Trích đoạn: Mâyxanh
Dấu yêu!
Một người đi nhớ một người,
Dấu thương trong tiếng nói cười cho ai.
Dấu yêu sau một bờ vai,
Có thương có nhớ chắc ai biết dùm...
Một người dẫm bước trong rừng,
Dấu thương cho đến chín từng mây trôi.
Dấu yêu trong núi rã rời,
Để mưa chở nhớ ai thời biết chăng...
Nhớ người người có biết chăng?
Gần mà xa tít cầm bằng như không
Bao ngày bão thét trong lòng,
Thèm vòng tay ấm tiếng nồng nàn yêu.
Nhưng mà có được bao nhiêu?
Chỉ là mây gió ngang đèo xót xa.
Chỉ là họ với người ta,
Chỉ là ta với mình ta buồn tình.
Một người thương nhớ một mình,
Khi nào tình chết để tình bay đi?
Khi nào tan khối tình si?
Khi nào người sẽ quên đi một người?
M
M
Mây ơi! Thôi nhé đừng buồn,
Cứ bồng bềnh cứ để lòng thảnh thơi.
Thơ đừng gieo hạt sầu rơi,
Đừng mưa để gió tơi bời ruột gan.
Tình thơ xin chớ vội tan,
Gió mây cứ vẫn lang thang phiêu bồng.
Kiếp này không thỏa ước mong.
Mây ơi! Thôi nhé đừng vương vấn sầu
Nhiều đêm gối mộng tìm nhau,
Tiếc cho nhau đã gặp nhau lỡ làng.
Gió đi vẫn kiếp lang thang,
Mây về xin cứ cưối đàng rong chơi
................................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2010 22:42:29 bởi giolangthang >