Hát Ru Tình Yêu
Ru anh quên kiếp chán chường
Ngàn năm một thuở vô thuờng lạc an
Le Tran BỎ LẠI Ru anh quên kiếp chán chường…(LT) Quên làm sao được nẻo đường phân ly Đường em đã chọn cứ đi Ru tình đã lỡ làm chi ngậm ngùi Mất nhau đời chẳng còn vui Để tìm quên lãng ngủ vùi trong say Men nồng chồng chất đắng cay Đến khi chợt tỉnh u hoài buồn thêm Nhìn vầng trăng khuyết nửa đêm Mờ soi chiếc bóng bên thềm quạnh hiu Ru anh giấc ngủ cô liêu Mang đầy bất hạnh chịu nhiều đau thương Ru anh quên kiếp chán chường…(LT) Em đi bỏ lại sầu vương đoạn đành…. Mặc Nhân Sơn
Ru Anh Giấc Ngủ Địa Đàng Ngủ ngoan anh nhé, cuộc đời.. Đừng than van nữa những lời đau thương Thiên nhiên muôn vạn sắc hương Trải mình anh ngắm thiên đường cỏ hoa Ngủ ngoan tình nhé, hiền hòa.. Lâu đài em cất một tòa thiên thai Trên đời chỉ một không hai Anh là hoàng tử đăng ngai tim vàng Ngủ ngoan đi nhé, bẽ bàng.. Cho em giọt lệ đãm hàng mi anh Bờ vai bé nhỏ gầy xanh Nhưng lại đủ để cho anh tựa vào Ngủ ngoan anh nhé, u sầu.. Anh thao thức mãi mái đầu bạc phai Em buồn như dẫm mảnh chai Trợt chân em ngã sãy thai hẹn thề Gió thổi ngược lối đi về Em xin hứng trọn ê chề , ru anh.. Hạnh phúc một thoáng mong manh Cũng xin mở lối co quanh, anh vào... Le Tran
BỎ LẠI Ru anh quên kiếp chán chường…(LT) Quên làm sao được nẻo đường phân ly Đường em đã chọn cứ đi Ru tình đã lỡ làm chi ngậm ngùi Mất nhau đời chẳng còn vui Để tìm quên lãng ngủ vùi trong say Men nồng chồng chất đắng cay Đến khi chợt tỉnh u hoài buồn thêm Nhìn vầng trăng khuyết nửa đêm Mờ soi chiếc bóng bên thềm quạnh hiu Ru anh giấc ngủ cô liêu Mang đầy bất hạnh chịu nhiều đau thương Ru anh quên kiếp chán chường…(LT) Em đi bỏ lại sầu vương đoạn đành…. Mặc Nhân Sơn Thanh Bình Ca Lá nào mà chẳng lìa cành Mấy ai biết được Bại - Thành anh ơi Mỗi cuộc tình một trò chơi Trời cho ta biết khóc cười vì yêu Coi như cũng cảm ơn nhiều Dẫu mình nhận lắm nhiều điều trái ngang Đừng anh, quên tiếng oán than Cho đời viên mãn an nhàn thảnh thơi Cùng trời cuối đất rong chơi Sau lưng bỏ lại khoảng trời tối tăm Ru anh qua đợt sóng ngầm Thơ em ngày tháng âm thầm vì anh Trái đất mà hết màu xanh Tình ca em viết cũng đành vứt đi. Từng lời ca em chép ghi Giúp anh lót dạ những khi đói...tình Chỉ là một thoáng yên bình Ngủ ngoan anh hỡi , giữ gìn mộng mơ.. Le Tran
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 21:24:07 bởi amour et musique >
THÊM MỘT LỜI RU Ngủ đi tròn giấc mộng đời Ngoài kia đông lạnh đầy trời mưa sa Biển còn bão tố phong ba Em còn gửi mộng phương xa chưa về.
Thanh Bình Ca
Lá nào mà chẳng lìa cành
Mấy ai biết được Bại - Thành anh ơi
Mỗi cuộc tình một trò chơi
Trời cho ta biết khóc cười vì yêu
Coi như cũng cảm ơn nhiều
Dẫu mình nhận lắm nhiều điều trái ngang
Đừng anh, quên tiếng oán than
Cho đời viên mãn an nhàn thảnh thơi
Cùng trời cuối đất rong chơi
Sau lưng bỏ lại khoảng trời tối tăm
Ru anh qua đợt sóng ngầm
Thơ em ngày tháng âm thầm vì anh
Trái đất mà hết màu xanh
Tình ca em viết cũng đành vứt đi.
Từng lời ca em chép ghi
Giúp anh lót dạ những khi đói...tình
Chỉ là một thoáng yên bình
Ngủ ngoan anh hỡi , giữ gìn mộng mơ..
Le Tran
DẤU TÌNH Em ru anh những vần thơ Để hồn mộng mỵ giấc mơ chập chờn Tạm vơi bớt nỗi cô đơn Nhân tình thế thái trách hờn buồn thêm Lời em tha thiết dịu êm Nghe tim ấm lại nhiều đêm xao lòng Bâng khuâng chợt thấy nhớ mong Biết là ảo mộng hư không vô thường Lời ru xao xuyến vấn vương Anh đang lạc lối tìm đường thoát ra Vòng xoáy lẩn quẩn xót xa Đẩy đưa vùi dập phong ba một đời Chìm sâu vực thẩm chơi vơi Niềm đau thân phận rã rời con tim Lang thang mỏi bước đi tìm Ai nào thấu hiểu đành im…dấu tình… Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2009 19:14:31 bởi Nhân Sơn >
Ru Nhau Một Thoáng Mộng Mơ Ngủ ngoan anh nhé, tình yêu Hương tình một thoáng mà nhiều chông chênh Đừng cau nét mặt buồn tênh Giọng em lạc lỏng rơi trên phím đàn Ngồi đây, một khoảng điêu tàn Ôm sầu vuốt mặt nhìn nàng Trăng lên Nuốt ngược giọt nước đắng, quên! Mượn vay nỗi nhớ không tên, ru mình.. Đêm cười rụng một chút tình Lạ thay ẩn hiện bóng hình tình nhân Từ khi ấy, đã mấy lần? Kỷ niệm rượt đuổi theo vầng trăng nghiêng. Ngủ ngoan hỡi nỗi niềm riêng Về làm chi nữa, oan khiêng một đời. Em là một giấc mơ hời Sống rồi lại chết, kiếp người phù du. Hồn em là những lời ru Thân vùi một giấc thiên thu đất trời. Hoang mang sống kiếp con người Xin về ôm cả núi đồi , làm thơ... Ru nhau một thoáng mộng mơ ! Le Tran
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2009 12:19:37 bởi amour et musique >
THÊM MỘT LỜI RU Ngủ đi tròn giấc mộng đời Ngoài kia đông lạnh đầy trời mưa sa Biển còn bão tố phong ba Em còn gửi mộng phương xa chưa về. Ru Bình Yên Về Qua Đây
Ngoài khơi gió lộng tứ bề Mộng em lấp ló bên lề đại dương Sóng đưa từng lớp yêu thuơng Xoa đau bằng chiếc hôn sương đất trời Chao nghiêng thuyền ước một đời Nhổ neo về phía không người, tìm quên.. Quên mình quên cả cái tên Đôi khi chợt thấy mông mênh điều gì. Tình yêu chợt đến chợt đi Bắt chưa kịp chặt, tứ chi rã rời Đành xin ru chút cho người Yên bề gia đạo , rạng ngời lợi danh. Ngủ ngoan hạnh phúc mong manh Thời gian rồi cũng qua nhanh, vô tình! Dễ đâu tìm thấy thanh bình Ra vườn mắc võng nằm nhìn trăng lên. Đường trần ta bước thênh thênh Le Tran
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2009 13:13:26 bởi amour et musique >
DẤU TÌNH Em ru anh những vần thơ Để hồn mộng mỵ giấc mơ chập chờn Tạm vơi bớt nỗi cô đơn Nhân tình thế thái trách hờn buồn thêm Lời em tha thiết dịu êm Nghe tim ấm lại nhiều đêm xao lòng Bâng khuâng chợt thấy nhớ mong Biết là ảo mộng hư không vô thường Lời ru xao xuyến vấn vương Anh đang lạc lối tìm đường thoát ra Vòng xoáy lẩn quẩn xót xa Đẩy đưa vùi dập phong ba một đời Chìm sâu vực thẩm chơi vơi Niềm đau thân phận rã rời con tim Lang thang mỏi bước đi tìm Ai nào thấu hiểu đành im…dấu tình… Mặc Nhân Sơn Tình Khúc Tri Âm Giả như cuộc sống hiểu mình Thì đâu lắm mối tơ tình làm thơ Phận mình trót kiếp bơ vơ Thì thôi chấp nhận vẩn vơ qua ngày Ru cho quên hết đoạ đày Một đêm tỉnh dậy là ngày nắng lên Dẫu là ảo ảnh không tên Cũng còn có cái nhớ , quên, buồn, cười. Hiện thực nhạt nhẽo, xanh tươi Nếu không chẳng phải kiếp người , nhé anh! Vòng đời ta chạy loanh quanh Cũng về tâm điểm, lạnh tanh đáy mồ. Thân trai anh mộng hải hồ Gái em vẽ giấc cơ đồ giúp anh Ru nhau từng phút an lành Có duyên gặp lại ta thành tri âm. Le Tran

Tình Khúc Tri Âm
Giả như cuộc sống hiểu mình
Thì đâu lắm mối tơ tình làm thơ
Phận mình trót kiếp bơ vơ
Thì thôi chấp nhận vẩn vơ qua ngày
Ru cho quên hết đoạ đày
Một đêm tỉnh dậy là ngày nắng lên
Dẫu là ảo ảnh không tên
Cũng còn có cái nhớ , quên, buồn, cười.
Hiện thực nhạt nhẽo, xanh tươi
Nếu không chẳng phải kiếp người , nhé anh!
Vòng đời ta chạy loanh quanh
Cũng về tâm điểm, lạnh tanh đáy mồ.
Thân trai anh mộng hải hồ
Gái em vẽ giấc cơ đồ giúp anh
Ru nhau từng phút an lành
Có duyên gặp lại ta thành tri âm.
Le Tran NẾU CÓ… Có duyên gặp lại ta thành tri âm...(LT)
Lời em nghe nhói trong tâm Bao năm lặng lẻ âm thầm cô đơn Cố quên đi nỗi uất hờn Định mệnh cướp hết sạch trơn rả rời Để lại thân xác tả tơi Còn chăng kỷ niệm một đời đau thương Gặp chi rồi lại chán chường Thà đừng thấy mặt còn vương vấn nhiều Quen rồi kiếp sống cô liêu Thôi thì chấp nhận bao điều đắng cay Em ru anh ngủ cho say Không còn biết đến ngày mai thế nào Xin đừng nhắc chuyện gặp nhau Nếu có duyên nợ…kiếp sau anh tìm… Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2009 11:30:10 bởi Nhân Sơn >
RU VỀ NẺO NHỚ Một lời ru nữa cho em Ngoài trời bão lặng bên thềm lá rơi Em còn ánh mắt rạng ngời Soi vào hoang lạnh cho đời bình yên Ru về cõi mộng tơ duyên Đường xưa chung bước không quên lối về
NẾU CÓ… Có duyên gặp lại ta thành tri âm...(LT)
Lời em nghe nhói trong tâm Bao năm lặng lẻ âm thầm cô đơn Cố quên đi nỗi uất hờn Định mệnh cướp hết sạch trơn rả rời Để lại thân xác tả tơi Còn chăng kỷ niệm một đời đau thương Gặp chi rồi lại chán chường Thà đừng thấy mặt còn vương vấn nhiều Quen rồi kiếp sống cô liêu Thôi thì chấp nhận bao điều đắng cay Em ru anh ngủ cho say Không còn biết đến ngày mai thế nào Xin đừng nhắc chuyện gặp nhau Nếu có duyên nợ…kiếp sau anh tìm… Mặc Nhân Sơn Bản Tình Ca Mùa Đông Ngủ đi anh giấc nổi chìm Bao mùa nắng gió nỗi niềm em mang Con đường nhung lụa cao sang Với ngôi lầu cát dát vàng không mơ Đời em sống chết với thơ Không buồn không nghỉ nợ tơ duyên tình Dẫu cho thiếu xót bên mình Thì anh lẫm liệt bóng hình trượng phu. Thế giới em những lời ru Cho bao đau khổ thiên thu chôn vùi Xin ru anh những ngậm ngùi Niềm vui anh trọn cuối đời vì thơ. Cho em vay mượn bơ vơ Để mùa Đông biết từng giờ đang trôi Ai về từ cõi xa xôi Xin cho em gửi tới nơi hoang tàn Bao nhiêu chua xót lỡ làng Dòng đời oan nghiệt đừng ràng buộc anh Mong trời còn mãi màu xanh Lời ru còn chút thơm lành , ru nhau. Le Tran
meilleurs voeux pour vous
RU VỀ NẺO NHỚ Một lời ru nữa cho em Ngoài trời bão lặng bên thềm lá rơi Em còn ánh mắt rạng ngời Soi vào hoang lạnh cho đời bình yên Ru về cõi mộng tơ duyên Đường xưa chung bước không quên lối về Lời Ru Đầu Đông Trùng dương cũng đã ngủ rồi Em ngồi ôm sáo giữa đồi cỏ hoang Thời gian cánh cổng mở toang Bốn mùa thơ mộng ngủ ngoan hiện hình Bao la bát ngát trời tình Ngân nga điệu hát chúng mình ru nhau. Mai này giấc ngủ chìm sâu Ta nằm sưởi ấm trong câu thơ này Là xong một kiếp đoạ đày Đầu thai kiếp nữa sum vầy , lại ru. Le Tran 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2009 14:09:09 bởi amour et musique >
RU TRỌN KIẾP NÀY Em ơi !ru trọn kiếp này Trao nhau vẹn một vòng tay ấm nồng Sợ mai về với hư không Cô đơn mấy nẻo chờ mong ngậm ngùi Biết em sầu nhớ khôn nguôi Tôi theo thuyền lạnh trôi xuôi sông chờ.
Bản Tình Ca Mùa Đông
Ngủ đi anh giấc nổi chìm
Bao mùa nắng gió nỗi niềm em mang
Con đường nhung lụa cao sang
Với ngôi lầu cát dát vàng không mơ
Đời em sống chết với thơ
Không buồn không nghỉ nợ tơ duyên tình
Dẫu cho thiếu xót bên mình
Thì anh lẫm liệt bóng hình trượng phu.
Thế giới em những lời ru
Cho bao đau khổ thiên thu chôn vùi
Xin ru anh những ngậm ngùi
Niềm vui anh trọn cuối đời vì thơ.
Cho em vay mượn bơ vơ
Để mùa Đông biết từng giờ đang trôi
Ai về từ cõi xa xôi
Xin cho em gửi tới nơi hoang tàn
Bao nhiêu chua xót lỡ làng
Dòng đời oan nghiệt đừng ràng buộc anh
Mong trời còn mãi màu xanh
Lời ru còn chút thơm lành , ru nhau.
Le Tran
meilleurs voeux pour vous
LỜI RU BUỒN Em tìm quên qua lời ru Còn anh nhớ đến thâm u xa vời Nửa đêm thảng thốt chơi vơi Trải qua ác mộng rả rời xác thân Đã chết rồi sống bao lần Bởi còn nặng gánh nợ trần trót mang Trả vay với tấm thân tàn Mỏi mòn lê bước lang thang chợ đời Thèm nghe lời ru à ơi... Tiếng trẻ thơ khóc khi trời đỗ mưa Tiếng võng kẻo kẹt đong đưa Hòa âm điệp khúc buồn vừa thiết tha Lời ru theo gió bay xa Níu chân cô lữ nhạt nhòa đêm đen.. Mặc Nhân Sơn - Je t'aime de tout mon coeux
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2009 13:04:10 bởi Nhân Sơn >
RU TRỌN KIẾP NÀY Em ơi !ru trọn kiếp này Trao nhau vẹn một vòng tay ấm nồng Sợ mai về với hư không Cô đơn mấy nẻo chờ mong ngậm ngùi Biết em sầu nhớ khôn nguôi Tôi theo thuyền lạnh trôi xuôi sông chờ. Ru Mãi Ngàn Năm
Luân hồi mấy kiếp trả vay Bàn tay em nắm bàn tay của người Xa xôi góc bể chân trời Vẫn đưa câu hát trong lời thơ ru Ngoài hiên mưa vẫn mộng du Bỏ quên một chiếc lá thu cuối mùa Bên song hứng trọn gió lùa Ngỡ anh tìm đến ôm vừa vòng tay Lời anh thấm đẫm men say Nhớ thương bất chợt trỗi dây phiếm đàn Trời đem đổ ánh trăng vàng Thơ em trăn trở giữa ngàn xót xa Vì anh đời bỗng thiết tha Cho em nông ấm tình ca không lời Ru anh ru mãi ngàn đời ! Le Tran 
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: