trang thơ luu- chuyển nick
TÌNH MẸ BAO LA
Thương về quê mẹ
Gió nhẹ chiều đông
Cõi lòng xao xuyến
Lưu luyến khôn cùng!
Thương về quê mẹ
Lay nhẹ tâm hồn
Bồn chốn chốn xưa
Mẹ vừa nhuốm bếp...
Thương về quê mẹ
Nhỏ nhẹ lời ru
Chơn tu thuở nào
Dạt dào trao con.
Thương về quê mẹ
Nhanh nhẹ sớm chiều
Nuông chìu con trẻ
Thỏ thẻ lời răn...
Thương về quê mẹ
Tình mẹ thiết tha
Cho ta nguồn sáng
Xứng đáng giống nòi!
Tình mẹ sông ngòi...
Mơ hoài bên mẹ
San sẻ nhọc nhằn
Đã hằn mắt sâu.
--
R
MẸ LÀ NIỀM TIN
Mẹ là niềm tin
Ban ánh lung linh
Sưởi tình ấm áp...
Trọn đời anh minh.
Mẹ là bể khơi
Nâng bước chơi vơi
Cho con nguồng sáng
Dõi nhìn chẳng lơi.
Mẹ là dòng nước
Trao nhiều mộng ước
Dâng đời mầm xanh
Tinh anh tiếp bước.
Mẹ là nguồn sáng
Rạng ngời bóng dáng
Của bậc sanh thành
Suốt đời xứng đáng...!
Mẹ là thiêng liêng
Chẳng nệ chẳng kiêng
Trao con tất cả
Thỏa đạt niềm riêng.
Mẹ ơi! Mẹ ơi!
Con nào buông lơi
Ghi tâm tình mẹ
khắc cốt muôn đời.
--
TẤM LÒNG CỦA MẸ
Tấm lòng của mẹ
Nhẹ như làn gió...
Đóa hoa lan rừng
Lừng danh tài đức.
Sức bền dẻo dai
Ai ai cũng nể
Để đời lưu danh
Anh hùng nữ kiệt!
Nhiệt nồng , tận tâm...
Bóng râm cuộc đời
Lời yêu lời mến
Đến cả cỏ cây...
Hây hây đôi má
Há sợ quân thù
Tù ngục chẳng quản
Mảng tình quên hương!
Vương vấn trong lòng
Dòng huyết Lạc Hồng
Rồng Tiên gốc rễ
Để tiếng ngàn sau.
Bao năm chiến sự
Dự phòng cẩn mật...
Bậc nữ kì tài
Dài theo kháng chiến!
-sd-
MÃI YÊU EM Bầu trời Lam! Ôi, tha thiết Như mắt biếc Ấm hồn ta. Lòng diết da Giữa xề chiều Ôi, bao điều.... Ngát hương say! Tắm gió lay Bên vườn mộng Tình ngân vọng Trỗi lâng lâng!!! Tình ai dâng Xuyên tim hồng Rúng cõi lòng Bởi tình yêu! Mãi nuông chìu Mãi nâng niu... Tình em yêu Rạng tâm hồn!
Mãi còn đây
Giọt tình thơ
Em đợi chờ
Đêm từng đêm
Dưới hiên thềm
Lòng gửi gió
Đi muôn ngõ
Nơi anh về...
Cõi đam mê
Trăng mở cửa
Vàng hương lửa
Mộng tình mơ
Đêm ngu ngơ
Say vần chữ
Đêm tương tư
Quên lối về...! -sd-,-lhm-
KỶ NIỆM KHÔNG TÊN
Em là thiên thần
Anh xin ân cần
dẫu cho nan trãi
trọn dạ mến thương
đêm đêm vấn vương
lưu trang kí ức
em ơi mỗi lúc
yêu thương nhung nhớ
Anh không là thiên thần
Nhưng cho em đôi cánh
Anh không là bá tánh
Nhưng cho em trần gian
Yêu thương ghi vầng trán
Nên ngày nhớ đêm chờ
Dù tình chỉ là mơ
Vẫn lấp đầy sự sống...
Sĩ Đoan & Lam Hồng Minh
Bài thơ trên yahoo chat, em mang về cho anh lưu trử kỷ niệm ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2009 21:20:39 bởi Lam Hồng Minh >
DƯỜNG NHƯ Anh nghe tiếng gió Như có bước chân Ân cần, hồn nhiên... Bình yên bến đỗ. Hoa trỗ cuối mùa Gió lùa chao nghiêng Hương duyên lan tỏa Chiếm ngỏ tim anh. Thâu canh mong đợi Tình gợi kiêu sa! Thiết tha thuở nào Ngạt ngào đắm say! -SD-
Dường như ai đó
Về gõ cửa lòng
Về gom trăng mộng
Đón giọt thu vàng
Em nghe thoang thoãng
Từ trong giấc mơ
Choáng ngập địa đàng
Hương chữ vần thơ
Em nghe trời đất
Đón gió giao mùa
Nghe từng nhịp thở
Thơm những mùa xưa
Mùa của tình yêu
Giăng trời dấu ái
Mùa thương nũng nịu
Ôm choàng bờ vai
-LHM-
XÍCH GẦN
Xích lại gần nhau kẻo lỡ làng
Kiếp người ngắn ngủi -vứt lang thang
Anh về sum họp ngời non nước
Em tụ đề huề thản gió ngàn
Quên hết buồn đau vơi phiền muộn
Nhớ chi sầu khổ... đọng vương mang
Keo sơn mộng ái hương nồng trỗi
Kết thúc bi thương hết bẽ bàng.
sd
Xích Lại Gần Hơn
Mấy lượt xa nhau cuối nẻo làng
Mình em lủi thủi bước lang thang
Đêm về đêm trắng chờ mây ngủ
Ngày đã ngày tàn đón gió ngàn
Mấy nẻo quan san tình ly biệt
Trăm đường non nước.. nhớ cưu mang !
Tìm tay nối lại trời mây nước
Gần xích gần hơn sớt bẽ bàng.
LHM
Anh sd à... Cho em từ từ đọc lại những bài thơ đường của anh nha, cùng học làm thơ Đường với anh nè, có gì chỉ giáo ha sư huynh!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2009 23:38:19 bởi Lam Hồng Minh >
Lòng tôi là một hòm thư rộng
Tất cả yêu thương giữ trọn đời
Liên Thơ
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/4FCAE386F02644C8A3B51D34E243A1CC.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 11:10:03 bởi Liên Thơ >
Lòng tôi là một hòm thư rộng
Tất cả yêu thương giữ trọn đời.
Liên Thơ
Lòng tôi là vực thẳm
Bao xác rưỡi tuôn vào
Nhấn chìm những ngọt ngào
Cho lòng mãi khôn nguôi!!!
-SD-
Trẻ hư
Dốt học, ham chơi thường quậy phá
Đua đòi chúng bạn bỏ lời hay
Cha hờn, mẹ giận càng đanh đá
Dạ xót, lòng đau nản cảnh này.
26.12.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2011 18:22:14 bởi SĨ ĐOAN >
TẮM HỒN THƠ Từ âm u ta bước ra bóng sáng Mắt mi cay chân khập khễnh run run Dạ ngỡ ngàng nhìn thế giới mông lung Đâu hư ảo, đâu là miền thực thực??? Trăng huyền diệu, gió rì rào thúc giục Tím hoa xinh đã rộ nở bên đàng Hương lan tỏa ru hồn ta mơ màng Chân dạng dỉ - tim hồng còn rớm máu! Bầu trời thanh đã bao mùa nương náo Nay trở về có xa lạ lắm chăng??? Phong cảnh đẹp , lòng nghi ngại bâng khuâng Ôi thế giới con người luôn biến động! Dừng nơi đây kỉ niệm thời ngân vọng Ngập tâm hồn một thuở rất nên thơ Khơi bến mộng tìm lấy chút niềm mơ Phủi vết bẩn tắm hồn thơ thanh bạch. -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 22:24:21 bởi SĨ ĐOAN >
HOÀNG HÔN
Ngắm hoàng hôn, chim bay về tổ
Lượn là đà tìm chỗ trú thân
Ai vui quên hẳn ân cần...
Đâu đây tiếng gió thì thầm bên tai.
Buồn da diết mơ hoài bến cũ
Lòng thẩn thơ ủ rũ tâm hồn
Sương giăng gió tạt dập dồn
Vẫn nhìn xa thẳm bồn chồn quê xưa.
Tủi hận sầu sao thưa tắt ánh
Tiếng vạc đêm canh cánh bên lòng
Não nề viễn cảnh xoay dòng
Tha phương vô định - bóng hồng thấu chăng?
-sd-
r
Đời muôn nẻo thiên hình vạn trạng
Tình muôn màu mạnh dạn tiến lên
Trãi lòng sóng nước bồng bềnh
Trăm ngàn hóa lá trên nền yêu thương.
Duyên trớ trêu ai dường định trước
Mối tình tan mộng ước hoen màu
Trăm năm giữ lấy niềm đau
Vẫn là kỉ niệm dạt dào thời yêu.
Cố bình tĩnh đăm chiêu tỉnh lặng
Nén vào lòng cho đặng tháng năm
Tình nào cũng rạng trăng rằm
Là nguồn hạnh phúc thuở tầm về nhau.
-sd-
NHỚ MÃI QUÊ XƯA
Nhớ thiết tha làn khói lam chiều
Yêu hương lúa, cánh diều bay lả
Một nỗi niềm lan cả tâm tư
Ánh hoàng hôn, gió ru dìu dặt
Trăng đầu mùa - cung bật tình yêu!
Ngà ngà say... đăm chiêu mơ màng
Đôi suối nhỏ nhịp nhàng uốn lượn
Đàn reo vui vay mượn thủy triều
Cò sải cánh sớm, chiều tuyệt đẹp
Trắng ruộng đồng- bó hẹp âu lo
Bay là đà...nhỏ, to- yêu thích
Sà ngọn cây ngủ xích gần nhau
Đồng nội xưa dạt dào nhân ái
Quê thanh bình cây trái sum sê...!
sd
Mang tình anh theo bước chân em
Em mang tình anh trong rương hành lý
Vần chữ chen nhau thương nhớ thì thầm
Từng bước chân hạt bụi đường nhắc nhở
Lấm lem buồn trên vạt áo trầm ngâm
Em mang tình anh cất trong tim nhỏ
Nuôi lớn từng ngày giọt máu tim hồng
Chờ ngày không qua đợi đêm không dứt
Lẩn thẩn tìm nhau giây phút ấm nồng
Em mang tình anh qua ghềnh qua thác
Qua suối trong veo chảy ngọt dòng đời
Mưa từ muôn ngã đổ về cội nguồn
Vượt từ dâu bể nối vòng tay lơi...
Em mang tình anh về từ muôn lối
Dấu ái nồng nàn muôn thuở chưa phai
Về cùng em ôm chiêm bao khắn khít
Về cùng em qua hải lý sông dài...
Mỹ Trinh
viết ngày 31/05/09 trên một chuyến bay
MỖI BƯỚC CÓ NHAU
Anh mang tình em nhốt tim hồng
Qua bao ghềnh thác vẹn tấc lòng
Ru hồn vào mộng tim thổn thức
Nhớ mãi em yêu thuở ấm nồng.
Anh mang tình em hong gió reo
Mưa nguồn nước lũ vẫn bám theo
Trên bước độc hành ấp yêu mãi
Vẹn gìn tình nghĩa dạ trong veo.
Anh mang tình em- giấc mơ chìm
Bên hiên gió thỏang mộng êm đềm
Lời ru tiếng hát bay bể cả
Gửi đến lòng em khúc nhạc êm.
Anh mang tình em gói giấy hồng
Tô màu xanh đỏ tỏa cầu vòng
Thắm mãi thiên niên trong trời đất
Trăng sao chứng giám - dạ chung lòng!
sd
01.06.09 LL ơi... sao anh họa thơ nhanh thế ? hồi trưa MT post thơ rồi đi làm, chiều về đã thấy họa xong hết rồi, vui ghê đi 
Không bao giờ xa nhau
Không có nơi nào em xa anh
Anh ở trong tim mộng ấm lành
Vẫn đôi mắt ấy màu xanh biếc
Thương nhớ về hoài chớm mong manh!
Không có nơi nào em quên anh
Từ ngàn năm ấy mộng kết thành
Vẫn bờ môi ấy nồng hơi thở
Giọt vắn giọt dài...em nhớ anh!
Gọi xuân cho mùa thơm hoa lá
Gọi hạ nắng về ướp men say
Em gọi thu lá vàng về cội
Gọi anh về Đông sưởi nắng mai...
Không có nơi nào ta xa nhau
Cỏ cây nắng gió còn thì thào
Còn nghe tâm sự bên dòng suối
Còn đó trăm năm những ngọt ngào...
Mỹ trinh
Viết ngày 31/05/09 trên một chuyến bay
BAO GIỜ XÍCH LẠI?
Xa nhau dạo ấy đã bao mùa
Rừng thay bao lá vẫn lưa thưa
Trái mộng héo sầu theo năm tháng
Bao giờ xích lại? Ai thốt thưa???
Nửa kiếp xa xôi đợi sum vầy
Ngày mong đêm nhớ vẹn đong đầy...
Nắng hong , trăng ấp...an lành mộng
Biết đến bao giờ xích lại đây???
Đông tràn giá buốt...em phương nao?
Hạ đỗ cháy lòng...em tính sao?
Quê người rực rỡ đèn hoa hội...
Vui quá quên về- nhớ biết bao!
Xuân này còn biết hợp lòng nhau?
Hay người con gái hẹn ước trao...
Vứt hết sau lưng - chân bước rảo
Để người ở lại ngẩn trăng sao!!!
sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2009 21:31:52 bởi SĨ ĐOAN >
KHÓC CHO CUỘC TÌNH
Thương con nước biếc ngủ bên dòng
Gió reo, lá hát giữa mênh mông
Ru giấc mơ xưa tình thắm thiết
Trỗi khúc bi thương dưới mai hồng.
Khóc vầng mây trắng lững lờ trôi
Hùng hổ phong ba lướt xa xôi
Đất trời buông màng che nắng ấm
Gió gào, giông vũ phủ đơn côi.
Yêu ánh trăng ngà rãi đêm thâu
Giọt sương lấp lánh giữa bể dâu
Nghìn trùng vạn dặm hào quang rực
Dịu dàng khép nép lẩn mưa ngâu.
Khóc thương buồn tủi chiếc lá rơi
Thu về lác đác rụng nơi nơi
Cành xanh, hoa rộ bừng tươi trẻ
Phút chốc hóa vàng tự buông lơi.
Bao mùa đông nữa lệ lăn, tuôn?
Hạ sang, thu đến- suối đầu nguồn!
Xuân tràn nắng rạng lòng lưu giữ...
Khóc mãi ngày sau - cuộc tình buồn!
-sd- TÌNH BUỒN
Ai đem tình buồn gieo bến sông
Thương đau con nước chảy ngược dòng
Tay rời tay nghe lòng đau xót
Em xa anh nắng nhạt phai hồng
Ai khóc tình buồn thả vào mây
Cho màu sương khói trắng hao gầy
Ai đem giông tố về mưa bão
Biết có khi nào mộng về xây
Trăng buồn tóc liễu rũ trên cành
Em về tay trắng không có anh
Nghìn xa heo hút đồi thông gió
Mưa khóc cho mình hạt mong manh
Thu khóc tình buồn nước mắt xanh
Rừng thu lá đổ ướt mộng lành
Xa nhau từ giã mùa dấu ái
Nghìn thu đi em gọi tên anh
Ai thả giot lòng giăng theo mưa
Về đâu xuân hạ đã sang mùa
Về đâu nỗi nhớ bàn chân mỏi
Tình buồn ai biết chuyện ngày xưa!
Mỹ Trinh CHUYỆN XƯA VÀ NAY Và khi ấy có người ngắm mãi
Đê mê nhìn...giậm phải ngọn gai
Nhưng thích thú khi trời nắng gắt
Vội chạy về bụng đói mới hay.
Ngày mỗi ngày len lén mẹ cha
Vòng núi cao nhìn ngắm người ta
Cho thỏa thích cõi lòng rung động
Tuổi thiếu niên ước vọng cao xa.
Thời gian trôi... chầm chậm trôi qua
Như giấc mộng diệu kì chớm hoa
lòng khát khao vô tình mắt chạm...
Rồi một ngày cũng đượm thiết tha.
Mong trời sáng tắm giữa bình minh
Chìm mộng tưởng- mơ ước hương tình...
Trời không phụ vun bồi lý trí...
Chim líu lo hót mãi bên mình!!!
Rồi một hôm trở gió thình lình
Mây giăng đen che khuất bóng hình
Ta tìm mãi giữa cơn giá buốt
Giữ bình an vẹn giữ chung tình.
Bao năm tháng kỉ niệm còn đây
Mong tao ngộ, trọn mộng sum vầy
Nhưng bão tố phủ đầy khắp lối
Nẻo đường xưa ứ đọng bùn lầy.
Rồi thời gian phai mờ kỉ niệm
Đã một thời con tim chết lịm...!
Bước lang thang... rừng xanh- trọ ngủ
Chim bướm hoa...sắc thắm dịu êm.
Loang quẩn nghĩ...tìm mãi chưa ra
Vì sao hỡi! Tấc lòng thiết tha...!!!
Thì ra thế... Ta chào vĩnh biệt!
Giữa trùng khơi vẫn có thuyền qua.
Ta đau đớn lầm lũi bước đi
Về cuối ngỏ- lá rơi thầm thì...
Đêm thổn thức trôi theo dòng lệ
Nén vào lòng bao nỗi sầu bi.!
Nơi nẻo vắng tìm chút gió lành
Sưởi hồn thơ rã nát trăm mành
Hong nắng ấm kết nhành hoa lá Bên trăng vàng nên cảnh tươi xinh.
Và một đêm kẻ ở người về
Ta lặng yên nuốt dòng châu lệ
Hỡi thiên thần! Tâm can thấu hiểu???
Một chữ tình- đau nhói tim yêu!!! -sd-
MÊ...TỈNH...SAY...!!! Mê... Chập chờn... Trong giấc mơ say. Tỉnh... Ngơ... ngơ... Giữa cõi đời thường. Say... Đất trời dường như quay cuồng...!!! Ly rượu nhạt tưởng chừng nước lã Ướt bờ môi như lệ ứa tim hồng! Loay hoay bước... mà lòng chới với Khóc cuộc tình tan biến giữa cuồng phong. -sd-
NỬA MẢNH TƠ LÒNG
Thương thay nửa mảnh tơ lòng
Nửa rơi rơi mãi nửa vòng chốn xưa
Trời sầu trỗ ánh sao thưa
Gửi mây gửi gió dõi đưa con thuyền.
Tan rồi một giấc mơ duyên
Đọng trong tiềm thức uyên ương lìa cành
Trăng treo đủng đỉnh trên nhành
Mà sao lệ thắm loang má đào?
Nỗi sầu chan chứa về đâu
Cho cơn gió thỏang bên cầu giăng tơ?
Tìm về cái thuở mộng mơ
Long lanh đáy mắt trông chờ đợi ai! -sd-
THƠ TÔI... Thơ tôi không hay Nhưng từng rung động Trái tim khát vọng Bao nàng thiếu nữ. Thơ tôi tồn trử Nội tâm sâu sắc... Nhịp tim se thắc Thuở thời yêu đương. Thơ tôi vấn vướng Thổn thức- chơn tình... Chan chứa bóng hình Tâm tư tha thiết! Thơ tôi ai biết? Sống chết ra sao...? Chẳng cần là bao Miễn là chân thật. Thơ không nổi bật Chứa cả trời yêu Đựng cả bao điều Thiết tha, tha thiết! Thơ tôi mải miết Như suối đầu nguồn Dạt dào chảy tuôn Đến từng ngọn cỏ... Thơ tôi bày tỏ Tình yêu nồng thắm Đã từng sưởi ấm Cõi lòng ai kia. Thơ tôi cành lìa Bởi trời khí độc Lá không chọn lọc Để phải úa vàng. Thơ tôi băng ngàn Bay tận trời xanh Trùm giữa thâu canh Tâm tình ve, dế... Thơ tôi là thế Một thời ai yêu Mỗi bước đăm chiêu Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn...!!! Thơ tôi đục ,vẩn... Phân biệt rõ ràng Chớ đâu đôi đàng Khen chê nịnh bợ...(!) Thơ tôi nặng tợ Đỉnh núi Thái Sơn Tình nào cao hơn Duyên nồng trao em. Thơ tôi chẳng tem Thuộc hàng nội địa Sự thật chẳng bịa Chữ tình thanh cao. Thơ tôi trăng sao... Lấp lánh giữa trời Chẳng thẹn trong đời Bởi lời chứa chan. Thơ tôi vương mang Trang trải tấc lòng... Dâng trọn bóng hồng Đắm say ngây ngất!!! Thơ tôi bất tất Ai ghét , ai yêu... Vẫn hồn đăm chiêu... Trút cạn nỗi lòng Mặc bao bóng hồng Chửi gần chửi xa... Mặc cho người ta A dua, xua nịnh...(!) Tâm ta thanh tịnh Tô thắm vần thơ Cho lòng chơ vơ Khóc đời đen trắng. Chữ tình mặn đắng Chịu đựng quen rồi Khinh khi kẻ tồi Hất đỗ tứ tung...! Lòng ta ung dung Chẳng hổ với lòng Mặc cho bóng hồng Xỉ vả, phỉ nhổ... Trái tim loang lổ Chờ hóa Kim Cương Cố trải tình thương Đất trời hoa nở. Hương tình trắc trở... Ân tình bay xa... Còn gì thiết tha... Trao ai tất cả!!! 10H 10.06.09 -SĨ ĐOAN- VÔ ĐỀ Tình yêu! tồn trử đắng cay... mấy ai nếm bùi? Ngậm ngùi chua xót...! Giật thót, ngỡ ngàng... dặm đàng buồn đau. Vì sao...? trớ trêu! đăm chiêu trĩu sầu cơ cầu cô liêu.... Tình yêu! Tình yêu! Nuông chìu, cưng chìu nhận nhiều đắng cay...!!! -sd-
NỬA MẢNH TƠ LÒNG Thương thay nửa mảnh tơ lòng Nửa rơi rơi mãi nửa vòng chốn xưa Trời sầu trỗ ánh sao thưa Gửi mây gửi gió dõi đưa con thuyền. Tan rồi một giấc mơ duyên Đọng trong tiềm thức uyên ương lìa cành Trăng treo đủng đỉnh trên nhành Mà sao lệ thắm loang quanh má đào? Nỗi sầu chan chứa về đâu Cho cơn gió thỏang bên cầu giăng tơ? Tìm về cái thuở mộng mơ Long lanh đáy mắt trông chờ đợi ai! -sd-
NỬA MẢNH LÒNG ĐAU
Về đi anh đã tháng ngày
Xa nhau chừng ấy đọa đày lòng nhau
Nửa còn mảnh nhớ ngọt ngào
Nửa còn nghe tiếng thì thào trong tim
Nửa anh còn mãi đi tìm
Nửa em đâu đó nỗi niềm thương tâm
Còn đây như biển sóng ngầm
Yêu thương vỗ mãi vào gầm đá kia!
Nửa hồn đi sớm về khuya
Nửa chờ nửa đợi chia lìa thương đau
Về đi anh mảnh lòng đau
Tay nâng tay giữ ngọt ngào vòng tay
MT NỬA MẢNH HỒN YÊU Hồn yêu nửa mảnh về đây Bên em ân ái đong đầy tình chung Bến bờ hạnh phúc vén vun Tìm đâu đất lạ một vùng hoang sơ. Hồn yêu còn mãi ngu ngơ Trao em tất cả cõi mơ thiên đường Dìu nhau thiên lý dặm trường Dành trao mật ngọt...du dương mây ngàn. Hồn yêu yêu mãi tình nàng Không đi xa nữa chẳng màng hư danh Nguyện cầu sóng gió an lành Anh - em yêu mãi sẳn dành đời nhau. -sd-
TÌNH XA
Nàngi ơi! Chớ trách phận nghèo
Ta cùng duyên kiếp nước bèo gặp nhau
Sánh vai lên đỉnh non cao
Ngắm vầng nhật nguyệt đổi trao tình buồn.
Nàng ơi! Xuôi ngược chung xuồng
Thả mơ thả mộng ta buông mái chèo
Tự trôi, con nước xuôi theo
Đồi hoang bến vắng nước bèo kề bên.
Nàng ơi! Cuộc sống bồng bềnh
Ngao du sơn thủy thác nghềnh cùng qua
Trao ai lời nói đậm đà
Tình như sóng bể là đà nhấp nhô.
Nàng ơi! Hái lá điểm tô
Môi hồng má thắm lướt trên dặm trường
Nẻo đời khúc khuỷu chung đường
Đắng cay chia sớt nhật thường kề vai.
Nàng ơi! Tháng rộng niên dài
Hết đêm ắt hẳn sang ngày bình minh
Giữa trời cất tiếng hữu tình
Thủy chung son sắt bóng hình chung đôi.
19 h 15. 05.06.09 -sd-
QUÊ HƯƠNG
Quê hương tôi cánh cò bay lả
Ruộng lúa vàng trĩu cả chân mây
Lam chiều lan tỏa ngất ngây
Nhịp nhàng trai gái hây hây má hồng...
Hương lúa mới tuôn dòng bát ngát
Ông bà reo cất tiếng mừng vui
Thanh bình- gian khó giật lùi
No cơm ấm áo, ngọt bùi sớt chia.
Dòng suối chảy canh khuya róc rách
Cá lượn lờ lèo lách lên mương
Rì rào gió thoảng du dương
Đọng trong tiềm thức yêu thương thôn làng.
Đèn loe loét bên hàng tre trúc
Cười râm ran đến lúc trăng lên
Trẻ em í ớ... gọi tên...
Dung dăng dung dẻ... khó quên trăng ngà.
Trai gái lớn người già se thắc
Duyên mặm nồng- nhịp bắt cung ngân
Rộn ràng - tấc dạ lâng lâng
Đan tay xây dựng hiến dâng cuộc đời.
Quê hương tôi ngời ngời sống mãi
Theo bước chân đăng trải hành trình
Tha phương- trỗi dậy thôn mình
Dưỡng nuôi khôn lớn- đậm tình quê hương!
-sd- CÁNH CÒ Cánh duỗi ra theo vòm cung nguyệt Cò trắng bay đẹp tuyệt nhất trần Sải mây ngàn muôn phần yêu thích Rộng trời cao nhưng xích thêm gần. Tầng tầng lớp tách phân định rõ Không gian chiều thuộc ngõ cò bay Đáp ngàn cây gió lay ru ngủ Sà vào nhau đông đủ cả bầy. Đồng mênh mông sum vầy sưởi ấm Ruộng trùng trùng đằm thắm tỉa lông Trắng tinh khôi tuyệt trong vạn vật Trong thơ ca- cung bậc trữ tình Một giai điệu hòa mình sóng nước Màu sắt son mộng ước thanh bình! -sd-
NHỚ QUÊ Thuyền rong duỗi bến bờ vô định Bể bao la yên tịnh bao giờ? Ta đi thỏa giấc mộng hờ Khơi nguồn khát vọng đợi chờ bao niên. Sóng nước biếc trăm miền mặn đắng Thân rét run trống vắng tâm hồn Thương quê nhớ nước dập dồn Chiều nhìn mây trắng bồn chồn quê xưa! Nơi viễn cảnh nắng mưa vẫn thế Lòng lữ thứ như thể kiến bò Khát khao trông thấy cánh cò Một làn lam khói dò dò bay cao. -sd-
MẸ HIỀN Mẹ già tất bật cơm- tiền... Hiền lương đức hạnh gắn liền trung trinh! Trĩu lòng non nước quê mình Gánh bao gian khó- đăng trình sớm trưa Vai mang trọng trách - gío mưa... Gầy hao vóc dáng vẫn chưa an lòng Vì quê hương, vì con, chồng Đàn reo cung nhạc trỗi dòng du dương... Con thơ núm ruột quí, thương Nhỏ khờ quất quýt nhật thường - mẹ yêu! Đong sầu bởi cảnh tiêu điều... Đầy vơi khốn khổ nên nhiều suy tư Nắng lên gió hát lá ru... Mưa tình nhân ái trải từ tình yêu...! -sd-
LÁI ĐÒ Dòng đời khúc khuỷu gập ghềnh Sông sâu, bể cả bồng bềnh sóng xô Nước tuôn xối xả cuốn vồ... Chảy phăng sỏi cát bắn vô đá lồi Lững lờ mây phủ núi đồi... Lờ mờ bóng mẹ đứng, ngồi chơi vơi! Nhớ nhiều nắng nhẹ buông lơi Thương đôi tay nhỏ chèo bơi giữa dòng Dáng gầy má ửng hồng hồng Mẹ đeo, mẹ bám - trọn lòng trung trinh. Lái lèo... căng mắt ngẩng nhìn... Đò ngang lướt sóng...đón bình minh lên Ngày ngày cưỡi sóng lênh đênh Đêm đêm... trọng trách chẳng quên nghĩa tình! -sd-
NHẬN ĐƯỢC TIN ANH
Nhận được tin anh em về xuyên mưa gió
Thăm người yêu thương nhớ những ngày xa
Em nào hay những chiều mưa buồn bã
Người chờ, người vượt thác biển trầm luân...
Chốn nhân gian dơ bẩn lấm bụi trần
Người ta đã dùng kế mưu chia cách (!)
Đã bao ngày bão giông về thử thách
Mà tình mình tay còn níu vòng tay...!
Anh đừng buồn nhân gian người tự tại,
Tự cao rồi tay trắng vẫn hoàn tay
Chỉ tình yêu chơn chất đậm tháng ngày
Bình yên mãi dù nắng mưa thời cuộc
Em về bên anh dòng xuôi dòng ngược
Thả mái chèo sông nước ngọt hương quê
Mặc cho đời có bao kẻ chán chê
Lem mặt mũi mấy trò hề diễn xuất..(!)
Em về bên anh yêu còn say ngất
Bến lạc loài hai đứa sánh vai chung!
Từ hôm nay và mãi mãi cuộc trần
Hôm sớm tối ân cần hoa bất tử !!!
HQ
Anh ơi...em về phố thấy có ngọn gió độc ào ạt tràn lan khắp phố, cũng như lời anh nhắn với em đó, nhưng mà không sao cả, em vẫn còn đây và anh vẫn còn bên em, nên hai đứa bình yên rồi, có anh em không sợ gì nữa....Thương mến!
Em ơi! Cơn giông bão rồi sẽ qua, đôi ta càng son sắt, nắm bắt nhịp cầu duyên, bình yên đầy mộng đẹp, đánh vẹt mọi ưu phiền , chim liền đôi cánh nhỏ, vứt bỏ những ưu sầu, bắt đầu ngày nắng ấm. ĐÓN NHẬN TÌNH EM
Trong cơn loạn có vầng nhật nguyệt
Rực chơn trời hướng tới bình yên
Tình em đó, chân thành ấm áp
Vòng tay êm giọng hát ngọt ngào
Ru anh ngủ vẫy chào giống bão
Quạt ấp nồng sầu não lùi sâu.
Em thân yêu! Cõi lòng rộng mở
Truyền cho anh sức mạnh yêu đời
Vươn cánh thẳng giữa trời lộng gió
Kề bên em một đóa hoa xinh
Vững niềm tin sánh bước song hành
Bồi hạnh phúc an lành muôn thuở!
Cám ơn em nữ kiệt xuân thời
Không ngại khó bởi lời thêu dệt
Mộng ân tình giống hệt trăng thanh.
Anh mãi mãi thẳng lưng sải bước
Về bên em mộng ước đơm nhành...
Sanh quả ngọt trĩu cành hoa lá
Tỏa hương nồng lan cả ngàn mây
Tô má đào hây hây ửng đỏ.
-sd- CÕI LÒNG... Cõi lòng tâm sự khắc ghi Nỗi niềm chan chứa...sân ,si...rối bời! Bao nhiêu uất ức trong đời.. Câu buông, câu bắt... thốt lời sao đây? Cõi lòng trăm mối vơi đầy... Ai người am hiểu- giãi bày cùng ai? Chất chồng cay đắng, đắng cay... Sông sâu, bể rộng gội hoài sạch chăng? Cõi lòng muôn sự...khó khăn Bởi dòng nhân thế gia tăng muộn phiền! Khóc đời vạn khúc bi thương... Tình, tiền, danh lợi... náo nương tâm hồn. Ngán thay! Vạn sự đọng tồn(!) Rải đầy ngóc ngách... tiếng đồn loang xa. Thương thay số phận của ta Vô tình vướn phải lệ nhòa trời cao. -sd-
Trẻ ngoan
Học giỏi, ngoan hiền yêu tín, lễ...
Ông bà kính trọng, mẹ cha tôn
Trên hòa, dưới thuận lòng ta nể-
Báu vật giang san ắt thịnh phồn.
26.12.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2011 18:23:36 bởi SĨ ĐOAN >
GHÉT Rõ nhìn nhân thế ghét thay lòng Kể cả tâm ta ghét huyết hồng! Sóng động- thuyền neo ghét bão tố Trời yên- cá vẫy ghét cuồng phong. Thu về lá rụng ghét thời tiết Hạ đổ nắng tràn ghét khí trong Dang dở tình riêng ghét số phận Trăm năm nuốt hận ghét mùa đông. -SD-
Em thử hạ bút theo vần và đối từ của anh, ra sao thì ra à...
!!
THƯƠNG
Dù đời đen trắng thương như lòng
Ai biết vì đâu thương vẫn hồng
Giông bão gió mưa thương đứng vững
Mây hiền nắng ấm thương người phong (Trần)
Đông về xuân đến thương nồng hạ
Anh ở anh đi thương trắng trong
Không tính không suy thương khắt dấu
Tình dù lỡ hẹn thương sầu đông !
-LHM- HẬN Hận đời cô lẻ hận thân ta Hận kiếp phôi pha hận ánh tà Hận tuyết là đà hận bão tố Hận sương lố nhố hận mưa sa Hận buồn số phận hận dòng ngọc Hận tủi tơ duyên hận lệ sà Hận mãi thiên thu hận bất tận Hận không đọan kết hận đời ta! -sd-
CHÁN
Chán tình đen bạc chán người ta
Chán kiếp nhân gian chán kẻ tà
Chán tử ngậm ngùi chán ngọc lệ
Chán sinh chua xót chán châu sa
Chán đời trồi sụp chán lang sói
Chán thói lững lờ chán khẩu sà
Chán tận tủy xương chán... chán ngấy
Chán thân cô quạnh chán lòng ta !
-LHM- Anh ơi bài thơ này viết cho anh vui, nhưng mà em không thích đâu, hì...
YÊU Yêu khói lam chiều yêu mến yêu Yêu hương lúa mới yêu nồng yêu Yêu đàn có trắng yêu tha thiết Yêu lũy tre xanh yêu đắm yêu Yêu ruộng, bờ ao yêu nhớ mãi Yêu kênh,giếng nước yêu thương yêu Yêu dòng suối ngọt yêu bèo giạt Yêu nhất quê hương yêu thật yêu! -sd-
YÊU
Yêu nắng chiều vàng yêu vẫn yêu
Yêu sương buổi sáng yêu lòng yêu
Yêu mây hồng ngát yêu ngây ngất
Yêu gió vàng thơm yêu đắm yêu
Yêu lúa đồng xanh yêu trải rộng
Yêu hoa cỏ biếc yêu dài yêu
Yêu quê hương thắm yêu muôn thuở
Yêu đã mềm tim yêu quá yêu !
-LHM-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2009 04:04:04 bởi Lam Hồng Minh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: