Tình yêu và nỗi nhớ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 17 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 244 bài trong đề mục
ngoncogiodua 08.08.2009 20:09:08 (permalink)
0
                             Ngọn cỏ gió đùa
 
Ví thân như ngọn cỏ yếu mềm
Suy gẩm cuôc đời phiền nảo thêm
Cỏ hoang lan tràn trên mặt đất
Lắm kẻ thích bưà lên cỏ êm
 
Ngọn gió vi vu lướt qua đời
Ngở rằng hạnh phúc...cỏ  cười tươi
Phất phơ nhè nhẹ say ân ái
Mong ước bình yên  mãi gọi mời
 
ô hay ! sao trở mặt thình lình ?
Đang say tình ái...cỏ giật mình!
Gío hiền bổng hoá thành giông tố
Giết chết thật rối nghĩa ba sinh
 
Mặc gió đùa vui...và bạo tàn
Thân dù bầm dập hay nát tan!
Tàn cơn giông  bão ,mầm lại mọc
Mạnh mẻ  sinh tồn giữa thế gian!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2009 01:17:49 bởi ngoncogiodua >
#16
    ngoncogiodua 09.08.2009 20:38:28 (permalink)
    0
    [/size]                    Trong tận cùng nổi nhớ


    Lắm lúc nhớ muốn đi tìm một nửa
    Mộng ảo huyền mong tìm chút hương xưa
    Không đong, đo,chẳng biết thiếu hay thừa
    Chỉ cảm nhận !ngọt ngào,chua,hay chát !

    Ngọt ít lắm...cay, nồng sao quá đậm!
    Tẩy xoá hoài, vẫn còn mãi vết thâm
    Một quầng đen_ in trong trái tim hồng
    Khó mà quên nên đời buồn ảm đạm!

    Vinh thì ít ! nhục nhằn sao vô số
    Vui bao ngày buồn đến tóc bạc phơ...
    Nhìn hình anh,đêm vắng dạ ngẩn ngơ
    Hoài niệm mãi cho lòng sầu trăm mối

    Ta ghét nhất bóng đêm dài ập đến!
    Không việc làm tâm trí chẳng chịu quên...
    Con say sưa giấc ngủ bình an lạ
    Để mình ta u uất giữa canh tàn
    !
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 20:16:10 bởi ngoncogiodua >
    #17
      ngoncogiodua 10.08.2009 20:21:33 (permalink)
      0
                                Bài hát gởi vào thơ
       
       
      Say thơ,một KIẾP ĐAM MÊ!
      Cho CHIỀU HOANG VẮNG buồn tê tái buồn
      CHUYẾN ĐÒ VĨ TUYẾN đêm sương !
      NGẬM NGÙI tiển biệt người thương xa  rồi !
       
      TRĂNG THỀ soi bóng chơi vơi
      ĐÊM BƠ VƠ đến nghẹn lời tiển đưa!
      Ru hồn LẠNH TRỌN ĐÊM MƯA
      Nhớ NGƯỜI YÊU DẤU bao mùa tái tê !
       
      XIN ANH GIỮ TRỌN TÌNH QUÊ
      ĐỒI THÔNG HAI MỘ, đất trời chứng tri!
      Đau lòng hai tiếng BIỆT LY
      TIỂN NGƯỜI ĐI ,khóc phân kỳ  ngàn năm !
       
      Hát bài THƯƠNG QUÁ VIỆT NAM
      Tâm tư  TÔI MUỐN màu lam an bình !
      TRÊN ĐỒNG LÚA VÀNG đẹp xinh
      Mong NGÀY HẠNH PHÚC ta, mình hoà duyên...
       
      KHÚC CA NGÀY MÙA bình yên
      ĐỒNG XANH trải rộng dịu hiền ngây thơ!
      Hãy mau DỪNG BƯỚC GIANG HỒ
      TÀU ĐÊM NĂM CỦ bao giờ viếng ga ?
       
      CHUYỆN TÌNH NGƯỜI ĐAN ÁO  xa
      TÌNH THƯ CỦA LÍNH chan hoà yêu thương !
      Chỉ XIN ĐỪNG BỎ QUÊ HƯƠNG...
      VÌ YÊU ôm trọn chán chường thế nhân!
       
      ĐÊM ĐÔNG lẻ loi bước chân
      PHỐ BUỒN tỉnh mịch rẻ phân lối về !
      KIẾP NGHÈO đành phụ DUYÊN QUÊ
      NGÀN THU ÁO TÍM lời thề  không quên !
       
      Đêm đen,một bóng bên đèn
      Thơ hoà bài hát làm quen canh tàn!
      Cô miên một giấc mơ màng
      Vui thơ ,quên bớt bẻ bàng, thê lương !
       
       
       
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2009 01:26:06 bởi ngoncogiodua >
      #18
        duongquoctam 10.08.2009 23:09:49 (permalink)
        0
                       Mong Sao
         
        Nước mắt từng đêm lặng lẽ trôi,
        Mong được tìm quên nỗi đau đời,
        Tâm tư trầm lắng, không chia sẻ,
        Ai nào hiểu được những khúc nhôi?
         
        Tự mình uống cạn những khổ đau,
        Vì con mà gánh nặng mối sầu,
        Con là điểm tựa, niềm vui sống,
        Trong đói nghèo, con mẹ có nhau.
         
        Lời thơ đau, lời thơ ứa máu
        Góa phụ ơi! Tôi xót xa đau,
        Cảm thông trong ngấn lệ tuôn trào,
        Khóc cùng người, chia sẻ nỗi đau.
         
        Trời sẽ sáng lại sau cơn mưa,
        Niềm vui sẽ đến nói sao vừa!
        Mong người sẽ trọn niềm hạnh phúc,
        Lệ đã cạn rồi, quên đau xưa.
        #19
          ngoncogiodua 11.08.2009 20:35:20 (permalink)
          0
                             Dã tràng và ốc sên
           
           
          Cố thu mình trong bóng tối cô đơn
          Như con ốc sên, ruột mềm... vỏ cứng
          Bò chậm chạp... dùng đôi râu sờ soạng
          Sợ quanh mình...bẩy rập đón chờ thân
           
          Không sợ bẩy tình, tài... danh vọng hảo
          Không ngại đơì kỳ thị khen hay chê
          Chỉ lo âu... chút chân tình sót lại
          Bị cướp đi...đánh mất chính tâm mình!
           
          Như dã tràng hoài công xe cát lấp
          Biển mênh mông ngày hai buổi: lớn, ròng
          Tháng năm dài... dã tràng mãi bền lòng
          Tiếp nối nhau, miệt mài bao thế hệ
           
          Mệnh bọt bèo... thân dã tràng bạc bẻo
          Suốt cuộc đời còm lưng với gieo neo
          Hi vọng ảo... muôn đời không nản chí
          Ngọc châu đâu! Ngu xuẩn... thế nhân cười....
           
           
           
           
                                     <Xin cảm tạ  DUONG QUOC TAM...đã tặng ngọn cỏ bài thơ cảm thông...Mời ghé vào  xem thơ  và cho ngọn cỏ  những lời thơ hay.. 
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2009 23:07:15 bởi Huyền Băng >
          #20
            ngoncogiodua 12.08.2009 22:10:51 (permalink)
            0
                                      Ngày kỵ cơm
             
             
            Đả mười một năm trôi qua
            Hăm hai , tháng sáu ngày ta xa người
            Xác thiêu,hoá tro lâu rồi!
            Hình người còn đó,mĩm cười với ta !
             
            Phim xưa rỏ nét không nhoà!
            Cùng chung  mái ấm hiệp hoà, bình an
            Gia đạo có thiếp có chàng!
            Và đây báu vật hai nàng công nương
             
             
            Đôi ta ,vợ kính chồng nhường!
            Không sang giàu,vẫn trọn đường nghỉa nhân
            Phỉ nguyền, hạnh phúc ái ân...
            Bên anh,nắng ấm mùa xuân mãi còn !
             
            Bao đành lìa vợ xa con!!!
            Ra đi khi thiếp tuổi son vẫn hồng !
            Để con cho thiếp ẵm, bồng
            Chàng ơi bao nở, xa vòng trần ai !!!
             
            Trăm ngàn, cay đắng,đắng cay
            Bủa vây tứ phía ,đoạ đày thân em!
            Chân trần giờ đã lấm lem
            Bụi trần đã thổi qua rèm tịch liêu !
             
            Lệ tim khóc  đã bao chiều !
            Bao lần ta muốn _yêu liều tìm quên
            Bóng anh năm tháng vững bền !
            Như mây _như gió _xuôi miền hoài thương !
             
             
                                        buồn ơi   sao mãi vân'  vương!!! 
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2009 01:33:26 bởi ngoncogiodua >
            #21
              ngoncogiodua 15.08.2009 19:49:36 (permalink)
              0
                                                    Bóng thời gian
               
               
              Nhắm mắt lại.....  ru hồn  vào  quá khứ
              Cái thưở nào...môi...mắt..chẳng ưu tư
              Còn nhí nhảnh..áo dài  reo trong nắng
              Cặp sách vui....đời không vướng nhọc nhằn
               
              Mười năm, hai mươi năm..lặng lẻ 
              Sang ba mươi...đời nhạt nhẻo âm thầm
              Bóng tuổi già  thấp thoáng ghé  đời ta
              Qua  bốn chục.... hoa đời phai úa nhuỵ !!!...
               
              Bóng thời gian....đâu thiên vị một ai
              Tuổi xuân trôi...quạnh quẻ với tháng ngày
              Chầm chậm trôi....trong u hoài khắc khoải
              Tóc bạc rồi..hết ảo vọng tương lai...
               
              Vết chân chim....đậm đà in khoé mắt 
              Trán hằn sâu.....vết tích của tuổi già
              Vòng luân hồi..bánh xe quay đều dặn
              Trã lại  đời...quên  hết...nhớ...thêm đau...!!
               
              #22
                ngoncogiodua 16.08.2009 20:38:09 (permalink)
                0
                                        Con ngỗng quay và những giọt nước mắt
                 
                Má ơi đừng gả con xa
                Chim kêu, vượn hú, biết nhà má đâu!
                 
                                                    '' ca dao''
                 
                Âù ơ chị  cất giọng sầu
                Con thơ say giấc ngọt ngào , bình an
                Ru hời mà dạ nát tan
                Qùa con gái gửi , trên bàn còn nguyên.
                 
                Thương con hiếu thảo, dịu hiền
                Hi sinh tuổi trẻ dùng tiền đổi trao
                Tuổi xuân má thắm môi đào
                Chử tình chưa nếm thế nào  ngọt chua.
                 
                Đời chưa hề biết tranh  đua
                Hoa he hé nụ, môi vừa toả hương
                Lấy chồng một gã không thương
                Đài Loan cái xứ đoạn trường nơi mô?!
                 
                Của hối môn, mấy ngàn đô
                Ông chồng mắt hí, trán vồ,già nua !
                Gọi ông, cũng chẵng quá thừa
                Gọi chồng ngần ngại , thẹn thùa... làm sao !
                 
                Ra đi trong nổi nghẹn ngào
                Làm dâu Trung Quốc má đào  _vô duyên!
                Một năm gởỉ mấy lần tiền
                Chị cười hí hởn,ưu phiền thâý đâu
                 
                Biết chăng cái cảnh làm dâu?!
                Trồng lê, trồng táo, coi trâu , nuôi gà!
                Đâu nghe con khóc... nhớ nhà
                Nào hay hòan cảnh cửa nhà rể con !
                 
                Xác thân con gái héo mòn
                Nào ai biết  những trận đòn con mang !
                Mấy năm sống cảnh vênh vang
                Ngỡ con lấy ngoại kiều đang...an bình?!
                 
                Trời cao trêu cái chân tình?
                Đồng hương sao chẳng ! mà đành  Đài Loan !
                Xe hoa  ! _ mơ ước chưa tròn.
                Bay sang xứ lạ mong đoàn phu thê !
                 
                Một năm nay mới tin về  !
                Qùa con gái gửi_giỏ  lê con trồng
                Con ngỗng quay ướp tình nồng
                Bức thư con gởi_chất chồng thương tâm!
                 
                Thân con, nắng dãi mưa dầm....
                Chồng thích hành  hạ _ tím bầm đòn roi !
                Tấm thân giờ  đã ốm , còi
                Đường về quê mẹ  hết rồi không mong !
                 
                Thân như cá chậu, chim lồng !
                Làm ăn thất bát,đừng hòng gởỉ đô
                Xác thân chưa lịm xuống mồ
                Mà xem như đã trần nhơ  bỏ mình  !
                 
                Chị nghe người kể sự tình
                Lệ đau, lệ hối...bất bình trào ra!
                Lệ này là lệ xót xa ?
                Hay lệ đau, hận món quà...ngỗng quay !
                 
                Thương con bạc bẻo, đoạ đày ?
                Hay thương tiếc khóc tháng ngày  vàng  son ?
                Trên bàn con ngỗng vẫn còn
                Giỏ lê lăn lóc... lòng mòn mõi đau
                 
                                     Thật là  cay đắng làm  sao !!!.....
                 
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2009 23:32:56 bởi ngoncogiodua >
                #23
                  cosiaus 17.08.2009 07:52:11 (permalink)
                  0
                  Thơ người rất đáng ta coi
                  Đọc xong có chút bồi hồi trong ta
                   
                   
                  -------------
                  Một chút gió thôi ngọn cỏ đùa
                  Nổi sầu ta bán có ai mua
                  Thế gian bao kẻ tin Phật Chúa
                  Bỏ lại mình ta kẻ bị thua
                   
                  Một chút gió thôi ngọn cỏ lùa
                  Nổi sầu chưa bán đã thành chua
                  Chủ nhật nhà thờ không lể Chúa
                  Thì thôi sẻ đến lạy sân chùa
                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2009 12:45:36 bởi cosiaus >
                  #24
                    ngoncogiodua 18.08.2009 00:38:56 (permalink)
                    0
                                                         Ta vẫn là ta!

                     
                    Ta vẫn là ta, của tháng ngày 
                    Đời buồn đi giữa chốn trần ai  !
                    Cứ vui thì cười _ buồn lại khóc
                    Vẫn mãi âm thầm trong đắng cay...
                     
                    Hạnh phúc bao lần với...hụt tay  !
                    Nhìn người đoàn tụ, dạ u hoài
                    Ô hay sao khóc ! ai làm khóc...?
                    Ta lắc đầu ," mắt bị bụi  bay"  !!!
                     
                    Bụi trần ai ,vương gót trần ai
                    Hãy ráng mà đi với đoạ đày
                    Hành trang  là  tháng ngày hiu hắt
                    Vững bước đăng trình... sầu sẻ phai  !
                     
                     
                     







                     
                                                                  Thân chào COSIAUS
                                         _Cảm ơn hai tiếng trao người
                                           Chút lòng tri ngộ  cho đời thêm xuân
                                           Mong lời thơ  hết bâng khuân
                                           Vần thơ hoan hỉ đến gần tri âm....
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2009 01:34:51 bởi ngoncogiodua >
                    #25
                      ngoncogiodua 20.08.2009 00:50:15 (permalink)
                      0
                                                     Mẹ là tất cả QUÊ HƯƠNG
                       
                      Mẹ là tất cả, dáng quê hương
                      Là trái ngọt thơm, chốn miệt vườn
                      Sầu riêng, măng cụt ,hồng, cam, quýt
                      Hương vị đậm đà... con yêu thương!
                       
                      Mẹ là hạt muối  mặn cho đời!
                      Chúng con cần muối, mẹ hiền ơi
                      Tình mẹ biển rộng, bao la quá
                      Chúng con tôm cá lội vui chơi...
                       
                      Mẹ là mưa rào tưới đồng xanh
                      Tắm mát ruộng đồng lúc oi, hanh !
                      Là bình minh sáng, xua tăm tối
                      Bóng nguyệt mười lăm, sáng trong lành...
                       
                      Mẹ là cội _ chúng con cành, lá
                      Đất dưởng nuôi _cậy có công cha !
                      Con bên cạnh mẹ, bình yên lạ
                      Bất chợt chia lìa, dạ xót xa...!
                       
                      Tuổi đơì hơn tám chục mùa thu
                      Tóc bạc, lưng khom, vẫn hiền từ
                      Ánh mắt tinh anh..đâu còn nửa
                      Giọng đã  nhẹ   dần , vẫn hát ru!
                       
                      Cực từ đờì cha , đến đờì con...
                      Giờ sang đời cháu , cực vẫn còn!
                      Âù ơ  ru nhẹ cho cháu ngủ
                      Thương lắm tình người , màu đỏ son!
                       
                      Giờ mẹ như lá vàng trước gió
                      Nhìn mẹ cười, lòng thoáng âu lo !
                      Sinh ly,tử biệt... con vẫn biết
                      Ngại bến sông thương, vắng con đò!
                       
                      Cha ra đi từ lâu... lâu lắm
                      Mẹ sống đờì góa bụa bao năm !
                      Giờ chúng con thành gia ,lập nghiệp
                      Mẹ vẫn cô đơn...giữa âm thầm !!!
                       
                      Bầy trẻ giờ kẻ bắc, người đông
                      Ngưởi chốn thành đô , kẽ ruộng đồng!
                      Cầu cho tuổi mẹ như tùng, bách
                      Trường thọ  đến đầu bạc, răng long...
                       
                      #26
                        ngoncogiodua 22.08.2009 20:23:12 (permalink)
                        0
                        Cây đời

                        _Tay vun từng nắm đất
                        Phân bón hôi và tanh
                        Cần cù chăm sóc mãi
                        Mồ hôi tưới cây đời
                        _Cây đời trong đất khô
                        Trong phân dơ, nước mắt
                        Ôkìa ! cây nẩy lộc
                        Lá chi chít xanh cành
                        !
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 20:12:37 bởi ngoncogiodua >
                        #27
                          lelong54 23.08.2009 13:46:24 (permalink)
                          0
                                                          ngoncogiodua
                          ...........
                           
                          Gió  đưa....  ngọn  cỏ  ngã  nghiêng
                          Khi  buồn....  cỏ  nói...  gió  phiền  quá  nha
                          Gió  đưa....  ngọn  cỏ  la  đà
                          Lúc  vui....  cỏ  bảo....  gió  là  dễ  thương
                          Thân  như  ngọn  cỏ  bình  thường
                          Yếu  êm  mà  cũng  can  trường  kém  ai
                          Bão  giông...nắng  hạn  đọa  đày
                          Gian  nan  vẫn  cứ  miệt  mài  dài  thêm !
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 16:35:08 bởi lelong54 >
                          #28
                            ngoncogiodua 23.08.2009 19:42:56 (permalink)
                            0
                            Anh LELONG mến! Cam ơn anh đã tặng bài thơ .Ngọn cỏ xin họa lại, có gì sơ sót , mong được thông cảm nha.

                            _ Tám câu lục bát êm êm
                            Gợi cho ngọn cỏ nổi niềm thương tâm!
                            Có lần chàng gió ghé thăm
                            Vuốt ve, âu yếm thì thầm lời yêu.
                            _Tình như nắng sớm, mưa chiều !
                            Cỏ cay đắng nhận... thật nhiều đắng cay!
                            Tình là gió thoảng mây bay
                            Niềm vui chưa thấy, _đọa đày vương mang.
                            _Uá sầu,sầu úa tâm can
                            Nắng chiều đưa tiển, tình tàn cuộc vui!
                            Mồ hoang, lấp đất chôn vùi
                            Chân tâm tàn lụi, ngậm ngùi chia xa!
                            _Những lời tha thiết , thiết tha!
                            Gío đùa ngọn cỏ...hiền hòa làm chi!
                            Muôn đời hai tiếng biệt ly
                            Vách ngăn vĩnh cửu_mong gì trùng quang...!
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 20:08:30 bởi ngoncogiodua >
                            #29
                              nguyenngoat 23.08.2009 20:06:33 (permalink)
                              0
                              RỒI ANH HIỂU
                              Rồi anh hiểu những gì trong hiện tại
                              Sẽ trôi đi mãi mãi với thời gian
                              Cũng như em không bao giờ trở lại
                              Một thời qua áo trắng gót đài trang

                              Rồi anh hiểu những gì ta không nói
                              Sẽ chôn sâu tận kí ức lãng quên
                              Như bóng chim tung trời đôi cánh mỏi
                              Sẽ trở về khi nắng ấm bừng lên

                              Rồi anh hiểu ánh mắt em sâu thẳm
                              Chứa tâm tư chưa vơi cạn bao giờ
                              Nhưng cuộc đời những hành trang nặng lắm
                              Đành gửi vào im lặng một bài thơ.
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 20:07:55 bởi nguyenngoat >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 17 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 244 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9