Rong chơi... Đường phố ồn ào, không - tình - yêu
Nỗi buồn được gói kỹ và nhét sâu dưới đáy ba lô màu nhạt
Khoác lên vai,
Em dắt tay nỗi nhớ vào siêu thị...
Những thanh sô cô la đắng mà ngọt tê trên đầu lưỡi
Tưởng tượng ra ngày Valentine anh sẽ tặng em
Những con thú nhồi bông bỗng nháy mắt
Chờ em ôm chúng mang về
Nếu có anh, hẳn bọn chúng không nháy mắt với em như thế
Những chiếc đĩa nhạc nghênh ngang trên giá
Hất mặt cười, rồi thì thầm nhỏ to
Hẳn bọn chúng thách em nghe nhạc rock
Nhưng bọn chúng là bọn ngốc
Tình ca hay nhất là tình ca anh hát cho em...
Hình như,
Nỗi buồn hay nỗi nhớ đều giống như kem
Ngọt, mát nhưng dễ tan chảy, không hình không dạng
Hoà vào phố trong bóng chiều chạng vạng
Mùa thu ngóng đợi mùa đông...
Chờ anh đến,
Ném đi giúp em những nỗi buồn...
(Hà Nội, 7/10/04)