Nối lời yêu thương...một thời nhớ một đời...Thư quán tình thâm
        
        
    
    
    
	
        
    
    
    
        
        
            
            
              ƯỚC AO 
                 Tặng những em bé nạn nhân dioxin           Em ngồi ước có bàn tay     Để em xoè chiếc quạt này múa ca         Bàn tay em sẽ mở ra     Mùa xuân thắm nở muôn hoa cho đời.               Em ngồi ao ước làn môi     Tim em hoà với tình người muôn phương         Hôn người em nhớ em thương     Môi em vương vấn mùi hương tuyệt trần.                Em ngồi ước có bàn chân     Tung tăng khắp nẻo xa gần em chơi          Em đi cuối đất cùng trời     Trải lòng đến với muôn người yêu tin.               Em ngồi ao ước được nhìn     Chị Hằng bay giữa muôn nghìn vì sao         Em ngồi... năm tháng ước ao, 
   Niềm vui òa đến khi vào trong mơ...                                     Phạm Minh Giắng      ___________________________     Tác giả Phạm Minh Giắng, ĐT: 0987736365     Trung tâm Bảo trợ xã hội Vũ Thư - Thái Bình     Email: phamigia@gmail.com             Bài thơ nói hộ  bao cảnh…Bài thơ  ẩn chứa  bao tấm tình của người Việt, của dân tộc Việt  với những nạn nhân của chiến tranh.Phải có trái tim nhân ái, phải có tâm hồn sâu sắc và tinh tế lắm,  thi sĩ Minh Giắng mới viết lên những câu thơ tràn đầy nước mắt và ánh sáng.Bài thơ là tiếng lòng đẹp đẽ của riêng thi sĩ của chung những ai đang sống cho ra sống, không lãng phí cuộc đời.Liên Thơ vô cùng xúc động trước bài thơ và càng thấm thía mình phải làm gì…      
       Biết bao mơ ước không thành     Cái điều bình dị, an lành thế thôi…        Chiến tranh bóp nghẹt mất rồi     Tôi cộng mơ ước cho thời đã qua...     
                    Lê Minh Liên Thanh Thơ                                  8/8/2010 
      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2010 20:40:02 bởi Liên Thơ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 Muốn làm 
     Muốn làm muôn hạt mưa bay       Để em tóc ướt những ngày xa nhau           Muốn làm vài hạt sương màu       Mỗi khi mi ướt gọi sầu rơi rơi.                Muốn làm triều nước đầy vơi       Để em tắm giữa dòng trôi một mình          Muốn làm con sóng dập dềnh       Để em bơi giữa bồng bềnh lả lơi.                Muốn làm nhiều nữa em ơi       Liệu em có biết là tôi… muốn làm.                          Nga Anh Hoàng     Tác giả Nga Anh Hoàng, ĐT: 0953710552 
   Xã Hữu Bằng, Huyện Kiến Thuỵ, TP Hải Phòng               Tình trong tim nồng nàn và tha thiết thế mà chẳng dám trao…Chỉ e dè hỏi thầm thôi…Bài thơ dễ thương lắm nên Liên Thơ nâng niu từng dòng …     Xin góp lời cùng bạn nhé             Riêng dành         Riêng dành, chỉ cho người thôi     Hỡi người yêu dấu trong tôi  …ấy mà…               Hình như người đã đi xa     Mang theo tất cả xót xa lặng thầm        Hằng đêm thánh thót nguyệt cầm     Cung thương cung nhớ tím bầm dây mơ              Bây giờ chỉ còn bài thơ     Còn bao mong muốn… ai chờ nhận đâu?        Chỉ còn dấu hỏi hằn sâu     Trong tim nhức buốt …tình sầu thiên thu…                      Lê Minh Liên Thanh Thơ                            8/8/2010             
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              Trích đoạn:  Nhân Sơn          
DAY DỨT...                      - Thành kính dâng tặng Mẹ                           Lễ Vu Lan 2010.  
      
