Hồ Thư Văn "Bản kỷ". Hehe
Vân
Em đã đến bên anh
Bằng nụ cười chúm chím
Nắng chiều cười ngọt lịm
Vẽ sắc mầu lên Mây …
Em còn đến nơi đây
Gom lời yêu vụng dại?
Chiếc lá vàng mất lái
Trôi trong chiều… hoang, mơ...
Em giã biệt tuổi thơ
Cùng nụ cười chúm chím
Nắng, hoàng hôn tắt lịm
Ai tô hồng cho Mây?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 01:02:41 bởi thuvan >
Sắc mầu
Nếu sắc màu ấy đã phai nhoà
Em sẽ quên anh cùng với bao kỉ niệm.
Những nụ hôn đầu giờ ai khâm liệm,
Ai chôn dưới mồ những rung động đầu tiên?
Hồ thư văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 01:07:10 bởi thuvan >
Bóng
Nắng Hạ đổ trên đường chiều gay gắt
Em huyễn hoặc mình: Dường như vẫn có đôi
Rồi tự nhủ lòng: Uh! vui quá đấy thôi
Sao mây đến làm mưa, Em... ướt lạnh .....
Nguyễn TN - Hồ thư văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 01:08:26 bởi thuvan >
Cô bé bán diêm Đêm nay lạnh tiết trời Đông buốt giá
Em cô đơn run rẩy giữa trời...Buồn
Cái lạnh tâm hồn ám ảnh mãi, luôn luôn
Hai cái lạnh cùng luồn trong hơi thở ....
Lòng Em lạnh đóng băng muốn vỡ
Khoảng trống hai nhà lò sưởi sáng bừng lên
Em đốt từng que diêm
Sưởi ấm trong giây lát
Ánh sáng mờ từng que diêm nhợt nhạt
Cũng đủ thắp lên những mơ ước: Có Bà
Em nhớ về ngày, những tháng ngày xa:
Được sống trong ngôi nhà ấm áp....
Làn khói của những que diêm
Hòa vào trời đêm buốt giá
Sáng ra người ta thấy Em nằm
Tuyết phủ kín người Em trắng xóa
Trên môi vẫn nở nụ cười .... Với mơ ước xa xôi.
Hồ Thư Văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 01:12:24 bởi thuvan >
Mưa "Mưa cứ thế rền than" Lòng ta nát tan Có ai đó buông màn tình ấm êm yên ngủ Con thú dữ trong ta Bất kham, gào lên tiếng của rừng xanh tiền kiếp Chàng chàng, thiếp thiếp Giấc mơ xa vời Mưa vẫn vô tình độc ác Nhỏ vào ta đau thấu tim can Từng giọt đau dữ dội Đêm tối mịt mùng Bỗng rưng rưng..muốn rơi lệ Con thú trong ta, kiệt quệ suy tàn Miên man, Miên man Ta bay lên tìm cùng ánh sáng Tình yêu hư ảo Hão huyền Có niềm tin còn hơn không Bởi con thú kia trong ta Luôn mừng khi Bão giông ập đến. Thương mến Tình người...Ước có thế thôi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 01:15:23 bởi thuvan >
Thương GIANG Vần thơ anh gieo Đất đâu có nghèo cằn cỗi Chỉ tại anh bối rối Nên thơ không nẩy mầm... Anh sẽ nhờ bàn tay đẹp Em chăm Để mọc lên cây si tình vụng dại Hãy giúp anh! Thương Giang đừnng ngần ngại Dù cả anh và em Không tin cây tình kết trái Nhưng Thương Giang ơi anh tin cây sẽ ra hoa, Điều đó anh biết Một ngày kia cây sẽ ra hoa Anh nâng niu hái dành em tất cả. ẩn sau vòm lá Anh Thả từng cánh hoa Rơi xuống tóc em, khi Giang đang ngủ Em hãy mơ, đẹp hơn nữa Thế vẫn là chưa đủ Ngủ đi em, anh ru em dịu dàng Bằng cả vòm trời xanh có mây và gió Và cả nụ hôn thầm sau vòm lá Em tôi xinh quá! thương GIANG.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 01:17:39 bởi thuvan >
Lung Linh
Nụ cười em lung linh
Tình em xinh, trong sáng
Tôi bước đi, chạng vạng
Mong tìm được bến bờ
Bến xưa... Bến xưa...bến xưa
Bến tình thơ
Tìm lại tuổi thơ....
Ầu ơ!
Em đẹp như mơ
Suối tóc bay,
Em mơ say
Áo dài trắng trong, thuần khiết
EM đâu có biết
Có chàng phiêu du
Đến đây
Về mây
Bay Bay Bay
Mơ say! Một nGày phiêu lãng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 01:42:28 bởi thuvan >
Hoa em Anh cần một làn môi
Một làn tóc...
Giọt lệ em khóc
Thấm vào hồn anh
Vào tận nơi sâu thẳm nhất của con tim
Trời đất ngả nghiêng
Anh biết tìm đâu một bờ vai bấu víu
Nhớ thương dìu dịu
Sao quặn thắt lòng?
Hoa còn đây không
Hay phiêu du cùng tình duyên mới?
Phố chiều anh đợi
Hẹn gặp một người....
Vu vơ....
HOA EM.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 01:31:54 bởi thuvan >
Rèm
Xa em mới biết đêm dài
Anh không ngủ được nhớ hoài hơi em
Trăng buông ánh sáng làm rèm
Anh buông nỗi nhớ làm em xiêu lòng?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 01:46:08 bởi thuvan >
Em đi bỏ lại con đường Em đi bỏ lại con đường
Để anh lủi thủi, đoạn trường, nhớ nhung
Em về nơi ấy mịt mùng
Bóng em xa khuất muôn trùng núi sông
Em đi mang cả tình hồng
Em mang luôn cả ấm nồng nhớ thương
Tình anh dâng sóng triều cường
Xô vào vách đá vết thương sâu dần
Em giờ vui với tình quân
Từ dạo xa cách mấy lần nhớ anh?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2011 02:07:36 bởi thuvan >
Uh nhỉ! Uh! Ta cũng một thời rung động
Trái tim Trai cuồng loạn điên khùng
Uh! Ngày ấy em cũng chút ngại ngùng
Và run rẩy khi anh hôn làn tóc...
uh. Hình như có lần em đã khóc.
Tàn canh mộng ước có mong manh?
Hay mộng em xây đã sắp thành
Lâu đài hạnh phúc còn dang dở
Chúng mình, kịp nữa tuổi còn xanh?
ThuVan
Tình yêu vẫn mãi mãi còn xanh Mặc cho thời gian lướt qua nhanh Tình yêu trong anh luôn còn đó Nồng ấm thiết tha hậu tuổi xanh. HKBT Cám ơn Thuvan đã ghé thăm trang thơ nhà HKBT và để lại đôi dòng thơ thật hay. Cáo lỗi với Thuvan vì lần trước HKBT quá bận vì công việc nên không có thời gian ghé thăm đáp lễ cùng Thuvan. Hôm nay mạo muội ghé thăm, mong Thuvan luôn vui và mạnh khoẻ.
CHIA TAY
Tháng sáu trời mưa, trời mưa mãi Ta còn nhung nhớ mãi không phai Phút xưa êm đềm thơ mộng quá Giờ còn đâu nữa phút chia tay. HKBT
Sắc mầu Nếu sắc màu ấy đã phai nhoà
Em sẽ quên anh cùng với bao kỉ niệm.
Những nụ hôn đầu giờ ai khâm liệm,
Ai chôn dưới mồ những rung động đầu tiên?
Hồ thư văn
Sắc biến màu, người tình cũng biến mất Sao ta còn nước mắt với đêm đêm Chẳng nói chi, ngày tháng của êm đềm Em nỡ vứt, chôn vào vùng hoang mộ. Trong cô đơn ta âm thầm thổ lộ Với màn đêm, với những áng trang thơ Chợt thấy ta ôi sao quá khù khờ Thương nhớ mãi một người vẫn xa mãi. HKBT
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: