Em
Kiên Cường 17.07.2009 18:46:49 (permalink)
Con đường nối giữa hai ta,
mình anh đi hóa đường xa hai lần.
Ngẩn ngơ quên tháng quên tuần
Lời yêu thương tắt âm thầm trên môi.
Mình anh chẳng thiết nói cười,
ngủ không trọn giấc , đứng ngồi không yên.
Mình anh duyên chẳng bén duyên
không chờ, không đợi ước nguyền cũng không.
Miếng ngon ăn chẳng an lòng,
nhớ người như lửa bập bùng năm canh.
Mình anh, nếu chỉ mình anh
cây vườn dẫu thực cũng thành hư không.
Cồn cào nóng giữa ngày đông,
lại âm thầm lạnh ngay trong tháng hè.
Nghe ai, ai nói mà nghe
đầu bù tóc rối đi về đăm chiêu.
Lạ lùng thay chuyện tình yêu,
kê cho sát lại đặt điều cho xa.
Một mình như áo một tà,
như người đi bộ đánh đà một tay.
Một mình như guốc mất quai,
như câu lục bát gieo sai cả vần.
Đường bằng chân vấp vào chân,
cửa quen ngưỡng thấp bao lần xuýt xoa.
Bao nhiêu tội nạn người ta,
chừa cho cái tội này ra... Một Mình.

Tác giả : Đỗ Trung Lai
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9