Trích đoạn: ngoncogiodua
Người nằm_ người khóc.
Sau bao năm,miệt mài đường danh lợi,
Ngày về già_ mong nhẹ trí thảnh thơi
Ai có ngờ...mắt già dẩu mù mờ,
Còn chứng kiến cảnh nồi da xáo thịt !
Đôi uyên ương liền cánh mấy mươi năm!
Tài sản chung :đàn con trai ..tám đứa
Tiền tiết kiệm cả đời nhờ dè xẻn
Nằm im lìm _chưa được phép rút ra
Cột đả gãy_ nên kèo xiêu...vách đổ,
Ông nằm đây_ đôi mắt khép muôn đời,
Nếu linh hồn còn vấn vương cỏi tạm...
Hẵn đau lòng... nhìn NGHỊCH TỬ dành tranh!
Bà ngồi đó, âm thầm rơi lệ thảm ,
Chồng nằm đây có thấu cảnh đau lòng?
Chưa phát tang_ mà nhà lo chia sẻ
"Gía cái nhà ngót ngét mấy chục cây...?
Người con trưởng_ kẻ vô tình bất nghĩa
Bảo QUYỀN HUYNH THẾ PHỤ _thật là tài
Đứa con út cũng phùng mang trợn mắt
Đám dâu HIỀN chẳng kém ,háy nguýt nhau
Bà ngồi đó :im lìm như chiếc bóng
Lệ mãi rơi, miệng không hé câu nào
Tâm bình lặng ? hay lòng đang giẫy dụa?
Khóc thâm tình?_ hay ngao ngán đàn con...?
Cảnh bát nháo xôn xao lòng hàng xóm
Người một câu _"việc tang chế làm đầu "!
Phần tài sản, sau này rồi hẳn tính
Để yên lòng người quá cố nằm đấy!
Thế là :
Chứng tỏ rằng: bọn này toàn hiếu tử
Thầy tụng kinh : tụng đêm rồi đến ngày
Nhạc tây đến cho ồn ào náo nhiệt
Suồt canh dài :chiêng trống mãi rền vang
Trong quan tài _ông ơi có thấy vui?
Tôi nhìn bà, lòng sao nghe sầu tủi
Liểu có vuợt được cảnh buồn áo nảo?
Hay theo ông mà trốn tránh niềm đau?
ÔI!
Gía đừng thấy,đừng nhìn_không chứng kiến
Thì bài thơ không hữu ý đêm này
Thì lòng mình không vương buồn man mác...
Chạnh lòng nhìn _thâm tình nhạt màu son!