Yêu anh nhiều biết bao nhiêu!
Trích đoạn: Cúc Hương
YÊU ANH NHIỀU BIẾT BAO NHIÊU !
Con đường mỗi ngày anh qua
Có đôi hàng cây râm mát
Ánh nắng xuyên qua vòm lá
Gió hát vi vu bài ca.
Con đường mỗi ngày anh qua
Có em vẫn thường ngang lối
Ánh mắt anh như muốn hỏi
Môi em luôn sẵn nụ cười.
Thời gian thắm thoát trôi qua
Con đường anh thôi lui tới
Phố mới bây giờ lạ quá
Hàng cây ngày cũ đâu rồi?
Con đường xưa ngày một xa
Chỉ còn khói xe- nắng- bụi
Em đi về ngày hai buổi
Nhớ bóng dáng anh xa mờ…
Con đường còn trong hoài niệm
Dù cho phố đổi thay nhiều
Phương trời nào anh có hiểu
Yêu anh nhiều biết bao nhiêu.
BAO NHIÊU?
Để hỏi tình tôi đến bao nhiêu?
Chỉ qua vài nắng trái đã chiều
Đem tim ra mở màu tim tím
Tôi biết tình tôi đã chín nhiều
Đinh Phương
NHÁNH YÊU THƯƠNG Người con gái thanh xuân Như bông lúa non ngậm đầy sương sớm Đi ngang cánh đồng Mãi mê đùa vui cùng lũ bướm Quên chọn cho mình một nhánh yêu thương! Người con gái qua cánh đồng ... quá tuổi thanh xuân Ngẩn ngơ nhìn lại thấy lòng nuối tiếc Chân trời xa biền biệt Mùa gặt hái đã xong. Em nghiêng đầu Bên bờ sông Ngồi nghe anh kể Cơn gió lùa Mang theo hương lúa ngào ngạt vây quanh Chân trời xanh và nắng cũng xanh Trong mắt anh Em mĩm cười tự nhủ Rằng em không như người con gái ấy Bởi biết chọn cho mình một nhánh yêu thương!
Trích đoạn: Cúc Hương
NHÁNH YÊU THƯƠNG
[...]
Em nghiêng đầu
Bên bờ sông
Ngồi nghe anh kể
Cơn gió lùa
Mang theo hương lúa ngào ngạt vây quanh
Chân trời xanh và nắng cũng xanh
Trong mắt anh
Em mĩm cười tự nhủ
Rằng em không như người con gái ấy
Bởi biết chọn cho mình một nhánh yêu thương!
Em nghiêng đầu
Gió sông lộng dòng tóc rối
Niềm vui trong mắt
Ngát đường xanh thành một nhánh yêu thương
Em yêu đời. Em yêu người. Yêu nhánh lúa đẫm hương
Một nhánh yêu thương cho đời trăm hạt
Vũ Quỳ
quote:
Trích đoạn: dinhphuong
***
ANH VỀ
Trước ngõ nhành hoa tỏa ngát hương
Trên cành chim hót gọi uyên ương
Vạt nắng vươn vai chào buổi mới
Anh về mở cánh cửa yêu thương
…
Môi tỳ môi, đắm chìm biển nhớ
Ngực ép ngực, toang vỡ trời mong
Vũ trụ quay cuồng xoay nhiệt huyết
Em gọi: „Anh yêu!“, chốn thiên đường
Đinh-Phương
ANH VỀ Anh về … vui thiệt là vui Bỏ công trông ngóng chôn vùi thời gian Hôm nay phố bỗng rộn ràng Đón anh về với áo vàng trinh nguyên!
Gởi bạn chút tri ân. Cảm ơn bạn đã ghé thăm nhà. Một ngày đón "anh về" thiệt là vui!
quote:
Trích đoạn: Vũ Quỳ
Em Trăng Hoa
Tình như hoa hay tình như trăng
Hoa rồi tan và trăng rồi tàn
Tình treo định mệnh ngàn năm trước
rơi vỡ tan gương xưa cưu mang
Em hoàng hôn hát lời chia tay
Giữ cho ta những sớm mai này
Nhở sau thấm mệt ngày giông tố
Em có tìm đây chút thơ mgây
Mai sương tan, tan theo dối gian
Em trăng hoa tha thiết thiên đàng
Đêm nay ta thắp hai ngọn nến
Đốt hết tình thư. Đốt vội vàng
Vũ Quỳ
SAO ĐÀNH Có phải tình duyên kiếp trước vương Mang theo nỗi nhớ bởi còn thương Sao đành đốt hết tình thư cũ Vội vã chi chia cách đoạn trường!
Trích đoạn: Cúc Hương
ANH VỀ
Anh về … vui thiệt là vui
Bỏ công trông ngóng chôn vùi thời gian
Hôm nay phố bỗng rộn ràng
Đón anh về với áo vàng trinh nguyên!
Em tôi... "vui thiệt là vui"
Nắng về trao chuốt rạng ngời mắt em
Hãy giữ người (bằng) vòng tay mềm
Cho dòng sông mãi xanh tìm hồn ngoan
Cho ngàn sao của đêm ngàn
Đem về những giấc mộng vàng ngây thơ
Vũ Quỳ
NHỚ MỘT NGƯỜI Có những chiều em ngồi hong tóc Nhìn dòng xe xuôi ngược trên đường Thấy đời mình vẫn còn hạnh phúc Bởi một người phương ấy còn thương!
Trích đoạn: Cúc Hương
NHỚ MỘT NGƯỜI
Có những chiều em ngồi hong tóc
Nhìn dòng xe xuôi ngược trên đường
Thấy đời mình vẫn còn hạnh phúc
Bởi một người phương ấy còn thương!
Em hong tóc giữa đời xuôi ngược
Gió chiều vui mời gọi hồn nhiên
Nắng nhuộm tóc thắm vàng hạnh phúc
Lòng em vui vì nhớ một người
Hồn ươm thơ em nhớ một người
Cho chiều mãi thánh thần nỗi nhớ
Cho tiếng hát địa đàng tim nhỏ
Ôi em vui vì nhớ một người
Vũ Quỳ
ANH ĐÃ RA ĐI Anh đã ra đi Chiều không có nắng Lá rơi rất chậm Lặng lẽ cung đàn Anh đã ra đi Thôi không ngoái lại Chút gì lưu luyến Còn sót trên vai. Anh đã ra đi Lũ chim thầm thì Ngày mai bão rớt Đôi ngã chia li. Gió đi đường gió Mây đi đường mây Em còn đứng đó Giữa đời bơ vơ Con đường định mệnh Cắt tự bao giờ Nữa chừng mỏi mệt Đêm về buồn tênh.
GHÉ VƯỜN THƠ CŨ Giã từ vai diễn nhà quan Để về cuốc rẫy cho … vàng bàn tay Đi đâu cũng nhớ nơi này Vườn thơ có đó … với đây vun bồi Mai mốt dù có xa xôi Ghé vườn thơ cũ mà … lôi nhau về! Cúc Hương
.................
Giã từ vai diễn nhà quan Ta về cuốc rẫy cho nàng ươm hoa ! Vun cho vàng,đỏ,.....,hoa cà ! Vén....quỳnh,cúc,huệ,.....mặn mà hương thanh ! Từ quan về chốn yên lành Bởi ta còn được dỗ dành thương yêu ! Nâng niu đàn bé thật nhiều Những mong.... chóng lớn mỹ miều - bay xa !
VƯƠNG MANG Nhớ anh nhiều cũng chẳng được gì đâu Mùa thu cũ đã qua cùng năm tháng Có đôi lúc thèm nghe lời lãng mạn Tựa cửa một mình ngồi ngắm mùa sang. Cuộc tình đó đã trôi vào dĩ vãng Tiếc nuối mà chi lỡ một cung đàn Đã không thể thì thôi xin dừng bước Người xa rồi sao sầu vẫn vương mang?!
Trích đoạn: Cúc Hương
Có đôi lúc thèm nghe lời lãng mạn
Tựa cửa một mình ngồi ngắm mùa sang.
Mùa sang từ mãi ngút ngàn
Hỏi thầm song cửa tình còn vấn vương
Nghe lời lãng mạn còn thương
Nghe lời xưa ngọt ngát đường mía lau
Vũ Quỳ
DỐI Anh có điều gì muốn nói phải không? Câu hỏi đặt ra ... cả hai đều im lặng Trong sâu thẳm những chờ mong nồng ấm Chợt vụt xa vời khi em nhận ra. Ánh mắt anh chẳng còn thiết tha Như ngày đầu yêu- ngày đầu em giận dỗi Ngày đầu anh làm em bối rối Ngày đầu yêu quá ... khoảng trời mênh mông. Anh có điều gì muốn nói phải không? Sao anh cúi đầu lặng yên và em lại khóc Giọt nước mắt chẳng làm rung động Đôi môi anh cứ khép hững hờ ...
SAO NỠ... Yêu anh nhiều như thế Sao nỡ đành ra đi Chiều mưa rơi ngập lối Không kịp nói câu gì...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: