Nối lời yêu thương...một thời nhớ một đời...Thư quán tình thâm
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 33 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 492 bài trong đề mục
Liên Thơ 11.06.2010 09:46:28 (permalink)
0
Nợ em
 
      Về già hay nghĩ vu vơ
Trò chơi của tuổi ấu thơ ngày nào
      Những lần moi đất bờ ao
Nặn nồi thi đập ầm ào góc sân...
 
     Em thì luôn thắng mọi lần
Bao nhiêu đất cũng thành phần của em
     Xấu hổ vừa bực vừa ghen
Tôi không đủ đất để đền liên miên
 
     Thấm thoát đã mấy chục năm
Xa xôi tôi cũng ít thăm quê nhà
     Hình như em lấy chồng xa
Tôi buồn vô cớ như là nhớ ai
 
     Nợ em trong một cuộc chơi
Tôi cứ canh cánh cả đời không quên
    Hình như là số phận duyên
Để tôi chả có dịp đền người ta...
                        Kimrbl
*Trò chơi thi đập nồi đất như sau : Hai người chơi lấy số đất bằng nhau nặn nồi rồi đập.Mỗi người phải lấy đất của mình đền vào phần nồi bị nổ của người kia.Cuộc chơi kết thúc khi một người không còn đất để đền nữa.

      Bông hoa đất
      Không còn đất để nặn nồi
Còn chiếc vung méo nên nhồi thành hoa

      Đem nung với lửa ngàn pha
Bao năm hoa đất vỡ oà tim yêu

     Dịp nào đến hẹn mà quên
Có kẻ nhớ mãi dòng tên một đời

     Ơi người người của trò chơi
Cứ như là thật chơi vơi đắp bồi

     Chẳng còn gì để cho tôi
Chỉ còn kí ức cuộc chơi định phần

    Vô duyên, không nợ, cù lần
Để lòng yêu cứ phân vân mỗi chiều…

     Tình ơi sao cứ cô liêu
Nhớ quê thì ít nhớ nhiều người xưa

    Dáng người xưa : tượng trong mưa,
Trong hạn nứt nẻ mà chưa phai màu…

    Vào mùa lễ hội rủ nhau
Xem trò đập đất …mùa sau lại về

    Đi từ  gốc đất bờ đê
Luôn  về tắm mát  giếng quê hỡi người… 
                        Lê Minh Liên Thanh Thơ
                                6/11/6/2010
Kimrbl thân mến, bắt gặp bài thơ của bạn rất hay với một thông tin rất mới với mình về trò chơi dân gian rất độc đáo  khiến mình rất cảm động .
Chúc bạn khoẻ, vui, hạnh phúc thật nhiều,có nhiều sáng tác hay nhé…
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 09:48:14 bởi Liên Thơ >
Liên Thơ 11.06.2010 14:15:30 (permalink)
0
Chị yêu...chớ vội lấy chồng
Biển Xanh đừng bỏ... Bao công đợi chờ...
Đào hoa đệ  nhất  vườn thơ
Sao chị lưỡng lự...còn mơ chàng nào?

Gật  đi...Nhưng nhớ thách cao.
Rồi làm đại tiệc để khao cả làng.
Nhớ đừng quên muội Thương Giang.
Người thay Nguyệt Lão đã  mang tơ hồng.

Se duyên lên vợ lên chồng
Biển Xanh -Cô giáo tình nồng duyên quê!
Kiev 9/6/2010-TG
Em xin lỗi anh vì thời gian vừa rồi em bân quá nên ko sang họa cùng anh được.Thông cảm cho em nhé!
Cám ơn chị quan tâm viết thư thăm hỏi trong những ngày em đi vắng!Chi LT ơi đừng lấy thầy lang nào khác ngoài thầy lang BX nhé!Chúc anh chị HP và yêu nhau đến khi nào ăn bún không thèm nhai vẫn ko hết yêu nhau

     Hai Lúa vợ đùm con bọc
Suốt ngày lọc cọc kiếm cơm
     Ai dại gì mà chơm*
Quanh năm chân lấm, bếp rơm phập phù
    Làm đồng xong ngủ lăn cù
Lấy chồng trí thức u ù thích ghê
    Mắt mở thao láo chị mê
Như bánh bao ấy ai chê bao giờ

                Lê Minh Liên Thanh Thơ
                        6/11/6/2010
(chơm*: đọc chệch âm tiếng địa phương của từ “chôm chỉa” có nghĩa là lấy cắp)
Thương Giang ơi, chị nghe đồn :
Hai Lúa chân quê
Suốt ngày ngồi  lê
Tối về ngủ mê  …
Thế nên chị ứ thèm lấy anh Hai Lúa nhà em đâu. Em bỏ Hai Lúa là đúng đấy. Chị em mình kén trí thức cơ không lấy trí ngủ đâu nhỉ nhỉ hì hì
kimrbl 11.06.2010 14:21:04 (permalink)
0


Nợ em
 
     Về già hay nghĩ vu vơ
Trò chơi của tuổi ấu thơ ngày nào
     Những lần moi đất bờ ao
Nặn nồi thi đập ầm ào góc sân...
 
    Em thì luôn thắng mọi lần
Bao nhiêu đất cũng thành phần của em
    Xấu hổ vừa bực vừa ghen
Tôi không đủ đất để đền liên miên
 
    Thấm thoát đã mấy chục năm
Xa xôi tôi cũng ít thăm quê nhà
    Hình như em lấy chồng xa
Tôi buồn vô cớ như là nhớ ai
 
    Nợ em trong một cuộc chơi
Tôi cứ canh cánh cả đời không quên
   Hình như là số phận duyên
Để tôi chả có dịp đền người ta...
                        Kimrbl
*Trò chơi thi đập nồi đất như sau : Hai người chơi lấy số đất bằng nhau nặn nồi rồi đập.Mỗi người phải lấy đất của mình đền vào phần nồi bị nổ của người kia.Cuộc chơi kết thúc khi một người không còn đất để đền nữa.

      Bông hoa đất
      Không còn đất để nặn nồi
Còn chiếc vung méo nên nhồi thành hoa

      Đem nung với lửa ngàn pha
Bao năm hoa đất vỡ oà tim yêu

     Dịp nào đến hẹn mà quên
Có kẻ nhớ mãi dòng tên một đời

     Ơi người người của trò chơi
Cứ như là thật chơi vơi đắp bồi

     Chẳng còn gì để cho tôi
Chỉ còn kí ức cuộc chơi định phần

    Vô duyên, không nợ, cù lần
Để lòng yêu cứ phân vân mỗi chiều…

     Tình ơi sao cứ cô liêu
Nhớ quê thì ít nhớ nhiều người xưa

    Dáng người xưa : tượng trong mưa,
Trong hạn nứt nẻ mà chưa phai màu…

    Vào mùa lễ hội rủ nhau
Xem trò đập đất …mùa sau lại về

    Đi từ  gốc đất bờ đê
Luôn  về tắm mát  giếng quê hỡi người… 
                        Lê Minh Liên Thanh Thơ
                                6/11/6/2010
Kimrbl thân mến, bắt gặp bài thơ của bạn rất hay với một thông tin rất mới với mình về trò chơi dân gian rất độc đáo  khiến mình rất cảm động .
Chúc bạn khoẻ, vui, hạnh phúc thật nhiều,có nhiều sáng tác hay nhé…
 
Chuyện cái nồi
Đất xấu nặn chẳng nên nồi 
Anh thì lấy vợ để tôi lấy chồng (Ca dao)
 
Nhớ trò chơi của ngày xưa
Vì nồi vung méo chẳng vừa phận duyên
Nợ nần mà chả được đền
Hay là người cũng đã quên lâu rồi
Tôi buồn giấu kín buồn tôi
Trong mơ vẫn nhớ chuyện nồi thiếu vung...
 
Cám ơn Liên Thơ đã họa bằng một bài thơ hay.
Chúc bạn luôn mạnh khỏe có kỳ nghỉ hè vui vẻ hạnh phúc.
 
Kim Nguyên
 
Liên Thơ 11.06.2010 14:38:06 (permalink)
0
Trích đoạn: Biển Xanh

SAO CÒN NGỜ...?

     Xem ra anh cũng ngộ thay...
Cò cưa cô mãi...bỏng tay nỗi gì...?
     Sợ anh Hai Lúa nhu mì,
Em liều mạng giúp...nhiều  khi vỡ đầu

    Thầy lang tên gọi từ lâu.
Nghề thầy thuốc cả...có đâu khác gì...?
    Xưa anh phục vụ quân y
Chị Thơ đã chọn vì thương anh.

   Thôi đừng giả bộ chối quanh.
Kéo em vào cuộc rồi thành oan gia.
   Thương nhau đâu tính gần ,xa.
So bì học vấn để mà làm chi?

   Cổng trường khối kẻ trồng si...
Trai thành thị ...đã chắc gì ưng đâu...?
  Bằng lòng ...em sẽ bắc cầu .
Giúp Hai Lúa cưới được dâu thị thành.

   Liên Thơ, cô giáo hiền lành.
Lời trong như đã...sao anh còn ngờ?
                      kiev 10/6/2010-TG
 
    Tình đời đâu đẹp như thơ
Chỉ là một thoáng mộng mơ thôi mà
    Em làm mai mối chi xa
Chân quê Hai Lúa ai mà thèm yêu.
 
    Quen rồi nếp sống cô liêu
Xếp thơ đem gửi cánh diều giải khuây
   Thả bay theo gió theo mây
Tình buồn giữ lại nơi này riêng mang.
 
    Người ta tìm chốn cao sang
Phận mình là kẻ cơ hàn trắng tay
   Quê mùa “dốt đặc cán mai”
Chân bùn tay đất chẳng ai gọi...thầy.
 
    Uổng công tốn sức đắp xây
Để rồi hụt hẫng...mặt dầy như mo..."cau”...

                              Biển Xanh
Nam mô a di đà PhậtCho kẻ bần tăng được có đôi lời.Ối giời ơi oan chết mất thôi ôi ôi
         Thanh minh
      Anh Hai lắm kẻ thầm mê
Lại còn ra vẻ bị chê vì nghèo
    Anh nghèo em cũng gieo neo
Chẳng qua quả báo không đèo bòng nhau…
    Tình mơ như chiếc mo cau
Làm thuyền ta thả về mau thượng nguồn
    Kiếp sau anh bán em buôn
Làm thơ gửi cánh diều tiền bay lên…
                      Lê Minh Liên Thanh Thơ
                                6/11/6/2010
 
Biển Xanh 11.06.2010 17:48:05 (permalink)
0
Thanh minh
     
Anh Hai lắm kẻ thầm mê
Lại còn ra vẻ bị chê vì nghèo
    Anh nghèo em cũng gieo neo
Chẳng qua quả báo không đèo bòng nhau…
    Tình mơ như chiếc mo cau
Làm thuyền ta thả về mau thượng nguồn
    Kiếp sau anh bán em buôn
Làm thơ gửi cánh diều tiền bay lên…
                      Lê Minh Liên Thanh Thơ
 
 
 
Nếu anh có lắm người mê
Tội gì sớm tối đi về mồ côi
Chỉ là lời nói đầu môi
Bay theo mây gió cuốn trôi cuối trời
Gieo vần thả chữ đùa chơi
Lỡ dại tin thật rã  rời con tim
Bấy lâu an phận lặng im
Yêu thầm chỉ biết đi tìm trong mơ
Dốt văn nên chẳng bán thơ
Cầu mong gặp được ai khờ chịu mua...
Biển Xanh
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2010 00:04:11 bởi Biển Xanh >
THƯƠNG GIANG 12.06.2010 20:28:33 (permalink)
0
Hai Lúa vợ đùm con bọc
Suốt ngày lọc cọc kiếm cơm
     Ai dại gì mà chơm*
Quanh năm chân lấm, bếp rơm phập phù
    Làm đồng xong ngủ lăn cù
Lấy chồng trí thức u ù thích ghê
    Mắt mở thao láo chị mê
Như bánh bao ấy ai chê bao giờ

                Lê Minh Liên Thanh Thơ
                        6/11/6/2010
(chơm*: đọc chệch âm tiếng địa phương của từ “chôm chỉa” có nghĩa là lấy cắp)
Thương Giang ơi, chị nghe đồn :
Hai Lúa chân quê
Suốt ngày ngồi  lê
Tối về ngủ mê  …
Thế nên chị ứ thèm lấy anh Hai Lúa nhà em đâu. Em bỏ Hai Lúa là đúng đấy Chị em mình kén trí thức cơ không lấy trí ngủ đâu nhỉ nhỉ hì hì

BẰNG LÒNG ĐI...


Ấy chết! chị nói khẽ nào...
Mà sao lại kéo em vào..?Phiền ghê...

Em nào dám mộng mà chê...
Bởi anh ấy vẫn thích mê chị mà...


Chị ơi! anh ấy đào hoa,
Nhưng chắc thương vợ...nếu là chị Thơ.
Nghe em...đừng có thờ ơ.
Đừng làm cao mãi...bao giờ cưới treo?

Đã yêu...đừng kể giầu nghèo.
Nhà tranh mái lá trong veo tiếng cười.
Thế là hạnh phúc hơn người.
So bì tính toán...kẻo rồi lỡ duyên...

Kiev 11/6/2010-TG
Liên Thơ 14.06.2010 22:57:48 (permalink)
0
Trích đoạn: huongtuyet274

   Xa xa thấp thoáng trăng thơ
Nửa hồn say ngất ánh mờ sương giăng
  Yêu thương nối gánh nguyệt hằng
Để đời người đẹp một lần ước mơ

Hươngtuyet274

Lâu lắm rồi em mới ghé trang thơ thăm cô, chúc cô và gia đình luôn vui vẻ hạnh phúc, có một mùa hè thật sôi động!
Gánh cả yêu thương trọn kiếp đời
Cha truyền con nối rạng niềm tin
Tim ngân tiếng hát đàn em nhỏ
Mỗi mặt bé thơ… một nụ hồng…
                Lê Minh Liên Thanh Thơ
               Ngày đầu tuần, 14/6/2010
Chúc em khoẻ, vui, hạnh phúc thật nhiều...
Thân thương tặng em nhé...

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/59793B250A60470999ACD2990A801C87.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2010 23:03:48 bởi Liên Thơ >
Attached Image(s)
Liên Thơ 14.06.2010 23:08:25 (permalink)
0
      Nếu anh có lắm người mê
Tội gì sớm tối đi về mồ côi
    Chỉ là lời nói đầu môi
Bay theo mây gió cuốn trôi cuối trời
   Gieo vần thả chữ đùa chơi
Lỡ dại tin thật rã  rời con tim
   Bấy lâu an phận lặng im
Yêu thầm chỉ biết đi tìm trong mơ
   Dốt văn nên chẳng bán thơ
Cầu mong gặp được ai khờ chịu mua...
                                  Biển Xanh
Tội nghiệp chưa?
Tìm khờ

     Ai khờ hơn hẳn anh tôi
Thì tôi giục mẹ mua vôi têm trầu
     Đón cô gái dại qua cầu
Sang nhà cùng sánh mặt rầu ngu ngơ
    Tối về cùng thả vần mơ
Anh tôi gặp mộng chị bơ vơ chờ
     Thả câu lục bát hững hờ
Đắm hồn say mộng ai chờ mà mong
    Cả đời phận cứ long đong
Mẹ tôi thầm  khấn trời trong gió lành
     Cười khờ cho dại liền cành
Cho chim sải cánh trời  xanh hoà bình
     Hỏi trời trời có thương tình
Sao không cho dịp phe mình gặp hên
    Quanh ta toàn những người nên
Chẳng ai thất bại để khôn thành khờ
    Khổ thân Hai Lúa mộng mơ
Suốt ngày ra ngõ trông chờ vận may
    Càng ngày càng nặng nợ vay
Vẫn không có được người hay thật khờ
    Bơ vơ viết mãi thơ chờ
Gửi vào cõi mộng cho mờ mắt thôi (thương ôi khổ thân anh tôi đơn côi, lôi thôi, không dám hé môi…)
                             Lê Minh Liên Thanh Thơ
                             Đêm đầu tuần, 14/6/2010
 

 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2010 20:52:10 bởi Liên Thơ >
Liên Thơ 14.06.2010 23:23:41 (permalink)
0

Thương Giang ơi, chị nghe đồn :
Hai Lúa chân quê
Suốt ngày ngồi  lê
Tối về ngủ mê  …
Thế nên chị ứ thèm lấy anh Hai Lúa nhà em đâu. Em bỏ Hai Lúa là đúng đấy Chị em mình kén trí thức cơ không lấy trí ngủ đâu nhỉ nhỉ hì hì

BẰNG LÒNG ĐI...


Ấy chết! chị nói khẽ nào...
Mà sao lại kéo em vào..?Phiền ghê...

Em nào dám mộng mà chê...
Bởi anh ấy vẫn thích mê chị mà...


Chị ơi! anh ấy đào hoa,
Nhưng chắc thương vợ...nếu là chị Thơ.
Nghe em...đừng có thờ ơ.
Đừng làm cao mãi...bao giờ cưới treo?

Đã yêu...đừng kể giầu nghèo.
Nhà tranh mái lá trong veo tiếng cười.
Thế là hạnh phúc hơn người.
So bì tính toán...kẻo rồi lỡ duyên...

Kiev 11/6/2010-TG
    Nếu vợ là chị thì ôi
Hết đời Hai Lúathôi rồi thi nhân
    Còn đâu thơ xướng hoạ vần
Suốt ngày nhăn nhó bấn bần vì lo
     Lo ăn lo mặc lo bò
Quanh năm đứng gốc cây chò nghìn năm
   Xa xăm nhung nhớ trăng rằm
Nhớ dòng Thương chảy lăm lăm về nguồn
                             Lê Minh Liên Thanh Thơ
                            Đêm đầu tuần, 14/6/2010

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2010 23:25:54 bởi Liên Thơ >
THƯƠNG GIANG 15.06.2010 13:39:36 (permalink)
0
Thương Giang ơi, chị nghe đồn :
Hai Lúa chân quê
Suốt ngày ngồi  lê
Tối về ngủ mê  …
Thế nên chị ứ thèm lấy anh Hai Lúa nhà em đâu. Em bỏ Hai Lúa là đúng đấy Chị em mình kén trí thức cơ không lấy trí ngủ đâu nhỉ nhỉ hì hì

Thiện tai! Thiện tai!!!
Tín chủ cầu  xin ... hai chữ bình yên!

Cắt dây chuông...để tâm tịnh mà thiền...!
Mô phật! Mô phật!!!


BẰNG LÒNG ĐI...

Ấy chết! chị nói khẽ nào...
Mà sao lại kéo em vào..?Phiền ghê...

Em nào dám mộng mà chê...
Bởi anh ấy vẫn thích mê chị mà...


Chị ơi! anh ấy đào hoa,
Nhưng chắc thương vợ...nếu là chị Thơ.
Nghe em...đừng có thờ ơ.
Đừng làm cao mãi...bao giờ cưới treo?

Đã yêu...đừng kể giầu nghèo.
Nhà tranh mái lá trong veo tiếng cười.
Thế là hạnh phúc hơn người.
So bì tính toán...kẻo rồi lỡ duyên...

Kiev 11/6/2010-TG

    Nếu vợ là chị thì ôi
Hết đời Hai Lúathôi rồi thi nhân
    Còn đâu thơ xướng hoạ vần
Suốt ngày nhăn nhó bấn bần vì lo
     Lo ăn lo mặc lo bò
Quanh năm đứng gốc cây chò nghìn năm
   Xa xăm nhung nhớ trăng rằm
Nhớ dòng Thương chảy lăm lăm về nguồn
                             Lê Minh Liên Thanh Thơ
                            Đêm đầu tuần, 14/6/2010

Đôi lời nhắn chị

Sông Thương nghe đã thấy buồn.
Ai dại chi nhớ...chuốc muôn nỗi sầu.
Chuyện anh chị...phải cưới mau.
Rồi về thoả sức bắt trâu làm bò....

Nhưng nhớ vun vén chăm lo.
Mái ấm hạnh phúc khát chờ từ lâu.
Nhanh nhanh sinh hạ con đầu.
Cho thi đàn kiếm một chầu liên hoan...

Còn chuyện người  khác...miễn bàn.
Lấy chồng rồi phải chu toàn ,tề gia.
Thấp cao...Vẫn phận đàn bà.
Tròn đạo làm vợ ,cửa nhà mới êm.

Ca dao đã viết:"-Lạt mềm...
Buộc chặt."..chị nhớ giùm em điều này...
Đừng đem trí thức vào  đây...
Vợ chồng bù đắp nửa đầy nửa vơi....

Nghe em sẽ thấy nụ cười.
Của anh Hai Lúa...thật tươi tặng mình...

Kiev 14/6/2010-TG

Liên Thơ 17.06.2010 22:10:41 (permalink)
0
Trích đoạn: quangluc

ĐÊM HÀNH QUÂN

     Đêm Trường Sơn chúng tôi đi
Sương giăng vách núi, rầm rì suối reo.
  Áo xanh người lính lưng đèo
Trùng trùng quân tiến, sương theo bước người.

   Chiến trường-nơi ấy xa xôi
Hành quân đêm với sao trời ánh soi.
  Mồ hôi thấm áo bao người
Mà sao vẫn thấy nụ cười trong đêm.

  Có phải ngọn lửa trái tim?
Soi anh vững bước trên đường hành quân.
  Niềm tin nâng nhẹ bước chân
Quân đi mang cả dáng xuân quê nhà.

Ngày mai vào trận xông pha
Ai còn ai mất, biết mà vẫn vui.
  Trường Sơn còn mãi trong tôi
Với bao kỷ niệm bồi hồi nhớ ghi.

  Trường Sơn nâng bước người đi
Với bao chiến tích nhớ ghi thủa nào.
Trường Sơn ta mãi tự hào
Con đường giải phóng biết bao nghĩa tình.

  Bây giờ trở lại Trường Sơn
Bâng khuâng nhớ lại chiến công ngày nào.
  Gió rừng vẫn cứ lao xao
Nhớ người đồng đội hôm nào bên nhau.

ngày 19/05/09.

(nhớ lại đêm hành quân trên dải trường sơn vào đúng ngày sinh nhật BÁC.
cách đây 35 năm.)

Là người dân Việt ai ai cũng yêu quý và tự hào về thời đại Hồ Chí Minh. Đọc trang thơ của Quang Lục mình rất cảm động bởi những bài thơ của tác giả được  ra đời trong và sau những tháng ngày đáng nhớ nhất của dân tộc ta.Xin gửi tặng trang thơ của bạn đôi dòng chia sẻ nhé…
Bước chân người chiến sĩ
                    Yêu kính tặng các anh bộ đội Trường Sơn
Các anh đi bước chân Phù Đổng
Dấu dép rơm mẹ Âu Cơ xuống biển
Bước chân trần Lạc Long Quân lên rừng
Chuyện thần kì như cổ tích ngàn năm
Không ai hiểu hết những ngày thần thánh
Của những con người rất thật quê ta
Anh chép lại bài thơ thuở trước
Nghe thầm thì hồn thiêng núi sông
Đêm hành quân núi thấp mây gần
Dáng anh giữa đất trời lồng lộng
Từ  quê hương  các anh bước vào lịch sử
Những trang sử thi rạng rỡ hoa hồng
Còn mãi lời ca đêm sáng như lòng
Các anh dành cho quê mẹ thân thương…
                          Lê Minh Liên Thanh Thơ
                                 17/6/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2010 11:10:20 bởi Liên Thơ >
Liên Thơ 17.06.2010 22:20:20 (permalink)
0
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Đôi lời nhắn chị
Sông Thương nghe đã thấy buồn.
Ai dại chi nhớ...chuốc muôn nỗi sầu.
Chuyện anh chị...phải cưới mau.
Rồi về thoả sức bắt trâu làm bò....

Nhưng nhớ vun vén chăm lo.
Mái ấm hạnh phúc khát chờ từ lâu.
Nhanh nhanh sinh hạ con đầu.
Cho thi đàn kiếm một chầu liên hoan...

Còn chuyện người  khác...miễn bàn.
Lấy chồng rồi phải chu toàn ,tề gia.
Thấp cao...Vẫn phận đàn bà.
Tròn đạo làm vợ ,cửa nhà mới êm.

Ca dao đã viết:"-Lạt mềm...
Buộc chặt."..chị nhớ giùm em điều này...
Đừng đem trí thức vào  đây...
Vợ chồng bù đắp nửa đầy nửa vơi....

Nghe em sẽ thấy nụ cười.
Của anh Hai Lúa...thật tươi tặng mình...

Kiev 14/6/2010-TG
     Đổi bao héo hắt lấy tươi
Đổi bao nước mắt  lấy cười  ngây ngô
    Lạt mềm buộc chặt tìm mô?
Có chăng dây nhện lô xô chiều tà
    Tơ lòng rối rắm như là
Dây rau muống héo đan hàng rào yêu
                  Lê Minh Liên Thanh Thơ
                        Đêm 17/6/2010

<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2010 22:24:00 bởi Liên Thơ >
Liên Thơ 17.06.2010 22:44:09 (permalink)
0
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
...
Thuỷ chung giữ trọn lời thề.
Mùa Xuân đến hẹn...Mơ về bên anh....

Kiev 16/6/2010-TG
     Nhớ lời đến hẹn tìm nhau
Để trầu héo quắt vì cau hững hờ
    Vươn mình trong gió làm ngơ
Dây leo vấn vít…thuyền thơ ngược dòng
    Mình em vừa chống vừa mong
Xuôi buồm thuận gió đừng bong ván thuyền…
              Lê Minh Liên Thanh Thơ
                 17/6/2010
Liên Thơ 18.06.2010 00:07:46 (permalink)
0
Trích đoạn: kimrbl
Chuyện cái nồi
                    Đất xấu nặn chẳng nên nồi 
                  Anh về lấy vợ để tôi lấy chồng
                                 (Ca dao)


     Nhớ trò chơi của ngày xưa
Vì nồi vung méo chẳng vừa phận duyên
    Nợ nần mà chả được đền
Hay là người cũng đã quên lâu rồi
    Tôi buồn giấu kín buồn tôi
Trong mơ vẫn nhớ chuyện nồi thiếu vung...
                              Kim Nguyên
Tìm nhau
     Có nợ mà chả được đền(ý thơ Kimrbl)
Lòng đau đáu nhớ tình bền trong mơ
    Chia nhau nắm đất ngây thơ
Để bây giờ cứ ngẩn ngơ nhớ hoài
     Bên lòng canh cánh tình ai
Lên non thắp ngọn đuốc dài tìm nhau…
                     Lê Minh Liên Thanh Thơ
                               Đêm 17/6/2010
Liên Thơ 18.06.2010 11:37:47 (permalink)
0
Trích đoạn: Nhân Sơn

NHỚ HẠ XƯA

     Ve sầu trỗi khúc biệt ly
Mùa Hạ vừa đến em đi lấy chồng
     Tạ từ kỷ niệm sang sông
Phượng rơi thay xác pháo hồng tiễn đưa.
 
    Em vội xa mái trường xưa
Người bạn cùng lớp ngại chưa ngỏ lời
   Theo chồng bỏ lại cuộc chơi*
Để thương để nhớ đầy vơi tình sầu.
 
   Dòng đời vạn nẻo tìm đâu
Nếu giờ gặp lại mái đầu phai sương
    Hạ về thăm lại mái trường
Nhìn xác phượng đỏ vấn vương u hoài.
 
    Con đường đầy lá me bay
Vắng em nên đã đổi thay tên rồi
   Âm thầm lẻ bước đơn côi
Nhớ về dĩ vãng xa xôi buốt lòng....

                    Mặc Nhân Sơn
      Biết em đã bỏ theo chồng
Tha hương xa xứ phượng hồng còn chi?
     Mỗi mùa hạ nhớ ngày thi
Nhớ da diết mối tình si thuở nào
 
    Bao năm bao tháng dẫu sao
Vẫn trong kí ức ngọt ngào tình thơ…
                       Lê Minh Liên Thanh Thơ
                                          17/6/2010


Đính kèm (1)
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 33 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 492 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9