        Mùa báo hiếu lễ Vu Lan  
   Tóc mẹ thêm trắng mắt càng thâm sâu  
        Một đời mưa nắng dãi dầu  
   Thời gian còn lại... bóng câu qua thềm  
        Nghe tiếng trở giấc nửa đêm  
   Xót xa thương mẹ không kềm lệ rơi  
        Chấp tay khấn nguyện Phật Trời  
   Cầu xin cho mẹ sống đời bên con *  
        Chữ hiếu dù chưa vẹn tròn  
   Bông Hồng trên áo vẫn còn cài mang  
        Đón mừng ngày lễ Vu Lan  
   Có mẹ bên cạnh ngập tràn niềm vui...  
        Mặc cảm day dứt không nguôi  
   Làm con lỗi đạo ngậm ngùi tủi thân  
        Chẳng đền đáp được công ân  
   Nỗi buồn bất hạnh số phần trót mang   
      
                           Mặc Nhân Sơn  
       Bông hoa có mẹ           Ai còn có mẹ để yêu       Tôi buồn vắng mẹ sớm chiều tủi thân                    Phận con day dứt muôn phần       Không sao đáp được đôi lần mẹ mong…                    Hồng tươi nở đẹp như lòng       Bông hoa chất chứa lời trong tim này                    Mẹ yêu, con ngắm  mây bay       Thót lòng con sợ một ngày mẹ xa                    Ai còn có mẹ hoan ca       Cho tôi gửi một nhành hoa chúc mừng                   Ngực tôi hoa trắng rưng rưng       Như lời nhắn nhủ tôi đừng lãng quên                    Công cha nghĩa mẹ mà nên        Tôi vui viết mãi dòng tên mẹ hiền…                                       Lê Minh Liên Thanh Thơ                                             24/8/2010                                    Rằm tháng bảy năm Canh Dần.             
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  CHỈ LÀ KHÓI SƯƠNG 
    
       Biết rằng người của người ta 
  Làm sao giữ được để mà nhớ thương 
   
    Chỉ là một chút khói sương 
  Qua miền cỏ lạ chút hương trêu người 
   
     Chỉ là một thoáng người ơi 
  Hương tình theo gió, dốc đời buồn tênh. 
                    Nguyễn Bính Hồng Cầu 
    
  ______________ 
  Nhà thơ Nguyễn Bính Hồng Cầu 
  Hội viên Hội nhà văn Việt Nam 
  Đ/c:TP.HCM, ĐT:0908218273
   
 
    Bài thơ "Chỉ là khói sương "của nhà thơ Hồng Cầu rất kiệm từ , với 1 hình ảnh rất đắt :hình ảnh khói sương để chỉ tình yêu đơn lẻ cứ làm Liên Thơ xúc động mãi.Lại nhớ về bài thơ thời Liên Thơ rất trẻ, xin chia sẻ cùng thĩ sĩ nhé. 
       Hình như 
  Hình như là nỗi nhớ 
  Hình như là chiêm bao 
  Hình như là khát khao 
  Hình như là mong đợi 
   
  Chỉ thế thôi mà tội 
  Những mùa trăng võ vàng 
  Trăng hao gầy vóc dáng 
  Dòng mơ càng miên man 
  Nước chảy đá phải mòn 
  Cuộc đời bao thay đổi 
  Sao không tan biến hết 
  Những gì quá vu vơ 
         Lê Minh Liên Thanh Thơ     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2010 14:33:37 bởi Liên Thơ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Cô giáo Liên Thơ       Cô giáo sau hè   bận lắm   Chả có thời gian   làm thơ   Cô giáo đang yêu   bận lắm   Suốt ngày còn mải   mộng mơ       Tiết học , chấm bài , giáo án...   Lo bọn nhất qủy nhì ma   Đêm nào người ta cũng hẹn   Bận mấy cũng cứ phải ra       Suốt đời nhận làm cô lái   Vất vả nhưng nhiều niềm vui   Đang yêu thấy lòng phơi phới   Mỉm cười nghĩ chuyện ngày mai...           HiHii 
       K.N    
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
                NGƯỜI ĐI  
     
       Phải chăng lòng đã vương tơ.  
   Người đi biền biệt, vẫn chờ vẫn mong?  
       Tàn thu, sẽ tới ngày đông.  
   Thương người ở lại hoài mong một người...  
     
                   Kiev 27/9/2010 Thương Giang   
     
       Trọn dành             Người đi …bỏ lại mỗi tôi       Một vầng trăng khuyết đơn côi cuối trời            Đêm đêm khẽ gọi người ơi       Giật mình nghe gió bời bời ngọn cây            Oằn cành thương nhớ tình đầy       Thấm vào trái mọng gọi bầy chim xanh            Tim yêu rộn tiếng  ngọt lành       Vững lòng tôi lại  trọn dành người xa…                                 Lê Minh Liên Thanh Thơ                                 Đêm  đàu tuần, 27/9/2010             		              					 					 			 		 
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              Trọn dành   
     
   
         Người đi …bỏ lại mỗi tôi   
   Một vầng trăng khuyết đơn côi cuối trời  
        Đêm đêm khẽ gọi người ơi  
   Giật mình nghe gió bời bời ngọn cây  
        Oằn cành thương nhớ tình đầy  
   Thấm vào trái mọng gọi bầy chim xanh  
        Tim yêu rộn tiếng  ngọt lành  
   Vững lòng tôi lại  trọn dành người xa…                              
                                Lê Minh Liên Thanh Thơ   
                                Đêm  đàu tuần, 27/9/2010  
     
   Yêu thương  
     
   Lời người, vẫn mãi thiết tha.  
   Yêu thương dành trọn người xa cuối  trời...  
   Đêm dài đếm tiếng lá rơi.  
   Sầu riêng chan chứa ,tim côi úa gầy.  
   Cố quên...nhớ lại dâng đầy.  
   Giận hờn chi để lắt lay nỗi  buồn.  
   Nhủ lòng...giấu nỗi cô đơn.  
   Mà yêu thương ấy vẫn còn gọi  tên?  
     
   Kiev 30/9/2010-TG  
   
             		              					              		              					 					 			 		        @-Em xin lỗi chị hôm nay mới vào hồi âm được.Chúc chị luôn vui vẻ trẻ đẹp !    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              T
rích đoạn:  Biển Xanh  
   
     BIẾT BAO GIỜ  
      
        Người yêu trong mộng xa xăm  
   Biết bao giờ được tay cầm tay nhau  
      
       Nhận chén rượu của em trao  
   Hương nồng ngây ngất ngọt ngào đắm say  
      
       Dù cho đời có đổi thay  
   Lòng anh vẫn thế nhớ hoài không thôi  
      
        Rượu mơ...đọng thắm trên môi  
   Tình mộng...ôm ấp đứng ngồi thẩn thơ  
      
        Bao giờ biết đến bao giờ   
   Chỉ là khát vọng đợi chờ ngàn năm...  
                                     Biển Xanh   
        Cuộc sống có biết bao câu hỏi.Đọc bài thơ của thi hữu Liên Thơ lại nhớ bốn câu hát của nhạc sĩ Dương Thụ:  
  “Vì sao lại chia tay  
   Vì sao chẳng trở về  
   Vì sao ngừng mê say  
   Vì sao chẳng mãi mãi…” 
               Cảm tác từ chữ “Bao giờ” Liên Thơ  thân họa nhé…  
         Bao giờ?  
          Bao giờ em đón anh về  
   Thăm cha thăm mẹ thăm quê hương mình  
       Bao thay đổi chẳng vô tình  
   Vẫn trong tim nhớ bóng hình ngày nao…  
      
       Cái thời đuổi bướm cầu ao  
   Anh hù em sợ ngã nhào tay anh  
      Bao năm trong trắng tan tành  
   Vẫn nguyên vẹn bến sông xanh em chờ…  
      
      Bao giờ... ừ... biết bao giờ?  
   Má hồng em lợt… trang thơ ố vàng  
      Chỉ còn nỗi sợ bàng hoàng  
   Nửa đêm thức giấc …trăng vàng giễu em…  
      
       Bao giờ …vâng ..biết em chờ  
   Mà anh ngấp nghé bên bờ vực sâu  
       Thả dây thương vớt tình sầu  
   Giăng câu khúc vắng trên cầu tương tư… 
                                                                Lê Minh Liên Thanh Thơ  
                          Đêm đầu tiên của tháng 10/2010  
       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              rích đoạn:  kimrbl          
  
   Ở ĐÂU?
      
     Lê Minh Liên Thanh Thơ      Đã lâu không thấy nụ cười  
   Đã lâu xa vắng một người thân thương…  
      
   Ở đâu trong cõi bình thường  
   Nơi người vẫn rạng ánh dương thuở nào?  
      
   Lòng em - tình sóng dạt dào  
   Lòng người - vách núi gió bào đá nghiêng  
      
   Ở đâu trong chốn bình yên  
   Lâu đài tình ái kết duyên vẫn nồng?  
      
   Ở đâu cõi mộng màu hồng  
   Vẫn dành một khoảng trời trông ngóng về?  
      
   Bao câu hỏi đến u mê  
   Vẳng lên trong bóng chiều quê lặng buồn…  
      
   L.M.L.T.T    
      
   Nhớ ai 
       
   Ở đâu cất những yêu thương  
   Lối quen hò hẹn con đường vẫn qua 
    
 
Ở đâu trong cõi ta bà  
   Nỗi niềm chôn chặt Thu xa lại buồn 
    
 
Ở đâu mơ mộng vấn vương  
   Cầu thơ bắc nhịp muôn phương tụ về 
    
 
Ở đâu nuôi những đam mê  
   Thị thành đô hội miền quê ân tình 
    
 
Ở đâu ta đã gặp mình  
   Giao duyên lục bát thình lình nên duyên 
   
      Đêm nay sóng vỗ mạn thuyền  
   Bóng trăng treo những nỗi niềm nhớ ai  
   kimrbl  
   
 
  Liên Thơ cảm ơn thi hữu đã họa thơ ở lucbat.com  
     Bao  giờ cuối bài thơ của kimrbl cũng để lại một hình ảnh đáng yêu, đáng  nhớ.Cảm tác từ hai câu thơ cuối bài “Nhớ ai” của bạn, Liên Thơ thân họa  nhé…  
              Đêm nay  
         Đêm nay nỗi nhớ chòng chành  
     Vầng trăng vằng vặc cứ hành hạ em  
        Đêm nay anh có về xem  
     Nghìn câu lục bát làm tem thư tình  
        Nhớ thương xin viết tên mình  
     Gửi vào ánh rạng bình minh …em chờ…  
                                   Lê Minh Liên Thanh Thơ  
                             Đêm đầu tiên của tháng 10/2010  
                   		               
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Vườn xưa                            Con về đất mẹ vườn xưa 
   Vẫn cây cau, vại nước mưa… vơi đầy         Vẫn xanh chùm khế mọc dày 
   Vị chua dấm dẳng bao ngày… vẫn chua               Vẫn đây cánh võng đung đưa 
   Lời ru hồn vọng dịu trưa nắng hè         Dấu chân đời mẹ dãi dề 
   Vẫn theo lầm lũi lối về bước con              Bên vườn hoa nở môi son  
   Những chiều tựa bóng hoàng hôn… hẹn hò        Đi qua vườn quả trong mơ  
   Bồi hồi con vẫn mong chờ trông cây               Vườn xưa bóng mẹ đâu đây 
   Lung linh giọt nắng tóc mây mái đầu        Dòng đời sấp ngửa bể dâu 
   Con về gặp lại những câu ru hời.                         Đặng Đình Nguyễn 
    Con về         Con về... xanh mướt đường đời     Bao năm sao nhãng khoảng trời thân thương        Giờ con về với yêu thương     Mái nhà ủ ấp mùi hương cuối mùa        Mẹ yêu tóc bạc gió lùa     Vẫn dành quả ngọt ...vị chua ...con mừng        Như ngày mới lớn con ưng     Leo trèo trảy quả tay bưng lặc lè         Miệng reo :trái đẫm vị quê     Ngọt thơm hương của đê mê xứ mình        Vườn cây ...dáng mẹ quyện hình     Bao giọt cay đắng kết tình trái ngon        Cho con chất ngọt ...màu son     Như tình yêu mẹ và con thơm hoài...                               Lê Minh Liên Thanh Thơ                                  Chủ nhật, 3/10/2010         
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2010 22:23:23 bởi Liên Thơ >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: