Gió và Mây
Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 64 bài trong đề mục
giolangthang 20.09.2009 23:52:51 (permalink)
0
Thôi mây nhé bay đi đừng nuối tiếc ,
Chuyện chúng mình xin chỉ bấy nhiêu thôi ,
Lời yêu thương giờ  cũng đã đủ rồi.
Giữ chi nữa chuyện tình không đoạn kết,
Cám ơn mây những mặn nồng tha thiết,
Hai chúng ta đã có cuộc đời riêng.
Hai chúng ta có hạnh phúc gia đình,
Gió không muốn vì ai mà đổ vỡ,
Gió không muốn Mây buồn và đau khổ,
Nên Mây ơi ! Mây hãy cố quên đi.
Níu kéo làm chi nào có ích gì,
Rồi cũng sẽ chìm dần vào quên lãng,
Ta gặp nhau vẫn như là tình bạn,
Vẫn vui cười ngày tháng mãi bên nhau,
Rồi thời gian chuyện cũ sẽ qua mau,
Vẫn giữ mãi cho nhau bao kỷ niệm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2009 23:56:21 bởi giolangthang >
#46
    Thi sĩ Ba trợn 21.09.2009 00:33:42 (permalink)
    0
    Hoan hô Gió và Mây
    Đã định hướng mà bay
    Đường đời tuy vô định,
    Nhưng ráng sống thẳng ngay!

    Đừng vì áng thơ say,
    Đừng cứ mãi ngất ngây!
    Coi nhau như là bạn
    Tình sẽ nhẹ như mây!

    Trợn
    #47
      giolangthang 21.09.2009 01:42:01 (permalink)
      0
      Tình thơ một thoáng ngất ngây
      Cám ơn Mây với những ngày bên nhau
      Thơ ca xướng hoạ cùng trao
      Cho đời thêm chút sắc mầu xinh tươi
      Nhiều đêm lòng chợt bùi ngùi
      Gặp nhau gió đã nửa đời còn đâu
      Nên vì hạnh phúc của nhau
      Hy sinh lần nữa...kẻo đau lòng người
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2009 02:44:18 bởi giolangthang >
      #48
        Mâyxanh 04.10.2009 22:04:10 (permalink)
        0
        Gió ơi Mây đã vì người
        Lao đao lạc mất tiếng cười vô tư
        Mênh mang trong cõi thực hư
        Làm sao có thể coi như ngày đầu?
        Biết rằng tình chẳng đến đâu,
        Nhưng quên thì khó ôm sầu đành thôi...
        Yêu là đau khổ rã rời
        Tình yêu vô vọng buồn rơi đáy lòng...
        #49
          Mâyxanh 27.09.2010 00:06:24 (permalink)
          0
          Ngày thứ nhất xa người ôi trống vắng
          Đường thật dài lặng lẽ tiếng mưa rơi
          Gió lặng câm yên ngủ cuối phương trời
          Nghe quạnh quẽ bủa quanh hồn tê dại

          Ngày thứ hai sầu vẫn sầu tê tái
          Cứ dặn lòng không vương nữa buông đi
          Không chung đường người đã bỏ ra đi
          Hãy để gió hững hờ bay mặc gió

          Ngày thứ ba sao vẫn đầy thương nhớ
          Bỏ không đành mà vương cũng không xong
          Gió Nồm khô thổi bỏng cháy cả lòng
          Để gió lặng chỉ còn là hoang vắng

          Ngày thứ tư trời hình như ươm nắng
          Mưa ngừng rơi và gió cũng nhẹ vơi
          Không cần đâu gió cứ việc rong chơi
          Không thương nữa người vô tình như đá

          Ngày thứ năm một chút mừng là lạ
          Thấy vui vui vì gió sắp trở về
          Ôi sao mình cứ lạc mãi bến mê?
          Sao mâu thuẫn? Yêu? Không Yêu? Không đáng!

          Ngày thứ sáu lòng rộn ràng vui hát
          Xuân đang về rộn rã tiếng chuông vang
          Đáng hay không Lý Bạch vớt trăng vàng,
          Trăng còn đó, người còn đâu? Sao vẫn?!!!

          M
          #50
            GQM 29.09.2010 07:49:59 (permalink)
            0

            mây là son phấn của trời
            yêu là son phấn tô đời thêm xinh

            mây đau khi gió trở mình
            người đau khi bỗng nghe tình đi hoang
            #51
              GQM 30.09.2010 07:05:13 (permalink)
              0

              Gió

              Tóc em ai chải mà sao rối
              Lòng gió buồn hơn nếp áo là
              Nếp áo là ngay không chứa gió
              Tóc em bồng nổi gió xuyên qua

              Kiếp gió buồn như kiếp nắng chiều
              Nắng vàng héo hắt toả cô liêu
              Phương xa có nhớ về đêm cũ
              Gió thổi bùng lên thuở biết yêu ?

              Mưa Sài Gòn đâu chỉ mưa bay
              Nước đọng làm thơ ướt suốt ngày
              Em có đi về không lấm áo
              Có nghe bờ mắt thoáng hương cay ?

              Chẳng có gì đâu chẳng có gì
              Đường xa xứ lạ trót chia ly
              Ước mong em mãi là hoa thắm
              Bừng nở hương lòng cho gió si

              Gió dưa mây khuyết đi mờ mịt
              Gió của Cali nắng của lòng
              Em của thơ ơi đời tất bật
              Bên trời có nhớ bóng nhau không ...?

              gqm
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2010 07:20:50 bởi gioquenmua >
              #52
                Trần Trung Dũng 30.09.2010 14:13:29 (permalink)
                0

                Trích đoạn: Mâyxanh

                Gió ơi Mây đã vì người
                Lao đao lạc mất tiếng cười vô tư
                Mênh mang trong cõi thực hư
                Làm sao có thể coi như ngày đầu?
                Biết rằng tình chẳng đến đâu,
                Nhưng quên thì khó ôm sầu đành thôi...
                Yêu là đau khổ rã rời
                Tình yêu vô vọng buồn rơi đáy lòng...


                 
                Thế nên mới có tình đời
                Đem ra kể với những người chưa yêu
                Dẫu rằng khổ biết bao nhiêu
                Mà sao vẫn cứ những chiều nhớ nhung.
                 
                Trung Dũng (mấy lời chọc phá đừng cười bạn nhé )
                #53
                  Mâyxanh 13.10.2010 16:22:15 (permalink)
                  0
                  Người thơ bị bịnh


                  Trăng non bị rụng xuống vườn

                  Người thơ bịnh nặng thấy thương quá à.

                  Gió lay lắt

                  gió xót xa,

                  Mây trôi chới với...

                  mây sa

                  mưa buồn...

                  Giọt dài giọt vắn rơi tuôn

                  Liêu xiêu mưa bịnh,

                  sầu vương,

                  rã rời.

                  Mưa đừng khóc nữa mưa ơi,

                  Để cho tia nắng rong chơi trở về,

                  Người thơ ra khỏi chốn mê

                  Và mây kia khỏi ủ ê lo sầu.

                  Kìa!

                  Trăng vừa lấp ló

                  trên đầu.

                  Thơ ơi!

                  Chóng khỏe

                  cùng nhau dệt vần!


                  M
                  #54
                    GQM 16.10.2010 07:31:05 (permalink)
                    0

                    Quên Mùa

                    Người Thơ đã khỏe rồi chưa ?
                    Trăng leo xuống phố
                    bị mưa
                    ướt dầm

                    Nghe chừng phải mất
                    trăm năm
                    Mùa thu yêu lá
                    mới cầm được tay

                    Mây trời ai cản
                    thôi bay
                    Gió mùa
                    ai nhớ
                    mà hay mất mùa

                    Mùa tôi mất
                    đã nghìn xưa
                    Nghìn sau
                    mất nữa
                    cho chừa thói quên ...

                    GQM





                    #55
                      Khọm 16.10.2010 12:07:47 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: Mâyxanh

                      Thơ say!

                      …Hỏi gió.


                      Hôm nay uống chút thơ say
                      Cho mây hỏi nhỏ chuyện này chút nha…


                      Hỏi rằng… gió có thích mây?
                      Còn mây… thích gió như… cày thích…trâu…
                      Như…con cá thích…mồi câu,
                      Càng thích càng nuốt càng đau càng đầy.

                      Gió ơi gió có …thương mây?
                      Còn mây thương gió khi đầy khi vơi
                      Thủy triều lên xuống không ngơi
                      Mây bay mây đứng rối bời…chân mây

                      Gió ơi gió có nhớ mây?
                      Còn mây nhớ gió đêm ngày gió ơi…
                      Mây dù bay đến cuối trời…
                      Vẫn luôn nhớ đến…gió thời có hay?

                      Gió ơi gió hỡi có hay…..
                      Mây đang chếnh choáng thơ say…nói xàm!!!

                      Mâyxanh


                      Hỏi?
                      Ai gieo cơn mộng vào Đêm
                      Để năm canh vắng, bên thềm lá rơi
                      Sương đừng rơi nữa sương ơi !
                      Thu tàn, hoa rũ, sương rơi lạnh lùng
                      Sương đọng đáy mắt rưng rưng
                      Ai chan mộng đắng, ai từng nuốt cay?

                      Vạc kêu canh vắng lạnh đầy
                      Sao rơi thăm thẳm, người say mất rồi



                      #56
                        Mâyxanh 17.10.2010 00:21:57 (permalink)
                        0
                        Người thơ đã khỏe hay chưa?
                        Mà sao thơ cạn dù mưa vẫn đầy?
                        Mà sao hờ hững ngắm mây,
                        Tim khô, lòng héo sầu lay lắt buồn?

                        Mây trời ai cản sao vương?
                        Gió thu lặn ngắt vẫn thương vẫn chờ...
                        Đêm dài gặp gỡ trong mơ,
                        Mây đùa với Gió tình thơ nồng nàn...

                        Cùng nhau lên đến non ngàn...
                        Cùng nhau đón nắng lang thang rạng ngời
                        Cùng nhau chạy nhảy rong chơi,

                        Để rồi.... mộng vẫn với đời ngược nhau....

                        Mâyxanh

                        #57
                          Mâyxanh 17.10.2010 00:25:20 (permalink)
                          0
                          Làm sao?

                          Làm sao?

                          Làm sao hiểu được vì sao
                          Tình thơ len lỏi chui vào tâm can.
                          Chợt dưng xao xuyến bàng hoàng
                          Đến tình đời đã muộn màng còn đâu…

                          Làm sao biết được xa nhau,
                          Quắt quay khổ sở dạt dào nhớ mong.
                          Nhớ nhung chất kín trong lòng
                          Gọi thầm trong chốn thinh không một người…

                          Làm sao quên được người ơi
                          Cuộc tình như bóng chiều rơi bên thềm.
                          Ngọt ngào ấm áp êm đềm
                          Nụ hôn cuống quít thơm mềm vội trao.

                          Làm sao biết được lúc nào,
                          Nhân gian yên nghỉ tình chào ta đi,
                          Làm sao lệ khỏi tràn mi?
                          Làm sao để sẽ quên đi một người?????

                          M
                          #58
                            GQM 17.10.2010 07:00:03 (permalink)
                            0

                            Ừ em dù khỏe hay chưa khỏe
                            Nhưng vẫn còn gieo được những vần
                            Cũng đủ cho màu mây ấm lại
                            Mà thu vàng lá bởi ăn năn

                            Mây bay ai dúi thơ trong tóc
                            Cho gió về ngang thoáng ngập ngừng
                            Giữa nét môi cười em có giữ
                            Chút gì lưu luyến của người dưng ?

                            Đêm qua gió đón mây trên đỉnh
                            Nửa đỉnh tình đau giữa mộng chiều
                            Nửa đỉnh buồn giăng bàng bạc nhớ
                            Đỉnh nào mơ dệt chút hương yêu ..

                            #59
                              Mâyxanh 17.10.2010 10:58:29 (permalink)
                              0
                              Dấu yêu!

                              Một người đi nhớ một người,
                              Dấu thương trong tiếng nói cười cho ai.
                              Dấu yêu sau một bờ vai,
                              Có thương có nhớ chắc ai biết dùm...

                              Một người dẫm bước trong rừng,
                              Dấu thương cho đến chín từng mây trôi.
                              Dấu yêu trong núi rã rời,
                              Để mưa chở nhớ ai thời biết chăng...

                              Nhớ người người có biết chăng?
                              Gần mà xa tít cầm bằng như không
                              Bao ngày bão thét trong lòng,
                              Thèm vòng tay ấm tiếng nồng nàn yêu.

                              Nhưng mà có được bao nhiêu?
                              Chỉ là mây gió ngang đèo xót xa.
                              Chỉ là họ với người ta,
                              Chỉ là ta với mình ta buồn tình.

                              Một người thương nhớ một mình,
                              Khi nào tình chết để tình bay đi?
                              Khi nào tan khối tình si?
                              Khi nào người sẽ quên đi một người?

                              M
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 64 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9