Gửi người sẽ xa
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 55 bài trong đề mục
Linh Linh 14.10.2009 21:49:41 (permalink)
            Em tự hỏi ko biết rằng anh có mệt mỏi ko khi đêm nào cũng xuất hiện trong giấc mơ của em? Dù em rất muốn quên đi hình bóng của anh nhưng đó chỉ là những cố gắng vô ích. Bóng anh đã khắc lên tim em một vết thương dài.
           Từ khi vô tình gặp anh, em biết thế giới trong tim em đã có người ngự trị. Em nào dám đòi hỏi nhiều chỉ mong...! Em có thể khép trong một vương quốc nhỏ hay chỉ là một góc khuất trong tim anh.
           Trước đây em ko hề nghĩ mình sẽ trải qua thứ tình cảm phức tạp và rắc rối đến như thế này. Em chưa yêu lần nào nên ko biết đó có phải là tình yêu hay ko? Chỉ biết rằng đối với em bây giờ niềm HP lớn nhất là được đọc thư anh mỗi ngày. Dù như vậy thôi em cũng cảm thấy như một ngọn lửa bập bùng giữa mùa đông lạnh giá.
           Ko biết anh đã từng nghe một câu chuyện kể về tình yêu chưa? Nó đi quá sự tưởng tượng của con người. Kể rằng...! Trước đây con người có 4 tay, 4 chân nhưng sau đó thượng đế tách ra mỗi phần chỉ có 2 tay 2 chân như bây giờ. Nên kể từ đó con người luôn phải đi tìm nửa kia của mình. Ko biết trên thế gian này có nhiều người tìm được nửa kia chưa? Còn em đã tìm thấy anh, nửa còn lại của cuộc sống này. Không biết anh có nghĩ như em ko?
           Trước đây em cứ nghĩ: "Trên trời cao tôi là vì sao lẻ. Dưới mặt đất tôi là kẻ cô đơn. Nỗi buồn ơi nếu mi là vật chất. Thì ta là kẻ giàu nhất thế gian."
           Em đã nghĩ vậy cho đến khi gặp anh, em mới thấy được hết ý nghĩa, niềm vui và niềm HP của cuộc sống này! Giống như một tia nắng ấm áp xuyên qua đám mây mù u ám. Em thầm cảm ơn sự kỳ dịu của tạo hóa đã cho em được gặp anh. Em đã yêu anh!
           Dẫu anh có nghi ngờ những điều em đã nói là giả dối nhưng em xin anh như một kẻ sùng đạo thành khẩn: Xin anh hãy tin rằng trái tim em ngự trị riêng anh! Mong P hiểu được lòng em!
#16
    vu phong 19.10.2009 21:11:19 (permalink)
    Giá như tình cảm anh dành cho em là một viên thuỷ tinh anh sẽ cố gắng đập vỡ nó vì thuỷ tinh vỡ vụn là hết phải không em???

    Giá như những gì anh nghĩ về em là một viên sỏi,anh sẽ ném nó xuống đáy hồ rồi nó sẽ chìm vĩnh viễn và không ai còn nhớ đến.

    Nhưng những gì anh dành cho em không phải là sỏi đá, cũng không phải một trái tim pha lê. Anh chỉ biết giữ lại nó trong nỗi day dứt không hiểu bao giờ thì đánh mất?

    Chỉ cần thời gian một phút thì ta đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà ta
    sẽ mất cả đời để quên một người...
    #17
      Linh Linh 22.10.2009 22:24:36 (permalink)
               Hạnh phúc là gì anh có biết không?
      Hạnh phúc là được nghĩ về anh dù trong mọi lúc
      Hạnh phúc là khi em biết tình cảm anh trao là chân thực
      Sẽ chẳng đổi thay…

      Hạnh phúc là gì anh có hay?
      Hạnh phúc là được gặp anh khi em nhớ nhất
      Hạnh phúc là có bờ vai anh khi em khóc
      Hạnh phúc là khi em thấy mình không đơn độc
      Dù em xa anh…

      Hạnh phúc là gì anh có biết không?
      Hạnh phúc là được ở bên anh những lúc anh cần em nhất
      Dù yên lặng nhưng tình cảm trong em là chân thực
      Em đã ước mình gánh được nỗi đau…

      Hạnh phúc của em anh không hiểu được đâu
      Hạnh phúc của em bắt đầu từ khi em gặp anh ngày ấy
      Cho dù cuộc đời vẫn còn nhiều sóng dậy
      Hạnh phúc vẫn yên bình khi anh ở bên em…
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2012 12:42:47 bởi Linh Linh >
      #18
        Linh Linh 22.10.2009 22:42:09 (permalink)
                        Khi em có anh, em biết tình trường thật gian nan và em động viên mình hãy cố gắng vượt qua, giữ gìn cẩn thận nhưng em lại không có nhiều niềm tin là mình làm được. Em thiếu tự tin thế không biết...
        Khi em có anh, em hiểu mình yêu anh nhiều hơn những gì mình nói, mình làm, mình nghĩ, yêu anh hơn bản thân này.
        Khi em có anh, là khi em khao khát và mong muốn có anh mãi mãi… Em yêu anh nhiều lắm tình yêu của em ạ…
        Khi em có anh, em quyết định nói hết mọi suy nghĩ và bí mật của mình cho anh nghe như thế này đây. Em biết anh sẽ và luôn hiểu em, anh nhỉ?
        Trong tình yêu, em hiểu những thăng trầm là điều không thể thiếu. Chính vì thế mà dù vui hay buồn em luôn cảm thấy hạnh phúc khi có anh bên cạnh. Chúng mình mãi yêu nhau và bỏ qua cho nhau những thiếu sót anh nhé! Em tin có tình yêu anh và em sẽ có được sự đồng điệu nhiều hơn để cùng nhau bước tiếp chặng đường dài phía trước.
        Ngày hôm nay khi em làm trái tim anh bị tổn thương chỉ vì lời em nói, thì em biết rằng anh sẽ chẳng bao giờ anh còn có thể tin em được nữa.
        Anh ơi, em không bao giờ có thể rời xa anh được. Em cần anh trong cuộc đời mình. Em đã có lỗi với anh khi em đã chưa đem lại cho anh niềm vui và hạnh phúc như lời em hứa, thì thêm một lần nữa trái tim anh bị tổn thương vì em.
        Sự thật mãi mãi là sự thật, lời em nói ra trong lúc nóng giận đã khiến anh đau lòng. Nhưng em không phải như thế đâu anh. Em đã tìm thấy hạnh phúc của cuộc đời mình là anh. Em không muốn mất anh một lần nữa.
        Em biết anh vẫn còn yêu em nhiều lắm. Hãy tin em một lần nữa. Hãy tin em…được không anh?
        Em thật lòng xin lỗi anh vì vết thương lòng hôm nay. Hãy tha thứ cho em và quay về bên em anh nhé. Em nhớ và yêu anh nhiều.
        Em vẫn luôn mong anh quay về, và hãy tin em dù chỉ một lần thôi... Hãy tin rằng trái tim em chưa khi nào có người đàn ông khác từ khi yêu anh. Hãy tin rằng em luôn muốn được cùng anh bước trên cùng một con đường và cùng xây dựng mái âm gia đình yêu thương.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2012 12:45:09 bởi Linh Linh >
        #19
          Linh Linh 27.11.2009 15:51:31 (permalink)
                     Thà anh đừng bao giờ liên lạc với em nữa thì có lẽ em đã quên được anh rồi. Anh có biết làm như vậy là anh đã vô tình làm cho trái tim em đau thêm lần nữa ko?
                      Em đã khóc rất nhiều rồi mà sao anh còn nỡ làm cho em khóc thêm lần nữa. Anh ác lắm anh biết ko? .Tại sao và tại sao? Em những tưởng mình đã thoát khỏi cái bóng của anh nhưng sao em vừa nhận được tin nhắn của anh trong lòng lại có cảm giác nhớ nhung, xao xuyến kinh khủng, có phải em còn yêu anh nhiều lắm đúng ko?
                        Người ta nói quên một người thật dễ nhưng sao em thấy khó quá, ko khi nào trái tim em ko nghĩ đến anh, ko biết khi nào thì E mới có thể quên được A đây? 
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 18:59:15 bởi Linh Linh >
          #20
            Linh Linh 27.12.2009 19:13:03 (permalink)
                      Hình như E bắt đầu quên được A hay gần như thế. E ngạc nhiên khi thấy mình bỗng nghĩ nhiều tới một người ko phải là A. Điều này mới chỉ mình E biết thôi. Nhưng A phải chúc mừng cho E nhé!
                     
                     Nhưng E biết chắc chắn rằng chỉ cần lúc này a xuất hiện thì mọi điều mới mẻ ấy sẽ tan biến như chưa từng có.
                     Vâng! Vào lúc này, một đứa con gái ngốc nghếch như E sẵn sàng đặt tất cả những gì mình còn có trong tim vào bàn tay tạo hóa để được sống một lần, cháy hết lòng cho một lần yêu! 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2010 21:26:41 bởi Linh Linh >
            #21
              Linh Linh 31.12.2009 23:08:58 (permalink)
                        Chỉ còn mấy chục phút nữa là giao thừa, E ko nhận được bất kỳ thông tin nào từ phía A? Lại một đêm mưa... tiếng mưa rả rích... tiếng lòng thức thức, gào thét, nức nở... da diết.
                        A ra đi ko một lời từ biết. Tin nhắn cuối cùng A nhắn cho E vào 11h ngày 05 - 10 - 2009: "Linh ơi! Cho A gặp E một lần cuối đi!", E ko xóa, E giữ nó cả đời vì với tin nhắn đó E biết A cần E, A ko vô tình với E.
              Vậy nên ngày ngày E trông ngóng A với cõi lòng nặng trĩu nỗi buồn thương nhớ một con đò đã sang ngang mà vẫn tiếc nối. bao nhiêu lần e cố xua đi hình ảnh con đò đó... nhưng ko được....nỗi nhớ đong đầy...
                         E muốn nói với A muôn vàn lời, gởi đến A nghìn trùng thương nhớ nhưng... chỉ có bóng đêm với tiếng mưa rả rích..với nỗi nhớ mịt mùng... trong sâu thẳm trái tim yêu thương.
              #22
                Linh Linh 01.01.2010 18:55:56 (permalink)
                          Yêu một người cho dù người đó là ai, có ra sao người ta vẫn không quan tâm đến , chỉ biết rằng tình yêu đó luôn luôn tồn tại trong tâm trí, ký ức là những điều rất thiêng liêng, sâu kín và tồn tại mãi mãi!

                        Đã bao nhiêu lâu rồi anh biết không? Vậy mà đâu thể xóa nhòa hết những gì mình từng có, từng ôm ấp tình yêu. Em vẫn âm thầm hướng về anh dù bây giờ mỗi người đã rẽ sang lối đi khác, lối đi riêng của mỗi người mà không tồn tại đối phương đi bên cạnh.
                       Em vẫn giữ riêng một nỗi buồn về anh trong những ngày tháng qua, đã bao lần tụ nhủ lòng mình: đừng khóc! Chỉ cần cuộc sống của anh luôn như anh mong ước thì em sẽ rất vui lòng! Thế mà cứ nhớ đến anh nước mắt lại rơi xuống môi em mằn mặn.
                       Cuộc sống của em vẫn bình yên và rất tốt! Em cố vun vén và giữ gìn hạnh phúc hiện tại bởi em biết vĩnh viễn em không bao giờ có anh cùng những gì êm đềm chúng mình từng có. Dẫu hạnh phúc bây giờ có vỡ tanthif em cũng không có anh bởi em không muốn cuộc đời mình lại rơi vào bi kịch và mất mát một lần nữa... Khi ta hiểu ra giá trị điều mình trân trọng thì đã mất nó suốt đời.
                        Lòng em lúc nào cũng tự nhủ phải luôn luôn giữ cho mình sự bình thản, mạnh mẽ. Vậy mà khi nỗi nhớ bùng lên thì những cái mạnh mẽ cố tình che đậy lại chùng xuống: có những nước mắt, nỗi nhớ, nỗi đau không bao giờ biến mất (dù thời gian có lâu đến mấy và nơi em đến có là nơi nào đi nữa vẫn không thể thay đổi được). Sự thật vẫn là sự thật, nó thật phũ phàng! Em vẫn nhớ anh, cho dù anh thế nào, có ra sao, điều đó không quan trọng.... Tình yêu em dành cho anh vẫn không thay đổi!
                       Em không mù quáng vì em biết những gì mình làm, biết suy luận phải trái đúng sai và kết quả của hành vi cuối cùng. Hơn nữa xét về lý trong tình yêu không có đúng sai, luận về tình thì anh là mối tình đầu của em nên em càng không thể nào quên được; trừ khi quy luật thay đổi: con người ta sống không có ký ức, chuyện hôm qua thì hôm nay đã quên hết. Nếu điều này chẳng thể xảy ra thì những gì thuộc về anh trong em là vĩnh hằng!
                       Nếu lúc này em có khóc thì cũng là khóc cho riêng mình....! 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2010 20:55:31 bởi Linh Linh >
                #23
                  Linh Linh 01.01.2010 20:15:15 (permalink)
                            Anh à! Anh đến như làn gió rồi cũng vội đi như vậy sao? Anh đã để lại trong em 1 vết thương, 1 vết cắt không bao giờ xóa được. Em sẽ không khóc vì em đã không còn nước mắt để khóc và cũng sẽ không buồn vì đó là con đường anh chọn (buồn làm gì khi con đường anh chọn không có em). Em cũng không còn lời nào để níu chân anh quay về. Chúc anh có nụ cười bên tình yêu mới. Chúc anh hạnh phúc. Chúc người ấy sẽ yêu anh thật sự. Chúc anh may mắn trong cuộc sống. Bây giờ chỉ còn em lẻ loi trên con đường dài. Và anh hãy nhớ rằng dù sau này có sao đi chăng nữa thì em mãi yêu anh. Dù em có sánh bước cùng ai thì em mãi mãi nhớ anh.
                  #24
                    Linh Linh 02.01.2010 20:06:14 (permalink)
                      A thương yêu!

                                A đã ngủ chưa? E luôn tưởng tượng mình có thể chạm vào môi A, mắt A và trán A nhưng cái E thực sự muốn chạm vào là tiếng đập nơi ngực trái của A, E muốn chạm vào hơi thở của A và nghe A thốt lên rằng: "A yêu E!". E chỉ muốn A ôm E suốt ngày, hôn E suốt ngày và mình cứ xiết chặt lấy nhau không rời nữa... Chỉ có những lúc ấy E mới mong Trái Đất có muốn nổ tung thì cứ nổ tung đi, E được sống bên A như thế nào thì chết như thế ấy. Ấy vậy mà thời gian cứ trôi, thời khắc thì ko chịu dừng, nó hờ hững nhìn chúng ta rồi bảo: "Hãy buông nhau ra và đi làm bổn phận sống đi!" và E với A lại thui thủi, cô đơn mỗi đứa một nơi.....lại yêu nhau, hôn nhau qua chiếc điện thoại, lại đau khổ và khóc thầm.

                                 
                              Những bức ảnh của A càng ngày càng gần E hơn là E tưởng. Nhiều đêm E thấy A đang theo dõi E từng bước chân của E đi lại trong nhà rồi đi ra ngoài đường, rong ruổi trên mọi nơi E đi. A "sống" bên E như một người bạn đời tận tâm và chung thủy, A trở thành chỗ dựa thật ấm áp cho E đến nỗi E ko thể chịu đựng được nếu một ngày ko có A bên cạnh, ko được nhìn thấy A trong tim mình. Cả điều này nữa, có phải là vì E đã cùng với A chung một hơi thở, nhịp đập và cả nỗi đau....ko?
                              E cần A biết bao....
                              A à, ngày ngày chúng mình vẫn nói chuyện cùng nhau nhưng thật kỳ lạ E vẫn cứ chờ ĐT của A, mỗi ngôn từ, mỗi lời A nói cùng E làm E rất vui. E cảm thấy mọi vật xung quanh đều mỉm cười vì thấy nước mắt E rơi, E khóc vì HP! A và những lời yêu thương trân trọng; A và HP - E đã có A, vậy E có cần gì hơn nữa trên đời này? E thấy hình như lúc nào cả hai chúng ta đều cuộn sóng vì khao khát, chờ mong và nhớ nhau. Chúng ta hãy tin tưởng, trân trọng và yêu thương nhau. Chúng ta hãy hòa làm một, cùng song hành, cùng chung một nhịp thở A nhé. E sẽ là máu nơi trái tim A, còn A cũng mãi là linh hồn cao quý mà E có được duy nhất trong đời.
                                Thương yêu! E thích giọng A cười, nó ko quá to, cũng ko quá nhỏ, đôi khi nó ko phát ra tiếng nữa cơ. Còn E, nhiều lúc ko kìm được cũng phá lên cười, A còn nhớ hôm "...." điều gì làm cả hai chúng mình cười như nắc nẻ ko? Nhớ ko?
                              E muốn nhìn thấy A bằng da bằng thịt, E thực sự ko muốn xa A thêm nữa nhưng biết làm sao đây? Chúng mình còn bổn phận và trách nhiệm của mình. E tin vào nghị lực và ý chí của A. E tin rằng chúng mình có chung một lý tưởng sống. Và cho dù có ko được má ấp môi kề thì chúng mình vẫn là của nhau, vẫn thuộc về nhau. Bởi yêu thương một người ko nhất thiết phải sống bên cạnh người đó, mà phải cùng người đó đi suốt cuộc hành trình.
                               E yêu A! Yêu nhất trên đời này!
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2010 20:48:22 bởi Linh Linh >
                    #25
                      Linh Linh 03.01.2010 17:57:47 (permalink)
                             Có bao giờ anh biết đến một người, đang nhớ anh đến ngột thở, tức ngực; tự nắm tay thật chặt, tự ôm lấy mình mà nước mắt cứ trào ra?
                             Có bao giờ anh biết đến một người, đằng sau dòng chữ "Linh nhớ P lắm!"; hay đó đơn thuần chỉ là những ký tự đều đặn đọc lên thấy hay hay?
                             Có bao giờ anh biết đến một người, tươi cười rạng rỡ với những kế hoạch trải dài những ngày không anh, chỉ có nỗi nhớ là ko sao học cách lấp đầy được?
                             Có bao giờ anh biết đến một người, đôi khi chững lại, khẽ vui nhưng sợ hãi với khoảng trống giữa các ngón tay? Là cô độc với nỗi nhớ....là mỗi khi trái tim vui sướng hạnh phúc khi có hai bàn tay đan gài giản dị, êm ái và thiết tha?
                             Có bao giờ anh biết đến một người, băn khoăn và bối rối, chẳng biết nên nghĩ gì, làm gì và nói gì để anh không giận dữ và rời xa?
                             Nếu có ai đó hỏi em: "Sợ khoảng cách nào nhất?". Em sẽ trả lời: "Em từng sợ khoảng cách nhưng khi đã thực sự xa nhau thì dài ngắn có nghĩa gì đâu... Xa nhau rồi khoảng cách thành vô nghĩa!"
                      #26
                        Linh Linh 06.01.2010 20:24:50 (permalink)
                                  Khi chúng mình xa nhau A đừng bao giờ chúc E hạnh phúc nhé A yêu! Như thế sẽ làm E buồn lắm đó, vì tất cả hạnh phúc của đời e đều nằm ở nơi a đấy... 
                                  Đừng bao giờ nghĩ rằng e sẽ quên a vì chẳng giữ bức ảnh nào của a cả, a luôn luôn ngự trị trong trái tim cũng như tâm hồn e, và sẽ trường cửu nơi ấy! A có thể tin rằng tất cả chân lý đều giả dối nhưng đừng bao giờ nghi ngờ tình yêu của e dành cho a.
                                  A có biết e đau xót như thế nào khi phải quyết định rời xa a không? E rất tiếc những lời hứa mà a đã hứa cùng e (rằng mình sẽ đi du lịch ở Đà Lạt, sẽ có những giây phút êm đềm bên nhau, rằng a sẽ hôn e…) nhưng e không cho phép mình ích kỉ như thế vì xa a là để tốt cho a, để trả a về với cuộc sống của a trước đây mà e đã làm nó chuyển hướng. Dù cho a có nói nghìn lần: không bao giờ yêu e thì e vẫn mãi yêu chỉ mình a mà thôi. Cho dù thời gian có trôi qua bao lâu đi chăng nữa (5 năm – 10 năm, hay lâu hơn nữa) thì e sẽ mãi đợi chờ a dù trong vô vọng.
                                  E biết trong mỗi chúng ta ai cũng có một chân lí mà không ai có thể chối bỏ được đó là “thời gian sẽ trả lời mọi thứ” cho nên e mong a hãy cho e thời gian dù là cả cuộc đời để e chứng minh rằng: E yêu a, và sẽ mãi yêu a!

                        Cám ơn tất cả mọi thứ vì nó làm E nhận ra rằng: E đã yêu a nhiều như thế nào!
                                   Nhưng đừng bao giờ a phung phí thời gian của mình nhiều thế để chờ e làm cái điều mà theo a là ngu ngốc, khờ dại đó.
                        A đừng bao giờ đến bên e và nói rằng a yêu e mà trong tim a đang lừa dối mình và chính e.
                                 Đời e sẽ hạnh phúc biết nhường nào khi thấy a sống vui vẻ hạnh phúc, và có được tất cả những gì mà a mong muốn! Cho dù những thứ đó không phải do e mang đến cho a thì e vẫn thấy vui...

                                  Đừng bao giờ a buồn và áy náy khi nghĩ rằng chính a là người có lỗi, vì thực chất giữa chúng ta chẳng ai có lỗi cả! Chẳng qua chúng ta không phải là của nhau và sẽ không bao giờ thuộc về nhau.
                                  E cám ơn cuộc đời đã cho e gặp a và cám ơn a đã cho e những ngày tháng mà đối với e nó là "hạnh phúc của cả đời e". Cám ơn những tháng năm đã trôi qua đi, những ngày tháng không gặp được a trong hơn những  năm tháng qua, và cám ơn cả những sự buồn bã, đau khổ, nhớ nhung trong e khi nghĩ về a… Cám ơn tất cả mọi thứ vì nó làm e nhận ra rằng: E đã yêu a nhiều như thế nào!
                                  Xin cám ơn vì những gì mà a đã cho e dù trong a không hề yêu e!

                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2010 20:26:55 bởi Linh Linh >
                        #27
                          Linh Linh 06.01.2010 20:41:53 (permalink)
                             
                                   Anh yêu thương! Mùa cưới 10 rồi đấy anh biết không, gió heo may đã thổi, cái lạnh đã nhen nhúm, các đôi uyên ương đang chuẩn bị xây tổ. Còn em, vẫn cô đơn và vẫn mong chờ một tình yêu chắc chỉ có trong cổ tích.
                                    Cái se lạnh của tháng 11 làm em buồn, làm cho em nhớ anh, nhưng những lúc em thèm có anh bên cạnh thì anh lại đang trong vòng tay của người khác, người mà anh gọi là vợ và người ấy gọi anh là chồng, càng nghĩ em càng thấy tủi thân và thương mình lắm. Có những lúc em thèm được bên anh được hờn dỗi, được nũng nịu và được anh ôm chặt trong vòng tay. Những điều ước đó là bình thường của những kẻ yêu nhau nhưng với em lại không bao giờ có được, mặc dù em cũng có người yêu và người đó là anh, là anh đấy anh biết không?
                                    Anh ơi em đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ trước anh nhưng con tim em thì yếu đuối lắm, em cũng không biết anh có hiểu em không, nhưng thực sự em ghen với người ấy. Tại sao chị ấy có anh còn em thì không, tại sao chị ấy có thể nấu cho anh ăn còn em thì không và tại sao chi ấy được anh gọi là vợ còn em thì không? Tại sao chị ấy có tất cả còn em chẳng có gì, tại sao hả anh??? Anh nói cho em biết đi.
                                    Ngày đầu tiên anh đến và nói lời yêu em, em đã thấy mọi chuyện sẽ chẳng có hồi kết vậy mà sao anh vẫn chinh phục trái tim em, anh đã cho em rất nhiều niềm tin, anh nói anh sẽ cố gắng, anh đã bảo em hãy tin anh... Anh đã làm em lầm đường lạc lối hay con tim em đã chọn anh dù biết anh không thể cho em “Hồ Sơ Một Đám Cưới” như anh nói? Dù biết như vậy nhưng em hi vọng lắm, hi vọng rất nhiều anh biết không. Anh có biết là em yêu anh nhiều lắm không, tại sao tạo hóa lại sinh ra em là đứa con gái chung thủy và nặng tình như vậy, để giờ em cảm thấy khổ sở khi mỗi lần nghĩ đến anh đang ở rất gần người ấy. Tại sao anh lại cư xử như vậy với em, có bất công quá không anh?

                          Anh đã cho em rất nhiều niềm tin, anh nói anh sẽ cố gắng, anh đã bảo em hãy tin anh...
                                    Ngày đầu tiên em nói với anh gì nhỉ, anh còn nhớ không và cả những lời anh hứa với em nữa. Anh bảo “anh sẽ giải quyết cả hai, hãy đợi anh….”. Em đã thầm mong điều đó là sự thật nhưng tất cả sụp đổ khi anh không liên lạc với em nữa, tại sao anh vẫn cố gắng để cứu vãn gia đình của mình khi nhiều năm mà vẫn đến với em, nếu anh thực sự không muốn rời xa chị ấy thì anh đừng làm khổ em, nhưng anh vẫn cố tình đến với em, vẽ ra cho em rất nhiều hi vọng và em đã tin, em không biết trách anh hay trách mình nữa, em buồn và khóc rất nhiều. Hàng ngày em vẫn tìm hiểu sự thật vì sao anh như vậy. Nhưng vì yêu anh nên em chẳng biết làm gì chỉ cầu mong cho anh hạnh phúc mà thôi.
                                    Phong! Khi em viết cho anh những dòng tâm sự này là lúc em đang hồi tưởng lại tất cả những gì đã xảy ra trong một năm qua, dù chẳng còn giận anh nữa nhưng em chỉ thấy thương mình, cũng là đứa con gái dù không xinh đẹp nhưng cũng đáng yêu trong mắt mọi người, vậy mà tình yêu của em sao nhiều trái ngang. Có phải em đang biến mình là kẻ thứ ba, kẻ thứ ba tội nghiệp? Anh nói đi, có phải em đang xen vào cuộc sống gia đình của anh không hay em đang sống thật với tình yêu của mình? Anh nói đi chứ, đừng im lặng thế làm em sợ, hằng đêm em vẫn nghĩ đến anh vẫn hi vọng một ngày nào đấy em sẽ có anh bên cạnh, được nấu cho anh ăn được chăm sóc cho anh, được đánh thức anh mỗi buổi sáng mai...
                                    Tình yêu của em là như vậy đấy. Có thể anh chẳng tin em, anh nghĩ rằng là con gái thì rất dễ yếu đuối nhưng em tự hào rằng mình là người chung thủy, chung thủy đến mù quáng mà chẳng nhận ra tình yêu của anh chỉ là mối quan hệ ngoài luồng. Em tự hỏi anh có thực sự yêu em không mà sao em thấy khổ sở và nặng nề như vậy, em không thể thoát ra khỏi anh để tìm cho mình một bến đỗ, có lẽ tình yêu của em quá lớn hay chỉ đơn giản em không thể thay thế hình ảnh của ai đấy trong trái tim em. Em vẫn khóc và vẫn nghĩ đến anh khi em ở một mình vào những ngày cuối tuần, em thấy cô đơn khi nhìn thấy vòng tay của người yêu ôm người yêu, của con ôm mẹ hay của vợ ôm chồng và của tất cả những cái ôm mà em nhìn thấy trên đường mỗi khi em đi làm về. Tại sao với mọi người luôn có một nơi một cái đích để phấn đấu, để sẻ chia, để thả tâm hồn mình, để vui đùa những ngày cuối tuần còn em thì không?

                          Em không biết khi nào em mới thực sự tìm thấy nửa kia của mình nhưng hiện tại thì anh vẫn là người em yêu...
                                    Ba mươi tuổi em chẳng có gì ngoài tình yêu mà cũng chẳng biết có phải thực sự là tình yêu không nữa bởi tình yêu của em chẳng có kết thúc “happy wedding” như em mong muốn, còn anh vẫn những tin nhắn những lời yêu thương dành cho em mỗi ngày. Liệu đấy có phải là tình yêu anh dành cho em không? Như vậy có quá ít không anh?
                                    Anh! Em vẫn khóc những ngày cuối tuần, bởi những lúc em cần có anh nhất thì anh lại rời xa em nhất, không nhắn tin, không điện thoại, vì lúc đó anh đang phải làm tốt vai trò của một người chồng, một người cha, không biết lúc đó anh có khoảnh khắc nào nghĩ đến em không nhỉ? Còn em lúc nào cũng nghĩ đến anh, dù em chẳng bao giờ giữ được anh cho riêng mình, nhưng em có quyền được yêu anh, được nghĩ về anh và được có quyền cầu mong cho anh những gì tốt nhất.
                                    Anh yêu thương! Em không biết khi nào em mới tìm quên được a nhưng hiện tại thì anh là người em yêu, là người em có thể sẻ chia những vui buồn trong cuộc sống. Em sẽ cố gắng để là người bạn tri kỉ của anh như anh nói, em sẽ cố gắng để không ghen với người ấy bởi chị ấy cũng như em. Cũng là phụ nữ, chị ấy cũng có quyền giữ anh cho riêng mình. Còn anh hãy làm tốt vai trò của một người chồng, người cha anh nhé. Những lời tâm sự này em gửi cho anh như một lời chúc hạnh phúc và mừng anh được lên chức bố sau bao năm cố gắng chạy chữa. Hãy nhận tình cảm của em như một món quà nhỏ anh nhé. Chúc gia đình anh luôn hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười. Em mãi yêu anh.
                                     Em của anh: Linh
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2010 20:03:01 bởi Linh Linh >
                          #28
                            Linh Linh 07.01.2010 20:10:42 (permalink)
                                      Có phải lúc buồn, lúc bị bỏ rơi thì phải cố gắng cười để vượt qua nỗi đau phải không? Em tuy môi cười mà sao nước mắt vẫn chảy hả anh? Mưa lại rơi lấp đầy chỗ trống trong lòng em. Có lúc bật ra tiếng khóc mà em cũng không dám, vì sao? Vì một người đã bỏ rơi mình mà phải khóc cơ chứ. Nhưng nước mắt cứ rơi, ngày ngày em chỉ đợi dòng tin nhắn của anh nói với em rằng anh vẫn khoẻ thế là em đã vui rồi. Em đúng là con ngốc phải không anh? Anh vẫn thường gọi em như thế. Em cũng công nhận là thế, anh nói em không được kết bạn, em không kết bạn, anh nói em không được đi chơi với bất kì ai ngoài anh. Em cũng không đi chơi với ai ngoài anh. Vì thế em xa bạn bè, người thân chỉ để anh vui chỉ để anh biết rằng em yêu anh một mình anh thôi. Giờ anh không bên em bạn bè cũng không ai bên em. Anh à! Nhắn cho em dòng tin rằng anh vẫn khoẻ đi để em còn nghị lực mà sống anh nhé.
                             

                            #29
                              vuonglehuynhat 08.01.2010 20:49:31 (permalink)
                              ¶gười đến cho lòng tôi hy vọng
                              Rồi quay lưng không nói nửa lời
                              ¶\¶gười có biết rằng tôi đau khổ
                              ¶«hi thấy người vui bước cùng ai
                              Chia tay nào không nghẹn ngào lưu luyến
                              kỉ niệm nào không để lại buồn vui
                              Bước vào yêu là đi trên cái nặng
                              Cái thân mến lại in dấu thật sâu
                              ||||||||
                              Ai lớn lên mà không qua dòng sữa mẹ
                              Ai trưởng thành mà không trải qua tình yêu
                              Ai không vui khi mới buổi đầu gặp gỡ
                              Ai không buồn khi nhận lấy hai chữ biệt ly
                              Tôi cố quên đi một bóng hình
                              Đã làm rung động trái tim tôi
                              Một người giữ mãi tình mơ mộng
                              Một mình em trong trái tim tôi
                              Một trái tim không bao giờ hai chủ
                              Một tấm lòng không ấp ủ hai tim
                              Máu chảy rồi không bao giờ hớt lại
                              Tình yêu cho ai 0 lây lai bao giời
                              Çhỉ ¯¶¯ay ¶_ên ¯¶¯rời ¶-¶ân +)ời ¶3ất Çông





                              huy nhật- oanh kiều




                              ai định nghĩa được tình là gì?
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 20:53:11 bởi vuonglehuynhat >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 55 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9