Mẹ và con.
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 78 bài trong đề mục
ngoncogiodua 13.08.2009 20:14:02 (permalink)
0
                                  Nổi niềm của cụ già ăn xin
 
 
Thoáng gặp bên dường, người ăn xin
Ánh mắt đục mờ,mất niềm tin  !
Giọng nhẹ, thiều thào như gió thoảng....
_'' Cô bác làm ơn xót thương tình''.
 
Tôi  mon men hỏi  thăm...
_''Cháu con đâu ?sống đời cơ khổ !
Để thân già lạc lõng bơ vơ ?''
Cụ lắc đầu...giọng sao nghèn nghẹn
_''chẳng có ai bóng xế nương nhờ..''!
 
_'' Lở ngày nào đau ốm, bệnh già?''
_''Viện dưỡng lão là nhà tôi đó ''
Cụ thầm thì..._''số tôi khốn khó..
Giờ còn đi  được ráng mà lo '' !!!

Không cháu con ,tuổi già đơn chiếc
Sức đã cùng hơi đã mòn hơi
Vẫn bôn ba giữa chốn chợ đời
Cầu xin chút lòng nhân ban bố...!
                 
               Than ôi...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2009 23:18:07 bởi ngoncogiodua >
#16
    ngoncogiodua 15.08.2009 04:35:31 (permalink)
    0
                         Ai mua sầu riêng  !
     
    Lòng buồn thơ có vui đâu
    Gánh hoài  cái gánh u sầu bán rao
    Ai mua  buồn, tủi không nào !
    Bán chi sầu thãm nghẹn ngào ai mua ??
     
    Giữa dòng danh lợi  hơn, thua
    Ta đi bán đả bao mùa đau thương
    Đường trơn lắm nẻo đoạn trường
    Chợ chiều tàn chợ chán chường làm sao
     
    Sầu riêng oằn gánh nghẹn ngào
    Chất chồng cay đắng ngấm vào tâm,can
    Nắng chiều vài sợi chưa tan
    Bóng hoàng hôn đã nhẹ nhàng ghé qua
     
    Mái ấm con trẻ chờ cha
    Chân mòn, gối mõi xót xa phận mình
    Thời gian sao cứ vô tình
    Để ta tiếc nuối ngoảnh nhìn phía sau
     
    Qúa khứ một thời thương đau
    Một thời tang tóc trắng màu vây quanh
    Bánh xe luân hồi quay nhanh
    Mười năm xây đắp cổ thành cô đơn
     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2009 23:21:58 bởi ngoncogiodua >
    #17
      ngoncogiodua 16.08.2009 23:19:46 (permalink)
      0
                              Bình minh và đêm đen
       
       
      Chỉ có một bầu trời 
      Ngày và đêm phân ranh làm bá chủ
      Mặt trời sáng soi , bừng lên niềm khát vọng
      Tất bật giưã cuộc đờì , nhịp sống cuồn cuộn dâng.
       
      Quên hết những suy tư  !
      Không nhớ đến niềm riêng đang trĩu nặng
      Bon chen vớí trăm vạn nghìn công việc
      Mấy ai ưu sầu khản giọng khóc than thân..!
       
      Sau một ngày mệt  nhọc
      Dòng chảy lượn lờ trôi theo bóng hoàng hôn
      Trên trơì cao , chim  mẹ hối hả bay nhanh về tổ ấm
      Sợ chim non mỏi mòn chíp chíp ngóng mẹ yêu
       
       
      Hãy nhìn những nẽo đường ...
      Xe nối đuôi nhau..bóp kèn kêu inh ỏi
      Ai cũng nóng lòng về cái chốn nương thân
      Thèm không khí ấm êm gia đình vui đoàn tụ
       
      Cơm  đang nóng...còn chờ
      Canh cũng  đâu chịu thua !bốc khói  nghi ngút...đơị chờ ngươì
      Này cá, này thịt...hay rau xanh đạm bạc
      đám trẻ cố nén lòng, chờ đông đủ  mẹ và  ba
       
       Cảnh gia đình đoàn viên
      Lắm ngươì cười, và cũng có rất nhiều người  xót
      Đó là ai? là những cảnh cưả nhà ly tán
      Vợ lìa chồng , trẻ nhỏ thiếu hẳn tình thương
       
      Họ không sợ bình minh
      Chỉ sợ hải, khi bóng đêm âm thầm bao phủ
      Chung  quanh im lìm , họ thèm lời thì thầm to nhỏ
      Khao khát những tiếng cười rộn rã xé không gian!
       
      Và đó chỉ là mơ...!
       Bóng đêm chỉ vui và bóng đêm tuyệt dịu
      Khi vòng tay mềm ôm trọn một vòng tay!
      Khi hai kẻ yêu nhau ,phút chốc hoà thành một
       
      Họ hạnh phúc nên ghét...
      Ghét tiếng gà eo óc..ghét ánh nắng ban mai
      Họ chỉ mong...đêm ngủ thật say , đêm đừng vội thức
      Để men ái say nồng , sung sướng mãi quẩn quanh
       
      Chỉ một bầu trời...mà ngươì yêu, kẻ ghét !
      Nếu thật sự trơì có  hồn! trời  cũng sẻ   không vui...
      Đời không có công bằng
      Trời cũng không công băng ...
       
       
      #18
        ngoncogiodua 17.08.2009 23:07:46 (permalink)
        0
                               Tằm trả nợ dâu.
         
         
        Kiếp tằm số mệnh phải buông tơ
        Ăn lá dâu xanh, để đơị chờ
        Rút ruột trả người công chăm sóc
        Bằng cả cuôc đời ,không ước mơ
         
        Ta nợ của người, một chữ tâm...
        Bao năm đơn độc sống âm thầm !
        Ta ngở chút đời còn sót lại
        Ôm sầu lẻ bóng đến trăm năm !...
         
        Người tặng cho ta niềm hi vọng
        Hai tiếng mến thương ghi vào lòng...
        Cất vào tim nhỏ, gìn giử kỹ
        Tôn trọng, tình người... người biết không?!
         
        Tằm trả cuộc đời,  không oán than
        Ta tặng cho ai đờì lỡ làng !
        Chỉ nhớ, không buồn, yêu trong mộng
        Như tình CHỨC NỬ nhớ NGƯU LANG...
         
         
         
         
         
         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2009 23:47:18 bởi ngoncogiodua >
        #19
          Quỳnh Muội 18.08.2009 15:42:52 (permalink)
          0

          Trích đoạn: ngoncogiodua

                             Cháu bé và những tờ vé số
           
           
          Trưa nay...có kẻ đến mời
          '' Cô mua vé số...đổi đời cô ơi
          Nhìn người bán..ta nghẹn lời
          Âý là cháu bé...tuổi thời còn thơ
           
          Tuổi này là tuổi ngu ngơ
          Hồn nhiên với những ước mơ thiên thần
          Cớ sao số mệnh bạc phần..?
          Trời trưa..nắng gắt, xa...gần..bán rao..?
           
          ''Cô ơi''..giọng cháu nghẹn ngào
          ''Ba thì ốm nặng..mẹ vào nhà thương..
          Nên con không được đến trường
          Đi bán vé số kiếm đường sinh nhai...
           
          Nhà sa sút mấy năm nay..
          Mẹ còn  em bé..non ngày cô ơi...
          Giúp con vài  vé ''....cháu mời
          Chung quanh nghe chuyện..nhiều người..phụ mua
           
          Trời cao..sao thích trêu đùa..
          Như ta thưở nọ  chồng vưà nạn tai..
          Sinh con giữa chốn u hoài
          Cửa nhà đem bán..tháng ngày đắng cay
           
          Đời sao lắm cảnh đoạ đày
          Ta đả niếm trải..tháng ngày xa xưa
          Cuộc đời...sớm nắng chiều mưa
          Nhìn cháu..lòng thóang thẹn thùa..tủi thân...
           
          Mong đời cháu có mùa xuân
          Gia đình cháu bé dần dần tốt tươi
          Mong đời cháu khổ...sẻ vơi...
          Được ôm cặp sách...vui đơì học sinh.....
           
           
           
           r
           
           
           
           




                          Ngọn cỏ mến,
                  Chị gởi em những tấm hình, dây là một phóng sự nhỏ của bọn chị nơi công viện giải trí Bình Phú phường 11 quận 6 mỗi sạng Em biết nơi nầy rồi phải kg em?
                   Chưa thu xếp đến thăm em được, sẽ có một ngày chị em mình gặp để hàn huyện

                    Chị chúc em nhiều sức khoẻ và thật hạnh phúc bên các con.


                    Thân ái


                     QM



          SẺ CHIA
           


           
          Mỗi sớm chiều nơi công viên Bình Phú *
          Người vui chơi, người kiếm sống cũng đông
          Em bé thơ ngây tiếng rao lạc lỏng
          Vé số đây mời cô chú mua dùm
           
          Không giầy dép dẩm trên nên đá sỏi
          Giọt sương đêm thấm lạnh gót chân mềm
          Manh áo cũ chiếc quần đùi nhàu nát
          Dáng gầy còm nghiêng ngã bóng đèn đêm
           
          Trong dòng người đi thể thao sớm tối
          Tươm tất áo quần sang, đúng mốt giầy
          Bơ vơ đứng giửa ngã đời muôn lối
          Những mảnh đời cơ cực lẫn quanh đây
           
          Bươn chải mưu sinh theo dòng hối hả
          Mà cái nghèo vẫn bám lấy tấm thân
          Quần áo rách vá hoài mà vẫn vá
          Bửa đói bửa no vây kín nợ nần
           
          Chúng tôi, những người yêu lắm thể thao
          Năng đến công viên mỗi chiều mỗi sớm
          Nhìn mái tóc bé  vàng hoe để chởm
          Vé số cầm tay bán may mắn cho người
           
                    Và rất nhiều những mảnh đời nghèo khổ
             Thân tật nguyền cuộc sống cố vươn lên
                   Bước khập khểnh đời nắng mưa dài rộng
              Còn thiết làm chi đến những thăng trầm
           
           
          Lòng thương lắm muốn sẻ chia ấm lạnh
          Một chút tình thôi đổi lấy nụ cười
          Thương em bé, thương người nghèo, tàn tật
          Nợ áo cơm sớm tối quấn quanh đời
           
          Chúng tôi, những chiếc lá rách mà thôi
          Đùm lá nát chỉ thỏa lòng đôi chút
          Từ lâu lắm tình tương thân thúc giục
          Được sẻ chia chút ít cũng vui rồi
           
             Một chút thôi xoa dịu những mảnh đời
          Dù thương lắm không thể nào trọn vẹn
          Dám nói gì đâu những lời hứa hẹn
          Khi mình chỉ sống với  mức lương hưu …
           
           
           
          02-08-09
          Nhật Quỳnh














          CHỊ THANH và BÉ THÁI
           


          Sáng nay đúng ngày 3 tháng 8
          Hai tháng đợi chờ lâu thật là lâu
          Cầm trên tay thẻ bảo hiểm y tế
          Chị vui mừng không nói được thành câu
           
          Mang cái bướu bên mình từ bấy lâu
          Chị trăn trở vì cảnh đời nghèo khó
          Muốn vào viện nhưng tiền dành không có
          Bán vé số hằng ngày bữa đói bữa no
           
          Chúng tôi lại gặp người con trai nhỏ
          Tuổi mười ba bán vé số dạo sáng nay
          Vẫn gặp em nơi Bình Phú mỗi ngày
          Nào ai biết em chưa từng  được học
           
          Chúng tôi hỏi thăm , em rưng rưng khóc
          Nhà em nghèo mẹ đau ốm triền miên
          Bệnh bướu cổ và bệnh tim hành hạ
          Mẹ em đớn đau suốt mấy năm liền
           


          Dưới em còn mấy đứa em nhỏ dại
          Cuộc sống khó khăn bám lấy quê nhà
          Em và mẹ lân la nơi thành phố
          Kiếm đồng lời gởi nuôi nấng các em

          Đứa em trí não chậm phát triển tội tình
          Thương lắm nhưng không thể nào gần được
          Quỷ từ thiện chúng tôi để dành trước
          Trích tiền tặng viện phí cho mẹ em
           
          Mai nầy đưa chị Thanh vào bệnh viện
          Cục bướu  to mổ phải tiến hành nhanh
          Cầu mong mai đây chị sống an lành
          Bao bệnh tật chôn vùi vào quá khứ
           
          Đời chị không còn những con sóng dử
          Phủ từng đêm làm bầm dập mảnh hồn …
           
           
          5-08-09
          nhatquynh

           


          #20
            ngoncogiodua 18.08.2009 23:09:06 (permalink)
            0
                                             Thân chào  chị QUỲNH MUỘI.
             
                         Em  cảm ơn chị  đã tặng cho em  bài thơ hay và hình ảnh hiện thực  của những người  bất hạnh. Mong có ngày chị em của mình  co dịp được gặp nhau. Chúc chị và gia đình an lành , hạnh phúc
             
                                                  NHÂN TÌNH ẤM LẠNH
             
            Chung  quanh ta , quá nhiều  khg thể đếm
            Những cuộc đời , nhìn thấy chỉ buồn thêm
            Dùng chân tâm,và vòng tay nhân ái
            Sẻ chia nhau chút nồng ấm nhân tình !
             
            Bao nghịch cảnh, bao cuộc đờì  cơ nhỡ
            Bao kẻ không nhà, lê la khắp nơi nơi !
            Không biết bao nhiêu vòng tay nồng ấm áp
            Chung vòng tay bảo bọc  chẵng nề hà...
             
            Và nhiều lắm... những con người vô cảm!
            Không động lòng, nhân  tâm đã rong chơi
            Máu vẫn đỏ, mà tim thì  đen bạc...
            Ai chết mặc ai,chẵng chút tình người!!!
             
            Đây xã hội , với thiên hình vạn trạng
            Và NHÂN TÌNH ÂM', LẠNH...vẫn chia hai
            Em  chúc chị bao la tâm bác ái
            Rộng vòng tay..ấm mãi đến vạn ngày
             
                                                        Qua  những tấm hình em thật là xúc cảm, xin tặng chị QUYNH MUỘI bài thơ làm theo ngẩu hứng...Có nhiều sai sót, mong chi thông cảm nhé chị
             
                                                         Thân ái
                           
                                                   Ngọn cỏ gió đùa
             
             
             
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2009 23:10:17 bởi ngoncogiodua >
            #21
              ngoncogiodua 21.08.2009 21:20:00 (permalink)
              0
              Đâu là mái ấm

              Mấy đời bánh đúc có xương
              Mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng!
              ca dao

              Đôi khi nghe xót xa lòng!
              Ngày ngày nhìn cháu, ẵm bồng em thơ
              Mẹ đành bỏ cháu bơ vơ
              Thiếu bàn tay mẹ, xác xơ dạng hình!

              Mẹ vui duyên mới , say tình
              Cha nào chịu kém, cũng rinh thêm người
              Cháu như thuyền lạc dòng đời
              Bên người mẹ kế lắm lời gian ngoa

              Có cha mà như không cha
              Sống cùng mẹ ghẻ thật là khổ đau
              Nhìn xem chỉ chín tuổi đầu
              Giữ em, rữa chén có đâu học hành ...?

              Lời ngọt mẹ kế không dành
              Chì chiết, mắng nhiếc, sao đành tặng con...?
              Cha sợ, xử sự không tròn
              Méc ư? không khéo, roi đòn lai rai!

              Tuổi thơ sớm chịu đọa đày
              Sống trong tăm tối,đắng cay. tủi hờn
              Than ôi! mái ấm đâu.còn
              Gia đình _ tù ngục , giết mòn tuổi thơ
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 20:49:53 bởi ngoncogiodua >
              #22
                ngoncogiodua 22.08.2009 22:28:36 (permalink)
                0
                [size=2] Cơn gió thoảng

                _ Cơn gió thoảng, làm bâng khuân lá úa!
                Chiếc lìa cành, rơi lạc giữa trời đông!
                Chiếc lãng du, giữa trời rộng mênh mông...
                Hay bạc mệnh, vũng bùn tanh chờ đón !!
                _Đời là mộng, đôi khi đời lẩn mộng
                Còn gì đâu, mà trông đợi, đợi trông!
                Gót chân son, bụi trần nhơ phủ gót
                Bùn lấm thân, lem luốt cả chân tình!
                _Nhìn tứ phía, dõi mắt nhìn tứ phía
                Nhiều nổi tang thương!lắm cảnh chia lìa...
                Buồn! đôi lúc buồn đến rơi nước mắt
                Khi tình tàn. tình nghĩa vội ly tan!!!
                _Thu đả sang, đông lạnh lùng sắp đến
                Xuân sẻ về, thêm một tuổi già nua
                Từng sơị trắng, lấn dần từng sợi trắng
                Tóc huyền nhung, óng ả mất đâu rồi ...?
                _Buồn làm sao, không thể nói thành lời..
                .!
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 20:52:11 bởi ngoncogiodua >
                #23
                  lelong54 24.08.2009 13:06:15 (permalink)
                  0
                  Ví dầu cầu ván đóng đinh
                  Cầu tre lắc lẻo,gập ghềnh khó đi.
                   
                  Khó đi mẹ dắt con đi
                  Con đi trường học,mẹ đi trường đời.
                  Chân con đường nhựa đón mời.
                  Chân mẹ lầy lụa,giữa trời dối gian.
                  Dù đời mẹ có nát tan.
                  Mong đời con trẻ an nhàn hậu lai.
                  Mười năm một đoạn đường dài.
                  Dìu con từng bước miệt mài , mãi đi.
                  Đói nghèo mẹ chẳng lo chi.
                  Cùng  con vượt khó, xá gì gian truân.
                  Vì con , dù hết tuổi xuân.
                  Xin trả cho hết nợ nần thế gian.
                  Trọn  đời xin nhận trái ngang.
                  Đời con thanh thoát ,nhẹ nhàng gót sen.

                  ..........Hoài Thương........
                   
                   
                  Ví dầu cầu ván đóng đinh
                  Cầu tre lắc lẻo,gập ghềnh khó đi.
                   
                  Tháng bảy....thủ thỉ điều gì
                  Mà nghe ai oán lâm ly...dịu dàng
                  Thương con.... từ lúc dạ mang
                  Yêu con từ thuở...dạo đàn yêu đương
                  Nuôi con lớn......đớn.... khôn lường
                  Mẹ là..... tiên giữa đời thường....vì đâu ?
                  ...............
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 13:17:40 bởi lelong54 >
                  #24
                    ngoncogiodua 25.08.2009 18:45:00 (permalink)
                    0
                    Bông hồngcài áo < ngọn cỏ mến tặng anh LELONG54 bài thơ về mẹ, xin cám ơn anh đả tặng cỏ bài thơ hay

                    _Sắp đến rồi, ngày mười lăm tháng bảy
                    Đại lể VU LAN, báo hiếu sinh thành!
                    Tôi sẻ cài một bông hồng đỏ thắm !
                    Sung sướng cười! người biết tại sao không...?
                    _Tôi hạnh phúc, bên tình yêu của mẹ
                    Nên ngực cài hoa đỏ , áo bình yên!
                    Chốn trần gian, ta còn mẹ dịu hiền...
                    Dù tuổi hạc , sắp về nơi cỏi Phật !
                    _Ngực áo ai, cài hoa hồng màu trắng
                    Màu tang thương, mẹ yêu đã không còn!
                    Hồng bạch buồn, tưởng nhớ về từ mẫu
                    Khao khát nhìn , mẹ trường thọ !_thấy đâu...
                    _Ta mong nhìn, thấy vạn đóa hồng son!
                    Của tín nử, ngày rằm nơi thiền tự
                    Người nhìn ta, ta nhìn người cười mĩm...
                    Aó đỏ màu hoa thắm, dịu âu lo !
                    _Tôi cùng người, tâm khẩn nguyền BỒ TÁT
                    Ban ơn lành. cho mẹ được an khang!
                    Xin cơn gió_ thời gian say sưa ngủ
                    Lá vàng vui, mẹ sống thọ an bình!
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2009 18:56:08 bởi ngoncogiodua >
                    #25
                      ngoncogiodua 27.08.2009 13:36:00 (permalink)
                      0

                      BUỒN VU VƠ!

                      _Vương vướng làm chi ..một chút buồn!
                      Mắt ráo hoảnh,sao lệ xuôi nguồn
                      Qúa khứ dịu êm , pha cay đắng
                      Kéo đến khi trời buồn ..lệ tuôn!
                      _Giữa ngã ba đời_đứng ngẩn ngơ!
                      Nơi nao hạnh phúc sẻ đón chờ?
                      Nẻo nào lầy lụa , bùn tanh tưởi?
                      Biết chọn nẻo nào đến bến mơ?
                      _Bước một bước , ngập ngừng một bước
                      Sợ phận hèn, bạc phước đa mang!
                      Đâu mình ta bước giửa bụi trần ...
                      Còn hai trẻ, đang cần có mẹ !
                      _Đường thênh thang, con đi nhẹ nhàng!
                      Mẹ mong đời các con tươi sáng
                      Mẹ bạc phận , niếm mùi gian khó
                      Không buồn. e đau khổ con mang !
                      _Đau thương hóa hồn thành chai sạn!
                      Không sầu . không oán, chỉ thở than
                      Mượn lời thơ _ trút niềm tâm sự
                      Mựợn tiếng cười vui! xóa ách nàn
                      _Ngày dần trôi, từng ngày dần trôi
                      Giờ đây hai con lớn khôn rồi !
                      Biết lau hộ mẹ , dòng lệ thãm
                      Sung sướng lòng già _con yêu ơi ...
                      _Tóc con huyền nhung, dài óng ả
                      Tóc mẹ giờ tơi tả _ bạc màu
                      Da con căng, mắt sáng, môi hồng
                      Vết chân chim_ in hằn mắt mẹ!
                      _Ráng lên nhé! con yêu của mẹ...
                      Lời thì thầm , mẹ nói con nghe
                      Chóng thành nhân,hửu tâm, hửu hạnh
                      Mẹ vững tâm ...một cõi đi về !



                      #26
                        ngoncogiodua 29.08.2009 23:14:49 (permalink)
                        0
                                                Nhớ !
                         
                        Trời cứ mưa dai dẵng,
                        Bong bóng  cứ bập bồng!
                        Nhìn màn mưa trắng xóa,
                        Cho buồn vương...lên mi.!
                         
                        Tự dưng lòng xao động,
                        Trong khoảng trống mênh mông...
                        Nổi nhớ nào vừa ghé,
                        Cuồn cuộn chảy vào lòng!
                         
                        Như con lốc..xoáy tròn,
                        Như bảo giông ,ào ạt !
                        Vô hình , sao mạnh mẽ,
                        Làm nghẹt trái tim tôi!
                         
                        Nhìn hình mẹ già nua,
                        Bên chị tư, chị tám,
                        Môi mẹ cười héo hắt...
                        Ánh mắt buồn xa xăm!
                         
                        Hẳn lòng mẹ không vui !
                        Thiếu mười nga, được nhỏ,
                        Con nga thì bất nghĩa,
                        Được nhỏ cũng bất nhân!
                         
                        Bỏ mẹ , không về thăm,
                        Cho  mẹ buồn mẹ nhớ,
                        Núm ruột chia  năm, bảy,
                        Làm  sao lòng  không đau...
                         
                        Mẹ ơi, mẹ  già ơi !
                        Con không hề  quên mẹ,
                        Nhớ mẹ , con mãi nhớ,
                        Nhưng không dám hồi hương !
                         
                        Về chốn củ tang thương,
                        Niềm đau xưa vẫn đậm!
                        Con sợ mẹ lại khóc,
                        Buồn nhiều vì khổ tâm!
                         
                        Thà mình con đớn đau...
                        Thà mang câu bất hiếu...
                        Nồi da không xáo thịt,
                        Mẹ không khổ nhiều thêm !
                         
                        Lòng con đang đớn đau,
                        Nhìn mẹ , thương, thương lắm.
                        Hình mẹ như  thôi thúc...
                        ''Về với mẹ con ơi ''!
                         
                         
                         
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2009 18:18:07 bởi ngoncogiodua >
                        #27
                          ngoncogiodua 31.08.2009 19:40:37 (permalink)
                          0
                                                BUỒN!                      
                           
                          Đêm cô tịch, đêm dài trong cô tịch
                          Ta một mình, giữa tỉnh mịch không gian.
                          Tâm lạc loài, thèm muốn  được lang thang
                          Xa lánh chốn mưa buồn đang than thở!
                           
                          Biết đi đâu? Biết sẻ đi về đâu?
                          Khi đôi chân mệt nhoài ,không chịu bước !
                          Như thuyền nhỏ ,trôi trong con nước ngược...
                          Nước ngược dòng ,số phận chịu  long đong!
                           
                          Mẹ già ơi ! Mẹ  có nhớ con không ?
                          Đừng khóc thương, đời mười nga bạc phận,
                          Đừng suy nghỉ quá  nhiều , sinh tâm bệnh.
                          Thì tội con _ chồng chất sẻ nhiểu hơn !
                           
                          Máu hồng tươi ,trong thân con luân chuyển!
                          Được chân truyền...lòng bác ái , hửu duyên
                          Mẹ dạy con , con dạy lại cháu hiền
                          Không xao lãng,dù triền miên khổ ải!
                           
                          Ai gian dối, ai  cợt đùa , chê trách...
                          Quên chử thù , chử hận cũng  quên đi!
                          Lời mẹ khuyên con khờ ráng khắc ghi.
                          Nhưng chử hận ,ôm ghì chưa bỏ  được
                           
                          Không là thánh nhân, không là  bồ tát.
                          Ngọn lửa sân, lắm lúc cũng bùng  lên
                          Nhớ lời mẹ, lửa lòng dìu dịu lại
                          Chỉ đau thương , thầm khóc giữa đêm dài
                           
                           
                           
                           
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2009 19:42:09 bởi ngoncogiodua >
                          #28
                            ngoncogiodua 02.09.2009 20:05:13 (permalink)
                            0
                                                                 Thơ buồn người đọc cũng sầu
                                                                 Chuyển tông, ta vẻ tranh màu thắm tươi.
                                                                 Thơ vui châm biếm cuộc đời
                                                                  Châm chích thế sự, lắm lời gian ngoa!
                             
                             
                                                           KHI CHỒNG LÀ... VUA!
                             
                            Chồng là vua chúa thời nay
                            Vợ là tì nử, để sai hằng ngày!
                            Chồng là ông chủ rất tài
                            Chỉ tay năm ngón_Nằm dài  chờ cơm...
                             
                            Vợ là cá vướng vào nơm
                            Bị chồng  xẻ thịt, chiên thơm mà dùng.
                            Chồng ví mình là anh hùng,
                            Phùng mang, trợn mắt, đùng đùng ra oai!
                             
                            Vợ cam chịu kiếp đọa đày
                            Bị chồng ức hiếp, đắng cay nghẹn ngào!
                            Lúc vui,hò hẹn với đào
                            Khi buồn mắng vợ ào ào cho coi...
                             
                            Lắm ông đánh vợ tã tơi,
                            Máu sao pha trộn giống nòi vũ phu!
                            Xem vợ mình như kẻ thù,
                            Thẵng tay đàn áp, ở tù  cũng vui!
                             
                            Dám đâu. than khóc sụt sùi,
                            Cam thân bạc phuớc, ngậm ngùi, xót xa!
                            Chồng là thẩm phán  ở tòa
                            Vợ là tội phạm, khóc òa vì oan  !
                             
                            Nhiều người là bạc tình lang,
                            Đèo bồng, để vợ khóc than, ghen hờn...
                            Biết thân, ôm gối cô đơn
                            Ghen ư ? chồng sẻ nổi cơn côn đồ!
                             
                            Chồng là  một áng mây mờ,
                            Vợ là nàng nguyệt,thẩn thờ lặng thinh.
                            Chồng là  giông tố thình lình...
                            Ập đến cho vợ bất bình ,chua cay!
                             
                            Chồng khoái, sáng xỉn, chiều say
                            Trung thành với bạn, là ngài lưu linh.
                            Khi thương nói chử ân tình,
                            Khi ghét  lạt lẻo, để mình vợ đau!
                             
                            Chồng kua ghệ, chẵng có sao
                            Vợ mà có kép, đá nhào xuống sông
                            Khi yêu âu yếm, mặn nồng
                            Khi giận, bỏ vợ cô phòng từng đêm!
                             
                            Sương khuya, gió lạnh qua thềm,
                            Buồn vương khóe mắt, nổi niềm riêng mang!
                            Nhẩn nhịn mãi, chồng làm tàng...
                            Uy quyền, lấn lướt cho nàng khổ tâm!
                             
                            Bao năm hận tủi âm thầm,
                            Ra đi, bỏ kẻ chết bầm là xong
                            Gương vỡ, rồi có lành không?
                            Đừng tìm,hành hạ nửa chồng tôi ơi !
                             
                            Phen này,vợ quyết đổi đời,
                            Tránh xa người thích nói lời gian ngoa
                            Xa anh chồng, tính xấu xa
                            Tha  hồ làm  giặc, phá nhà , xỉn say....
                             
                             
                                                     < Mấy lão huynh đọc thơ. đừng có  rầy ngọn cỏ nha.Chỉ làm theo thực tế  nơi  ngọn cỏ sống... chứ  không có ý châm chích bạn  đọc ...xin thông cảm...
                             
                             
                             
                             
                            #29
                              lelong54 05.09.2009 13:45:46 (permalink)
                              0
                              Xa rồi !
                               
                              Ngày con còn bé tí ti
                              Mẹ là cô giáo chăm nhi dịu hiền !
                              Khi con vào đến cõi tiên
                              Mẹ là cô giáo diệu huyền yêu thương !
                              Biết buồn mơ mộng sầu vương
                              Mẹ là cô giáo chỉ đường cho con !
                              .....bao la.... bát ngát..... vuông tròn
                              Mẹ là cô giáo dìu con suốt đời !
                               
                              Xa rồi ! Xa lắm mẹ ơi !
                              Theo chân mây gió..... con mời....được đâu !
                              Soi gương...sương điểm trắng đầu !
                              Trước hương linh mẹ...con nào...lớn khôn !
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 78 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9