Yêu anh nhiều biết bao nhiêu!
KHI TÌNH YÊU CHỚM NỞ Khi nụ hoa chớm nở Mùi hương ngây ngất say! Khi tình yêu chớm nở Bao nỗi nhớ tràn đầy!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2009 21:30:42 bởi Cúc Hương >
TÌNH XA Người giờ là của riêng ai Ta về ôm nỗi chua cay một mình. .......................................
TÌNH GẦN
Kề bên.... mà ngỡ như xa Bời vì.....khoái khổ như là thích yêu Bâng quơ.....làm rối bao điều Để rồi....vứt trụi cánh diều xác xơ ! Yêu đương......mà chuốt dại khờ ? Yêu đương......mà để dật dờ lang thang ! ......... Dạo buồn....trong khúc tình tang Dạo buồn thay !....ngắm hồng nhan !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2009 08:21:56 bởi lelong54 >
CUỘC ĐỜI NHIỀU GIAN DỐI
Cuộc đời nhiều gian dối
Ai biết được khi nào
Và sẽ phải làm sao
Khi lòng người thay đổi?
Cuộc đời nhiều gian dối
Ta bán tín bán nghi
Nên chẳng hy vọng gì
Kẻo đường về lạc lối.
Cuộc đời nhiều gian dối
Hãy nghe chính lòng mình
Đừng đánh mất niềm tin
Mặc chông gai đá sỏi.
Cuộc đời nhiều gian dối
Mong một tấm lòng thành
Cho tóc mãi còn xanh
Đừng bạc màu chi vội …
Cuộc đời nhiều gian dối …
Dối gian ! Nếu như đời chẳng dối gian
Thì ai thổn thức mơ màng nhiều hơn !
Có đêm giá lạnh tủi hờn
Mới hay hạnh phúc sơ đơn phí hoài
.......................................
Sống vui giữa kiếp nầy đây !
Phải chăng nhờ dối gian hoài cùng nhau ?
................
(Xin tặng cho những ai thích dối gian )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2009 17:38:25 bởi lelong54 >
Trích đoạn: lelong54
Dối gian !
Nếu như đời chẳng dối gian
Thì ai thổn thức mơ màng nhiều hơn !
Có đêm giá lạnh tủi hờn
Mới hay hạnh phúc sơ đơn phí hoài
.......................................
Sống vui giữa kiếp nầy đây !
Phải chăng nhờ dối gian hoài cùng nhau ?
................
(Xin tặng cho những ai thích dối gian )
NGẪM ... NGHĨ Ngẫm ... cuộc đời này lắm trớ trêu Nếu không ... gian dối chẳng ai yêu Nghĩ lại ... vì yêu mà gian dối Hay gian dối nhiều để ... được yêu?
GIÓ VÀ VẦNG TRĂNG Giống như cơn gió Thổi nhẹ qua tim Đủ làm rung động Cho ai kiếm tìm. Anh là cơn gió Em là vầng trăng Gió xua tan mây Trăng tỏa ánh vàng Gió đi muôn nơi Trăng chờ thổn thức. Đêm ai đứng đợi Mây bao xung quanh Giăng thành giăng lũy Trách ai vô tình Để vầng trăng sáng Lẻ loi một mình Rồi trăng biến mất… Gió lại trở về Kiếm tìm vô vọng Đêm ngày gào thét Đất trời mênh mông. Một đêm gió ngã Bên gốc điệp già Nẻo đường vắng lạnh Trăng giờ đã xa… Rồi đêm bắt gặp Lưỡi liềm vắt ngang Gió mừng hoảng hốt Thổi tung lá vàng.
THÔI HÃY VỀ Thôi hãy về đi Người không cần ta nữa ở lại làm gì? Thôi hãy về đi Ta tự nói với lòng Có buồn cũng thành dĩ vãng Níu kéo được gì? Những hụt hẫng không may! Đêm vô tình chối bỏ một vòng tay Trong thao thức ta gọi thầm một nữa hồn còn lại Người vẫn chẳng về Đốt ngọn nến buồn Để tang cho cuộc tình dang dở Ta biết mình vẫn còn mơ !…
DỐI LÒNG Hãy nói với em anh sẽ quay về Để em không sống những ngày chờ đợi Những ngày mưa mù biển đời dậy sóng Tâm hồn em trơ trọi quá người ơi! Hãy nói với em anh chỉ đùa thôi Rằng xa nhau chỉ dài thêm nỗi nhớ Để mỗi lần lần tìm về kỷ niệm Sẽ thấy lòng mình tràn ngập niềm yêu. Hãy nói rằng anh còn nhớ em nhiều Cho em được vui dẫu là giả dối Mà tại làm sao em không hiểu nỗi Anh xa rồi em chỉ mơ mộng thôi. Gió và mưa quyện nhau thành bão tố Tình và thù bóp nát trái tim si Em bây giờ không biết phải làm gì Đứng dưới mưa ôm trái tim rỉ máu!
WITHOUT LOVE Sadness only makes me more miserable Jealousy makes me grow old Happiness makes me blind Without love My heart beats softly now.
NỮA CUỘC ĐỜI
Nữa cuộc đời tôi đã chết rồi
Đêm về gối chiếc một mình thôi
Thương hoài dĩ vãng cùng chung lối
Nhớ mãi ngày xưa lúc sánh đôi
Một chút yêu đương còn lưỡng lự
Thêm nhiều mộng đẹp cứ sinh sôi
Tình duyên đã đứt tìm duyên mới
Nữa cuộc đời sau được bãi bồi!
GIỜ ANH KHÔNG CÒN YÊU EM NỮA Giờ anh không còn yêu em nữa Tình hôm qua thành khói mất rồi Dù em chẳng làm chi nên tội Vội vàng anh cất bước ra đi. Dù biển vẫn ngàn năm còn vỗ Đường em đi hoa lá phủ đầy Dù đá muôn đời không thức dậy Anh vẫn phủ phàng bỏ ra đi. Anh ra đi một chiều biệt ly Biển lặng yên lăn tăn sóng nhỏ Gió thì thầm nói lời chẳng rõ Em cúi đầu lạnh ướt bờ mi. Anh ra đi không nói điều gì Để em lòng cô đơn tự hỏi Để em thấy hững hờ tiếc nuối Sợ một ngày vắng cả tiếng cười. Giờ anh không còn yêu em nữa Ngày mai đây em bước theo chồng Và tình anh xem như giấc mộng Thoảng chút buồn theo gió cuốn bay đi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2009 11:41:45 bởi Cúc Hương >
Niềm tin.....! Nghêu ngao khóc một chuyện tình Đi qua năm tháng đinh ninh khổ sầu ! Hỡi ơi.... cớ bởi vì đâu ? Không buông câu chấp...vọng cầu hư vô ! Trăng đâu có của riêng bồ Thì thôi xin chứ trầm trồ uổng công ! ............................................ Ngủ lành...mai vén vừng đông Để ta còn ngắm màu hồng sáng tươi ! Dung dăng lại..... thuở đôi mười Mắt môi còn chói....rạng ngời niềm tin !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2009 17:33:19 bởi lelong54 >
Cám ơn LL đã khuyên những lời chí lý! Mình cũng không biết tại sao cứ buồn hoài nữa. Từ nay phải ráng vui lên mới được! CHÚC CÁC BẠN BUỔI TỐI VUI VẺ!
NỮA CUỘC ĐỜI
Nữa cuộc đời tôi đã chết rồi
Đêm về gối chiếc một mình thôi
Thương hoài dĩ vãng cùng chung lối
Nhớ mãi ngày xưa lúc sánh đôi
Một chút yêu đương còn lưỡng lự
Thêm nhiều mộng đẹp cứ sinh sôi
Tình duyên đã đứt tìm duyên mới
Nữa cuộc đời sau được bãi bồi! _____________________________
Cúc Hương
.............. Sống như.... đang đã chết dần ! Đếm xem bao tuổi.....nhiêu phần đi qua Chưa chi....mà đón tuổi già Dứt chưa giá lạnh....nay đà rét run Chưa buồn hết....lại nhớ nhung Nghịch đời xúi quẩy... lung tung...buồn cười Một đời....ngắn quá ai ơi ! Gắng vui sống thật.... cho người thăng hoa !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: