ĐOẢN KHÚC RỜI
*
Lột tấm voan mụ mị đời lên
Khuôn mặt như con dấu số phận
Đóng vào đởi người
*
Cuộc đời như tờ đơn
Gởi nhừng trình bày bất tận
Cả những khiếu nại rủi may
Rồi kí vào hư không
Nét bút mây trời
*
Ai rực rỡ trước đỉnh hoàng hôn
Và ai không có
Cũng được màn đêm hòa lẫn
*
Không hiểu từ đâu
Mặt trời hiện hữu và không hiện hữu
Cả những dấu hỏi này???
*
Tôi có câu thơ
Và câu thơ không có tôi
Cả vũ trụ vô danh
Người khiêm nhường đang tới gần sự vô danh đó!
*
Vì vậy em ơi
Chưa bao giờ như lúc này
Anh nhận ra khoảnh khắc
Khi viết lên trang sách một niềm vui
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: