Mẹ và con.
Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 78 bài trong đề mục
Trần Trung Dũng 20.10.2009 10:52:35 (permalink)
0
 CUỘC SỐNG THƯỜNG NGÀY*
 
Con ngoan ! nhớ  lấy câu này
Trẻ mà không hoc _tương lai mịt mờ
Thuyền đời chèo chống mệt phờ ,
Ráng đưa con trẻ qua bờ yên vui.
 
Dẩu cho đêm vắng ngậm ngùi ,
Vì con..đời mẹ chôn vùi ước mơ
Tình riêng_ tẩn lịm hoang mồ
Tóc huyền nay đã ngẩn ngơ  sợi sầu
 
Mẹ không tiếc nuối chi đâu!
Miễn đời con trẻ thắm màu hồng tươi,
CUỘC SỐNG ĐỜI THƯỜNG mãi trôi
Năm năm...tháng tháng theo thời gian qua.!
 
Mong con tâm tính hiền hòa ,
Tiên thì học lể _ hậu là học văn
Dù sống trong cảnh nhọc nhằn,
Mong dạ sáng láng như trăng lúc tròn
 
Tình thương dành mãi cho con
Không thay đổi dẩu núi mòn...biển nông !**
Thương hoài đến  chết...hiểu không?
Con  ngoan_ hãy gắng cố công học hành...
 
Đời con hạnh phúc an lành....
Bao  nhiêu trắc trở..xin dành mẹ mang...
  
  ngọn cỏ gió đùa.
 
        * Lấy tên topic của TTD làm tựa bải thơ
     ** Biển nông=biển cạn
 




An Ủi Mẹ Con
 
Đừng buồn nữa đường đời là vậy
Đầy chông gai ai thấy trước đâu.
Éo le gặp phải khổ đau
Thì xin hãy cố để sau an lành.
Mong con hãy lớn nhanh mẹ đợi
Học thành tài thoát khỏi người chê.
Chang chang giữa nắng trưa hè
Con đi nhễ nhại ướt nhòe xót xa.
Ngoan con nhé lời cha đã dặn
Còn nhọc nhằn muối mặn gừng cay.
Chẳng bao giờ có sẵn đây
Mà phải gieo hạt chờ ngày trổ bông.
Có trí lớn thì không hổ thẹn
Ánh nắng hồng sẽ đến mai sau.
Cần gì phải ngó nhìn đâu
Cứ gương cha mẹ nhịp cầu tương lai.
 
Trung Dũng
 
 
#46
    Trần Trung Dũng 20.10.2009 14:16:06 (permalink)
    0

    Trích đoạn: ngoncogiodua

    Người nằm_ người khóc.
     
    Sau bao năm,miệt mài đường danh lợi,
    Ngày về già_ mong nhẹ trí thảnh thơi
    Ai có ngờ...mắt già dẩu mù mờ,
    Còn chứng kiến cảnh nồi da xáo thịt !
     
    Đôi uyên ương liền cánh mấy mươi năm!
    Tài sản chung :đàn con trai ..tám  đứa
    Tiền tiết kiệm cả đời nhờ dè xẻn
    Nằm im lìm _chưa được phép rút  ra
     
    Cột đả gãy_ nên kèo xiêu...vách  đổ,
    Ông nằm  đây_ đôi mắt khép muôn đời,
    Nếu linh hồn còn vấn vương cỏi tạm...
    Hẵn đau lòng... nhìn NGHỊCH TỬ dành tranh!
     
    Bà ngồi đó, âm thầm rơi lệ thảm ,
    Chồng nằm đây có thấu cảnh đau lòng?
    Chưa phát tang_ mà nhà lo chia sẻ
    "Gía cái nhà ngót ngét mấy chục cây...?
     
    Người con trưởng_ kẻ vô tình bất nghĩa
    Bảo QUYỀN HUYNH THẾ PHỤ _thật là tài
    Đứa con út  cũng phùng mang trợn mắt
    Đám dâu HIỀN chẳng kém ,háy nguýt nhau
     
    Bà ngồi đó :im lìm như chiếc bóng
    Lệ mãi rơi, miệng không hé câu nào
    Tâm bình lặng ? hay lòng đang giẫy dụa?
    Khóc thâm tình?_ hay ngao ngán đàn con...?
     
    Cảnh bát nháo xôn xao lòng hàng xóm
    Người một câu _"việc tang chế làm đầu "!
    Phần tài sản, sau này rồi hẳn tính
    Để yên lòng người quá cố nằm đấy!
     
    Thế là :
    Chứng tỏ rằng: bọn này toàn hiếu tử
    Thầy tụng kinh : tụng đêm rồi  đến ngày
    Nhạc tây đến cho ồn ào náo nhiệt
    Suồt canh dài :chiêng trống mãi rền vang
     
    Trong quan tài _ông ơi có thấy vui?
    Tôi nhìn bà, lòng sao nghe sầu  tủi  
    Liểu có vuợt được cảnh buồn áo nảo?
    Hay theo ông mà trốn tránh niềm đau?
     
    ÔI!
    Gía đừng thấy,đừng nhìn_không chứng kiến
    Thì bài thơ không hữu ý đêm này
    Thì lòng mình không vương buồn man mác...
    Chạnh lòng nhìn _thâm tình nhạt màu son!
     
     
     
     


     
    Tâm Sự Chuyện Đời
     
    Sự đời sao tránh cảnh bon chen
    Anh em không chịu cũng hờn ghen
    Hơn thua tài sản cha để lại
    Không nghĩ giành nhau thật là hèn.
     
    Giỏi giang thì hãy trổ thực tài
    Buôn bán kiếm lời cho nó oai
    Đông tây mạnh bước không quản ngại
    Xây dựng công trình thỏa trí trai.
     
    Mẹ cha cũng một nắng hai sương
    tần tảo sớm hôm cả đoạn trường
    Giờ đây hơi sức không còn nữa
    Con cái vô tình đâu biết thương.
     
    Chung quy cũng do tại bởi nghèo
    Lại không cố gắng đợi ăn theo
    Mẹ cha thử hỏi bao của cải
    Thế mới sinh ra chuyện ít nhiều.
     
    Em ơi đừng lấy thế làm buồn
    Công đức mẹ cha nước suối nguồn
    Gắng công báo đáp mình chăm sóc
    Trời ở công bằng sẽ thấy luôn.
     
    Trung Dũng

    #47
      ngoncogiodua 22.10.2009 21:29:06 (permalink)
      0
             NHỚ!
       
      Hoàng hôn câm lặng ra  đi,
      Đêm đen khẻ đến_thầm thì lời than !
      Con thơ say giấc mộng vàng...
      Ta ngồi một bóng, mơ màng ngẩn ngơ.
       
      Không gian quạnh quẻ chơ vơ,
      Nương theo mây gió hư vô đêm này,
      Anh ơi có ghé về đây?
      Thăm người góa phụ canh dài tỉ tê...
       
      Đường xưa lối củ quay về ,
      Dấu chân kỷ niệm nảo nề in sâu ! 
      Hồn ơi lạc nẻo về đâu?
      Anh ơi chờ với_bỏ nhau bao đành...? 
       
      Hồn chàng chớ vội tan nhanh,
      Bỏ em lạc lõng...sao đành anh ơi !!!
      Vòng tay lạnh giá buông lơi ,
      Cho em đau đớn giữa trời mênh mông...
       
      Anh đâu về nửa mà trông !
      Nhủ thầm:đừng nhớ_ sao lòng khổ đau!
      Gà vang giọng gáy đón chào,
      Bình minh đã đến,ta nào có hay !
       
      Chàng đà lìa chốn trần ai,
      Chì còn ta với lac loài...u mê
      Người đi không hẹn ngày về,
      Sao còn hoài niệm, nảo nề riêng ta!...
       
       
       
       
       
       
      #48
        Trần Trung Dũng 23.10.2009 09:57:51 (permalink)
        0

            NHỚ!
         
        Hoàng hôn câm lặng ra  đi,
        Đêm đen khẻ đến_thầm thì lời than !
        Con thơ say giấc mộng vàng...
        Ta ngồi một bóng, mơ màng ngẩn ngơ.
         
        Không gian quạnh quẻ chơ vơ,
        Nương theo mây gió hư vô đêm này,
        Anh ơi có ghé về đây?
        Thăm người góa phụ canh dài tỉ tê...
         
        Đường xưa lối củ quay về ,
        Dấu chân kỷ niệm nảo nề in sâu ! 
        Hồn ơi lạc nẻo về đâu?
        Anh ơi chờ với_bỏ nhau bao đành...? 
         
        Hồn chàng chớ vội tan nhanh,
        Bỏ em lạc lõng...sao đành anh ơi !!!
        Vòng tay lạnh giá buông lơi ,
        Cho em đau đớn giữa trời mênh mông...
         
        Anh đâu về nửa mà trông !
        Nhủ thầm:đừng nhớ_ sao lòng khổ đau!
        Gà vang giọng gáy đón chào,
        Bình minh đã đến,ta nào có hay !
         
        Chàng đà lìa chốn trần ai,
        Chì còn ta với lac loài...u mê
        Người đi không hẹn ngày về,
        Sao còn hoài niệm, nảo nề riêng ta!...
         
        Ngọn cỏ cảm ơn DŨNG đã có những bài thơ chia  sẻ , động viên cỏ...hôm nay  cỏ làm bài thơ buồn...xin gởi vào  topic  này , cỏ  biết bai thơ này buồn lắm !...  thông cảm cho cỏ nha



        Mưa Tầm Tã
         
        Trời mưa mãi ướt nhòe manh áo mới
        Buồn não nề cất tiếng gọi không anh.
        Đêm càng tàn giá lạnh ánh trăng thanh
        Giọt lệ mặn cứ nhỏ nhanh chẳng nín.
         
        Thế là hết từ giờ anh không đến
        Nỗi mong chờ làm xao xuyến con tim
        Mỏi mòn rồi xơ xác cả cánh chim
        Sao lại thế để em tìm anh mãi.?
         
        Anh đâu biết bên con thơ vụng dại
        Quãng đường dài em sợ hãi cô đơn
        Anh bỏ đi ngày ấy cuối hoàng hôn
        Em phải gánh cả nỗi buồn khôn tả.
         
        Trời không tạnh vẫn còn mưa tầm tã
        Nỗi đau này em gánh cả : sao anh?
         
        Nét bút buồn xin viết với trời xanh
        Nhờ an ủi một mối tình thật ngắn.
         
        Trung Dũng thấy cảnh ngộ ấy Dũng cũng buồn lây, thôi hãy vui lên.
        #49
          ngoncogiodua 27.10.2009 23:06:20 (permalink)
          0
                            TRĂN TRỞ

          Chẵng ai yêu mẹ bẳng con ,
          Nhân tình thế thái, mẹ còn mong chi ,
          Chỉ là ảo ảnh sầu bi
          Chân tâm ai dám cho đi bao giờ?

          Nghỉ rằng mẹ quá ngu _ khờ ,
          Nên đưa mẹ đến cỏi bờ tang thương
          Tình đời hai chữ...vấn vương
          Mẹ xin trả lại _ nhường đường người  qua !

          Con ơi lòng mẹ xót xa ,
          Chân tình đã mất_mặn mà thấy đâu?
          Mắt môi_  giờ đậm màu sầu
          Tình chân* phiêu bạt nơi nào?_  tìm đâu !

          Quẵng cho rồi gánh thương đau
          Gánh thêm trĩu nặng _ gặp nhau thêm buồn,
          Lệ ơi _ lệ chớ xuôi nguồn...
          Thời gian liều thuốc can trường...sẻ quên

          * tình chân=chân tình



          .
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2009 23:08:07 bởi ngoncogiodua >
          #50
            Nét cố đô 28.10.2009 10:40:58 (permalink)
            0
            LÒNG MẸ
             
            Sinh con ra rồi lại nuôi con
            Dáng mẹ càng lúc càng héo mòn
            Chăm từng miếng ăn từng giấc ngủ
            Làm sao con biết được hả con?
             
            Lắm lúc đánh con mẹ đau lắm
            Như xé nỗi lòng vụn thành trăm
            Nhưng nếu con hư là tại mẹ
            Thì nỗi đau đó gấp vạn lần
             
            Con cứ lớn lên,rôiồi lớn lên
            Nuôi con nào ong dược đáp đền
            Chỉ cần nhìn con cười vui sướng
            Với mẹ không hạnh phúc nào hơn
             
            (-Như Diệu Linh-)
            #51
              Trần Trung Dũng 29.10.2009 07:45:17 (permalink)
              0




              quote:

                  TRĂN TRỞ

              Chẵng ai yêu mẹ bẳng con ,
              Nhân tình thế thái, mẹ còn mong chi ,
              Chỉ là ảo ảnh sầu bi
              Chân tâm ai dám cho đi bao giờ?

              Nghỉ rằng mẹ quá ngu _ khờ ,
              Nên đưa mẹ đến cỏi bờ tang thương
              Tình đời hai chữ...vấn vương
              Mẹ xin trả lại _ nhường đường người  qua !

              Con ơi lòng mẹ xót xa ,
              Chân tình đã mất_mặn mà thấy đâu?
              Mắt môi_  giờ đậm màu sầu
              Tình chân* phiêu bạt nơi nào?_  tìm đâu !

              Quẵng cho rồi gánh thương đau
              Gánh thêm trĩu nặng _ gặp nhau thêm buồn,
              Lệ ơi _ lệ chớ xuôi nguồn...
              Thời gian liều thuốc can trường...sẻ quên

              * tình chân=chân tình

               
                 Cảm  ơn  DŨNG nhiều nhé.lúc  rày lòng  không  vui ..nên cũng  ít  vào  VNTQ...chúc  mây & gió tình  bền  chặc  nhé...





              Sẽ Qua Thôi
               
              Dòng sông cũng khi đầy khi cạn
              Cánh đồng còn khi hạn khi mưa.
              Thương con chẳng quản sớm trưa
              Tảo tần giờ mẹ tóc thưa mất rồi.
              Bao nhiêu sầu khổ trên đời
              Vai gầy mẹ gánh cả đời cho con.
              Trăng tàn rơi xuống đầu non
              Có ai ngờ được héo mòn cỏ hoa.
              Phận buồn chợt bỗng xót xa
              Trách ai thay đổi khiến ra thế này.
              Hết còn đâu nữa những ngày
              Dưới trăng mình được sum vầy ngắm thu.
              Đôi lời thay tiếng hát ru
              Tạnh mưa trời nắng mây mù sẽ tan.
              Qua thôi lạnh lẽo cơ hàn
              Mùa xuân ấm áp hương lan thắm nồng.
               
              TrungDũng
               
               
              #52
                ngoncogiodua 31.10.2009 23:32:59 (permalink)
                0
                BUỒN LẮM! CON BIẾT KHÔNG
                 
                Cầm trên tay_ phiếu báo điểm đầu năm
                Mẹ nào muốn _ sao lòng nghe nhoi nhói !
                Con gái ơi ..đầu năm sao lại thế?
                Để mẹ buồn, khóc lặng lẻ con ơi !
                 
                Con đứng đó, dáng lo âu sợ hải
                Mẹ khóc ròng. hai con mãi khoanh tay
                Hai con hưá :không còn ham chơi nưả
                Nhẹ nhàng lau nước mắt cũa mẹ già
                 
                Mẹ không giận _không hề giận con đâu
                Chỉ sợ con biếng lười nên phải thế
                Đánh không đành_mà  buồn thì phải khóc
                Con đừng làm đau lòng mẹ biết không?
                 
                Nhà mình nghèo_hai con mày mò học
                Nên suy đi _nghĩ lại dạ thêm phiền
                Mẹ thất học làm sao mà chỉ dạy?
                Chỉ u sầu, khuyên con trẻ dăm câu
                 
                Con thương yêu...việc học chớ lãng xao
                Chút hi vọng mẹ gỡi vào con đó ,
                Mẹ không mong...sau này con nuôi mẹ
                Không trói vào đờì trẻ sơị dây oan
                 
                Mong giữ tròn lời hưá với  ba con
                Nên đốc thúc, khuyên răn từng niên học
                Hiểu cho mẹ mà chăm đường học vấn
                Ba mĩm cười nơi chín suối con ơi ./.
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2009 23:35:31 bởi ngoncogiodua >
                #53
                  Trần Trung Dũng 03.11.2009 12:59:24 (permalink)
                  0
                             ĐỐI MẶT.
                   
                  Sẻ qua thôi ! rồi sẻ qua ,
                  Sau cơn giông tố phong ba ập về,
                  Hậu quả_ chua chát nảo nề
                  Trời sầu, đất thãm bốn bề tan hoang !
                   
                  Thê lương tan nát... bẻ bàng ,
                  Tóc sao chóng bạc, canh tàn cô miên !
                  Tim già bé nhỏ vô duyên,
                  Chân tâm đi lạc vào miền dối gian...
                   
                  Câm lời , nén khóc _ chả than
                  Đời vốn là vậy...phủ phàng, nhẩn tâm !
                  Thôi thì :còn lại bao năm...
                   Đường trần chìm nổi thăng trầm quản chi
                   
                  Nưả đời...đường khổ đả đi
                  Lùi ưh? _thẵng bước ngại gì trầm luân,
                  Bùn lầy cạm bẩy vướng chân,
                  Đó  là bài học tinh thần dồi trao!
                   
                  Gạt đi dòng lệ nghẹn ngào
                  Dắt con đi... nén thét gào thương tâm
                  Cam thân...sống giữa âm thầm,
                  Chờ ngày buông bỏ...ra nằm nghiã trang...
                   
                                                     ngọn cỏ gió đùa
                       





                  Mấy Lời Vơi Bớt Nỗi Buồn
                   
                  Đọc thơ sao thấy não nề
                  Lời như ai oán tái tê lòng người.
                  Dẫu sao việc cũng đã rồi
                  Có ai tránh được cuộc đời trái ngang.
                  Hên thì sông nước mênh mang
                  Thuyền xuôi, thuyền ngược rộn ràng cánh chim.
                  Chỉ buồn số phận của em
                  Lời nào nói hết nỗi niềm đắng cay.
                  Trời tuôn mưa mãi cả ngày
                  Âm thầm gạt giọt lệ này xót xa.
                  Con thơ giờ bỗng thiếu cha
                  Đơn côi một bóng mái nhà cô liêu.
                  Lạnh lùng căn gác đìu hiu
                  Hỏi tìm đâu nữa dáng chiều ngày xưa.
                  Lá vàng rơi xuống gió đưa
                  Thôi đừng nghĩ nữa như chưa có sầu
                  Lời thơ thấm đẩm nỗi đau
                  Ngày mai quên hết ngẩng đầu mà đi.
                  Bình minh vẫn đẹp sợ gì
                  Hoa thơm vẫn nở có khi nào ngừng.
                  Tiếng chim ca hót vang lừng
                  Chôn vùi quá khứ đón mừng xuân sang.
                   
                  Trung Dũng
                  #54
                    ngoncogiodua 04.11.2009 22:34:20 (permalink)
                    0
                    BAO GIỜ KHỔ TẬN ...CAM LAI?
                     
                    Mộng ước đơn sơ một mái nhà,
                    Con khờ hạnh phúc bên mẹ cha ,
                    Ước vọng đơn sơ _ đơn sơ quá
                    Sao mộng xa vời _ ôi xót xa!
                     
                    Nào có mơ đâu cảnh sang giàu !
                    Nào ôm khát vọng sống nhà cao?
                    Chân tâm tìm hoài _ tâm mòn  mõi,
                    Mơ nữa làm gì ? thêm đớn đau !
                     
                    Than khóc cùng  trời...trời không thấu
                    Trách đất _đất nào có hay đâu
                    Thôi thì nuốt ngược dòng lệ oán
                    Niếm đủ mùi đời...trước lẩn sau  !
                     
                    Biển khổ trầm luân đâu riêng mình!
                    Bao người ngụp lặn giữa nhục vinh
                    Ráng bơi, ráng lội trong hi vọng,
                    Chả oán ,không hờn...chỉ lặng thinh... 
                     
                    #55
                      Trần Trung Dũng 05.11.2009 13:08:53 (permalink)
                      0
                      BAO GIỜ KHỔ TẬN ...CAM LAI?
                       
                      Mộng ước đơn sơ một mái nhà,
                      Con khờ hạnh phúc bên mẹ cha ,
                      Ước vọng đơn sơ _ đơn sơ quá
                      Sao mộng xa vời _ ôi xót xa!
                       
                      Nào có mơ đâu cảnh sang giàu !
                      Nào ôm khát vọng sống nhà cao?
                      Chân tâm tìm hoài _ tâm mòn  mõi,
                      Mơ nữa làm gì ? thêm đớn đau !
                       
                      Than khóc cùng  trời...trời không thấu
                      Trách đất _đất nào có hay đâu
                      Thôi thì nuốt ngược dòng lệ oán
                      Niếm đủ mùi đời...trước lẩn sau  !
                       
                      Biển khổ trầm luân đâu riêng mình!
                      Bao người ngụp lặn giữa nhục vinh
                      Ráng bơi, ráng lội trong hi vọng,
                      Chả oán ,không hờn...chỉ lặng thinh...
                       
                       
                      Cảm ơn anh TTD...đả cho cỏ những lời an ủi qua  thơ...cầu mong lời thơ  của anh  linh  ứng  nha
                       


                      An Ủi Phần Nào
                       
                      Trời đã sinh ra số mệnh rồi
                      Biết làm sao được em gái ơi!
                      Nhưng hãy gắng lên mà vươn tới
                      Đức năng thắng số đừng buông xuôi.
                       
                      Ngày trước anh đây cũng rất nghèo
                      Nhà tranh vách đất vướng dây leo
                      Mỗi lần mưa xuống mang xô hứng
                      Gió lạnh qua khe réo gầm gào.
                       
                      Hàng ngày qua bữa với cháo rau
                      Nuốt mãi không trôi vợ nghẹn ngào
                      Nhà mình túng quá anh yêu nhỉ
                      Ừ hãy đợi thời tính xem sao.
                       
                      Ngày tháng thế rồi cũng dần qua
                      Reo hạt mấy mùa đã trổ hoa
                      Trái thơm theo đấy rồi cũng chín
                      Em cười "nếp gấp" đã dãn ra.
                       
                      Được cái gia đình luôn yên vui
                      Chồng thuận, vợ hòa vang tiếng cười
                      Con cái hiền ngoan giờ thành đạt
                      Chẳng dám mong nhiều chỉ thế thôi.
                       
                      Mấy lời chia sẻ với em tôi
                      Mong một sớm mai sẽ đổi đời
                      Buồn khổ thay đi bằng hoan hỉ
                      Phúc lộc mang về cây thắm tươi.
                       
                      Trung Dũng  
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2009 08:01:08 bởi Trần Trung Dũng >
                      #56
                        ngoncogiodua 08.11.2009 20:55:59 (permalink)
                        0
                        BIẾT KHÔNG?
                         
                        Con cứ nói rằng: mẹ khó ghê,
                        Trách con viêc học sao lề mề
                        Con hưá: mẹ đừng buồn con nửa
                        Mẹ chớ u sầu, khóc tỉ tê.
                         
                        Trách hờn con gái có vui đâu,
                        Buồn con, mẹ khóc, tóc bạc mau,
                        Con chớ hứa càn , chăm lên nhé
                        Thì mẹ của con hết càu nhàu.
                         
                        Một năm con học, một năm lo
                        Thân mẹ của con như thân cò,
                        Thân cò lặn lội trong tăm tối
                        Con yêu mẹ già...phải hiểu cho.
                         
                        Ao ước con ngoan, được nên người
                        Cho ba nơi chín suối ngậm cuời.
                        Con chớ buông lung mà biếng học
                        Mẹ đau xót lòng...con yêu ơi !
                         
                        Ráng mà cố gắng chớ ham chơi....
                         
                         
                         
                         
                        #57
                          ngoncogiodua 09.02.2010 18:42:22 (permalink)
                          0
                                               CON ONG...CÁI KIẾN_ BIẾT LÀM SAO?
                           
                           
                          Con ong, cai' kiến tính làm sao?
                          Bé nhỏ tẹo teo...chẵng dám gào !
                          Chăm chút tháng ngày lo tích cóp
                          Nhọc nhằn, khó nhọc khổ biết bao...
                           
                          Tha mồi lam lủ, chả ham chơi
                          Trốn tránh thú vui của cuộc đời
                          Con  khờ bé nhỏ đang chờ đợi
                          Ngaỳ tháng chuyên cần...không nghỉ ngơi
                           
                          Mở đường cho thế hệ mai sau,
                          Tuổi trẻ qua mau_ tóc phai màu
                          Bỏ lở thời xuân xanh tươi thắm
                          Hạnh phúc riêng mình? _ chỉ khát khao!...
                           
                          Thôi thì kiếp cái kiến...con ong
                          Như chiếc thuyền nan_ cứ xuôi dòng
                          Hai hành khách bé...ngồi vững dạ
                          Để mẹ chống chèo...trong gió  giông  !
                           
                           
                          #58
                            lanh.ktq 09.02.2010 19:45:22 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: ngoncogiodua

                                   NHỚ!
                             
                            Hoàng hôn câm lặng ra  đi,
                            Đêm đen khẻ đến_thầm thì lời than !
                            Con thơ say giấc mộng vàng...
                            Ta ngồi một bóng, mơ màng ngẩn ngơ.
                             
                            Không gian quạnh quẻ chơ vơ,
                            Nương theo mây gió hư vô đêm này,
                            Anh ơi có ghé về đây?
                            Thăm người góa phụ canh dài tỉ tê...
                             
                            Đường xưa lối củ quay về ,
                            Dấu chân kỷ niệm nảo nề in sâu ! 
                            Hồn ơi lạc nẻo về đâu?
                            Anh ơi chờ với_bỏ nhau bao đành...? 
                             
                            Hồn chàng chớ vội tan nhanh,
                            Bỏ em lạc lõng...sao đành anh ơi !!!
                            Vòng tay lạnh giá buông lơi ,
                            Cho em đau đớn giữa trời mênh mông...
                             
                            Anh đâu về nửa mà trông !
                            Nhủ thầm:đừng nhớ_ sao lòng khổ đau!
                            Gà vang giọng gáy đón chào,
                            Bình minh đã đến,ta nào có hay !
                             
                            Chàng đà lìa chốn trần ai,
                            Chì còn ta với lac loài...u mê
                            Người đi không hẹn ngày về,
                            Sao còn hoài niệm, nảo nề riêng ta!...
                             
                             
                             
                             
                             
                             





                            Nguyện...

                            Thơ ôi..., hãy hóa cuộc đời
                            Một lần tìm đến, lạnh - chơi vơi lòng
                            Khóc người duyên phận chờ mong
                            Xin dòng tâm thức viết trong thơ này

                            Rằng người góa phụ ai hay
                            Cao xanh đâu biết chẳng ngày chỉ đêm
                            Khi xưa rủ liễu êm đềm
                            Chiều nao một chốn - bên thềm người đi...

                            Khóc người đêm vẫn thầm thì
                            Lời than..., anh tỏ khắc ghi dạ này...
                            Người thôi, chẳng ghé về đây
                            Trời đông giá lạnh lẻ mây một màu

                            Sương sa ngọn cỏ còn đau
                            Phận này một kiếp còn nhau còn chờ
                            Hồng trần dẫu chỉ giấc mơ
                            Xin người một chút để ngơ ngẩn lòng...

                            Em đành góa phụ bên song
                            Câu thơ con trẻ mượn lòng tỉ tê
                            Lìa trần, để lại chốn mê...
                            Anh ơi cũng một ngày về có nhau...

                            19h40, 09/02/2010
                             
                            (lanh.ktq xin phép được đồng cảm cùng ngoncogiodua, mong chị chấp nhận - hôm trước đã trót vào trang thơ của chị...)
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2010 14:27:41 bởi lanh.ktq >
                            #59
                              ngoncogiodua 12.02.2010 02:18:34 (permalink)
                              0


                                                  ANH ƠI... CŨNG MỘT NGÀY  VỀ  CÓ NHAU *
                               
                               
                               
                              Câu thề ước chẵng phai màu !
                              Anh ơi ta vẫn chờ nhau muôn đời ,
                              Cửu tuyền anh vội rong chơi ,
                              Nương theo mây khói người  ơi...sao đành !
                               
                              Xuân về cây trổ chồi xanh ,
                              Hoa he hé  nụ mong manh hửu tình ,
                              đêm đêm bóng đối diện hình ,
                              Con thơ say  giấc an bình làm  sao !
                               
                              Ta soi gương...thoáng nghẹn ngào
                              Tóc huyền nay bổng...len vào tóc mây ?
                              Màu mây trắng lẻn vào đây,
                              Cho ta  ai oán thở  dài...ngẫn ngơ !
                               
                              Bến xưa vẫn mãi đơị chờ
                              Đò chìm đáy nước mịt mờ từ lâu !
                              Thương hoài nào  có  quên đâu.......?
                               
                               
                                                        * câu thơ cuối  của bạn lanh.ktq
                               
                               
                                                                                                          
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 78 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9