Tình Xuân
Cánh én mùa xuân Én chỡ mùa xuân trăm hoa đua nở
Gió thoảng rì rào ấm vị quê hương
Ta đã nghe từng nhịp thở đêm trường
Đoàn quân Việt lướt nẻo đường chinh chiến
Chuỗi oanh liệt đã qua thời” Nam Tiến”
Khắc cõi lòng muôn bóng dáng khôn phai!
Trước bình minh đôi mắt ánh sông dài
Bao tâm sự chảy hoài miền kí ức.
Làn hương dịu nhẹ đưa dường đánh thức
Thắp nén nhang lòng tưởng niệm đồng bào
Khẩn ông bà phò hộ tận ngày sau
Vui con trẻ nguyện cùng dân tộc bước!
Xuân và tết Mùa xuân đến tim hồng rạo rực
Tết Nhâm Thìn hừng hực bốc cao
Ân tình rạng tỏ trăng sao
Nghĩa nhân thấm đượm sắc đào dáng mai.
Ba mươi tết gió lay vẫy gọi
Phút giao thời mộng toại đường mơ
Thắp nén hương trước vị thờ,
Bàn Thiên… khẩn nguyện ước bờ thanh an.
Vui con trẻ đêm tàn ngày mới
Đón nụ xuân hòa với quê mình
Yêu thương điểm tựa gia đình
Cội nguồn hạnh phúc – niềm tin đong đầy.
Xuân đời Mầm tươi xanh nụ thắm hồng
Sông tình bến mộng khơi dòng nghĩa nhân
Con thơ vợ trẻ ân cần
Dong thuyền lướt sóng song thân mĩm cười!
Xuân đất trời
Đời hạnh phúc
Đúc tâm hồn
Dồn nhịp bước.
Ước vọng hai ta đồng giấc điệp
Nên thành hiện thực hóa vần ca
Giăng tay dẫn dắt đường trung nghĩa
Mỗi chặng đời con lộng ánh ngà.
Dẫu là gian khó
Mưa gió khôn lường
Trăm đường lắt léo
Cùng khéo dạy con.
Gắng chăm sóc khi trẻ còn quá nhỏ
Hãy nâng niu như những cánh hoa mềm
Giọng hồn nhiên ôi hạnh phúc êm đềm
Lời thánh thót quyện lòng ta ngây ngất!
Nợ phong trần
Nghe vẽ nghe ve
Nghe vè ngày Tết
Heo gà sạch hết
Bởi dịch tai xanh.
Vách lá nhà tranh
Chơ vơ trước gió
Trăng vàng lấp ló
Chỉ làn sương che.
Nghe vẽ nghe ve
Sau hè hái củi
Thương con tháng tuổi
Khấn trời ngủ ngoan…!
Cuộc sống đa đoan
Của tiền trống rỗng
Quá nhiều lổ hổng
Trên búa dưới đe.
Nghe vẽ nghe ve
Đâu dè nghịch cảnh
Thiếu thời kiêu hãnh
Nhân nghĩa đong đầy!
Duyên phận trật trầy
Tuổi già con mọn
Thôi đành thức trọn
Gánh nợ phong trần.
Tình ru Sông thương chở nặng ân tình
Đò nan lướt sóng trân mình nắng mưa
Chóng chèo giữa ánh sao thưa
Cưỡi làn sương mỏng lúc vừa mắc giăng.
Chập chùng bão tố hung hăng
Cát cồn chắn lối cầm bằng thả neo!
Chữ tình nào phải rêu bèo
Đôi vai nặng gánh vượt trèo núi sông...
Trao ai khúc hát bên dòng
Lời ru chan chứa đượm nồng hương say
Men tình những ngọt khi cay
Ướp thời gian tẩm tháng ngày gian nan
Điệu nhạc lồng tiếng hát vang
Bổng trầm cung bậc gió ngàn vẳng đưa
Í... à... chẳng nệ sớm trưa
Nhuốm màu sương tuyết thuở vừa bốn mươi.
Tình ru chan chứa mơ đời
Chở dòng suối ngọt tưới bồi nghĩa nhân
Bốn mùa trổi khúc thâm ân
Thêu nền dệt thảm muôn phần thắm tươi.
Xuân sang rạng rỡ nụ cười
Chung trà nhấp nhẹ giữa trời đầy sao
Gửi cho nhân thế ngọt ngào
Riêng mình giữ lại ánh hào- đón đưa!!!
Xuân Đào Viên Đào Viên Các Vọng Nguyệt đài
Lưu dấu hài khắc dáng mai
Kiếp đời trai đoan nghĩa ái
Duyên phận gái chính đức tài
Với niên dài vươn khát vọng
Cùng năm rộng gặt mê say
Mở tương lai vùi dĩ vãng
Tâm thỏa mãn dạ khôn nài!!!
Xuân viếng Mẹ Đường về quê Mẹ chập chùng mây khói tỏa
Gió se lạnh ngập tràn từng lối ngõ
Bờ tre vẫy lũy trúc chào
Dư âm tiếng Mẹ bên rào hát ru.
Đong kí ức bổng chực trào lay láng
Nụ cười tươi đôi mắt ánh sao trời
Lời ấm dịu chứa chan tình mẫu tử
Tiếp niềm tin chân vững bước vào đời.
Xuân đã về trỗi khúc nhịp yêu thương
Lòng khắc khoải dạ vấn vương
Mơ gặp mẹ sa vào lòng nức nỡ…
Lệ nhạt nhòa bởi cách trở âm dương.
Vẳng đưa tiếng gió bên đường
Bước chân của Mẹ như dường bên con.
Nén hương trầm đỏ hon âm ỉ
Hồn linh thiêng- yên nghỉ -độ trì…!
Kính yêu nén chặc thương bi
Noi gương đức hạnh khắc ghi tâm hồn.