Có thấy ngày đã mất
cuốn hết lá phai mau ?
Ta còn vết thâm sâu
của nửa đời mất dấu
Nửa đời sau nương náu
trong giọt máu ngã màu
Vũ Quỳ
(Phanrang, 7/2010)
Nhật ký của một cô giáo
Sáng thứ hai mặt trời chưa thức giấc
Em chuyện trò với những nỗi lặng thinh
Em hỏi, "Có hạnh phúc nào đằng sau bình minh ?"
- Không. Hạnh phúc chỉ là ngày đã mất
Chiều thứ tư bước về từ lớp học
Nắng lộng tóc em không đủ sáng linh hồn
Em ngoảnh lại, "Này quá khứ, còn gì cho em?"
Chỉ nghe đường phố thở dài như tiếng khóc
Đêm chủ nhật đầy sao
Quá khứ và tương lai và bao vụn vặt
Em ước đời là giọt mật ngọt ngào
Vũ Quỳ
(Viết cho em gái)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 01:01:36 bởi Vũ Quỳ >
Không Cùng
Có những dấu xanh xao
ngẩn ngơ trong trừu tượng
lạc giữa vòng tâm tưởng
chợt về cuối hư hao
Có những dòng hư hao
âm thầm theo trí nhớ
trôi sâu vào nhịp thở
Rồi khoảnh khắc thác trào
Có ngọn thác ngất đau
cao thời gian nguyên thủy
rơi mãi rơi mộng mị
nào đến được không cùng
Có một chốn không cùng
trên lòng bàn tay dại
kết bằng ngàn tóc rối
sáng dưới ánh mắt nhung
Vũ Quỳ
Em Không Biết
Em không biết ngày sao tương tư
giữa những đêm dài sao trong mơ
Trở lại ngày và đêm thắp sáng
Vẫn vết sâu, vẫn vết dại khờ
Em không biết lời vương thiên thu
Lời hôm qua. Lời rất mịt mù
Lời đã hứa như đời đã hứa
để cuối ngày lời hứa thành thơ
Em không biết thơ chỉ là thơ
Một mai sao em. Một giã từ
Đau lòng lời hứa. Đau lòng nhớ
Đêm và ngày, ảo ảnh đợi chờ
Em không biết lòng ôi tương tư
Đường xưa, đường xưa, đường xa xưa
Xin chờ ta cuối mưa tiền kiếp
Vì lời rằng "muôn kiếp đợi chờ"
Vũ Quỳ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2010 23:32:56 bởi Vũ Quỳ >
Một Bài Thơ Cuối Tháng Mười
Khi em về cuối tháng Mười
Gió đã nóng như những lời nuối tiếc
Ở đây, Hạ về đơn chiếc
Vì Hạ tưởng rằng Hạ biết lòng Xuân
Em vẫn là em thiên thần
Và tiếng cười em vẫn ngân hạnh phúc
Nhưng lời theo thời gian mất
Ngày qua. Ngày qua. Tim mất lối về
Sao ta tìm mãi lối về
Khi ngày qua không hề hay biết
rằng, cuối ngày vui tha thiết
là những đêm vùi nỗi chết trọn đời
Nhưng những dấu vết tuyệt vời
vẫn sao hoang đường một thời huyền sữ
Như muôn tấm lòng thiên sứ
vẫn tin và vẫn mãi nhớ một lời
Xin chậm lại, ôi dòng đời
Chờ ta. Chờ ta tìm lời đã mất
Vũ Quỳ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2010 22:29:09 bởi Vũ Quỳ >
Em Có Tin Một Thuở Ban Đầu?
Chợt lạnh như sao cuối ngân hà
Ánh sao xa mãi cuối đường xa
Sao tìm sao. Tìm xa xưa ấy
Thời gian. Không gian. Đã đi qua
Ta chỉ muốn vòng tay hôm nay
Phủ nhận tất cả cho hôm nay
Ngày mai là những ngày ly biệt
Hãy hôm nay thắm thiết trong tay
Những vết buồn ta trao cho nhau
Chỉ là đêm của những u sầu
Ngày. Ánh sáng. Những mầu rạng rỡ
Sẽ quay về như thuở ban đầu
Em có tin một thuở ban đầu?
Vũ Quỳ
Còn Bờ Vai Nào
Còn bờ vai nào cho ta chôn dấu
những âm u của cuối nắng lạnh đời.
Còn sợi tóc nào cho hồn ta đậu
trong đông về sợ hãi bước bơ vơ
Còn ánh mắt nào cho lời thương nhớ
cuối dòng đời chìm đắm dấu xa mờ
Còn vành môi nào ngọt ngàn hơi thở
những tự tình và hấp hối trong mơ
Chỉ còn dấu chân trên cát chiều mưa
lành lạnh gió khơi biển chờ sao lạc
Chỉ còn dòng sông trôi về sa mạc
chờ nghe sóng vang một thuở bến bờ
Chỉ còn lá khô rơi qua hoang vắng
tưởng bên kia đời gió vẫn đợi chờ
Vũ Qùy
Anh Nhớ Chiều Xưa Nắng Lụa Là
Anh nhớ chiều xưa nắng lụa là
Áo em quấn quít gió tháng Ba
Sao hôm thức giấc trong ánh mắt
Em giấu hồn anh cuối dòng môi
Em giấu đời anh cuối một đời
Nên ngày anh lạc giữa không nguôi
Nên lời anh đắm trong đêm tối
Có ai. Còn ai. Người mất người
Anh nhớ chiều xưa nắng lụa là
Tay em còn ấm Hạ thiết tha
Tay em gói trọn ngày mai đến
và những thiên hà anh sẽ qua
Tay em gói trọn những xót xa
Để hồn anh chết từ môi xưa
Để lòng anh nhớ hoài ánh mắt
Không ai. Không ai. Ôi xa xưa
Vũ Quỳ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2010 22:58:58 bởi Vũ Quỳ >
Đánh thức ta khi tháng Tư về
Đánh thức ta khi tháng Tư về
Để ta nhớ tình là lá vào Thu
Vì hồn ta rơi những nẻo âm u
Nơi em không còn đến: cuối đường lưu luyến
Đánh thức ta khi em vào xuân
Những tia nắng của bên trời hạnh phúc
Sẽ gọi ta về bằng tiếng chuông ngân
Cho ta tìm ra những gì đã mất
Còn lại sẽ là những đời không thật
Đời em trôi xa và ta mãi còn đây
Những dấu xưa mơ nhẹ như mây
không còn đánh thức ta như ngày xưa trở giấc
Đánh thức ta cho lòng tràn giọt mực
Cho ta viết những dòng thơ ca tụng si mê
Đừng để ta mơ theo thực tại
Vì tháng Tư sẽ buồn như mãi mãi không về
Vũ Quỳ
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2011 23:10:06 bởi Viet duong nhan >
Em và anh
Em là một cánh hoa
nở giữa mỗi thiên đường
Anh là tên cuồng sĩ
hát dưới bóng tang thương
Em dấu thánh tạ ơn
xướng vang lời hư ảo
Anh hắt hiu vô đạo
sùng bái mãi em xưa
Em là những mây mưa
đem về đời dấu vết
Anh là tàn bóng nguyệt
tìm theo những xa xưa
Nhưng em của ban sơ
của tất cả ngây thơ
vẫn là người em ấy
Anh sẽ mãi trong mơ
Vũ Quỳ
Chiều Minh Thư
Chiều Minh Thư mưa bay mờ sông rộng
Vầng núi xanh đổ bóng nặng lòng
Em vời vợi giữa dòng ý tưởng
Rót đầy hồn,
không, thở vào hồn,
như gió ngập dòng sông.
Vũ Quỳ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: