Hồ Thư Văn "Bản kỷ". Hehe
Trích đoạn: HKBT138
Sắc mầu
Nếu sắc màu ấy đã phai nhoà
Em sẽ quên anh cùng với bao kỉ niệm.
Những nụ hôn đầu giờ ai khâm liệm,
Ai chôn dưới mồ những rung động đầu tiên?
Hồ thư văn
Sắc biến màu, người tình cũng biến mất
Sao ta còn nước mắt với đêm đêm
Chẳng nói chi, ngày tháng của êm đềm
Em nỡ vứt, chôn vào vùng hoang mộ.
Trong cô đơn ta âm thầm thổ lộ
Với màn đêm, với những áng trang thơ
Chợt thấy ta ôi sao quá khù khờ
Thương nhớ mãi một người vẫn xa mãi.
HKBT
Dẫu vẫn biết tình đời đầy ngang trái
Sao đêm về anh lại thấy nhớ nhung?
Em giờ đây xa cách nghìn trùng
Biết đến bao giờ anh gặp lại?
Anh giờ như con thuyền mất lái
Trôi phiêu du ko neo đậu bến bờ
Hành trang mang theo chỉ có vần thơ
Và cả sự hững hờ em trao tặng
Yêu em rồi mới biết tình cay đắng
Nụ hôn ngọt ngào em dành tặng cho ai?
Vội...
Em vội lấy chồng....bỏ cuộc chơi
Vội cả lời ru... mất tiếng cười...
Ầu...ơ... câu hát...buồn hiu hắt
Đượm niềm tiếc nuối...Thủa đôi mươi..
Thương Giang,24/6/09
Sáo vội sang sông, Em lấy chồng
Bỏ anh ở lại với bến sông
Bến xưa quạnh quẽ héo hon đợi
Biết có bao giờ Sáo về ko?
TV
Trích đoạn:
Thánh Gióng
Tung vó ngựa san bằng sa trận
Roi sắt vung đánh dẹp quân thù
Lửa thiêng cháy cuốn phăng uất hận
Tre Đàng Ngà trút giận đuổi quân Ngô
Vó ngựa đi qua liền biến sông, hồ
Chàng chiến thắng khải hoàn, dân vui sướng
Thúc lưng ngựa lên đỉnh cao muôn trượng
Đỉnh Sóc Sơn, bay như gió về Trời .
thuvan THÁNH GIÓNG Vươn vai đứng dậy tựa thiên thần Vì nước quên mình chẳng tiếc thân Cưỡi ngựa xông pha ra mặt trận Vung roi sắt đánh đuổi quân Ân Phun lửa bùng lên thiêu lũ giặc Nhổ tre làm gậy đập đầu thù Đất nước yên,ngàn hoa thắm sắc Chiến công lừng lẫy đến muôn thu Thi Nang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 22:59:54 bởi THI NANG >
Cung Hằng lạnh lắm em ơi
Lại cô đơn nữa, ai chơi với mình?
Cho dù thỏ ngọc đẹp xinh
Và thêm chú Cuội một mình chăn trâu
Em lên chơi có vui đâu?
Dù Em có nhặt hết mầu vàng trăng....
thuvan
Cung Hằng vốn vẫn lạnh rồi Chỉ có chú Cuội đơn côi một mình Thỏ ngọc dẫu có đẹp xinh Sao làm ấm lại mối tình giá băng ? Nhưng không lên đuợc cung Hằng Duới trần trơ trọi càng buồn , chàng ơi ! 6-7-2009 cachiusa
Khóc Đức Chiêu Hoàng Nàng sinh ra hậu triều nhà Lý Tuổi ấu thơ trọng trách quân vương Xót nàng số phận bi thương Nhường chồng ngôi báu, đoạn trường từ đây Bao tôi tớ, không người trông cậy Chồng quân vương cũng vậy mà thôi Mười năm chung sống bên Người Không con Nàng nở nụ cười được đâu? Nàng đã khóc không còn nước mắt Dòng họ Nàng lụn tắt từ đây * Nỗi đau, oan khuất chất đầy Bắt Nàng gánh chịu kiếp đày Lãnh cung Kể từ đó muôn vàn cách trở Xa mẫu thân, vĩnh biệt phu quân Nàng xinh: Tiên nữ giáng trần Nết na thuỳ mị, muôn phần thướt tha Sao trời lại bắt nàng gánh chịu Bao phong ba, giông tố trong đời Nghìn năm, hậu thế khóc Người !
Trích đoạn: thuvan
Khóc Đức Chiêu Hoàng
Nàng sinh ra hậu triều nhà Lý
Tuổi ấu thơ trọng trách quân vương
Xót nàng số phận bi thương
Nhường chồng ngôi báu, đoạn trường từ đây
Bao tôi tớ, không người trông cậy
Chồng quân vương cũng vậy mà thôi
Mười năm chung sống bên Người
Không con Nàng nở nụ cười được đâu?
Nàng đã khóc không còn nước mắt
Dòng họ Nàng lụn tắt từ đây *
Nỗi đau, oan khuất chất đầy
Bắt Nàng gánh chịu kiếp đày Lãnh cung
Kể từ đó muôn vàn cách trở
Xa mẫu thân, vĩnh biệt phu quân
Nàng xinh: Tiên nữ giáng trần
Nết na thuỳ mị, muôn phần thướt tha
Sao trời lại bắt nàng gánh chịu
Bao phong ba, giông tố trong đời
Nghìn năm, hậu thế khóc Người !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2009 22:53:36 bởi thuvan >
Nghìn năm hậu thế khóc người!!!!!!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2009 01:02:30 bởi thuvan >
Ta...người
Ta buồn,
Say..
bởi sự đời.
Nhân tình thế thái,
Rặt lời...
Điêu ngoa...
Ta buồn ,
say
bởi vì ta
Lương tâm không thể
bỏ qua bất bình...
Lòng ngay dạ thẳng
anh minh.
Tiểu nhân muốn hại.
Phận mình đắng cay.
Còn người...
Mơ,..tỉnh rồi say...
Bởi
cuộc tình đẹp
nhẹ bay mất rồi...
Thôi !
Đừng say nữa...
Người ơi!
Tỉnh cơn mơ,
Trở về đời thực nghe....
-TG-
Tâm sinh
vốn định hữu tình
Hữu duyên hạnh ngộ
nên mình vương mang...
Đa tình
ôm khối bẽ bàng
Sầu bi...
là thế
hỡi nàng Thương Giang!
Vô tình
thuộc kẻ gian ngoan
Ta thời chẳng thể...
tâm can rã rời.
Cám ơn
bạn nhắc một lời
Ăn sâu tiềm thức
trọn đời không phai
-LL-
Thư Văn ơi!Cám ơn bạn ghé qua thăm trang thơ mình và LL đối họa. Dẫu bạn viết rồi lại xóa đi vì tâm trạng có lẽ không vui? mình cũngc cảm ơn bạn còn nhơ thi hữu cũ mà ghé thăm.Mình mạn phép thay mặt LL gửi tặng bài thơ mà mình và LL đã họa nối tiếp mạch bài Buồn để đồng cảm với tâm trạng của bạn nhé!
Anh vẫn đi tìm em
Dẫu biết rằng đó là vô nghĩa
Giờ em bên người ta
Ở nơi phương trời xa tít tắp
Có bao giờ em gặp
Hình bóng quê hương hiện về trong giấc chiêm bao?
Anh không hiểu vì sao
Em vội vã theo chồng sang bên ấy
Em ơi dòng sông Cầu vẫn vậy
Vẫn êm đềm chảy mãi về xuôi
Cũng như anh luôn nhớ em khôn nguôi
Biết làm sao để anh quên em được
Ước gì ta trở lại thời gian trước
Anh sẽ không để mất em đâu
Anh sẽ đưa em du ngoạn Sông Cầu
Và hát những bài ca thời đi học...
Nếu nhớ về quê xin em đừng khóc
Trong những đêm băng giá tuyết rơi
Thương Giang ơi!
Hãy nhớ về anh với những gì tốt đẹp
Từ thành phố Kiev xa xôi
Anh ước mong thế thôi
Như thế có nhiều không em hỡi?
Giờ đây hằng đêm anh gửi
Những lời chúc từ miền quê Kinh bắc em ơi
Cầu chúc cuộc sống của em tôi
Sẽ luôn ấm êm, vui khoẻ
Xin đừng quên anh nhé
Thương GIANG!
Hồ Thư Văn
Gửi người...
Cám ơn bao tấm lòng vàng
Lo em bé nhỏ dặm đàng tha hương...
Thương em thao thức canh trường,
Thân cò lặn lội ở phương trời nào...
Xa quê buồn nhớ nao nao
Cây đa ,bến nước...Chiêm bao mỗi ngày.
Quê người xa lắc chân mây
Em thường hoài vọng...nhớ ngày ấu thơ.
Thời gian trở lại bao giờ?
Cho mình dệt lại giấc mơ chưa tròn...
Thương anh nỗi nhớ chẳng mòn
Khi người xưa chẳng còn son nữa rồi.
Thân em tựa cánh bèo trôi.
Lênh đênh bến lạ...Bao người xót xa.
Sinh trong nề nếp phong gia
Cha mẹ thuận ý...người ta cưới về...
Giã từ mái lá chân quê
Một chiều cả gió trên đê...pháo hồng.
Kể từ dạo đó theo chồng
An phận làm vợ còn mong điều gì???
Người ơi! đừng trách làm chi.
Kiếp này dang dở...lo gì...Kiếp sau.
Hữu duyên mình sẽ gặp nhau.
Sẽ cùng sống đến bạc đầu ...nghe anh?!?
Thương Giang
CẠN CHÉN ĐI EM!
Em ơi hãy cạn chén đi
Để anh hôn tuổi xuân thì ngày qua
Trời còn đày đoạ đôi ta
Cầu Ô chưa bắc đã xa nghìn trùng
Nghìn năm hai chữ thuỷ chung
Âm thừa kỉ niệm buông chùng phân ly
Em ơi hãy cạn chén đi
Uống hôm nay để nhớ ghi một đời!
Cho dù duyên lỡ làng rồi
Ngàn năm lưu giữ những lời hôm nay
Cầu Ô Thước vẫn còn xây
Mỗi năm dẫu chỉ một ngày gặp nhau...
Còn mình...Thôi nhắc thêm sầu
Kiếp này dang dở kiếp sau...đợi chờ...
Trăng vàng rớt đáy chén thơ
Nâng ly uống cạn giấc mơ nhé người...
NN-TG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: