Nối lời yêu thương...một thời nhớ một đời...Thư quán tình thâm
Xa xa thấp thoáng trăng thơ
Nửa hồn say ngất ánh mờ sương giăng
Yêu thương nối gánh nguyệt hằng
Để đời người đẹp một lần ước mơ
Hươngtuyet274 Lâu lắm rồi em mới ghé trang thơ thăm cô, chúc cô và gia đình luôn vui vẻ hạnh phúc, có một mùa hè thật sôi động!
Nợ em
Về già hay nghĩ vu vơ
Trò chơi của tuổi ấu thơ ngày nào
Những lần moi đất bờ ao
Nặn nồi thi đập ầm ào góc sân...
Em thì luôn thắng mọi lần
Bao nhiêu đất cũng thành phần của em
Xấu hổ vừa bực vừa ghen
Tôi không đủ đất để đền liên miên
Thấm thoát đã mấy chục năm
Xa xôi tôi cũng ít thăm quê nhà
Hình như em lấy chồng xa
Tôi buồn vô cớ như là nhớ ai
Nợ em trong một cuộc chơi
Tôi cứ canh cánh cả đời không quên
Hình như là số phận duyên
Để tôi chả có dịp đền người ta...
kimrbl
*Trò chơi thi đập nồi đất như sau : Hai người chơi lấy số đất bằng nhau nặn nồi rồi đập.Mỗi người phải lấy đất của mình đền vào phần nồi bị nổ của người kia.Cuộc chơi kết thúc khi một người không còn đất để đền nữa. Bông hoa đất Không còn đất để nặn nồi Còn chiếc vung méo nên nhồi thành hoa Đem nung với lửa ngàn pha Bao năm hoa đất vỡ oà tim yêu Dịp nào đến hẹn mà quên Có kẻ nhớ mãi dòng tên một đời Ơi người người của trò chơi Cứ như là thật chơi vơi đắp bồi Chẳng còn gì để cho tôi Chỉ còn kí ức cuộc chơi định phần Vô duyên, không nợ, cù lần Để lòng yêu cứ phân vân mỗi chiều… Tình ơi sao cứ cô liêu Nhớ quê thì ít nhớ nhiều người xưa Dáng người xưa : tượng trong mưa, Trong hạn nứt nẻ mà chưa phai màu… Vào mùa lễ hội rủ nhau Xem trò đập đất …mùa sau lại về Đi từ gốc đất bờ đê Luôn về tắm mát giếng quê hỡi người… Lê Minh Liên Thanh Thơ 6/10/6/2010 Kimrbl thân mến, bắt gặp bài thơ của bạn rất hay với một thông tin rất mới với mình về trò chơi dân gian rất độc đáo khiến mình rất cảm động . Chúc bạn khoẻ, vui, hạnh phúc thật nhiều,có nhiều sáng tác hay nhé…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 09:43:05 bởi Liên Thơ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: