Dạo khúc yêu đầu
Dạo khúc yêu đầu
Thu chưa sang mênh mang ngày hạ cuối
Ray rức cõi lòng se sắt nõi chờ mong
Thu tĩnh giấc hương nòng nàn phản phất
Khép giận hờn như một mối tình thơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 13:06:03 bởi tran thi kim ngan >
Phố Buồn
Chiều nay không anh
Cùng em qua phố
Đường xưa in bóng
Dáng anh hôm nào.
Chiều nay không anh
Cùng em qua phố
Má hồng không phấn
Mắt rưng giọt sầu.
Chiều nay không anh
Phố buồn đong kín
Tình em gái nhỏ
Mong mênh đợi chờ.
Chiều nay không anh
Chiều nay không anh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 13:02:46 bởi tran thi kim ngan >
Lặng lẽ
T-T-K-N
Lặng lẽ yêu anh trong âm thầm vô vọng,
Lặng lẽ buồn khi Xuân đến, Hạ sang,
Lặng lẽ xa trong tiếng nấc nghẹn ngào
Và lặng lẽ nhìn phương trời xa vắng…
Mãi lặng lẽ giữa dòng đời tấp nập
Cố gượng cười chio hạnh phúc không anh.
Tháng 3/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2010 21:42:10 bởi tran thi kim ngan >
Có một dạo
Có một dạo anh nhìn em rất khẽ
Mắt trầm tư hay nghĩ ngợi xa xăm
Em khúc khích tựa vai anh thỏ thẻ:
" Mắt anh nhìn là ghét hay thương ? "
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2010 21:37:30 bởi tran thi kim ngan >
HÌNH NHƯ KIM NGÂN CÒN ĐANG KÝ CẢ BÊN VANHOCTRE.COM ĐÚNG KO?
Chao ban! Bài ngậm ngùi của ban làm mình liên tưởng đến hình ảnh một người lính xa quê. Có phải đó là tâm tư tình, cảm của bạn không? Rất mong nhận được hồi âm từ ban nhé! Ngậm Ngùi Nỗi nhớ trào dâng không có lời Trằn trọc canh khuya những ngậm ngùi Mình tự nhủ mình yêu là thế Chữ tình trẻ mãi trong lòng tôi. Vẫn biết yêu nhiều là khổ đau Ngày chưa gặp được cũng thấy lâu Vui buồn xen lẫn làm bối rối Sướng khổ đan nhau cũng mệt đầu. Cứ bảo hãy quên để nhẹ nhàng Vậy mà lại luôn thấy mơ màng Bâng khuâng mong ngóng khi chiều vắng Lỡ hẹn là lo đến bàng hoàng. Tình yêu muôn vẻ người yêu ơi Nói mãi làm sao chẳng hết lời Trước sau cũng chỉ thương với nhớ Ngòi bút thi nhân viết cả đời. TrungDũng Đây là tâm trạng của 2 người yêu hàng ngày luôn gặp nhau. Sau vì sự cố cô gái không còn như trước nữa, hình như đã thay đổi theo một cái mới. Nên mình viết lại sự buồn, nửa tiếc nuối, nửa muốn quên đi cho đầu óc được thanh thản, nhưng chỉ tiếc là càng quên càng không được. Cảm ơn bạn đã ghé thăm gợi lại cho TD những kỷ niệm xưa thật khó quên. Thơ của TD chẳng hay đâu đừng chê nhé. Chúc luôn có nhiều niềm vui.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 14:02:49 bởi Trần Trung Dũng >
Nỗi Niềm Gặp nhau gợi lại ngày xưa Nỗi niềm chợt đến như vừa đâu đây. Kỷ niệm nào dễ quên ngay Dẫu buồn vui, vẫn ngất ngây lòng người. Ừ thì đã rất lâu rồi Nay bỗng xao xuyến bồi hồi con tim. Nơi nào đấy biết không em Rượu tình không uống môi mềm cứ say. Trung Dũng Trung Dũng (góp một bài)
Mây chiều quên tím
Tác giã: TTKN
Gởi tặng Mỹ Duyên
Có một dạo mây chiều quên tím
Em bơ vơ quên cả lối về
Hạt bụi nhỏ quên bay vào mắt biếc
Em dối lòng quên cả bóng hình anh.
Thế mới hay trời xanh dẫu đỗi thay
Riêng tình ấy vẫn đau hoài âm ĩ
Se sắt dạ ai trong chiều lẽ bóng
Cánh chim trời sãy cánh giữa trời mơ.
Em trở về cùng với những vần thơ
Thương cái chữ gõ cửa niềm nhung nhớ
Cuộc sống ban cho em muôn vàn nắng mới
Có bao giờ em bỗng chợt thờ ơ!?
Nếu một ngày anh sẽ phải rời xa
Giăng tím một chiều theo mõi bước em qua
Có ai ngỡ trời xanh đà quên tím
Đâu ai ngờ mây tím cẩ hồn thơ.
Ngày 16/07/2010 Chiều xuống sương rơi từng cơn lạnh Tựa gối đêm dài giấc mộng say Chợt tĩnh vơn mơ đời cô quạnh Năm tháng qua rồi ai có hay?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2010 13:31:17 bởi tran thi kim ngan >
Tình cờ
Tình cờ như gió thoảng
Tình cờ như mây bay
Tình cờ như chiếc lá
Rơi ngoài hiên, ngoài hiên.
Tình cờ em gặp anh
Rồi vô tình thương nhớ
Tình cờ như ánh mắt
Anh nhìn em diệu êm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 12:43:31 bởi tran thi kim ngan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: