trang thơ luu- chuyển nick
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 24 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 359 bài trong đề mục
SĨ ĐOAN 27.11.2009 16:05:25 (permalink)
0
Đơi Em
Hãy đợi em... đi xa về anh nhé
Lúc bấy giờ em sẽ của riêng anh
Hãy đợi em...cho dù  là xa cách
Bao yêu thương xin nén lại trong lòng

Bao năm dài nhưng không là mãi mãi
Vì bây giờ em phải  nghĩ tương lai 
 
út thu



SẼ ĐỢI
 
Ngàn niên nữa dẫu trải bao biến cố
Anh vẫn chờ mãi đợi gốc Mù U
Và bây giờ anh tìm chỗ đi tu(!)
Tụng Kinh Phật mong duyên lành sớm tụ.
 
Tuổi già nua sáng chiều họ sụ sụ...
Mắt mù lòa chưa biết phúc ra đi
Ngày em về chỉ sợ chuốc thương bi
Phí xuân thời, đừng vì anh em nhé!
-sd-


                                     Chỉ Vì                                 
 
                     Bởi vì duyên quá mỏng manh
               Mà thương với nhớ thôi đành cố quên. 
                    Nói lòng mình hãy vượt lên...
              Qua ngày lận đận ở bên...xứ người

                     Khắc ghi chỉ có một lời
            Vườn thơ anh đợi... rạng ngời sáng tươi 

                                                                         út thu

Hoa xinh lấp lánh nụ hồng
Ong vờn bướm lượn cho lòng hân hoan
Em là cô Út giỏi, ngoan...
Lo chi duyên nợ trái ngang đời mình?
Tơ hồng chỉ thắm lung linh
Thắc se đã định ái tình nhân gian.

Vườn thơ thả mộng bình an
Vu qui Út bước- lộng vàng đón đưa.
-sd-

TA

Ta đi trỗi giấc mộng mơ
Mơ chưa hé nhuỵ- xác xơ thân tàn.
Ta mang nỗi nhớ dặm đàng
Sầu đong chất ngất hỏi nàng tỏ hay?

Ta sầu theo gió tỉnh say...
Bồng bềnh sương khói lắt lay tâm hồn!
Lệ ta xuôi bước dập dồn
Nửa tan, nửa lắng đọng tồn niềm đau.

Nhiều niên ta hỏi vì sao...
Phải chăng thiên định thấm màu xót xa?
Nợ duyên Nguyệt lão se ta
Tơ hồng chỉ thắm thế mà đứt dây?

Bao giờ én lượn về đây
Cho ta nếm vị ngất ngây men tình?
Hạ, thu mấy lượt trở mình
Đông sang giá buốt ta nhìn mờ xa.

Rõ ràng tình đã phôi pha
Thế nhân khó định- sinh ra hận sầu
Đêm đêm nuối tiếc nhịp cầu
Mượn vần ráp chữ nên câu bẽ bàng!!!

-sd-

Biển Và Bờ

Nếu anh là biển xanh
Em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Nghe biển hát mỗi ngày

Nếu anh là con thuyền
Nhấp nhô trên mặt biển
Em sẽ là cánh én
Bay lượn ở ven bờ

Nếu anh là nhà thơ
Em là người nghệ sỹ
Những vần thờ anh viết
Giọng em đọc véo von

Nếu anh là chiếc nón
Em sẽ là quai thao
Để che nắng che mưa
Cho má em đỏ mãi

Anh sẽ là người lái
Đưa con thuyền đi xa
Không đậu bến người  ta
Sẽ quay về bến đợi

Bao năm trời vời vợi
Ngàn lẽ  mấy mươi đêm
Anh phải cách xa em
Hai phương trời thương nhớ

Anh sẽ là ngọn gió
Ru em ngon giấc nồng
Anh là bếp lửa hồng
Để lòng em bớt lạnh

Biết giờ này anh đã
Ngủ hay còn nhớ ai
Chúc anh giấc mộng dài 
Đợi em về anh nhé....


út thu

MƠ ƯỚC
 
Ánh bình minh vừa hé
Chân trời rộng bao la
Tan từng giọt sương sa
Ngân nga lời chim hót...
 
Mong sao đừng giật thót
Bởi bão giông tràn về
Chất ngất những não nề
Tái tê chồng tê tái...!
 
Nắng hồng tươi sắc thái
Hương hoa ngạt ngào bay
Ươm lòng những đắm say
Trẩm bồng muôn giao khúc.
 
Gió lên nhanh mỗi lúc
Ta dường ngất ngây say!!!
Làm sao biết ngày mai
Chan hòa hay bão táp?
 
Tình ai... Từng báo đáp
Những đêm dài nhớ nhung
Cho mối tình thủy chung
Phải nhận bao cay đắng?
 
Vạn đêm trời yên ắng
Nhìn lấp lánh vì sao
Nghe lòng bổng đớn đau
Lệ trào hoen khoé mắt
 
Nhịp cầu...ai đã bắc
Rạng nứt suốt niên dài
Gầy hao những tháng ngày
Vừa nguôi ngoai - em hỡi!
 
Con tim vừa kí gởi
Theo cung nhịp vần thơ
Tô lòng chút mộng mơ
Cho đời thêm sắc thắm
 
Tình em thật nồng ấm
Ước mong  mãi dung hòa
Ảo mộng nhưng đậm đà
Cỏ cây dường xanh mướt.
 
Ngắm trăng sao mơ ước:
Đất nước vẹn thanh bình
Vườn thơ tỏa hương trinh
Bướm, hoa hòa nắng ấm!!!
-sd-


 
Hy Vọng

phương trời nào rộng mở
đón những ước mơ hồng
của hương trinh  ấm nồng 
của những giấc mộng lành

và những ngọn sao xanh
đêm về ôi lấp lánh
như mắt em óng ánh 
nhìn phương trời xa xôi 

chuyện tình anh với tôi 
muôn đời là cách trở 
mong sao mùa mai nở 
rực rỡ mộng tình thơ!

út thu


ƯỚC MƠ
 
Ước mơ vẫn ước mơ
Cho lòng thêm vững bước
Đường đời còn phía trước
Ta sẽ về bên nhau
 
Anh là một vì sao
Dõi theo dáng hình em
Hôn lên suối tóc mềm
Ngọt ngào và quyến rũ
 
Em cho anh quá đủ
Vần thơ thắm mượt mà
Tình em quá thật thà
Trọn đời lưu luyến mãi.
-sd-

 
Nguyện Lòng

Nguyện lòng em bên anh

Muôn đời không phân tách
 
Hai phương trời ngăn cách

Tình thắm đượm một màu


Mong thời gian trôi mau

Để ước nguyện long lanh

Mùa đông đến bên anh

Ngắm vì sao lấp lánh



Em say giấc mộng lành

Trong vòng tay ghì chặt

Thuyền tình anh dìu dắt

Ước mơ ắt sẽ thành


út thu

 
Tình anh
 
Tình anh luôn sẳn dành
Trao người yêu bé nhỏ
Đêm đêm trăng sáng tỏ
Cùng thắp hương nguyện cầu…!
 
Tình anh vẹn thuở đầu
Nồng nàn trong hơi thở
Thơm lừng như hoa nở
Tắm ngát cuộc đời nhau.
 
Tình anh mãi gửi trao
Chẳng bao giờ thay đổi
Xin em đừng hờn dỗi
Một chiều kia thất hẹn.

-SD-
 
PHẢI CHĂNG
 
Phải chăng là giấc mơ?
Người xưa bổng trở lại?
Trái tim yêu ngần ngại...
Thương lòng còn ngổn ngang!
 
Tình ai...đã vương mang
Ngạt ngào từng hơi thở...
Bàn tay luôn rộng mở 
Vun trồng giấc mơ xanh.
 
Đêm nay hỏi lòng anh:
Nên rộng lòng tha thứ...?
Hay quên nhanh quá khứ...
Đón nhận mối tình xưa???
-sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2010 09:40:31 bởi SĨ ĐOAN >
#91
    SĨ ĐOAN 28.11.2009 12:35:51 (permalink)
    0
    Thầm Gọi Anh
     
    Ngủ chưa anh hay anh còn thao thức
     
    Có mơ màng trong giấc ngủ chiêm bao?

    Em ngồi đây, nhìn ngắm những vì sao
     
    Nhớ da diết dẫu phương trời cách biệt

    Nhớ về anh, ôi! Con người thật tuyệt!
    Anh mãi là thần tượng của lòng em
    Tuy chưa gặp cõi lòng thấy say men
     
    Đêm khuya về, người ơi!Nhớ nhớ lắm!



    _____________________________

    út thu

    THẦM GỌI EM
     
    Anh cũng thế! Tình ta luôn tươi thắm
    Dành cho nhau bao hương vị đậm đà
    Vì đâu hỡi! Đôi ta đã xa nhà
    Giây phút này...Ôi sao mà da diết!
    Được em yêu lòng anh luôn luyến tiếc...
    Hơi muộn màng, em có biết không em?
    Tuy đi sau nhưng nếm trước hương men
    Lòng ghi khắc...chẳng bon chen gì cả!
    -sd-



    ĐẮM SAY
     
    Anh đã ngủ... mơ màng nhìn thấy
    Em say sưa...đang dấy cõi lòng
    Yêu anh, em ửng má hồng
    Trao anh trao cả những dòng suy tư.
     
    Gió lay đọng khúc ru còn vọng
    Đôi mắt xinh, môi mộng hữu tình
    Bên anh, em trọn niềm tin
    Líu lo ríu rít...Anh nhìn đắm say! 
    -sd- 

    TIẾNG VỌNG CON TIM
     
    Lạ lùng tiếng vọng con tim!
    Giao hòa- bay vút sang thềm nhà ai...
    Réo von như thể mê, say...
    Ngất ngây đỉnh điểm chẳng nài thời gian.
    Mơ màng... đẫy giấc bình an
    Hương trinh thoang thoáng dặm đàng thăng hoa
    Đâu đây tiếng sáo ngân nga
    Bổng trầm theo gió đậm đà yêu thương.
    -SD-

    Nồng Cháy
     
    Em  sẽ đợi ngày mai tươi sáng

    Sưởi ấm nhau nồng cháy tương lai 

    Một đời mãi mãi mê say

    Thiết tha xin nhớ tình này nhé anh!
      
      
    út thu


    THIẾT THA
     
    Đừng khóc nữa niên canh anh đợi
    Kỉ niệm yêu đã gợi niềm tin
    Thắp lên ngọn lửa lung linh
    Sưởi lòng ấm áp đôi mình thiết tha!
    -Sd- 



     
    Nguyệt Minh Thi


    Nguyệt minh soi sáng chân mềm

    Vi vu gió thổi lòng thêm nhớ chàng

    Đôi bờ ngọc bích sang sang

    Tôn thờ hạnh phúc mơ màng đợi mong


    út thu

     


    THI TÂM HỒN
     
    Tình em ấm áp cõi lòng
    Len trong giấc ngủ mơ hồng trỗi dâng
    Thời gian se thắc thâm ân
    Trao em mộng thắm- nghĩa nhân... cao dày!
    -Sd-  


      
     VỌNG VỀ
     
    Nghe tim xao động vấn vương

    Lạc hương gió thoảng gọi hương tình nào

    Lời yêu thương quá ngọt ngào

    Tỏa thêm chút ấm-má đào hây hây!


    út thu




    NGỌN GIÓ
     
    Một thời hương thắm ngất ngây
    Bây chừ lạc nẻo héo gầy buồng tim
    Ta làm ngọn gió bên thềm
    Ru ai đẫy giấc mộng tìm về nhau!
    -Sd-  


     
    Tỏa Một ngày được ở bên anh
    Hơn bao ngày khác cô đơn một mình

    Một ngày có những thơ tình

    Lòng em thổn thức vui mừng biết bao

    út thu 
     
     

     
    Thâm tình anh biết nói sao
    Mượn vần ghép chữ tuôn trào mến thương
    Vắng em lòng trỗi vấn vương
    Lâng lâng tấc dạ du dương mây ngàn!
    -Sd- 
     
     

     
    Thôi anh nhé ngày mai mình sẽ hẹn

    Đợi em về trong giấc ngủ nồng say

    Em đợi anh trong những vòng tay

    Để em có anh yêu thương mãi mãi

    út thu 
     
     

     
    Đường du học em cứ dang cánh sải
    Góp tinh hoa gắng tích lũy cho mình
    Hẹn gặp nhau trong buổi sáng bình minh
    Vòng tay ta sẽ từ từ xiếc chặc!
    -sd-




     

                                        
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2009 12:40:09 bởi SĨ ĐOAN >
    #92
      SĨ ĐOAN 05.12.2009 16:31:21 (permalink)
      0
       
       
      Phương Xa...



      Nghe trong tiếng gió lao xao
      Cánh chim phiêu bạt phương nào ghé qua
      Thăm người viễn xứ không nhà
      Quê hương là những khúc ca dao buồn

       
      Lau dùm ta, giọt lệ tuôn
      Bốn mùa trăn trở tìm nguồn yêu thương
      Còn không anh, những con đường
      Xưa chung lối mộng ... lá vương tóc thề ?


      Nhớ nhiều điệp khúc tình quê
      Những chiều hai đứa đi về có đôi ...

      jacaranda



      Tình sầu

       
      Dòng đời chia cách xa xôi
      Em đi xứ lạ - lòng tôi trĩu sầu
      Tình chung đã rạn nhịp cầu
      Còn đâu lối mộng ban đầu dệt thêu?
       
      Cánh chim bạt gió phiêu diêu
      Trời nam bể bắc tiếng kêu lạc loài
      Đong sầu chất ngất u hoài
      Nén lòng- lệ thắm tháng ngày buồn tênh.
       
      Bồng bềnh sóng nước lênh đênh
      Chỡ thương chỡ nhớ ấp nên tình sầu!
      -SD-
       
       
      Thiết Tha tiếng Vọng...
       
       
       
      Hãy nghe trong tiếng vó câu
      Thiết tha tiếng vọng ... tình đầu mãi vương
      Gửi ai tiếng nói dặm trường
      Một ngày rồi sẽ ... yêu thương dung hòa


      Như người xưa thuở rất xa
      Bỏ công chăm bón ...nở hoa một ngày
      Tình thơ thật ảo ai hay ?
      Vương vương như khói như Mây giữa trời


      Như hai ta lạc giữa đời
      Vẫn còn tao ngộ bên lời thơ trao

      jacaranda 

       


      LỜI THƯƠNG
       
      Gặp nhau hạnh ngộ biết bao
      Gửi niềm khát vọng...trôi vào hư không
      Thầm mơ ước mộng...đợi trông...
      Ru hồn thanh thản, thầm mong xa vời!
       
      gặp nhau có quá nửa đời?
      Âu là duyên phận - đất trờ ban cho
      Lời ai dịu ngọt thơm tho
      Ta xin lưu trử đầy kho tâm hồn.
       
      Ngày kia tiếng sóng dập dồn
      Trỗi dâng muôn khúc- ôn tồn: Lời thương!
      -sd-
       
       
      Như Gần Như Xa...



      Thơ ai một khúc tình vương?
      Khát khao giấc mộng miên trường âm vang
      Ta nghe như điệu nhạc vàng
      Trỗi lên âm hưởng của ngàn hiến dâng
       
       
      Lời yêu thương... chẳng ngại ngần
      Quyện theo Mây, Gió đến gần bên ta
      Ôi đời có phải phù hoa?
      Yêu thương có lúc ngỡ xa... nhưng gần
       
       
      Thơ ơi một thóang bâng khuâng
      Yêu tôi mãi nhé... như gần như xa... 
        
      jacaranda

       
      NHƯ XA NHƯ GẦN
       
      Lời thơ thắm đượm thiết tha
      Gửi người thương mến đấy là con tim
      Giao thoa tự khắc kiếm tìm
      Dung hòa nên khối êm đềm khúc ru
       
      Tình đời đã gặp xem như
      Hữu duyên hạnh ngộ - thuở từ xa xưa!
      Biết rằng tỏa ánh lưa thưa
      Dẫu sao cũng rạng chẳng thừa phải không?
       
      Là thơ...lòng mãi chờ mong
      Vần, âm ghép chặt đợi trông chữ tình!
      -sd-
       
       
      Giấc Đêm...



      Khi tôi biết người quẩn quanh... giấc mộng
      Nhịp luyến lưu cứ xao động bồi hồi
      Đó... vui buồn... từ đâu rất xa xôi
      Đó... vụng dại...niềm riêng đang tiềm ẩn
       
       
      Trở giấc đêm... bỗng nghe tim hụt hẩng
      Có gì đâu sao ngớ ngẩn bao ngày
      Chẳng hơi men sao cứ thấy lòng say
      Bao đắm đuối trở nên cơn rát buốt
       
       
      Ta được gì khi duyên tình chẳng thuộc
      Vòng tay trao giữa trong suốt hư vô
      Rồi tự mình rung rẫy... Lá vàng khô
      Rơi trong Gió bay về mô... lá hỡi? 
       
      jacaranda

       
      Chẳng buông lỏng
       
      Dòng lá thắm chẳng bao giờ cách trở
      Lượn xuôi chiều luôn đầy ắp niềm tin
      Dẫu đêm đen vẫn óng ánh lung linh
      Niềm ước vọng ắt đong đầy mĩ mãn!
       
      Tình tuy ảo - chẳng bao giờ quên lãng
      Bước chân quen mon men lối vườn xưa
      Lòng khắc khoải dẫu sớm tối chiều trưa
      Thả niềm mơ thỏa mộng tình khao khát!
       
      Tôi biết rằng tâm mình không quãng bác
      Muốn dang tay ôm hết cả trăng sao
      Ôm thật chặt nếu không sẽ sầu đau
      Và mãi mãi chẳng bao giờ buông lỏng!
      -sd-
       
       
      Mộng tàn

      Ta nghe mộng tàn theo mùa thu lá
      Góc đêm đông lạnh quá những tàn phai
      Chỉ thơ ta đốt lửa tim bừng cháy
      Từng giọt đau vừa chảy xuống thành dòng

      Những con chim buổi chiều về nghe ngóng
      Những thân yêu trong ngờ vực khôn lường
      Nếu mai này đời đôi ngã hai phương
      Con chim nhỏ lạnh buồn đêm đông gió

      Rồi một ngày băng sương đong ngọn cỏ
      Chim chết dần khi khát đói quanh đời
      Thơ có đủ ảo huyền mang xuân tới
      Hay vĩnh hằng đông ở lại cùng ta ?

      Mỹ Trinh


       
      KHƠI MỘNG
       
      Mùa thu đến mộng tàn theo lá rụng
      Gió ru hời nghe chết lịm tim si
      Vì đâu hỡi! Chan chứa khối thương bi
      Lòng khắc khoải những đêm về giá lạnh.
       
      Cuộc đời ta đong đầy bao hiu quạnh
      Bước đường trần chịu bão táp phong ba
      Trồi ngụp mãi rồi sóng nhồi ra xa
      Cố bám víu nhưng thân ta kiệt sức
       
      Hỡi người tình! lắm niên dài thao thức
      Muốn cùng em khơi mộng xuân xanh
      Để đôi ta cùng hát mãi thâu canh
      Xua gió lạnh đừng bao giờ len lỏi.
      -sd-
       
       
      XUÂN PHAI

      Xuân đã phai rồi anh biết không ?
      Từ khi buồn về ngự cõi lòng
      Suy tư em đứng bên dòng suối
      Xa tít mù khơi một cõi không.

      Xuân đã về đâu anh biết không ?
      Quanh em sương tuyết phủ ngày đông
      Nhớ ai em nhớ chiều hiu quạnh
      Một thuở nắng vàng trải mây hồng

      Ai đem mưa ướt một mùa xuân
      Khao khát trời xanh giấc mộng lành
      Người hỡi làm sao tình xuân thắm
      Có phải mùa xuân rất mong manh?

      Trăng hỡi về đâu lạc lối mơ
      Xuân đi biền biệt dẫu ta chờ
      Chiều em hoang vắng tìm quanh lối
      Nụ hôn ngày ấy thoáng sương mờ!

      Hồng Quế


       
      TÌNH ĐƯỢM
       
      Xuân phai chẳng nệ phải không nào?
      Vị thắm, men say- đượm ngọt ngào
      Dạ sắt, lòng son- tình quí báu
      Trăm năm hạnh phúc mãi tuôn trào!
       
      Én chao đồng lúa báo xuân sang
      Em có nghe chăng đông sắp tàn?
      Gió mới lượn vòng mai chuyển lá
      Chẳng còn lâu nữa nắng xuân tràn.
       
      Xuân ở trong lòng xuân thắm tươi
      Dẫu se se lạnh- rạng môi cười
      Đừng suy viễn rộng- u sầu não
      Xuân đã, đang nồng Hồng Quế ơi!
       
      Ta nghe xuân dậy- mộng làm sao!
      Ta hết niềm đau thuở lệ trào
      Uốn lượn, vươn mình ôm nắng gió...
      Tắm dòng Suối Ngọt thỏa tình trao!!!
      -SD- 


      #93
        SĨ ĐOAN 05.12.2009 16:34:57 (permalink)
        0
        SẦU ĐÔNG

        Có những ngày đi huống dạ sầu
        Hoàng hôn lạnh lẽo gió mưa ngâu
        Chập chờn hình bóng mờ hư ảo
        Hiu hắt lòng đêm xóa nhiệm mầu.



        Tan vỡ theo về hồn chất ngất
        Vụng về ngăn lối giạt sầu mây
        Nhớ thương chín rụng chiều đông vắng
        Xa khuất vì đâu khắc khoải đầy!
        Mỹ Trinh

        NHIỆM MẦU
         
        Ta sẽ cùng nhau lấp khối sầu
        Thắp hồng bếp lửa sáng đêm thâu
        Xua tan giá lạnh khơi lòng ấm
        Đánh vẹt ưu phiền lọc dạ đau
        Thóang chốc xuân tàn đong nuối tiếc
        Vụt qua thu rụng đọng suy tư
        Xây lầu mộng ái tô duyên thắm
        Thỏa nguyện bình sinh đẹp nhiệm mầu!
        -sd-

         
        VẼ TRĂNG

        Em vẽ tặng anh một vầng trăng
        Đêm khuya chú Cuội ngồi nhớ Hằng
        Ngàn năm từ thuở xa xưa ấy
        Vì đâu duyên nợ phải cách ngăn !

        Em vẽ trăng tròn căng nhớ thương
        Long lanh trên cỏ những hạt sương
        Đỉnh trời lấp lánh ngàn con mắt
        Của những vì sao thắp mộng thường

        Em vẽ trăng vàng tẩm áo anh
        Anh không là Cuội em chẳng Hằng
        Chẳng xa nhau nữa không xa nữa
        Hai đứa làm thơ dưới đêm trăng

        Mỹ Trinh
         
         
        NGẮM TRĂNG
         
        Anh dệt vầng thơ dưới ánh trăng
        Nhạt nhòa nét mực bởi sương giăng
        Thương người, nhớ cảnh, yêu da diết
        Nàng hỡi phương nào có thấu chăng?
         
        Anh dệt vầng thơ nỗi nhớ dầy
        Theo dòng lệ thắm tỉnh mê say...!
        Đêm vào mộng mị, ngày ngơ ngẩn
        Đủ rõ lòng ta đắm ngất ngây!
         
        Anh dệt vần thơ khóc lạc loài
        Thương đời cô lẻ mãi u hoài
        Nghênh ngông xứ lạ tìm sao rụng
        diện đoan hùng thật đắng cay!
        -SD-


        Anh ơi ! như vậy anh có chịu không ? anh hết buồn chưa vậy huh ? MT vắng nhà hoài bắt anh chờ thiệt là khổ chưa....Cho em xin lỗi nha vì đi làm nhiều nên thơ không kịp anh ơi....


        Không sao cả em cứ lo trách nhiệm của mình.




        CƯỜI RA NƯỚC MẮT

        Ta cười đây đất trời dường nghiêng ngữa
        Gió mây ngàn lần lửa rút lên cao
        Trả không gian vì sao dáng tự hào
        Hay chết lặng suối trào lay láng?

        Đời khắc nghiệt âm u che vầng sáng
        Tình đắng cay như áng tuyến sương mờ
        Nghĩa phôi phai lập lờ đến bất ngờ
        Ân bay vút bởi nhờ bao mưu kế(!)

        Ta cười đây nhưng chuyện gì thay thế?
        Cười quên thôi vẫn bế tắt lối ra
        Cười ngặt nghẻo nhìn xa chối bao la
        Một đốm sáng tim ta đang rực cháy.

        Ôi sóng lòng ! Dường như đang nóng chảy
        Gió đông về - kinh hãi đã đóng băng
        Ta cười nữa hàm răng như mọc tăng
        Cười ra nước mắt cười lăn đáy mồ!!!

        -SD-

        ĐỜI VẪN THẾ

        Đời vẫn thế... anh ơi đời vẫn thế...
        Chẳng như lòng ta vuông tấc tính toan
        Ôm vũ trụ ngỡ chừng ôm tất cả
        Một sớm mai là sương khói điêu tàn !

        Đời khắc nghiệt có khi không ánh sáng
        Khi lòng ta trầm xuống khoảng thật sâu
        Chỉ mình ta thất vọng với u sầu
        Ngỡ tất cả bay xa tầm tay với

        Có những lúc ta cười đầy chua chát
        Lòng dặn lòng đừng khóc có gì đâu
        Cái nhún vai cho nhẹ bớt dãi dầu
        Hạt nước mắt rơi vào lòng sâu kín !

        Có khi nào anh khóc như trẻ nít
        Nấc lên đi cho uất nghẹn tan tành
        Đừng che giấu bằng nụ cười trong sạch
        Mà xót xa ngậm nhấm nuốt thương đau !

        Hồng Quế

        Bên Góc Tàn Thu

        Ngồi xuống bên người thương cô quạnh
        Để ngậm ngùi rơi chiếc lá thu
        Đông đến làm chi trời lạnh buốt
        Nức nở sầu rơi mấy điệu ru

        Ngồi xuống bên người chia cô quạnh
        Tiễn giọt thời gian mưa ướt thu
        Trường xưa yêu dấu còn đâu nữa
        Người đi áo trắng thoáng mây mù

        Ngồi xuống bên người đau cô quạnh
        Gom từng kỷ niệm chôn góc thu
        Lịm hồn sương trắng màu bàng bạc
        Tiếc những thâm tình đếm ngây ngu

        Ngồi xuống bên người hôn cô quạnh
        Xoa mềm đau nhức một tàn thu
        Chở ngày khổ hạnh chôn trong tuyết
        Nơi vùng.. Bắc cực... đong tình thu

        Hồng Quế

         
        KHƠI MẦM XUÂN MỚI
         
        Khơi mầm xuân mới dệt  thêu mơ
        Quét giọt sương rơi đẫm mắt mờ
        Xích lai bên nhau hong bếp lửa
        Sưởi lòng ấm, áp đẹp tình thơ.
         
