HỌ NHÀ GIANG
TÊN GIANG
Ngẫm thấy tên Giang sao thật hay
Sóng biếc lung linh trải nghĩa đầy
Nuôi mộng vươn mình ra biển lớn
Chung dòng kết nguyện HỌ từ đây...
Này anh, chị, em họ nhà Giang
Vô đây dựng chung cõi thiên đàng.
Tình người ấm áp ta trao gửi
Để ai cũng thèm... được tên Giang...
Ngân giang
Vén tay xây dựng mái nhà chung
Tình nghĩa chặt bền vẹn tín trung
Sóng biếc loanh quanh ngời gió thoảng
Dịu dàng tươi mát... vẻ ung dung!
Mời chú, mời cô ,mời chị, anh...
Chút tình giao hảo... giữa đêm thanh
Khơi nguồn mạch nước trong biêng biếc
Đẹp mãi nhân gian -khúc nhạc xanh.
Thu Giang
Vườn thơ thành một mái nhà chung
Mọi người đoàn kết góp sức cùng
Giá như có một ngày nào đó,
Họ Giang hội ngộ đẹp tương phùng
Thôi hẹn mùa Xuân khi tàn Đông..
Xa xôi dẫu cách trở núi sông
Ngày Tết hãy về đây tụ hội
Bao nhiêu Giang nữa sẽ hòa dòng?!?
Thương Giang
@NG xin gửi tới các Giang lời chúc tốt đẹp nhất.!
@TG cầu chúc cả nhà Giang bình yên hạnh phúc. !
@TG mong anh em trong nhà chan hòa thân thiết!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2009 22:00:04 bởi THƯƠNG GIANG >
Con nước dịu êm
Giang sóng biếc ngời ngời trong gió
Dang vòng tay ôm giữ đất trời
Vang ngân chẳng thể chuyển dời
Gian nan chẳng ngại vun bồi phù sa.
Thu Giang
Bao nhiêu Giang nữa sẽ hòa
dòng?!?
Riêng Hàn Giang một kiếp long đong
Năm mươi năm gối chiếc phòng không
Chỉ tại nhốt cùng sư tử chúa
Nay nhập đây cho khỏi...bị Rông???
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2009 16:48:51 bởi HÀN GIANG >
ĐÊM HUYỀN THOẠI Có khi nào anh ngang qua đây Lặng im dâng đầy nỗi nhớ Đêm huyền thoại như đang chuyền hơi thở Gần kề thủ thỉ bên tai Chẳng biết mình đã đúng hay sai Cứ để gió heo may Thổi loang miền hoang dại Sao bền mãi mãi...Mà mong Nỡ trách đâu Đôi phút xao lòng Chân chếnh choáng treo đèn Lồng trước gió Cửa tình yêu có chiều đương ngỏ Dành riêng một lối ai về Trăng lạnh lùng Mà như có bùa mê Cây cỏ hương Quê Tứ bề ngào ngạt Bao dồn nén Cứ nỉ nài muốn hát Bốc cháy mình trong đêm khát Mênh mông Kim Giang Đêm huyền thoại buồn..
rưng rức lòng
Bao chờ đợi nhớ mong
khắc khoải...
Phương trời xa...
người ơi sao đi mãi?
Đêm thật dài...
Đêm hoang dại...
nhớ ai....
Thầm ước mong...
anh bất chợt qua đây
Giữa mênh mông...
đầy đắm say nhung nhớ...
Sao anh chẳng đến
để trao nhau hơi thở...
Đêm huyền thoại
đêm thương nhớ
người ơi!
Thương Giang Hoà khúc tình ca non sông ơi
Nỗi niềm chan chứa chẳng thể vơi
Trăng vàng vũ điệu mời sóng nước
Thuyền thơ hẹn ước lộng trùng khơi
Vũ kim Thanh Nào hãy về đây hỡi người ơi!
Thương Giang lưu lạc ở xa xôi...
Nơi dòng Đơ-nhep xanh biêng biếc
Sẽ cùng đổ về vườn thơ thôi...
Thương Giang
Ðơ -Nhep lênh đênh ở xứ người
Có mùa Tuyết lạnh nắng hồng tươi
Cánh buồm viễn xứ thương hoài mộng
Khao khát nguồn xưa động lòng người .
Vũ kim Thanh
Ơi Bờ yêu dấu của sông ơi
Hãy trở sông đi đến cuối trời
Hãy đắp ngăn dòng khi nước lũ
Hãy đừng lấn tới lúc sông vơi
Kim Giang
Hoà khúc tình ca non sông ơi
Nỗi niềm chan chứa chẳng thể vơi
Trăng vàng vũ điệu mời sóng nước
Thuyền thơ hẹn ước lộng trùng khơi
Vũ kim Thanh
Nào hãy về đây hỡi người ơi!
Thương Giang lưu lạc ở xa xôi...
Nơi dòng Đơ-nhep xanh biêng biếc
Sẽ cùng đổ về vườn thơ thôi...
Thương Giang
Ðơ -Nhep lênh đênh ở xứ người
Có mùa Tuyết lạnh nắng hồng tươi
Cánh buồm viễn xứ thương hoài mộng
Khao khát nguồn xưa động lòng người .
Vũ kim Thanh
Ơi Bờ yêu dấu của sông ơi
Hãy trở sông đi đến cuối trời
Hãy đắp ngăn dòng khi nước lũ
Hãy đừng lấn tới lúc sông vơi
Kim Giang
Thương Giang trở về từ xa xôi
Chẳng lấn sông nhà..lúc sông vơi
Đã kết tỷ muội...sao em nỡ...
Để sông Kim lở...sông Thương bồi...?
Thương Giang
Chị yêu ơi!
Thương Giang em trở về đây rồi
Để hòa cùng dòng họ Giang thôi...
Đừng có phân vân...điều chi nhé.
Em chỉ yêu thơ...nên họa vui...
Nếu có điều gì chị ngậm ngùi
Cứ cho em hay...em sẽ sửa..
Chứ đừng giận em mà sụt sùi....
-TG-
TRUNG TRINH Dòng sông chỡ nặng đôi bờ Nắng mưa sương gió luôn chờ đợi trông Ai người bước vội qua sông Còn lưu sóng nước... ước mong tương phùng? Những khi bão táp trùng trùng... Bên bồi bên lỡ ước cùng xót đau! Ai người ngoảnh mặt... bay cao(?) Ai người lặng lẻ tuôn trào niềm thương?! Dòng sông nặng nợ tơ vương... Rừng đồi núi thẳm.. quê hương quyện hoà. Thiên thu chẳng thể tách xa Ôm lòng sóng biếc đậm đà tình chung! Thu Giang
TRUNG TRINH
Dòng sông chỡ nặng đôi bờ
Nắng mưa sương gió luôn chờ đợi trông
Ai người bước vội qua sông
Còn lưu sóng nước... ước mong tương phùng?
Những khi bão táp trùng trùng...
Bên bồi bên lỡ ước cùng xót đau!
Ai người ngoảnh mặt... bay cao(?)
Ai người lặng lẻ tuôn trào niềm thương?!
Dòng sông nặng nợ tơ vương...
Rừng đồi núi thẳm.. quê hương quyện hoà.
Thiên thu chẳng thể tách xa
Ôm lòng sóng biếc đậm đà tình chung!
Thu Giang
Tấm lòng...
Lòng ngay ,dạ thẳng...bao dung
Yêu thơ mình mới họa cùng với nhau...
Những mong tình nghĩa bền lâu
Mọi điều vụn vặt...sức đâu mà buồn...
Vào vườn thơ để thả hồn,
Câu chữ bay bổng chẳng còn đắn đo...
Ngẫm đời nhiều lúc buồn so...
Vô tâm đối họa...đâu ngờ.. người ơi...
Buồn lòng Giang lặng lẽ trôi....
Mong tình thân hữu ngàn đời bên nhau...
Mong Tỷ-Huynh-Muội..,chớ sầu...
Dù thoáng ngờ vực đủ đau lòng này...
Sông hiền lành giữa trời mây
Cớ sao lo đắp lo xây thêm bờ...?
Buồn trông con nước thẫn thờ...
Nỗi niềm oan ức bao giờ cạn đây?
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2009 03:26:16 bởi THƯƠNG GIANG >
Lời ngỏ...
TV chẳng có tên Giang
Nhưng Văn thì cũng cùng vần phải không?
Hổng biết gia nhập được hông?
Đã ghé, gia chủ nỡ lòng đuổi sao?
Trọng Văn
Mời họa cùng...
Họ Giang thân mật đón chào
Trọng Văn khách quí...ghé vào vườn đây...
Chẳng có tiệc rượu cỗ bầy...
Thanh đạm trà nhạt...nhưng đầy tình thân.
Nếu không chê...mời Trọng Văn
Vào đây đối hoạ mấy vần cùng Giang...
Thương Giang
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Tóc lơi...
Ơi những vơi đầy nhớ thương ơi
Hồn thơ lai láng ánh trăng ngời
Dòng sông thiếu nữ như dáng ngọc
Xao xuyến mây trời sóng tóc lơi
Kim Giang
Chờ ai...
Sông vàng lấp lánh dưới trăng soi
Yêu kiều như mái tóc một người
Xõa tóc chờ ai...nơi viễn xứ...
Luân -đôn hoa lệ chốn mù khơi...
Thương Giang
DÒNG THƯƠNG
Dòng Thương xanh thắm cả đất trời
Da diết trong lòng nhớ khôn nguôi
Dẫu mịt mù sương, nào cản được
Chân tình bè bạn dốc cho tôi
Kim Giang
DÒNG THƯƠNG
Dòng Thương xanh thắm cả đất trời
Da diết trong lòng nhớ khôn nguôi
Dẫu mịt mù sương, nào cản được
Chân tình bè bạn dốc cho tôi
Kim Giang
Nối vòng nhân ái
Cám ơn hiền tỷ đã có lời
Cho dòng Thương nhớ được êm trôi
Đổ ra biển lớn đầy tình nghĩa.
Nối vòng nhân ái ,với bao người...
Thương Giang
Thương Giang thân mến
Thấy các bạn vui vẻ đoàn kết nên cũng vui . Bức tranh "Biển xanh ơi" anh vẽ năm ngoái , thấy hợp với bài thơ thì mang vào trang trí tặng các bạn , chứ không phải vừa mới vẽ xong . Mong họ nhà Giang mênh mang sóng biếc , hạnh phúc xum vầy, hợp lưu ra biển lớn nghĩa tình thì thật tuyệt vời . Cám ơn chị em Giang đã vịnh thơ nhé . Thân ái Vũ kim Thanh
***Thay mặt họ Giang ,TG xin cảm tạ Vũ Kim Thanh cũng như tất cả các thi hữu đã ghé vào đây thăm và lưu bút thơ,tranh tặng cho họ Giang chúng em.Rất mong được đón thêm nhiều thi hữu vào vườn thơ chia xẻ tâm tư tình cảm của mình với họ nhà Giang nói chung và TG nói riêng!
Thân mến!
-TG-
Mưa gió ,sấm chớp đầu nguồn...
Bỗng dưng kéo đến...thật buồn lòng Thương...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2009 16:04:10 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: