Người đàn ông của tôi!
Phong à! Bây giờ em không còn nhận ra mình nữa, suốt ngày chỉ toàn là nước mắt. Bản thân mình em cũng không ngờ mình lại yêu anh nhiều đến thế. Cuộc đời này đã chẳng còn dấu yêu khi em tự biên tự diễn cho mình một câu chuyện tình đã chết từ lâu rồi; biết rằng anh không còn nghĩ đến em dù chỉ một phút.
Mỗi lần lý trí bảo em quên anh là mỗi lần con tim em thổn thức vì nhớ anh. Em vẫn luôn yêu anh và chúc anh hạnh phúc bên nửa kia của mình (yêu một người đâu nhất thiết phải có được người mình yêu; chỉ cần thấy người mình yêu thực sự hạnh phúc là đủ rồi phải không anh?)
"Em sẽ không quên giây phút bên nhau. Em đã trao anh nụ hôn ấy. Và em biết anh sẽ quên hết những bản tình ca gửi riêng tặng em. Và em biết trái tim anh có hình bóng ai kia đâu chỉ riêng em..."
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: