LẶNG THẦM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2009 02:45:27 bởi Han Bang >
TRÊN XÁC LÁ MÙA HÈ Lửa cũng bừng lên đốt bóng cây Nghe trong xương lá hết một ngày Bóng anh đổ xuống từng vuông nắng Rụng kín sân chiều hoa nắng bay Nhiều lúc hồn anh như tiếng chim Xôn xao chân nhỏ bước qua thềm Nhà anh trở cửa ra mùa hạ Mở hết đường đi những lối mềm Một lối để riêng chờ tháng mưa Đường đi quen thuộc của từng mùa Anh vui tiếng bé cười như thoáng Như vỡ bao lần gương nắng xưa Bé có đi riêng một lối về Vườn hoa xơ xác những hôm khuya Cơn mưa đã ghé màu xanh lại Bên những chùm bông đỏ nắng hè Hoa nở như tình xanh mắt nhung Áo vàng hay nắng giãi vào không Anh ngơ ngẩn thấy hồn hoa cúc Cười thoáng rưng giọt nước mắt hồng Bé ngoan hơn cỏ ở bên đường Một mùa thu cũ thả tơ vương Anh mang võng lưới giăng hồn nhện Bắt giữ rằng anh phải nhớ thương Bắt giữ rằng anh luôn nhớ mong Cả đời anh nữa vẫn vô cùng Nghe trên xác lá còn im ngủ Vỡ cuộc tình buồn bé biết không? Từ Kế Tường
MÙA HÈ XA
Hè đã về đây nắng trải đầy
Bé vào mùa nhớ má hay hay
Môi son tím mộng trang lưu bút
Cánh bướm nằm im phượng rơi đầy
Những lúc anh buồn đứng lặng yên
Bé cười háy mắt trêu làm duyên
Lêu lêu trêu mãi rồi ù chạy
Anh vờ thua bé bé vui thêm
Chuyện ấy xa rồi nay đã xa
Bé đi ngày ấy lệ anh nhoà
Giơ tay giả bộ bụi vào mắt
Để bé không chùn đường tiến xa
Từ độ bé đi mấy Thu qua
Hè nay lại đến bé còn xa
Anh nhìn cánh phượng bay trong gió
Nhớ dáng bé xưa nhặt cánh hoa...
Mấy mù Thu đến Hè cũng qua
Bóng bé phương xa vẫn chưa nhoà
Trong tim anh cứ hoài hình bóng
Với mộng phượng hồng đỏ cánh hoa
Bé đi phương ấy xa quá xa
Hè nay phượng vẫn hồng cánh hoa
Mắt anh vẫn mãi nhìn ra ngỏ
Lắng nghe từng tiếng gió đi qua...
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2009 03:25:25 bởi Han Bang >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2009 14:08:46 bởi Han Bang >
BỆNH TỬNG TỪNG TƯNG
Thỉnh thoảng tớ lên cơn tửng tưng
Tự trào tớ móc câu thòng thừng
Mồi quăng cá đớp sao hờ hững
Gió lùa vặc vẹo cần câu thừng
Cá lớn cá bé bơi xa tít
Cần câu điên tiết tửng từng tưng
Tớ bưng hết cả mồi trong giỏ
Quẳng luôn cả cái tong lòng thùng
Nguyên Vũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2009 20:52:02 bởi L.nguyenvu >
THỜI GIAN Tháng Giêng hoa trắng lưng đồi Mùa Xuân chim én buồn thôi não nề Xa trông cánh nhạn bay về Tháng năm vào Hạ tiếng ve gọi sầu Thu sang theo lệ mưa ngâu Trên trời Ô Thước bắc cầu sông Ngân Đầu Đông gió lạnh thư phòng Đàn chim sãi cánh bay vòm trời mây Biển ru điệu nhớ u hoài Tìm đâu đáy nước hình hài Ngư Nhân Đại dương xa tít đường trần Bãi hoang từng bước phân vân tìm về Mây chiều vương phủ lê thê Giữa vùng sa mạc trăng thề lẻ loi Có vì sao lạ đổi ngôi Định phương cát trắng bồi hồi lòng ai !
Nguyên Vũ
TỰ TRÀO TÀO LAO
Rảnh rang mồm miệng chuyện tào lao
Hai bà một quẹp xào chợ đen
Bợm nhậu tưởng rác bỏ bả hẻm
Tỉnh say say tỉnh mặt tèm hem
Ngoi lên mới biết là chem ẻm
Lém phén lèm phèm ướt ướt nhem
Nhướng mắt sỉn lên thấy bạn chén
Thều thào trọng bạn với mình hèm
Nguyên Vũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2009 20:50:00 bởi L.nguyenvu >
TỰ TRÀO KHÔNG CÓ LỬA SAO CÓ KHÓI
Tại lửa bùng lên khói mới lan
Không lửa làm sao có khói tràn
Mở màn do đám lửa kia cháy
Nên khói từ đó bốc thiên đàng
Nguyên Vũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2009 20:50:46 bởi L.nguyenvu >
TỰ TRÀO "TIÊN XỬ KỈ HẬU LAI XỬ BỈ"
"Tiên xử kỉ hậu lai xử bỉ"
Đổ lỗi người phải xét lại lỗi mình
Muốn nói người hãy nhìn lại mình
Là lời dạy răn mình cho tốt
Nguyên Vũ
TỰ TRÀO " MỘT CÂY ĐINH 3 CÁI LỔ " Một cây đinh đụt ba cáo lổ
Đinh cứ dùi lổ rộng tếch ra
Gỗ mục rã đinh thép không tà
Chất thép cứng thẳng ngay không cạnh
Nguyên Vũ
TỰ TRÀO " MỐC MEO"
Chẳng biết từ lúc nào có mốc
Cơm mốc ôi thiu ăn bị độc
Gạo mốc sinh sâu quẳng tức tốc
Quần áo mốc người cốc mặc vào
Nguyên Vũ
TỰ TRÀO KHOE DỤ VIỆT KIỀU
Họ khoe nhau Việt Kiều dễ dụ
Giăng bẩy gò được cá vào nôm
Nhưng ngờ đâu chính họ bị gờm
Gậy ông đập lưng ông thất vía
Dụ không được tự mình vào rọ
Nằm co ro vểnh mỏ thèm mồi
Thật thương thay cái thói bỉ bôi
...
Nguyên Vũ
EM XA RỒI
Em đi từ ngày vào Hạ
Xa rời trò chơi bướm hoa
Ta chờ mấy mùa gió Bấc
Chim buồn cất tiếng gọi xa...
Hôm nay gió bay lề lạ
Mưa buồn đổ hạt nghiêng nghiêng
Trông em bóng chim tăm cá
Thu sầu lá trút ngoài hiên
Nhớ xưa dáng em qua ngỏ
Len vào tim ta dịu êm
Mắt em bình yên trong nắng
Bên em ta bước âm thầm
Mắt em hồ Thu sóng vỗ
Cho hồn ta lặn từng đêm
Giật mình thấy vầng trăng lạnh
Yêu rồi khoảng lặng không yên
Từ đó tim ta dạo nhạc
Vũ khúc ngát hương bướm hoa
Hạ vàng ươm trên tóc mộng
Tơ tình kết sợi chỉ hồng
Tóc em sóng cuộn theo gió
Ngỡ ngàng em đã xa ta...
Em bay xa như cơn lốc
Để mưa Thu rớt vỡ oà !
Hà Nghinh Tuấn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2009 17:53:32 bởi Ha Nghinh Tuan >
LỜI RU
Lời ru từ thuở nằm nôi
À ơi khúc điệu đẹp lời ca dao
Dịu dàng ý từ ngọt ngào
Đu đưa cánh võng dạt dào lòng con
Ca dao nhẹ nhàng gót son
Từng câu lục bát ru con nên người
Đường đời vạn nẻo muôn nơi
Lời ru mẹ vẫn tồn nơi tim hồng
Ngôn từ Tiếng Việt sáng trong
Đẹp tươi dòng giống lạc hồng ngời danh
Con đi nghìn thác vạn ghềnh
Vẫn mang theo mãi để nên với đời
Nhẹ nhàng Tiếng Việt đẹp lời
Chọn từ viết chữ cho người vui theo
Lời ru theo con khắp nẻo
Câu thương lục bát luôn theo bên mình
Mẹ ơi con lớn nên hình
Lưng dài vai rộng lời xinh càng nhiều
Ca dao lục bát quý yêu
Bao đời Tiếng Việt dịu lời mẹ ru ...
Nguyên Vũ
NguyenVu giờ lớn rồi mẹ không ru nữa đâu , mà để cho người iêu họặc vợ ru ngủ đấy.
Trích đoạn: L.nguyenvu
THỜI GIAN
Tháng Giêng hoa nở xinh tươi
Cỏ chen hoa lá nên đời ước mơ
Mùa Xuân ai viết thành thơ
Tụng ca nhan sắc bên bờ tình yêu
Hạ về Phượng nở nét kiêu
Đẹp màu đỏ thắm làm xiêu bao lòng
Ai về ôm cánh phượng hồng
Để mà ngóng đợi, tấm lòng cô liêu
Mùa Thu đẹp biết bao nhiêu
Ai đem lá rụng tiêu điều vẽ thơ
Lòng thương luôn ngóng với chờ
Người đi trở lại kết mơ trăng ngà
Đông về giá buốt xót xa
Tuyết rơi sương phủ thiết tha tình người
Thời gian nói biết bao lời
Để cho tình đẹp cuộc đời như mơ
Sim
Nguyên Vũ nè,chị Sim đồng cảm với Thời gian của NV hơi bị dở hén, đừng...chê nghen !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: