BI KỊCH TÌNH YÊU
khietnghi 20.07.2009 13:35:22 (permalink)
BI KỊCH TÌNH YÊU
Mỹ Dung
 
 
MỞ ĐẦU
 
Tình yêu - thứ tình cảm khiến con người ta si mê, điên dại, ghen tuông, mù quáng... Tình yêu khiến người ta cảm thấy hạnh phúc trào dâng, hân hoan đến trái tim vỡ oà, nhưng cũng khiến cho trái tim phía ngực trái tan nát, vụn vỡ và đau buốt đến tận cùng. Có lẽ đã có quá nhiều những cuộc tình nhuốm đẫm máu, quá nhiều cái chết bi thương, quá nhiều những thù hận và sự trả thù cũng chỉ vì yêu - thứ tình cảm mà chỉ có loài người - loài động vật có bộ não tiến hoá vượt bậc mới có. Câu chuyện tình có thật dưới đây mang đầy kịch tính, xem qua có phần hư cấu và hoang đường, câu chuyện tình đầy bi kịch nhưng chưa có đoạn kết vì nó vẫn đang diễn ra và những người trong cuộc vẫn còn đang gánh chịu những nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần.
 
Yêu - dẫn đến bao hệ luỵ nếu tình yêu đó là không trong sáng, nếu tình yêu đó được người ta dùng tiền bạc, dục vọng và thủ đoạn để chi phối. Cái giá phải trả là quá lớn và sự hận thù nối tiếp sự hận thù khiến cuộc tình càng trở nên phức tạp và bi kịch này nối tiếp bi kịch khác.
 
Đoạn kết của những cuộc tình luôn để lại trong tiềm thức mỗi người một sự hoài nghi, sự hoài nghi đó ăn mòn và gặm nhấm trái tim đang lở lói. Người ta nghi ngờ tất cả, thậm chí nghi ngờ chính bản thân mình và tình cảm của chính mình. Sự hoài nghi khiến người ta lo sợ không dám đối diện với chính mình và cũng không dám yêu, dù chỉ thêm một lần. Chỉ đến khi nào máu đã khô và vết thương dần lành sẹo, sự hoài nghi mới được tạm xếp vào một góc kín của trái tim. Khi đó bản năng yêu trong con người ta mới trỗi dậy, nhưng không phải bất cứ ai cũng có khả năng xoá sạch sự hoài nghi ra khỏi trái tim nhiều tổn thương dù vết thương đó đã thành sẹo. Chỉ có một tình yêu trong sáng, chân thành, một tình yêu không toan tính mới có thể làm ấm lại trái tim đã lạnh giá vì những nỗi đau - và một khi đã xóa sạch được sự hòai nghi trái tim mới có thể đập nhịp đập bình thường và mới có thể bắt đầu yêu như chưa yêu lần nào.
 
size]

Câu chuyện xin được phép bắt đầu vào một ngày đầu tháng 6/2008 - cột mốc cuộc đời của một người phụ nữ đã trải qua quá nhiều đắng cay - đó cũng chính là bước ngoặc cho một ngã rẽ trong cuộc đời - bắt đầu một chặng đường mới với những khúc quanh mới. Sinh ra làm kiếp con người ai cũng phải đi hết quảng đường đời và chỉ đến khi nhắm mắt xuôi tay mới đến được phía cuối con đường đời và mới hòan thành sứ mệnh: kiếp người.

 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2010 13:05:50 bởi khietnghi >
#1
    khietnghi 20.07.2009 23:17:01 (permalink)
    BI KỊCH TÌNH YÊU
     
    (Mỹ Dung)
     
    PHẦN I
     
    LY HÔN
     
     
    Sang trọng trong bộ đầm đen từng bước chân của Nghi hút theo ánh nhìn của bao người xa lạ. Những lọn tóc quăn được chăm sóc tỷ mỉ hôm đó được bới cao chứ không thả bồng bềnh gợn sóng như thường ngày. Nhìn từ phía sau, dáng Nghi bước đi như bồng bềnh, thanh thóat không trọng lượng dần khuất nơi cổng Tòa án đầy uy nghiêm. Khuôn mặt dường như không trang điểm, đôi mắt chìm đắm vẻ u buồn ươn ướt như muốn hòa tan vạn vật và sâu thăm thẳm như  nhấn chìm bất cứ ai nhìn sâu vào đó. Làn môi mọng mím chặt như cố nén những nỗi đau. Nghi vừa bước chậm rãi lên cầu thang vừa liếc nhìn tờ giấy triệu tập của Tòa án, có tiếng chân ai đó bứớc vội vã phía sau, Nghi nép sát vào một bên, mắt vẫn không rời tờ giấy. Một người đàn ông trung niên bước qua mặt Nghi và ngóai đầu nhìn lại, Nghi không thèm để ý, vẫn bước chậm rãi từng bước một. Đi qua dãy hành lang dài, Nghi nhìn đồng hồ 7:50, còn khá sớm nhưng rãi rác dọc hành lang đã có vài người đứng chờ. Nghi đưa mắt tìm kiếm, đây rồi phòng số 2.3, trước cửa phòng là một dãy ghế đã có 4-5 người ngồi chờ. Nghi liếc nhìn họ và chọn một chiếc ghế khá xa. Sau khi đã ngồi xuống Nghi mới để ý không khí thật nặng nề, tĩnh mịt. Mọi người hình như đều im lặng, mỗi người một thế giới riêng, không ai nói chuyện với ai. Nghi lại đảo mắt nhìn họ một lần nữa: ba người đàn ông và 2 người phụ nữ, Nghi bắt gặp ánh mắt của hai người đàn ông cũng đang nhìn Nghi, Nghi cảm thấy khó chịu với ánh nhìn đó. Nghi nhìn về phía họ chỉ để tìm kiếm người cùng được Tòa Án triệu tập cùng với Nghi hôm nay - Huy - chồng Nghi. Nghi lại nhìn đồng hồ 7:55, một chút thất vọng và lo lắng, lẽ nào anh ta không đến? Nghi bắt đầu cảm thấy bồn chồn không yên và đứng dậy đi lại phía hành lang nhìn ra phía cổng Tòa án, có vài người đàn ông bứớc vào, nhưng không phải Huy. Tiếng thở dài của Nghi như làm không khí đã nặng nề càng nặng nề thêm, mệt mỏi, chán chường Nghi lê bước tiến lại chiếc ghế lúc nãy, ánh nhìn của người đàn ông lạ lại dõi theo Nghi, Nghi giả vờ không hay biết vừa dán mắt vào tờ giấy triệu tập vừa ngồi xuống ghế. Nghi lại thở dài và lại đưa tay nhìn đồng hồ 8:05. Tiếng cô thư ký Tòa làm Nghi giật mình
     
    - Mời anh Huy, chị Nghi
    Nghi đứng dậy và như một cái máy tiến về phía bàn, đặt tờ giấy trước mặt cô thư ký và không nói lời nào. Cô Thư ký lướt qua tờ giấy và ngước nhìn Nghi qua cặp kính dày cộm, vẻ mặt cô ta lạnh tanh không chút cảm xúc
     
    - Chồng chị đâu?
     
    Nghi bối rối trước câu hỏi đột ngột của cô ta. chưa kịp trả lời cặp mắt vô hồn vô cảm ấy lại ngước lên nhìn Nghi một lần nữa và hỏi
     
    - Anh Huy không tới?
    - Tôi không biết, có thể tới trể.
     
    Nghi trả lời thật nhanh như sợ cô ta sẽ giận dữ và sợ ánh nhìn có thép của cô ta nhìn Nghi
     
    - Chị ra ngòai ngồi chờ, khi nào anh huy tới thì vào.
     
    Cô ta vừa nói vừa quăng mạnh tờ giấy về phía Nghi, nếp Nghi không đưa tay chụp vội có lẽ tờ giấy sẽ bay xuống đất. Nghi cầm lấy tờ giấy và bước ra cửa. Đứng chờ sẳn là người đàn ông lúc nãy luôn dõi mắt nhìn Nghi, bên cạnh anh ta là một người phụ nữ, họ lướt qua Nghi thật nhanh đi lại phía bàn.
     
    Đây là lần thứ hai Tòa án mời Nghi đến giải quyết đơn xin ly hôn, lần trước đã hòa giải bất thành. Huy không đồng ý ký vào đơn, trước Tòa anh ta khẩn thiết xin đòan tụ với lý do còn rất yêu Nghi. Nhìn vẻ mặt đắc thắng của Huy khi nghe người ta bảo về nhà chờ giấy triệu tập lần 2, Nghi cảm thấy con người ta sao mà quá giả dối, từ "yêu" sao người ta có thể lạm dụng và thốt ra một cách quá dễ dàng. Yêu mà ngang nhiên qua lại với người phụ nữ khác? Yêu mà vứt bỏ tất cả những gì đã và đang có sao? Mãi suy nghĩ miên man, Nghi giật mình khi có một ai đó ngồi sát bên mình.
     
    - Xin lỗi, Anh đến trể.
     
    Nghi không nói gì và cũng không ngước lên nhìn Anh ta. Giọng nói ngày nào còn thân quen, nay đã thành xa lạ, Nghi chỉ mong sao mọi việc sớm giải quyết xong, mong sao Nghi sớm thóat khỏi tâm trạng nặng nề và cuộc sống địa ngục.
     
    - Happy birthday! Mừng sinh nhật em
     
    Vẫn giọng nói đó làm Nghi giật mình. Nghi lại liếc nhìn tờ giấy 8:00 ngày 02 tháng 06. Con số này quen quá, đúng rồi đó là ngày sinh nhật của Nghi, tự nhiên mũi Nghi có cảm giác cay cay, tim Nghi đập mạnh hơn và Nghi cảm thấy nó nhói đau, Nghi thở hắt một cách khó khăn và đứng dậy bước nhanh lại phía hành lang, một cơn gió vô tình lướt qua khiến Nghi cảm giác dễ thở hơn, Nghi dõi mắt nhìn ra phía xa... mắt Nghi mờ đi không nhìn thấy rõ... cố trấn tĩnh, hít một hơi thật sâu và dặn lòng không được khóc, cố nuốt lệ vào trong, hãy can đảm và vượt qua. Nghi lại giật thót mình khi bàn tay ai đó chạm vào vai, Nghi quay người nhìn lại và phản xạ tự nhiên thật nhanh Nghi hất mạnh tay người đó ra
     
    - Em có sao không? Em xanh xao lắm đó.
     
    Nghi bước nhanh như chạy lại phía hàng ghế ngồi chờ, chỗ của Nghi đã có người ngồi. Ngay lúc đó, người đàn ông luôn nhìn trộm Nghi từ sáng và vợ ông ta bước ra, Nghi nhanh chân chạy đến bàn và chìa tờ giấy triệu tập cho cô thư ký và nói không kịp suy nghĩ
     
    - Anh ta tới rồi!
     
    Ánh mắt sau cặp kính dày hình như bớt lạnh nhạt hơn.
     
    - Mời anh chị ngồi. Anh chị khai vào tờ khai này, khai xong nộp tại đây và ra ngòai chờ. 
     
    Nghi tránh không ngồi gần Huy, Nghi cảm thấy ghê tởm khi người đàn ông được gọi là chồng và chung sống 3 năm ấy đụng vào cơ thể. Nghi không ngồi yên một chỗ mà đi đi lại lại dọc hành lang. Đầu óc Nghi đang nghĩ đến những câu hỏi Tòa có thể hỏi, nghĩ đến phải sắp xếp câu trả lời như thế nào để anh ta không thể chối cãi, không thể ngụy biện và cũng không thể viện cớ là còn yêu vợ. Nghi không muốn phải đi lại nhiều lần, Nghi không muốn bước chân đến nơi này thêm một lần nào nữa và nhất là Nghi không bao giờ muốn gặp người đàn ông đã lừa dối Nghi, phản bội Nghi, làm tổn thương trái tim bé nhỏ của Nghi.
     
     




     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2009 00:15:10 bởi khietnghi >
    #2
      khietnghi 23.07.2009 00:34:20 (permalink)
      BI KỊCH TÌNH YÊU
       
      (Mỹ Dung)
       
      PHẦN I
      tiếp theo
       



      Cuối cùng thì Nghi cũng được mời vào một phòng kín. Trước mặt Nghi là một phụ nữ đứng tuổi. Vẻ mặt người phụ nữ thật nghiêm nghị, đôi mắt buồn nhưng rất linh họat sau đôi kính trể nãy như muốn tuột ra khỏi sóng mũi. Người phụ nữ không nói gì, chăm chú nhìn Nghi, rồi lại nhìn Huy, cái nhìn dò xét như để đánh giá người đối diện. Nghi cảm thấy hơi khó chịu và không mấy thân thiện bởi các nhìn lạnh căm đó. Có lẽ tất cả những người làm việc tại Tòa Án đều có ánh nhìn không cảm xúc như vậy? Không nói gì, người phụ nữ ấy sửa lại đôi kính và dán mắt vào tập hồ sơ đã được chuẩn bị cẩn thận, những tờ tự khai của Nghi được ghi chú bằng những ký hiệu và gạch dưới bằng bút đỏ giống như bài kiểm tra được cô giáo chỉnh sửa những chỗ sai. Nghi cảm thấy có chút hồi hộp, không khí trở nên tĩnh lặng và nặng nề, Nghi nghe rõ tiếng đập của trái tim mình, nghe rõ tiếng thở mạnh của Huy.
       
      Mãi suy nghĩ vẫn vơ, Nghi giật mình khi đôi mắt lạnh lại ngước lên nhìn Nghi, lần này thì chiếc miệng luôn mím chặt của người phụ nữ bắt đầu mấp máy
       
      - Hôm nay là lần hòa giải thứ hai, tôi có một số câu hỏi cần hỏi anh chị, anh chị nên trả lời ngắn gọn và đúng trọng tâm. Tất cả những vấn đề thuộc về cá nhân, chúng tôi sẽ không đào sâu, chỉ trừ trường hợp hai bên bất đồng ý kiến thì chúng tôi mới đào sâu và cần thêm bằng chứng nếu cần thiết.
       
      Tôi vẫn nhìn chăm chú và lắng nghe như nuốt từng lời người phụ nữ nói.
       
      - Trước hết tôi hỏi chị Nghi. Trong tờ khai chị cho rằng anh Huy thiếu trung thực và cố ý che dấu nhiều chuyện, chị có thể nói cụ thể không?

      Câu hỏi đầu tiên đã khiến Nghi bối rối không biết nên trả lời thế nào. Huy thật sự không chỉ che dấu mà còn bịa đặt ra rất nhiều chuyện không có thật, nhưng Nghi chỉ muốn ly hôn, Nghi không muốn Huy phải xấu hổ hay bị liên lụy. Nghi cắn chặt môi và đắn đo trước câu trả lời đầu tiên mang tính quyết định này. Người phụ nữ lại lướt ánh nhìn thật sâu vào mắt Nghi, có lẽ bà ấy cũng đọc được sự bối rối và lưỡng lự của Nghi. Nghi không muốn thất bại, Nghi không thể cầhn chờ thêm nữa.

      - Thưa bà, anh ấy cố tình che dấu rất nhiều chuyện từ tuổi tác, nhân thân, học vấn và nhiều nữa. Tuy nhiên nếu không thật sự cần thiết thì xin phép chuyển sang câu hỏi khác, vì tôi nghĩ đây không phải là lý do chính dẫn tới ly hôn.
       
      Tôi chưa kịp nói hết câu, người phụ nữ ấy đã ngắt lời tôi.
       
      - Anh Huy nghĩ thế nào khi vợ anh cho rằng anh thiếu trung thực trong mọi chuyện? Vợ anh nói không sai chứ?
      - Cô ấy nói đúng
       
      Nghi thật sự bất ngờ trước câu trả lời này của Huy. Nghi nghĩ rằng anh ta sẽ ngang bướng cãi chày, cãi cối như lần trước.
       
      - Tốt, nếu anh đồng ý thì chúng tôi sẽ không đào sâu vấn đề này. Tôi có một câu hỏi tiếp theo dành cho anh Huy. Trong tờ khai chị Nghi vợ anh nói rằng anh quan hệ với nhiều người phụ nữ và có dấu hiệu ngọai tình, anh có thừa nhận không?
       
      Nghi cảm thấy tim đập thật nhanh, Nghi không biết câu trả lời của Huy sẽ như thế nào, Nghi thật sự không có bằng chứng nào xác thực để chứng minh Huy ngọai tình.
       
      - Tôi công nhận có nhiều bạn cả nam lẫn nữ, có nhiều lúc quá buồn tôi cũng tâm sự với bạn gái, nhưng xin lỗi tôi chưa lên giường với họ.
       
      - Điều gì chứng minh được anh chưa lên giường với họ? Anh có hiểu rõ về hai chữ ngọai tình và hành vi ngọai tình không? Đôi khi chỉ là trong suy nghĩ, trong tư tưởng cũng đã là ngọai tình.
       
      Tôi liếc nhìn Huy, sắc mặt anh ta mất đi vẻ tự tin và đắc thắng đến kệch cỡm của lần ra Tòa trước. Anh ta ngồi im không nói gì, đầu hơi cúi thấp. Không chờ Anh trả lời người phụ nữ tiếp
       
      - Anh trả lời thế nào về các cuộc điện thọai cho một số cố định vào giữa đêm với giờ thọai từ 30 - 85'? Chắc không phải vì công việc hay tâm sự với bạn bè chứ?
       
      Huy vẫn lặng yên không trả lời, mặt càng tái nhợt hơn, đôi mắt cụp xuống không dám nhìn vào người đối diện, đầu ngày càng cúi thấp.
       
      - Có lẽ anh quen chị Thảo My chứ? Anh biết số điện thọai này chứ?
       
      Vừa hỏi người phụ nữ chìa tờ giấy có ghi số điện thọai ra trước mặt Huy. Huy mấp máy môi, định nói gì đó, nhưng lại thôi.
       
      - Chị Kim Dung là gì của Anh?
       
      Tôi thấy Huy giật thót và ngước mắt nhìn người phụ nữ. Vẫn không trả lời
       
      - Kim Dung là vợ anh và anh chưa làm thủ tục ly hôn?
       
      Huy lúng túng và đứng bật dậy.
       
      - OK, OK... sao cũng được, không cần phải nói nhiều nữa, tôi đồng ý ly hôn.
       
      - Mời anh ngồi xuống. Giọng người phụ nữ đanh lại và có phần to tiếng hơn.
       
      - Tôi đã nói ngay từ đầu, chúng tôi sẽ không đào sâu những chuyện thuộc về cá nhân. tất cả là do hai bên tự khai và tự chịu trách nhiệm về lời khai của mình. Nếu hai bên đồng ý và không phản đối thì chúng tôi sẽ cho qua. Cả hai đều đồng thuận ly hôn thì ký vào đơn và chúng tôi sẽ giải quyết nhanh không cần phải hòa giải thêm nữa.
       
      - Sao cũng được. Huy nói
       
      - Trước Tòa anh chỉ có thể trả lời đồng ý hoặc không đồng ý, không thể lấp lửng ở giữa được.
       
      - OK, vậy thì đồng ý. Giấy tờ đâu, tôi ký, tôi không có nhiều thời gian.
       
      Ánh mắt của người phụ nữ nhìn Huy sắc lạnh, môi bà ta mím chặt, tôi cảm nhận được vẻ mặt đầy tức giận của bà ta. Tôi không ngờ lại dễ dàng như vậy, tôi không cần phải trả lời gì, cũng không cần phải tranh luận, cãi vã, không cần đưa ra những lý do, những bằng chứng. Vậy mà cả đêm qua tôi không thể chợp mắt, trong đầu chứa đầy những tình huống, những câu hỏi và hàng tá sự kiện không biết sắp xếp cái nào trước, cái nào sau. Cuối cùng thì "trận chiến" đã kết thúc mà tôi không phải nhọc công hay mất mát gì cả. Tôi nhìn người phụ nữ bằng ánh mắt biết ơn. trước khi được hướng dẫn qua bàn bên cạnh làm thủ tục, tôi chỉ kịp nói lý nhí cám ơn trước khi đứng lên nhường chỗ cho người khác.
       
      Chúng tôi cùng ký vào biên bản ghi lời khai và ghi vài lời đồng thuận ly hôn theo chỉ dẫn. Ngồi chờ cô thư ký hòan tất một số thủ tục, tôi nhận từ cô ấy tờ giấy hẹn đến nhận quyết định ly hôn của Tòa án. Tôi liếc vào tờ giấy hẹn 14:00 ngày 13/06. Tôi chợt mỉm cười và nghĩ... không biết hôm đó có phải là thứ Sáu. Tôi đứng dậy cám ơn cô thư ký và định bước ra khỏi cửa. Huy vẫn còn đứng đó ngay cửa ra vào, tôi bước ngang qua Huy thì bị anh ta giữ lại và chòang tay qua vai tôi. Tôi vừa cúi tấhp người vừa dùng tay hất mạnh tay anh ta ra. Tim tôi đập thật nhanh và cơn tức như bóp nghẹt trái tim tôi. Anh ta thật quá trơ trẻn dám làm chuyện hèn hạ như vậy trước chỗ đông người, thật không còn biết mắc cỡ nữa.
       
       


       
       
       
       

       
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2009 01:25:55 bởi khietnghi >
      #3
        khietnghi 16.09.2010 13:27:21 (permalink)
        BI KỊCH TÌNH YÊU

        (Mỹ Dung)

        PHẦN I
        tiếp theo


        Vẫn chiếc cổng sơn màu xám cũ kỹ nặng trịch, vẫn tòa nhà rộng uy nghi nhưng hôm nay khi bước qua nó, lòng Nghi cảm thấy nhẹ tênh. Thế là cuộc đởi Nghi đã bước sang một ngã rẽ mới. Nghi ước muốn phía trước mặt Nghi sẽ là màu hồng thay vào màu đen xám xịt mãi đeo bám Nghi vì thế Nghi đã chọn một chiếc áo có màu thật tươi, mái tóc thả bồng bềnh ôm lấy khuôn mặt được trang điểm vừa phải. Vừa bước lên những bậc thang ý nghĩ của Nghi đang rượt đuổi nhau về viễn cảnh ngày mai, một cuộc sống nhẹ nhàng và giản dị, một cuộc sống với những hạnh phúc nho nhỏ rất đỗi bình thường nhưng luôn rộn rã tiếng cười, một cuộc sống sẽ không còn những ngày lo sợ, hoài nghi, khắc khoải... Mãi suy nghĩ vẩn vơ Nghi giật mình khi va vào một người đàn ông ngay khúc quanh cầu thang. Quá bất ngờ Nghi không kịp nhìn chỉ vụt miệng nói "Xin lỗi" một cách vô thức và đứng tránh sang một bên. Ngập ngừng rất lâu người đàn ông lạ ấy cũng nói " Xin lỗi" và chậm rãi bước đi. Nghi tiếp tục bước tiếp những bậc thang cuối cùng. Nghi hoàn toàn không để ý đến tất cả mọi chuyện đang diễn ra xung quanh. Nghi vẫn đang mại nghĩ đến ngày mai.

        Bước ra khỏi cổng tòa án lòng Nghi cãm thấy nhẹ tênh như vừa trút được một gánh nặng ngàn cân, sức nặng vượt quá sức chịu đựng của Nghi, oằn nặng vai Nghi suốt bao năm nay vừa được gỡ bỏ
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2010 13:30:12 bởi khietnghi >
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9