NẾU...LỞ !
Nếu lở mai này...bỏ cuộc chơi,
Một tấm thân côi , trốn nợ đời,
Ra đi trong âm thầm lặng lẽ
Hỏi LẠNH có buồn , khóc thương tôi?
Nếu lở... mai này chốn u minh ,
Chờ đón hồn ta xuống diêm đình
Lớp áo quan sầu... vô tri thức ,
Trả lại dương trần...kiếp nhân sinh !
Nếu lở...làm tằm trả nợ dâu
Đoạn kết chỉ vương vấn chữ sầu !
Tàn rồi trả hết ..không tiếc nuối,
Tang tóc bao trùm...quên khổ đau...
Ngày 8/3 mà ngọn cỏ làm thơ hổng có zdui ...gữi vô nhà của LẠNH...thông củm cho cỏ nhá ...hôm nay 8/3 mà buồn wá xá...làm thơ giống như ..trăn trối
Nhân gian...
Nếu một mai cũng hương khói chập chờn
Trong bảng lảng của hoàng hôn về khẽ
Mắt nhớ ai..., những chiều xưa ướt nhẹ
LẠNH, sẽ buồn..., khóc lắm tấm thân côi...
Nhưng xin đừng..., chị vội nghĩ xa xôi
Trong quanh hiu đêm, dài thêm canh vắng
Ở chốn nao, trong nhân gian yên lặng
Những phận người..., vẫn quanh quẩn chị thôi
Chị hãy tin, ở cơn gió giữa đời
Vẫn thổi lên một tình khao khát sống
Dẫu chiều nao, cơn dông không biển động...?
Chốn sau cùng, sẽ một thuở ước mong...
13h20/12/03/2010