Đá xanh còn biết giao kề
Trời thanh nước biếc tư bề gió reo
Sinh ra giữa vịnh cheo leo
Sáng chiều tề tựu khó nghèo vẫn vui.
SD
Buồn thay, nước ngập nửa thân cây
Kiếp sống rày đây khổ thân nầy
Bình minh rực rỡ lòng đau đớn
Biết đến bao giờ nước rút đây?
SD
THƯƠNG
Thương em anh hái sao mơ
Gửi qua vạn dặm -ngu ngơ dâng nàng
Đường xa xuôi ngược mây ngàn
Trao em tất cả- lòng càng vui thay!
Trách cơn gió chẳng chuyển lay
Nhởn nhơ bể cả để ai đợi chờ
ưu tư anh mãi thẩn thờ
Nhớ em da diết bơ phờ mắt sâu.
Dẫu cho lòng mãi buồn đau
Tình em ngày ấy vẫn trào tin anh
Ân tình trao mãi niên canh
Đời đời kiếp kiếp đơm nhành sum sê.
SD
Vâng, Tình nghĩa... gửi qua thơ
Đêm về anh hái giấc mơ diệu kì
Thiên niên em cứ lì xì
Tiền tài vật chất sao bì nghĩa nhân.
Lời thơ thắm đậm ân cần
Là nguồn hạnh phúc , phúc phần đời anh.
Tình ta trời đất vun xanh
Nên vườn hoa thắm trĩu cành ngát hương .
SD
HẾT GIẬN
"Chừng như thác lủ mưa nguồn"
Niềm thương nỗi nhớ anh tuồng riêng em
Lau khô nước mắt tèm nhem
Tắm nồng ân ái chẳng thèm gió sương.
Bao đêm vọng tiếng du vương
Cung sầu ly biệt cung thương ngậm ngùi!
Khúc trầm khúc bổng... ai vui?
Bận lòng vì bởi ta vùi cuộc chơi.
Nắng mưa, sương gió đầy vơi!
Giật mình tỉnh giấc tả tơi tâm hồn!
Đêm đêm kí ức đọng tồn...
Xót xa, cay đắng, bồn chồn...bất an.
Sải nhanh trên mỗi dặm đàng
Về bên em nhé- lòng nàng lâng lâng?
Đêm trao ngày tặng chiều dâng...
Hương nồng lửa đượm bất cần thế gian!
-SD-
Ta! Lên non bồng
Hái! Trái mơ hồng.
Trăng... Cười lấp lánh.
Sao... Vẫy... nhìn trông!
Cuội ! Buồn lom khom...
Ta! Không nở chôm...
Thấy, Hằng Nga khóc!
Ôi! Đợi Sao Hôm
Rồi ,ra ngọ môn
Bay , về đến thôn
Gặp nàng Mỹ Trinh
Em! Nhấm mắt...Hôn!
-SD-
Anh lên non bồng không vui hơn sao...
Về chi thôn xóm trăng chỉ mơ hồng !
Làm sao anh hái tặng người cao sang...
Hằng Nga lộng lẫy ở cõi tiên bồng
Xóm vắng mình em không gì quí giá
Tỉnh đậm ân tình chỉ có nụ hôn....
Mỹ Trinh
Ta về bên nhau
Ta ngắm trăng sao
Đắm mình gió hát
Giữa trời bát ngát
Ta đi nắng ấm
Ta đắm hồn say
Chuyển lay hoàng hôn
Cho hồn ngây ngất
Bất tấc sự đời
Bao lời thêu dệt
Giống hệt cung ngân
Tình thân mãi mãi!!!
-SD-
VƯƠNG MANG
Cuộc đời trôi nổi về đâu?
Sống cảnh hẩm hiu chuốc muộn sầu
Bần nhất thê lương đời khốn khổ
Hàn cùn đốn mạt... mắt thâm sâu!
Khó nhọc thân ta có thấm gì
Giữ gìn hạnh phúc chẳng bền lâu
Chân tơ kẻ tóc ta đều rõ
Nàng dỗi vì yêu- lệ nhuốm sầu!
Lơ thơ khóm trúc trước hiên nhà
Ngơ ngẩn hằng đêm nước mắt sa
Năm ấy " Tam tai" tình rạn nứt
Tháng ngày buồn thảm rửa hồn ta.
Bóng xế chiều thu đánh dấu xa
Dáng gầy xơ xác thẹn ông cha
Vương sầu uất ức buồn da diết
Mang nỗi bi thương ngất lịm ta.
-SD-
...BUỒN
Đi qua đã mấy nhịp cầu
Giữa dòng sóng cuộn...lỡ câu chung tình
Bước đi hay nhớ bóng hình...
Quay về cũng thẹn chính mình...buồn thay!
-SD-
Chớ Để Lòng...
Buồn nào hơn cảnh lá lay?
Quay về chi để...thêm đày đọa thân
Ảo hư là đóa phù vân
Vui thơ kết bạn... đo cân làm gì
jacaranda
TA ĐI
Vâng,chân trời rộng... cứ đi...
Vùi sâu dỉ vãng những gì bi thương.
Lưu tâm bao mối tơ vương
Đêm trường...kỉ niệm chập chờn giấc mơ(!)
-SD-
Ta về bên nhau
Ta ngắm trăng sao
Đắm mình gió hát
Giữa trời bát ngát
Ta đi nắng ấm
Ta đắm hồn say
Chuyển lay hoàng hôn
Cho hồn ngây ngất
Bất tấc sự đời
Bao lời thêu dệt
Giống hệt cung ngân
Tình thân mãi mãi!!! SD
Em về mỏi mòn
Tìm vết chân son
Lấp đời phong kín
Tuổi xuân đâu còn!
Còn lại mình anh
Còn vầng trăng thanh
Còn không ngày cũ?
Khi nắng buông mành!
Còn lại con tim
Đậm tình hơn trước
Còn vầng mây tím
Anh có còn thương ?
MT Anh vẫn còn thương
Lòng mãi vấn vương
Yêu hơn thuở trước
Trọn dòng sông Tương.
Những đêm không trăng
Hiện hữu dáng nàng
Rộn ràng ca khúc
Em nào biết chăng?
Tình em trong anh
Trỗi suốt thâu canh
Nên vần thơ sáng
Lấp loáng, long lanh. SD
SD
Mảnh hồn rơi rớt tận phương nao
Tìm kiếm... cớ sao chẳng thấy nào?
Giẫm nát... ai thời đày đọa thế?
Cho hồn ngơ ngẩn lượn trời cao!
-SD-
Điệu Buồn
Điệu buồn rơi xuống những vì sao
Người ở bên tôi... ở chổ nào ?
Tôi nghe xa vắng vần thơ tứ
Nghe lạc cung đàn nốt nghẹn ngào!
Vẫn một mình tôi đùa gió mây
Lang thang cuối phố nhặt hao gầy
Lời hứa trong tim mưa rơi ướt
Mà ngỡ như tình còn ngất ngây!
Điệu buồn rời rạt vần thơ bay
Li ti hạt bụi ghé chau mày!
Tôi nghe khoảnh khắc vừa chìm xuống
Cùng tôi vai nặng một tuyền đài!
Vẫn một mình tôi hát thơ say
Âm u trời đất bỏ quên ngày
Sao rơi trăng rụng bên thềm vắng
Điệu buồn quỵ xuống một trần ai
Mỹ Trinh
CUNG NGÂN
Cung ngân trầm lắng ngự tim tôi Vương khúc tơ buồn lẳng lặng trôi Lan mãi bờ tim nghe dạ xót Bồi hồi ngơ ngẩn một vần thôi. Nhìn trăng đón gió hắt hiu lòng Cớ sự vì đâu chuyển đổi dòng? Ngày ấy chân tình... còn ít ỏi Đầy vơi điệp khúc hết chờ mong. Cung ngân đứt khoảng dạ u sầu Tê tái nào hơn gãy nhịp cầu! Ngõ vắng hồn thơ bay lác đác Về đâu khúc hát mộng ban đầu? Âm vang vương đọng ngạt ngào say Hát mãi ta nghe khúc nhạc hay(!) Ngày ấy biết chăng lòng lữ thứ...? Cung ngân yêu mãi bóng hình ai!!! -SD-