Yêu anh nhiều biết bao nhiêu!
CÙNG ANH
Nghe anh tối ngủ giấc tròn đầy
Sáng dậy gió lùa rối tóc mây
Mộng một ngày mai sang chốn ấy
Cùng anh dốc cạn chén chua cay!
Cúc Hương
UỐNG... Uống với anh để cùng say Lắng nghe hơi thở tháng ngày bên nhau Dòng thơ chảy mãi dòng sầu Vỡ tan diễm mộng nỗi đau ân tình!
CHẲNG SAY
Ân tình càng nặng càng sầu
Uống cho vơi nỗi thương đau tháng ngày
Men nồng sao mãi chẳng say
Uống thêm chén nữa … hết ngày lại đêm …
CŨNG CHỈ LÀ NIỀM ĐAU
Em sợ phải nhìn vào đôi mắt anh
Dẫu giữa đông bạn bè em cười nói huyên thuyên
như không anh
hiện diện!
Chỉ để che giấu nỗi lòng
Một chiều đông
hoàng hôn dần tắt…
Như anh sợ phải đi qua con đường cũ
Nhìn lại chốn xưa
Nghe tim nhói niềm đau.
Dòng đời qua mau
Mà thời gian như vết dao
Để lại vết hằn trong mỗi con người.
Chắc có lẽ mình mắc nợ nhau
Từ nữa sau
của kiếp trước
Nên nữa sau của kiếp này
Phải trả hết cho nhau.
Cúc Hương
Nguyễn Thủy
Ngủ quên tý nữa đi em
Cho làn tóc rối gió bay về trời
Cho anh ngớ ngẩn một thời
Bềnh bồng trôi mãi ngàn đời bên anh
Cho mộng mị giấc mộng thành
Lạc hồn gởi chút tình anh lên trời.
Để rồi giấc mộng tròn vơi
Xanh niềm hạnh phúc...lứa đôi trong đời.
NT
Cho em gởi chút tình thôi
Là thương suốt cả một thời đang yêu
Đừng như nắng sớm, mưa chiều
Để rồi bao cảnh đìu hiu quặng lòng
Dật dờ trước cảnh bão giông
Niềm vui chưa trọn mà lòng sầu đau
Cho em một giấc mộng đầu
Thành trang nhật ký ẩn sâu trong đời...
NT
GỞI
Gởi cho em một chút tình
Để em khỏi bước một mình trong mơ
Tình yêu sao quá hững hờ
Thu qua đông đến lững lờ mây bay
Niềm vui chưa trọn hết ngày
Bão giông kéo đến giăng đầy mênh mông
Đi qua năm tháng phiêu bồng
Có anh bên cạnh cho lòng nhẹ vơi!
NGƯỜI ĐI
Mưa rơi trắng xóa phía chân trời
Nỗi nhớ thương đầy chẳng thấy vơi
Gió lạnh xui lòng thêm quạnh quẽ
Người đi tan nát suốt một đời!
Đi rồi....! Người đi....tan nát suốt một đời !
Kỷ niệm thôi đành góp một nơi Đem ra giàn hỏa tình....thiêu trụi Để khỏi..... buồn thiu.....bước chơi vơi !
AI ?
Nếu được thì thiêu tự rất lâu
Xui chi năm tháng cứ u sầu
Nhưng mà nếu thế thì ai sẽ
Góp nhặt niềm vui với nỗi đau?!
Cúc Hương
THÀNH MỘT
Khi thấy nhớ ... nghĩa là thương rồi đó
Chỉ vu vơ mà dạ rất bồi hồi
Sáng thức giấc nghe niềm vui réo gọi
Ở bên này … bên ấy … có xa xôi?
Tại sao mình không thể bước song đôi?
Cứ hờ hững để tháng ngày trôi mất
Em và anh hai cuộc đời có thật
Mãi nhìn nhau quên mất mộng ban đầu.
Có thể bây giờ và những ngày sau
Hai đứa vẫn hai đường nhưng chung hướng
Sẽ gặp nhau khi mình cùng tới ngưỡng
Hai con đường ... thành một … thế là thương!
Cúc Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2009 08:04:22 bởi Cúc Hương >
Ai....! Cóp nhặt niềm vui.....có khổ đau Cho nên chìm - nổi....vẫn tươi màu Nghêu ngao cười - mếu....đều chung nẽo Mới hỏi......"Vì sao khóc..... khan...khao... ! "
LẶNG LẼ MÌNH TA
Rồi sẽ có một ngày nào đó
Mùa đông về gió lạnh se da
Những lá khô trãi đầy lối nhỏ
Ta hắt hiu buồn nhớ quê nhà.
Góc phố cũ ngỡ bước chân qua
Đêm nhỏ giọt ly cà phê đắng
Người cùng ta rồi cũng xa vắng
Tình mau phai như một giấc mơ.
Trong xót xa ta mãi đợi chờ
Ánh nắng hồng một chiều rét mướt
Xòe tay đếm những gì có được
Tình than ôi sao vẫn hư vô.
Người ơi ta mãi cứ dại khờ
Nên người đi không ngoảnh nhìn lại
Trong cơn say thấy mình gục ngã
Rồi đông tàn lặng lẽ mình ta.
Cúc Hương [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/72156/03558FC0375646BEB5F29AB342DCB393.jpg[/image]
GỞI EM
Gởi em chút nắng giữa trời
Cho đông không lạnh lòng người yêu thương
Cho vơi lệ những đêm trường
Nồng nàn hơi của nắng vương sớm chiều
Nhẹ hồn về cõi xưa yêu
Còn rung động mãi những điều trong mơ
Gởi em chút dáng trăng thơ
Vẫn còn ước mộng đôi bờ thương...Yêu.
NT.
15 - 9 - 2009
GIẬN RỒI
Chỉ là nói vậy đấy thôi
Người yêu không đến ... giận rồi còn đâu!?
Cúc Hương
Chỉ buồn chẳng có trước sau
Chiều mưa sớm nắng biết đâu mà lần.
Thương cho cánh bướm nhọc nhằn
Tìm hoa ong đã cản ngăn mất rồi.
Trung Dũng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: