Yêu anh nhiều biết bao nhiêu!
thân gửi cuchu7o7ng.
mình cũng là người mới ra nhập VNthuquan. rất cảm ơn bạn đã ghé thăm nhà và ủng hộ. hy vọng là được gặp bạn nhiều hơn trong văn đàn
Chao ôi !....một trái tim hồng Bó thương vẫn nhãy thong dong nhịp nhàng Thơ chào... vũ điệu thở than Khổ bao khách lạ....bàng hoàng nhói đau ! ................ Hỏi lòng..... ai..phải làm sao ? Để bù thay những niềm đau ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2009 09:22:27 bởi lelong54 >
[sm=Cow%20Boy%201.gif] THƯƠNG HẬN Yêu anh một nữa Nữa kia hận thù Chất cao thành núi Một đời phiêu du.
Trích đoạn: thanh vu
thân gửi cuchu7o7ng.
mình cũng là người mới ra nhập VNthuquan. rất cảm ơn bạn đã ghé thăm nhà và ủng hộ. hy vọng là được gặp bạn nhiều hơn trong văn đàn
Thì... ghé qua ghé lại thăm nhau càng lâu càng... thích!!!
Trích đoạn: lelong54
................
Hỏi lòng..... ai..phải làm sao ?
Để bù thay những niềm đau ?
Ai ơi chớ hỏi làm sao ?! Thơ thêm một "lố" hết đau liền à !
một trái tim khô ,
vẫn còn đang rỉ máu.
mà vẫn bồi hồi,
vẫn đau đáu nhớ về nhau.
nghỉ đi nhé dù là giây là phút
để thấy trong đời một lần hết thương đạu
Ai ơi chớ hỏi làm sao ?! Thơ thêm một "lố" hết đau liền à ! _____________________________
Give me a place in your heart to make me fell that
I'm not alone with four walls around me.
Ai ơi khéo hỏi làm sao ! Muốn tim mấy lổ.....thơ vào bấm ngay !!! ............ Bấm rồi...thơ hổng dừng tay ! Bấm rồi.....tim chớ khóc day !!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2009 07:42:21 bởi lelong54 >
KỶ NIỆM NHỮNG THÁNG NGÀY Nhiều khi buồn muốn khóc Tôi cố nén lòng mình Nên làm sao ai hiểu Nỗi lòng … trong lặng thinh… Đời không như ước mơ Nghe ra sao buồn quá Một ngày … qua rất chậm Một ngày … ôi đã xa. Có những chiều êm ả Ai trông ngóng đợi chờ Rồi đêm mưa tầm tả Một mình mình … bơ vơ. Hãy khóc đi thật nhiều Cho vơi dần nỗi nhớ Cho quên đi tất cả Kỷ niệm đắng nghẹn ngào Chìm trong một cơn đau!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2009 13:30:20 bởi Cúc Hương >
THƯƠNG HẬN Yêu anh một nữa Nữa kia hận thù Chất cao thành núi Một đời phiêu du. _____________________________
Give me a place in your heart to make me fell that
I'm not alone with four walls around me
Yêu chi mà có một bên
Vế kia thù hận khập khềnh ai coi ?
Yêu thì đâu có nhỏ nhoi
Tiếc chi phiền phức...tiêu rồi bạn ơi !
Trích đoạn: lelong54
Yêu chi mà có một bên
Vế kia thù hận khập khềnh ai coi ?
Yêu thì đâu có nhỏ nhoi
Tiếc chi phiền phức...tiêu rồi bạn ơi !
Một bên mà đã thấy ... rồ (dại)
Hai bên giờ chắc ... dưới mồ ... làm thơ!
Một bên mà đã thấy ... rồ (dại)
Hai bên giờ chắc ... dưới mồ ... làm thơ!
_____________________________
Give me a place in your heart to make me feel that
I'm not alone with four walls around me.
Một bên nên mới thấy rồ
Hai bên thấy cả cơ đồ yêu đương !
HƯƠNG NGỌC LAN NGÀY CŨ Ta không thể nhớ mãi về quá khứ Những cuộc tình thoáng chốc đã lùi xa Sớm muộn gì ta cũng sẽ nhận ra Thời gian ơi sao trôi qua mau quá. Con chim nhỏ mãi vui trong vòm lá Ta bơ vơ đi suốt con dường Ngọc lan đâu đây vẫn tỏa ngát hương Hương hoa ấy đọng hoài trong ký ức. Có nhiều đêm ta vẫn nằm thao thức Gọi gió về lạnh ngập trong trái tim Hạnh phúc lang thang nên mãi kiếm tìm Kỷ niệm nào khơi lòng ta vụt dậy. Và chiều nay ta sẽ về nơi ấy Cây ngọc lan không biết có còn hương Hay đã phai trong một thoáng đời thường Bởi nắng-bởi mưa-bởi điều không thực.
Tình yêu !
Tình yêu là cái chi chi
Khi vào không hẹn ra đi không trình
Tình vào êm ả lặng thinh
Tình đi... vật vã đùng đình thở than
Tình yêu vốn dĩ đoan trang
Mát thơm hiền dịu vô vàn thiêng liêng
....................
Trong tim còn.... thắt lời nguyền
Hẳn mai... về lại cửu tuyền... thầm vui !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2009 08:52:27 bởi lelong54 >
Trích đoạn: lelong54
Tình yêu !
Tình yêu vốn dĩ đoan trang
Mát thơm hiền dịu vô vàn thiêng liêng
Một mình Tình yêu là cả thiên đường Với ai vốn dĩ được thương yêu nhiều Còn ta ... buồn hắt buồn hiu Ngoảnh qua ngoảnh lại ... liu xiu một mình! [sm=sofa.gif]
NỖI NIỀM Đêm bao trùm con phố Trời lát đát mưa Ta vẫn mong đợi Dẫu biết rằng anh sẽ không tới Lòng chợt quay quắt buồn Nỗi nhớ vụt về Khơi thành ngọn lửa trong tim. Có bao giờ anh nghĩ đến ta không? Kiên Giang biển cồn cào khắc khoải Mưa mặn đắng bờ môi. Anh đi nơi phố thị nhịp nhàng đông đúc Mịt mờ gió bụi trần gian Quên con đường- quên những buổi trường tan Ta lặng lẽ trốn - hoàng hôn biển đỏ Chiều hoàng hôn những con diều nhỏ Liệng trên không Nghe khúc khích tiếng cười… Đêm trở về với căn gác nhỏ Lộp bộp tiếng mưa trên mái ngói cho ta nhớ khúc nhạc buồn. Lật trang thơ viết dở Kỉ niệm ấm nồng chợt vỡ òa hư không.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: