ĐÀ LẠT VÀ PHƯƠNG
đà lạt
ta đi trên đường Phương hay đi
đẩy gió
qua con dốc Quỳ vàng
xanh như lá sắp khóc
lăn từng viên sỏi màu nâu
như gót chân Phương để trần
nâng niu buổi chiều
úng một màu hổ phách trong mắt chim sâu
còn mình ta
giữa một vùng nhựa thông
làm sao ra khỏi đôi mắt
con dốc dai khờ dạy ta im lặng
và yêu bằng tình yêu vực sâu
ta cứ đi với em
đi bằng đà lạt
những bước chân hình lời nguyện của tháp chuông
đêm noel
đóng đinh lời thánh ca trên thập giá
ngón tay em buồn như tùng ngón Tây Phương
níu giữ ta trên gam màu của Vinci
níu giữ Đà Lạt
thật chậm
và sương mù trễ nải níu ta.