        Khơi mần xuân mới hát ngân nga
        Rót nụ hoa xinh thật đậm đà
        Đắm đuối tình si muôn điệp khúc
        Rộn ràng vạn phút vút thăng hoa
         
        Khơi mầm xuân mới tới tương lai
        Chôn chặc chiều thu chẳng mảy may
        Đón nhận vòng tay ai rộng mở
        Thả hồn bay lượn dưới ban mai
         
        Khơi mầm xuân mới nhớ nha em
        Vứt bỏ vàng thu vứt nỗi niềm
        Anh sẽ cùng em thêu mộng ái
        Đan thành tấm thảm ấm êm êm…!
        -SD-

        #94
          SĨ ĐOAN 05.12.2009 16:58:22 (permalink)
          0
          LÀ AI...?

          Tôi là ai trên đường đời lặng lẻ?
          Đếm độc hành như một kẻ muội mê
          Ôi tình trường đã nếm đủ tái tê...!!!
          Nên ngơ ngẩn như hồn rời thể xác.

          Em là ai sao tấm lòng quãng bác?
          Giựt tâm hồn tỏa ngát thuở yêu thương
          Khơi kí ức tuôn trào nỗi vấn vương
          Như bừng cháy sưởi lòng thêm ấm lại!.

          Em là ai sao tìm tôi chẳng ngại?
          Kẻ không nhà lang thang nơi phố chợ...
          Em lầm ai chớ tôi nào vướn nợ...
          Xin yên tỉnh còn sải bước độc hành
          -sd-




          <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2010 06:48:26 bởi SĨ ĐOAN >
          #95
            SĨ ĐOAN 08.12.2009 08:22:30 (permalink)
            0
            ĐẸP THAY
             
            Yêu thay, ngọn gió trong lành
            Giọt sương rơi đọng long lanh ánh ngời.
            Sắc hoa rạng rỡ đất trời
            Hương nồng, vị ngọt - muôn đời đắm say.
            Dòng sông êm ái tháng ngày
            Nhấp nhô sóng vỗ niên dài bình yên
            Trăng thanh lấp lánh trăm miền
            Đồi cao, vực thẳm, dốc triền... reo vui.
            Lá ru liên khúc ngọt bùi
            Nồng nàn giấc mộng đẫy lùi phiền ưu.
            Luân hồi bao kiếp chân tu
            Nay đà gặp gỡ xem như đáp đền
            Trải qua sông, bể thác, ghềnh...
            Sóng vùi, gió giập lênh đênh mây trời
            May thay, hạnh ngộ hoa ngời 
            Đón làn hương ngát - muôn đời chẳng phai!
            -SD- 
             
             

            ANH VÀ THỜI GIAN
             
            Anh dịu dàng hôn làn môi thắm
            Mắt long lanh sưởi ấm hồn thơ
            Lời chân thật ngu ngơ xen lẩn
            Giọng thân tình bờn bẩn bên nhau
             
            Anh yêu mến nói sao cho hết
            Tình thủy chung se kết bao đời
            Lòng son sắt chẳng dời thay đổi
            Dạ ân cần gắn nỗi đắm say
             
            Anh đã hứa tháng dài thương mến
            Tự ngày đầu cho đến thiên thu
            Trong tiềm thức khúc ru còn đó
            Đọng đáy tim - em có tin nào?
            -sd-
             
             

            TẮM TRONG GIÓ XUÂN

            Em ơi! Xuân đã về
            Gió thỏang khắp tư bề
            Ta nghe từng hơi thở
            hạnh phúc trỗi tràn trề!

            Kìa phương đông ánh hồng
            Chim lo trong lồng
            Báo hiệu một này mới
            Rộn ràng giấc mơ xuân.

            Đưa em thăm chốn xưa
            Nghe tiếng võng đưa đưa
            Lời ru người mẹ trẻ
            Thuở thời em ngủ trưa.

            Đâu đây nắng xuân tràn
            Khoát tay dạo muôn đàng
            Tắm mình trong gió mới
            Ngập chìm những mênh mang. 
            -sd-
             
             

            TÌNH ĐƯỢM

            Xuân phai chẳng nệ phải không nào?
            Vị thắm, men say- đượm ngọt ngào
            Dạ sắt, lòng son- tình quí báu
            Trăm năm hạnh phúc mãi tuôn trào!

            Én chao đồng lúa báo xuân sang
            Em có nghe chăng đông sắp tàn?
            Gió mới lượn vòng mai chuyển lá
            Chẳng còn lâu nữa nắng xuân tràn.

            Xuân ở trong lòng xuân thắm tươi
            Dẫu se se lạnh- rạng môi cười
            Đừng suy viễn rộng- u sầu não
            Xuân đã, đang nồng Hồng Quế ơi!

            Ta nghe xuân dậy- mộng làm sao!
            Ta hết niềm đau thuở lệ trào
            Uốn lượn, vươn mình ôm nắng gió...
            Tắm dòng Suối Ngọt thỏa tình trao!!!
            -SD-
             
             

            MÃI MÃI BÊN NHAU.

            Từ muôn thuở tình trào bể rộng
            Vạn niên sau tiếng vọng còn ngân
            Xá gì lá rụng ngoài sân
            Mười năm xa cách - tình thâm đong đầy!
             
            Vần thơ thắm se dầy duyên lứa
            Cung trẩm bồng ví tựa hào quang
            Tình xưa  như thể đã đang...
            Khoát tô sắc mới mới dặm đàng hoa đăng.
             
            Lòng hớn hở lăn tăn sóng vỗ
            Dạ vui mừng chẳng hổ thủy chung
            Phận se, duyên thắc trùng phùng
            Châu tràn say đắm anh hùng- mỹ nhân.
             
            Mộng ơi! Điệp khúc lung linh
            Ngàn tia óng ánh nghiêng mình sáng soi
            Bên em tình đã lên ngôi
            Ấp ôm giấc ngủ - tan thời ngẩn ngơ!
            -SD-
             
             

            TẤC DẠ

            Tiếng lòng ai anh nghe rồi em hỡi!
            Quyện một màu chẳng thay đổi thời gian
            Thu bao mùa nhưng thân cội  vẫn bình an
            Đơm hoa lá trĩu cành tươi sắc thắm.

            Lời hứa xưa vẫn còn nguyên hơi ấm 
            Vẫn nồng nàn, vẫn son sắt thủy chung.
            Dòng thơ trẻ ta cùng dệt ung dung
            Gom kết lại chất vào kho tiềm thức.

            Dòng đời chảy xuôi về miền kí ức
            Chẳng bao giờ quên kỉ niệm hôm nay
            Và khắc ghi tự thuở đắm mê say
            Bên dòng suối hoa mơ đang rộ nở.
            -SD-
             
             

            HÔN TRĂNG

            Dòng sông nước chảy lửng lờ
            Trăng Thơ lấp lánh như chờ đợi ai
            Vi vu Gió hát mê say
            Hôn cung Nguyệt Quế đêm dài ngất ngây.
            -SD-
             
             

            SÓNG ĐỘNG

            Trở về mái lá đơn sơ
            Ta nghe ấm áp nên thơ thuở nào
            Vườn xưa hương tỏa ngạt ngào
            Con tim sóng động dạt dào yêu thương
            Niên dài tháng rộng tơ vương
            Đan trong hồi ức con đường thôn quê
            Dưới trăng ta đã đê mê
            Lời ru khúc hát tràn trề niềm vui
            Khát khao hương vị ngọt bùi
            Cho xin trở lại ngủ vùi bên em.
            -sd-
             
             
            NÀNG TỐ NỮ
             
            Tình em - anh khắc ghi
            Ôm ghì từng dấu ái
            Như trái cấm- tân hôn
            Để hồn mãi ngẩn ngơ!
             
            Tình thơ vẽ Tố Nữ
            Gìn giữ nét kiêu sa
            Ngân nga lời em hát
            Bát ngát hương tình yêu.
             
            Gió chiều em bước nhẹ
            Thỏ thẻ bên tai anh
            Thâu canh chìm đắm đuối
            Tiếc nuối đêm sắp tàn.
             
            Ôi nàng tranh Tố Nữ
            Tồn trử trái tim son
            Gót mòn theo năm tháng
            Bóng dáng hằn in sâu
             
            Tìm đâu chẳng tìm đâu
            Gió thâu đang vẫy gọi
            Độc thoại nàng Tố Nữ-
            Thuốc thử thật nhiệm mầu
             
            Nhịp cầu ai se thắc?
            Nắm bắt mộng tình duyên
            Bình yên buổi xế tà
            Âu là...đức hạnh ta!
            -SD- 
             
             
            BẾN VÀ ĐÒ

            Con đò lướt sóng về đâu?
            Bến mơ khắc khoải ngẩng đầu trông theo
            Lưng trời lơ lửng trăng treo
            Lung linh đáy nước, cánh bèo nhấp nhô...
            Gió đưa sóng vỗ đôi bờ
            Cánh chim chao lượn...mịt mờ ngàn mây
            Bao giờ đò trở về đây
            Ấp yêu bến mộng ngất ngây men tình!
            Có không cái bóng thiếu hình
            Bên kia sông vắng nhớ Mình... mình ơi!
            Vắng nhau bến nước chơi vơi
            Vắng nhau đò cũng rối bời thương mong
            Trên sông nắng đổ chiều hồng
            Em trông bên ấy mà lòng vụn rơi!
            Ước là chim lượn ngàn khơi
            Về bên anh sớm như lời hứa nhau!

            -SD-, -MT-
             
             
            Đành sao
             
            Trở lại vườn đào thăm viếng ai!
            Xuyến xao tấc dạ thuở mê say
            Người xưa còn nhớ lời thề ước...?
            Rủ bỏ.. sao đành duyên trúc mai!
            -SD-

            TẠ TỘI

            Tạ tội cùng ai em vắng xa
            Nôn nao sớm tối trở lại nhà
            Ngàn năm tình đã sâu trong dạ
            Hứa mãi cùng ai chẳng rời xa!
            -MT-

            HÃY ĐỢI

            Em ơi! Hãy đợi ở ngày mai
            Ấm áp tình ta giấc mộng say!
            Nhớ nhé! Chờ anh- mình yêu mến
            Nồng nàn hạnh phúc trọn vòng tay!
            -SD-


            Đi ĐÂU ?

            Anh đi đâu mà đợi mà chờ ?
            Thấy anh lãng vãng các vườn thơ
            Cô nào cũng đẹp thơ ngây ngất
            Đọc thơ người em phải ngẩn ngơ!
            -MT-
             
             
            XIN YÊU NHAU MÃI

            Có phải tình rồi như ánh trăng
            Trăng tròn trăng khuyết đã bao lần
            Và anh có còn yêu em mãi
            Những lần xa cách chợt bâng khuâng !

            Trăng về rồi trăng lại ra đi
            Như tình hai đứa vẫn biệt ly
            Ngắm trăng em vẽ lời dấu ái
            Sao vẫn nghe buồn..lệ hoen mi !

            Có phải tình rồi sẽ phôi phai
            Cát bụi thời gian lấp tháng ngày
            Thơ em không đủ làm con nhạn
            Trở về kịp lúc áng mây bay !

            Xin anh nán lại chờ vần thơ
            Yêu thương em gửi giấc mộng khờ
            Yêu em anh nhé còn yêu mãi
            Như đã hẹn thề trong giấc mơ...


            Mỹ Trinh
             

             
            XIN MÃI YÊU NHAU
             
            Anh vẫn còn đây bên áng thơ
            Tưới xanh màu mực thuở tình mơ
            Yêu em yêu mãi không xa cách
            E ngại số phần cắt chỉ tơ.
             
            Anh còn hơi thở dạ còn yêu
            Chờ đợi dáng ai ngả nắng chiều
            Trông tận ngàn trùng tìm bóng nhạn
            Bồi hồi nhung nhớ mắt đăm chiêu!
             
            Trăm năm ngắn ngủi tiếc khôn nguôi!
            Dòng đời trôi chảy chẳng dịu, xuôi
            Buồn trong tâm khảm buồn cắt dạ
            Sầu đau lệ nhỏ mãi đầy vơi...!
             
            Xin mãi yêu nhau bạc mái đầu
            Vần thơ cung nhịp thắc, se, khâu...
            Ngàn năm luân chuyển về nơi hẹn
            Dấu ái hôm nay nối nhịp cầu.
            -sd- 


            EM ĐÃ NGHE...!
             
            Lời anh khẽ gọi em ơi...
            Sao nghe lắng đọng hỡi người phương xa
            Ánh trăng lấp lánh la đà
            Tiếng kêu vọng lại thật là thê lương.
            Em đây,anh đấy đôi đường
            Đừng nên mộng tưởng...vô thường nha anh.
            Chim non cất tiếng thanh thanh
            Cành hoa đua nở đất lành thắm tươi
            Nghe rồi tiếng gọi anh ơi...
            Em đây vội vã về nơi bến người


            út thu

             
             
            CHỜ EM
             
            Nhớ em hoa rộ rạng ngời
            Con chim cất tiếng gọi mời ngân vang
            Dòng sông lơ lửng thuyền nan
            Nhấp nhô sóng vỗ chờ nàng- bến mơ.
            Bên nhau thỏa giấc mộng mơ
            Tắm làn gió mới đợi chờ bao niên.
            Tình ta một khối thiêng liêng
            Ngàn năm hun đúc nên duyên kiếp này.
            Nhớ nha em dẫu năm dài
            Anh chờ bóng dáng, gót hài nhẹ êm...!
            -sd- 


            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2009 08:25:44 bởi SĨ ĐOAN >
            #96
              SĨ ĐOAN 13.12.2009 09:04:51 (permalink)
              0

               
              Xiết Bàn Tay




              Xiết bàn tay ... ta nghe tình ấm lại
              Thời gian ơi ! xin dừng mãi nơi này
              Mắt đưa tin ... ta mới hiểu lòng say
              Gom tất cả ta trao điều trọn vẹn


              Xiết bàn tay ... quỳ bên nhau anh nhé
              Lời nguyện cầu thôi lặng lẽ từ đây
              Ngoài trời kia Tuyết trắng dẫu rơi đầy
              Đông nghiệt ngã nhưng tình ta đâu thế


              Hãy cho em những điều gì có thể ...
              Để Tim này thôi lạnh giá mùa Đông
              Để Môi em giữ mãi nét tươi hồng
              Yêu thương sẽ ... chẳng bao giờ ngừng lại ...

               
              Xiết bàn tay... đôi ta cùng nhẩn nại
              Đón mùa xuân đã phai nhạt bao mùa
              Cơn sóng lòng như những ngọn gió lùa
              Mang hương vị sưởi tâm hồn trống vắng.
               
              Xiết bàn tay.... môi ta dường mặn đắng
              Giọt châu tràn ấm cả một mùa đông
              Và trong tim bừng sáng ánh lửa hồng
              Xua giá lạnh khơi hương nồng dâng trỗi.
               
              Xiết bàn tay... lòng mình không thay đổi
              Cưỡi nắng vàng lan tỏa khắp không gian
              Hòa gió mới xây mộng đẹp bình an
              Vui nhân thế để cuộc tình thôi nuối tiếc!




              jacaranda
              -SD


               
              ... Nói Đi Anh



              Anh cứ mãi ... nói lời muôn thuở
              Để em quên khúc dở dang xưa
              Nói đi anh hỡi dẫu thừa
              Dẫu cho kiếp số đẩy đưa chẳng ngừng


              Em khôn lớn ... chẳng còn như trứng
              Được cưng chìu chập chững vào yêu
              Phải chăng vì đắng cay nhiều ?
              Nên Tim hiểu được những điều thế nhân


              Đã hiểu được ... sao còn ngớ ngẩn ?
              Để con tim thơ thẩn vào mơ
              Người ơi ! anh có đứng chờ ?
              Hay mình em bước đường "Thơ" mịt mùng



              jacaranda

               
               
              Đứng cùng tháng năm
               
              Anh đã đứng với cùng năm tháng
              Đã hoài mong bóng dáng người xưa
              Sao trời lặn, mọc lưa thưa
              Bình minh rực rỡ vẫn chưa quay về.
               
              Gió bất chợt tư bề xoáy lốc
              Bụi mịt mù ẩn hốc mắt mơ
              Tìm em kí ức trang thơ
              Gửi em vạn nụ hôn hờ đắm say.
               
              Lòng ngơ ngẩn mây bay đỉnh núi
              Ngắm sao trời hận tủi tơ duyên
              Bao giờ hữu phận bình yên
              Tròn mơ tròn mộng - truân chuyên chẳng nề!
              -SD-
               
              TÂM SỰ CÙNG TRĂNG
               
              Cắm sào đợi khách ghé vô
              Nhìn theo sóng biếc nhấp nhô mạn thuyền
              Trăng treo lấp lánh nghiêng nghiêng
              Rớt vào chum rượu thấm mềm bờ môi.
              Phương trời em ngự xa xôi
              Niềm thương nỗi nhớ trong tôi dâng tràn.
              Hiu hiu gió thoảng mênh mang
              Nửa say nửa tỉnh mây ngàn gửi trao.
              Bao đêm lòng hỏi vì sao???
              Cớ chi tấc dạ tuôn trào mến thương?
              Ai gieo ngọn gió du dương
              Để người lãng tử dặm đường mộng mơ!
              Nghe chăng! Ơi ánh trăng thơ!
              Sầu vương ánh mắt ngẩn ngơ gió chiều.
              -SD-

              CÓ NHAU
               
              Thơ tình mộc mạc đơn sơ
              Mà sao chan chứa khối mơ chân thành!
              Tình yêu như thể sẳn dành
              Con tim mách bảo mộng lành đơm hương.
              Hữu tình lòng mãi vấn vương
              Ngủ mơ, thức mộng nhớ thương đêm ngày. 
              Lòng em rực rỡ niên dài
              Mong sao duyên thắm chẳng hoài tình chung.
               
              Anh nghe tiếng gọi ngàn trùng
              Bơi trong bể nhớ... tương phùng đòan viên
              Ôi tình yêu! Khối thiêng liêng!
              Ông tơ bà nguyệt se riêng chúng mình
              Cao xanh khuông đúc dáng hình
              Kề bên hiện hữu trọn tình sắt son.
              Lê chân vượt vạn đồi, non
              Tìm về bến đỗ để còn có nhau!
              -sd-

               
              Trăng sao sóng nước hữu tình
               
              Sông Thương sóng vỗ nhấp nhô
              Đò ngang lơ lửng hướng bờ xa xưa.
              Trăng Thơ xé tọat sương thưa
              In lên mặt nước...đò vừa ngẩn ngơ!
              Sao trời... sóng vỗ nên thơ
              Đò ngang ôm ấp mộng mơ sớm chiều.
              -sd-

               
              Trăng thơ  đợi người

              Đò ngang thăm bến  chi nhiều
              Thương ai  hờn trách bao điều thấu không...?
              Thôi đừng vương vấn dòng sông
              Hãy quay về hướng...trăng lồng tình mơ...
              Tội người mới đến ngẩn ngơ
              Ngóng trông đò ...hóa Trăng thơ đợi người...!

              ThươngGiang

               
               
              GIAO THOA ĐẤT TRỜI
               
              Xuân về hoa nở vui tươi
              Đò ngang lướt sóng mây trời đua bay
              Trăng lồng gió nhẹ hồn say
              Tắm dòng Thương mát tháng ngày bình yên
              Ngao du...lãnh địa thiêng liêng
              Trăng lồng sông nước thỏa niềm khát khao!
              -SD-


               
              ƠI TRĂNG
               
              Ôi trăng Thơ đêm nay lấp lánh
              Tiếc đò ngang chẳng cánh bay lên
              Đò trôi lơ lửng lênh đênh
              Trăng ơi! Rớt xuống ngự bên sàn đò!
              -SD-

               
               

              NHỚ...
               
              Đi chơi em nhớ mua quà
              Nào hoa, nào quả...quê nhà đợi trông.
              Xứ người đi lại long nhong
              Coi chừng mất dép- tình không muốn về.
              Trăng Thơ đã có Sao kề
              Soi vườn ai đó- tư bề gió reo.
              -Sd-

               
              CHỜ...

               
              Đi chơi em nhớ lối về

              Ở nhà đừng  có cận kề lê la

              Đừng nhòm đừng ngó người ta

              Lỡ mà có chút tình xa tình gần...

              Mai này em tính nợ nần

              Lời anh đã hứa mỗi lần kề bên

              vao_ha

               
              út thu

              ĐỢI...
               
              Anh nào có dám nhìn lên
              Chỉ là nhỏ nhẹ gọi tên bạn tình.
              Tim yêu góc trái ghi hình...
              Chứa chan góc phải duyên mình hôm nao.
              Ngọt ngào góc dưới gửi trao...
              Góc trên kí gởi với bao hương nồng!
              -Sd- 
                                                         

                                                          TÌNH TA
               
                                              Chiều tà trên biển hoàng hôn
                                          Nhớ sao những buổi ta còn bên nhau
                                              Hoàng hôn tím ngắt một màu
                                           Nhẹ hôn môi ngọt cõi lòng nao nao
                                                 Sóng vờn bờ cát xôn xao
                                          Ánh chiều rọi biển ước ao tình mình
                                                Em nghe trời đất lung linh
                                          Vòng tay xiết chặt trọn tình trao anh
                                                Biển còn ru khúc trong lành
                                         Đưa ta vào mộng tuổi xanh mơ màng
                                               Tuổi xuân em gửi cho chàng
                                            Tựa vai kề má rộn ràng Tình Ta


                                                  út thu



              TÌNH CHUNG
               
              Anh nhớ mãi những chiều lộng gió
              Trên sóng ngời- đây đó nhìn nhau
              Hoàng hôn ta đã đổi trao
              Lời thương lời nhớ...thì thào lời yêu!
               
              Ôi thương quá, nắng chiều rơi nhẹ
              Đôi mắt em thỏ thẻ tâm tình
              Đôi môi kí gởi niềm tin
              Vòng tay xiết chặt chúng mình yêu thương.
               
              Con sóng bạc vấn vương làn gió
              Cát vun bồi tươi đóa hoa xinh
              Giữa trời sóng biếc lung linh
              Tình chung nên khối bóng hình giao duyên.
              -sd-




              #97
                SĨ ĐOAN 17.12.2009 17:19:03 (permalink)
                0


                UỐNG TRĂNG SAO
                 
                Uống vầng trăng nhạt uống sao rơi
                Đếm giọt sương đêm đếm cuối trời
                Sóng sáng đôi dòng hòa rượu trắng
                Đắm chìm hư ảnh dạ chơi vơi!
                 
                Lục tìm kí ức thuở hôm nao
                Kỉ niệm từng trang thấm ngọt ngào
                Hương vị nồng, cay -bay phất phới
                Ru hồn mê mẫm- uống trăng sao!
                 
                Thơ tình ngày ấy nhớ hay quên?
                Khắc khoải tim ta gọi phải tên
                Say, tỉnh vì đâu ai thấu hiểu
                Đêm trường thao thức bước lênh đênh!
                 
                Rượu đã cạn bầu mộng vẫn say
                Lời ru còn đó có ai hay?
                Bao đêm ta uống trăng tròn- khuyết
                Ngất ngưỡng gọi tình - chỉ gió lay!!!
                -SD-
                 
                BÊN EM MÃI MÃI

                Phương trời cách biệt khúc ly sầu
                Cạn chén Quỳnh Tương đã mấy bầu
                Say tỉnh bao mùa hồn lẩn thẩn
                Nỗi niềm chất ngất khó nên câu.

                Đắm chìm hư ảnh dật dờ say
                Mộng vỡ tình tan theo gió bay
                Nhớ mãi người xưa lòng mong đợi
                Thâu canh thức trắng chẳng phôi phai!

                Em ở phương nào em có hay
                Con tim thổn thức mắt cay cay
                Bờ môi mặn đắng dường tê tái
                Bật máu tươi hồng mím chặt ngay.

                Tâm ở bên ai mãi đợi chờ
                Uống vầng trăng nhạt thả niềm mơ
                Phơi sương tắm gió thêu hoa mộng
                Đợi buổi tương phùng dệt ý thơ.

                -SD-
                 
                 
                CÙNG ANH UỐNG
                 
                Cùng anh uống cạn chum sầu não
                Ngắm trăng sao mộng ảo tơ vương
                Đong tình dạ khắc yêu thương
                Lối xưa vị đọng, nẻo đường hương bay
                 
                Cùng anh uống men say nồng thấm
                Thắp lửa hồng sưởi ấm tâm can
                Ưu tư khắc khoải đa mang
                Lệ tràn khoé mắt đôi hàng long lanh.
                 
                Cùng anh uống thâu canh dệt mộng
                Chữ duyên tình ngân vọng trong tim
                Chìm sâu giấc điệp êm đềm
                Tắm dòng suối ngọt ta tìm về nhau.
                 
                Cùng anh uống cùng trao ước thệ
                Se tình nồng mặc kệ thế nhân
                Rượu tình rượu nghĩa rượu ân
                Hoà chung ngọc lệ ta dâng mời nàng.
                -SD- 
                -SD-

                TẦM HỒN

                Tầm hồn giữa khỏang mênh mông
                Sầu vương mắt biếc vẫn không bóng hình
                Chim sa, cá lặn bặt tin 
                Hồ thu yên ắng bình minh nhạt mờ
                Lá rơi rớt nhẹ bên bờ
                Vầng trăng nhợt nhạt đáp hờ cỏ hoa...
                Tầm hoài chưa dệt thi ca
                Dứt nguồn cảm hứng- trăng đà soi nghiêng.
                Ngàn năm ôm khối tình riêng
                Đợi chờ sum hợp thỏa niềm khát khao.
                Bao niên ta hỏi vì sao...?
                Mộng tình chớm nở nhuộm màu vàng...rơi!
                Tầm ai tầm mãi muôn nơi
                Chỉ là ảo vọng- tình đời buồn thương! 
                -SD- 





                <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2010 06:50:11 bởi SĨ ĐOAN >
                #98
                  SĨ ĐOAN 19.12.2009 19:45:24 (permalink)
                  0

                  SAY MỘNG
                   
                  Vẫn nhớ trong tim kỉ niềm đầy
                  Tháng ngày chan chứa đắm mê say
                  Yêu thương trọn dạ màu chung thủy
                  Son sắt nào hơn mối duyên nầy!
                   
                  Đêm trăng huyền diệu ánh lung linh
                  Tồn đọng trong tim giọt lệ tình
                  Năm tháng nào phai hình bóng cũ
                  Đong đầy thương nhớ rạng niềm tin.
                   
                  Bờ môi nồng thắm nói thay lời
                  Đôi tay xiết nhẹ chẳng nở rời
                  Tình nồng men thấm say mộng tưởng
                  Ngạt ngào hơi thở mãi tươi ,ngời! 
                    

                  NHỚ VÀ NHỚ
                   
                  Có nghĩa gì đâu tách biệt nhau
                  Càng quên- càng nhớ- tích thương đau
                  Tương tư hoài vọng theo trăm nẻo
                  Tối ngủ mơ màng dạ gửi trao...
                   
                  Kỉ niệm xa xưa nhuộm nắng chiều
                  In sâu tâm tưởng khối nồng yêu
                  Đông sang giá buốt cho thêm buốt
                  Mới thấu lòng ta nhớ vạn điều...!
                  -sd-

                   
                   
                  VỀ NGAY
                   
                  Nơi ngõ vắng em chờ em đợi...
                  Chốn thị thành khêu gợi lòng trai
                  Bồi hồi cơn gió chiều nay...
                  Em ơi! xin lỗi...về ngay quê nghèo.
                  -SD-

                  Ở Lại

                  Nắm áo anh dừng chân bên phố
                  Sóng sánh đêm đèn phố lên rồi
                  Dìu em hứng cánh sao rơi
                  Hái trăng phúc lộc gọi mời...Giáng Sinh.
                  -LHM-

                   
                  CÙNG DẠO
                   
                  Bầu trời Lam lung linh huyền diệu
                  Đêm Giáng Sinh dự liệu thâu đêm
                  Rảo quanh phố thị mơ tìm...
                  Đôi tim bé bỏng êm đềm yêu thương.
                  -sd- 

                  Chim Về Tổ
                  Cánh chim chiều lướt sương về tổ
                  Cùng bên nhau thố lộ tâm tình
                  Anh cho em vạn niềm tin
                  Tim nghe nhịp đập lung linh ái tình
                  -LHM-



                  Niềm vui nhân đôi
                   
                  Năm tháng rộng đoi mình hạnh phúc
                  Đời thắm tươi mỗi lúc thăng hoa
                  Bên em cất tiếng hoan ca
                  Vắng em trống vắng - đêm là ba mươi!
                  -sd-


                  GIỮ VỮNG NIỀM TIN
                   
                  Long lanh giọt lệ chực trào
                  Tình sâu nghĩa nặng thấm vào huyết xương...
                  Đôi ta cách trở muôn phương
                  Vẫn trong hơi thở vấn vương khôn cùng!
                  Đêm mơ ngày mộng tương phùng
                  Dệt dòng thơ thắm nở bừng nụ xuân
                  Vững niềm tin chớ hoang mang
                  Anh đây em đó lòng càng yêu thương.
                  -SD- 

                  Lời Của Anh

                  Lời của anh đậm tơ vương
                  Cho dù ngang trái đoạn trường mấy khi
                  Không bao giờ nữa biệt ly
                  Bể dâu dời chỗ mình thì đứng im
                  Yêu anh mạch máu về tim
                  Tình anh nguồn cội mãi tìm về nhau
                  Bao nhiêu sóng gió ba đào
                  Yêu em mãi mãi trăng sao muôn đời
                  -LHM-

                   
                   
                  Tình của em
                   
                  Tình đôi ta mãi rạng ngời
                  Dẫu là hư ảo đời đời không phai
                  Vẹt u hoài tắm gió lay
                  Hòa tâm sự mặc tháng ngày hắt hiu
                  Yêu thương chia sớt nuông chìu
                  Bên nhau thanh thản vạn điều hồn nhiên
                  Ôi, tình em- khối thiêng liêng!
                  Ta nâng hồn dậy ưu phiền lùi sâu.
                  -SD-  



                  BÂNG KHUÂNG

                  Một chút bâng khuâng nghe lòng giá lạnh
                  Đông sang rồi hay tại tắm sương đêm
                  Nhớ làm sao mộng tưởng thuở êm đềm
                  Ta thỏ thẻ đắm mình trong nhung nhớ!
                  -SD- 

                  Bàng Hoàng

                  Lòng bàng hoàng theo tiếng thơ nhịp thở
                  Động lòng em đêm sương gió mùa đông
                  Nhớ anh ơi ngàn kỷ niệm màu hồng
                  Khi lời gió rú trong đêm gọi bạn!
                  -LHM-


                  Khối tình say tim anh không giới hạn
                  Thổi bùng lên tô sắc thắm rạng ngời
                  Tình chan chứa minh chứng ở đất trời
                  Lòng tha thiết đời đời xin ghi tạc!
                  -SD-
                   
                  Ánh nhìn lung linh
                   
                  Dẫu qua trăm nẻo thác nghềnh
                  Dòng đời xuôi ngược bồng bềnh vẫn say
                  Chỉ là cơn gió thỏang lay
                  Bụi vào tối mắt để ai phiền lòng.
                   
                  Tình anh  trao trọn sắc hồng
                  Tô lời chung thủy tô lòng nguyên son...
                  Xin em chớ trách chớ hờn
                  Dạ sầu giá buốt sướt sờn trung trinh.
                   
                  Từ sau cánh cửa lung linh
                  Một vầng trăng sáng chao mình đung đưa
                  Hãy xem sương tuyết gió mưa
                  Bất ngờ trỗi dậy bởi vừa...chuyển giao...!
                  -sd-
                    


                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2010 06:51:16 bởi SĨ ĐOAN >
                  #99
                    SĨ ĐOAN 20.12.2009 20:08:35 (permalink)
                    0


                    ANH VÀ THỜI GIAN
                     
                    Anh dịu dàng hôn làn môi thắm
                    Mắt long lanh sưởi ấm hồn thơ
                    Lời chân thật ngu ngơ xen lẩn
                    Giọng thân tình bờn bẩn bên nhau
                     
                    Anh yêu mến nói sao cho hết
                    Tình thủy chung se kết bao đời
                    Lòng son sắt chẳng dời thay đổi
                    Dạ ân cần gắn nỗi đắm say
                     
                    Anh đã hứa tháng dài thương mến
                    Tự ngày đầu cho đến thiên thu
                    Trong tiềm thức khúc ru còn đó
                    Đọng đáy tim - em có tin nào?
                    -sd-


                    Ví thử...
                     

                    Ví thử ngày kia em chết đi
                    Anh còn nhớ tới lời tình si?
                    Khóc thương như đã tùng đau xót
                    Một kiếp hồng nhan vội biệt li !?

                    Nếu ghé mộ em anh đừng quên
                    Ngâm vần thơ tha thiết, dịu êm
                    Bên đóa hoa hồng mờ hương khói !
                    Dưới bầu trời tĩnh lặng, bình yên

                    Để hồn em nơi xa không tủi !
                    Rằng anh đâu hắt hủi, lãng quên
                    Lời hẹn ước, khúc thề nguyền
                    Theo em đến chốn cửu tuyền thiên thu !!!

                                                                  SH

                     
                    ĐÀNH RẰNG
                     
                    Đành rằng mộng ảo lắm phiền ưu!
                    Sâu lắng vần thơ đọng luyến lưu
                    Chân thật Yahoo xao kí ức
                    Tình si muôn khúc sống thiên thu.
                     
                    Em có yêu anh trọn tấc lòng?
                    Tơ tình trao gửi vẹn tươi hồng?
                    Vô tư, thắm đượm tình chan chứa...
                    Anh sẽ ru em thật ấm nồng!
                     
                    Vòng tay nhân ái tận phương xa
                    Ôm cả trời mây- đỗi thiết tha!
                    Dạ mến, lòng thương...hương bát ngát
                    yêu nhiều- khóc thảm- đấy lòng ta!!!
                    -SD- 
                     
                    Gọi Người

                    Gọi người đêm trắng mù sương
                    Chỉ là thinh thít bóng thương nhạt mờ
                    Gọi người soi vết tình thơ
                    Chỉ là ảo vọng trong mơ tìm về
                    Hình như đêm tối u mê
                    Guồng tim giọt máu đam mê cuộn cuồng
                    Người ơi tim nhỏ giọt buồn
                    Giọt đau nhoi nhói cho hồn chơi vơi
                    Người ơi! thương nhớ rối bời
                    Mang trong lòng ngực đêm khơi bóng hình
                    Người ơi! tình vẫn nguyên trinh
                    Chiêm bao càu cấu mà hình vẫn không!?
                    Hồng Quế

                     
                     
                    NÀNG ƠI!
                     
                    Nàng ơi nỗi nhớ mênh mông
                    Cho ta điểm tựa- quyết không đổi dời.
                    Nàng ơi ta nhớ từng lời
                    Buồn vui cay đắng trong đời có nhau.
                    Nàng ơi sau trước trước sau
                    Vẫn cùng ước thệ nguyên màu sắt son.
                    Nảng ơi còn nước còn non
                    Còn tình thắm đượm keo sơn chẳng sờn.
                    Nàng ơi tình nghĩa sâu hơn
                    Ấp yêu kỉ niệm đá mòn không phai.
                    Trăm năm nào đặng mấy ai
                    dẫu là hư ảo - tháng ngày tươi vui!  
                    -SD-
                     
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2009 21:46:08 bởi SĨ ĐOAN >
                    DongSuoiNgot 21.12.2009 22:08:16 (permalink)
                    0
                    SAY MỘNG

                    Vẫn nhớ trong tim kỉ niềm đầy
                    Tháng ngày chan chứa đắm mê say
                    Yêu thương trọn dạ màu chung thủy
                    Son sắt nào hơn mối duyên nầy!

                    Đêm trăng huyền diệu ánh lung linh
                    Tồn đọng trong tim giọt lệ tình
                    Năm tháng nào phai hình bóng cũ
                    Đong đầy thương nhớ rạng niềm tin.

                    Bờ môi nồng thắm nói thay lời
                    Đôi tay xiết nhẹ chẳng nở rời
                    Tình nồng men thấm say mộng tưởng
                    Ngạt ngào hơi thở mãi tươi ,ngời!



                    MỘNG TƯỞNG

                    Là mộng tưởng ngày đêm tơ vướng nhện
                    Là khát khao trên đỉnh nhớ mịt mù
                    Là mây ngàn bay về cõi phù du
                    Là say đắm men thơ anh tẩm mật

                    Là ảo ảnh về từng đêm chất ngất
                    Là yêu đương gào thét dưới vực sâu
                    Là linh hồn chẳng biết phải về đâu
                    Là lặn ngụp trong bể sầu hư vọng

                    Là yêu anh từ đỉnh cao buông thỏng
                    Là con tim mòn mỏi những đêm ngày
                    Là quên hết bao nhiêu điều thực tại
                    Là ngẩn ngơ ngơ ngẩn khép tù đày...

                    Hồng Quế
                    DongSuoiNgot 21.12.2009 22:35:18 (permalink)
                    0


                    NÀNG ƠI!

                    Nàng ơi nỗi nhớ mênh mông
                    Cho ta điểm tựa- quyết không đổi dời.
                    Nàng ơi ta nhớ từng lời
                    Buồn vui cay đắng trong đời có nhau.
                    Nàng ơi sau trước trước sau
                    Vẫn cùng ước thệ nguyên màu sắt son.
                    Nảng ơi còn nước còn non
                    Còn tình thắm đượm keo sơn chẳng sờn.
                    Nàng ơi tình nghĩa sâu hơn
                    Ấp yêu kỉ niệm đá mòn không phai.
                    Trăm năm nào đặng mấy ai
                    dẫu là hư ảo - tháng ngày tươi vui!
                    -SD-

                    CHÀNG ƠI!

                    Chàng ơi thương nhớ ngậm ngùi
                    Ngày đêm vọng tưởng ngọt bùi hương thơ
                    Chàng ơi sớm tối thẫn thờ
                    Tương tư thức ngủ mộng mơ tao phùng
                    Chàng ơi giữ trọn tình chung
                    Dẫu là hư ảo muôn trùng cách chia
                    Chàng ơi đi sớm về khuya
                    Chờ trông đợi đón từng tia nắng vàng
                    Chàng ơi tình dẫu trái ngang
                    Vẫn yêu khờ dại chiều hoang một mình
                    Vẹn toàn trao tấm băng trinh
                    Gửi linh hồn trọn niềm tin bên chàng!

                    Hồng Quế
                    SĨ ĐOAN 24.12.2009 08:54:53 (permalink)
                    0
                    DỆT TÌNH THƠ

                    Dệt tình thơ giữa dòng sương lạnh
                    Nhặt lá rơi nghe chạnh cõi lòng
                    Sông sâu nước đổ xuôi dòng
                    Đò ngang tách bến lượn vòng về đâu?

                    Sương tuyết phủ nhịp cầu mờ mịt
                    Áng mây ngàn xám xịt bủa vây
                    Đò đi mấy nẻo sum vầy?
                    Chập chùng sóng vỗ tháng ngày lênh đênh!

                    Trăng lơ lửng bồng bềnh đáy nước
                    Dệt tình thơ thêu ước mơ hồng
                    Thả hồn hoa lá muôn dòng
                    Tắm hương, nếm vị ướp lòng men say!

                    Xây mộng tưởng đêm ngày êm ả
                    Hòa gió reo rộn rả xuân về
                    Lãng quên thực tại ê chề
                    Uống dòng mật ngọt tràn trề cõi mơ!
                    -sd-
                     

                     
                     


                    Tình của em

                    Tình đôi ta mãi rạng ngời
                    Dẫu là hư ảo đời đời không phai
                    Vẹt u hoài tắm gió lay
                    Hòa tâm sự mặc tháng ngày hắt hiu
                    Yêu thương chia sớt nuông chìu
                    Bên nhau thanh thản vạn điều hồn nhiên
                    Ôi, tình em- khối thiêng liêng!
                    Ta nâng hồn dậy ưu phiền lùi sâu.
                    -SD- 



                    Tình ai ví khúc nhạc ru
                    lâng lâng tấc dạ xóa ưu não phiền
                    Tình ai lan tỏa trăm miền
                    Len vao tâm khảm- thiêng liêng ái tình
                    Tình ai đệm ánh lung linh
                    Khơi nguồn hạnh phúc - niềm tin dâng tràn...!
                    Từ này chẳng dám đừa nàng
                    Dòng châu lấp lánh ôi càng yêu hơn!
                    -SD- 
                     
                     

                    Thử lòng

                    Thử lòng em có vấn vương
                    Bên hồ thu lạnh nhật thường nhấp nhô
                    Thử lòng em có hửng hờ
                    Hướng về bể cả tâm vờ vu vơ...?
                    Trời thanh nguyệt tỏ - mộng mơ
                    Dáng ai xen lẩn vần thơ ngọt ngào!
                    Hồ thu gió thổi rì rào
                    In nàng thiểu nữ tuôn trào thi ca!
                    -SD- 

                    MỘNG TƯỞNG

                    Là mộng tưởng ngày đêm tơ vướng nhện
                    Là khát khao trên đỉnh nhớ mịt mù
                    Là mây ngàn bay về cõi phù du
                    Là say đắm men thơ anh tẩm mật

                    Là ảo ảnh về từng đêm chất ngất
                    Là yêu đương gào thét dưới vực sâu
                    Là linh hồn chẳng biết phải về đâu
                    Là lặn ngụp trong bể sầu hư vọng

                    Là yêu anh từ đỉnh cao buông thỏng
                    Là con tim mòn mỏi những đêm ngày
                    Là quên hết bao nhiêu điều thực tại
                    Là ngẩn ngơ ngơ ngẩn khép tù đày...

                    Là ảo vọng chiếm tâm hồn sâu thẳm

                    Là thực, hư trong giấc ngủ mơ màng
                    Là say đắm trên mỗi bước dặm đàng
                    Là ngơ ngẩn những khi chiều nắng ngã.

                    Là hớn hở lúc xuân về rộn rả
                    Là niềm tin chào đón khúc ve sầu
                    Là an ủi  trông lá đổ qua cầu
                    Là động lực trước gió đông giá rét.

                    Là phu du để tâm tư gào thét
                    là mơ mộng châm dạ chút tươi hồng
                    Là mong manh sưởi ấm tận cõi lòng
                    Là điểm tựa xuôi dòng tìm bến đổ.
                     

                    Hồng Quế- Sĩ Đoan

                     
                     



                    TỰ TIN

                    Đông lạnh lẻo tuyết tràn sương đọng
                    Gió ru hời ngân vọng buốt run
                    Thâm sâu muôn khúc tình chung
                    Chờ ngày nắng ấm hoa bừng đón xuân.

                    Đời cay đắng phiên luân bùi ngọt
                    Thu ngậm ngùi trỗi đọt lá non
                    Tự tin- động lực nào hơn
                    Đáp bờ hạnh phúc héo hon sá gì!

                    Xuân vẫt gọi thầm thì cỏ hát
                    Hương dịu dàng bát ngát không gian
                    Trời mây non nước thanh nhàn
                    Bình minh rực rỡ mộng càng bay xa.

                    Tình là thế vượt qua trắc trở
                    Vững niềm tin- muôn thuở say nồng!
                    Yêu nhau yêu trọn tấc lòg
                    Lên đèo xuống dốc đón dòng gió mơn.
                    -SD-


                    Yêu em lắm
                     
                    Yêu em lắm kể sao cho xiết
                    Lời nồng nàn đã viết áng thơ
                    Vòm trời muôn kẻ mộng mơ
                    Chỉ nàng tri kỉ tôn thờ tình ta!
                     
                    Yêu em lắm diết da thương mến
                    Ấp vào tim lưu đến ngàn sau
                    Tình thơ như suối ngọt trào
                    Tri âm muôn thuở dạt dào bên nhau!
                     
                    Yêu em lắm trước sau son sắt
                    Nhịp cầu duyên se thắc lâu rồi
                    Ngẩn ngơ mây nước bồi hồi
                    Nhớ người yêu dấu chẳng dời đổi thay!
                     
                    Yêu em lắm nồng say muôn thuở
                    Đời đôi phương cách trở vẫn yêu
                    Đêm mơ ngày mộng nuông chìu
                    Vần thơ nối nhịp đơm nhiều tương tư!!!
                    -SD-



                    CHÀNG ƠI!

                    Chàng ơi thương nhớ ngậm ngùi
                    Ngày đêm vọng tưởng ngọt bùi hương thơ
                    Chàng ơi sớm tối thẫn thờ
                    Tương tư thức ngủ mộng mơ tao phùng
                    Chàng ơi giữ trọn tình chung
                    Dẫu là hư ảo muôn trùng cách chia
                    Chàng ơi đi sớm về khuya
                    Chờ trông đợi đón từng tia nắng vàng
                    Chàng ơi tình dẫu trái ngang
                    Vẫn yêu khờ dại chiều hoang một mình
                    Vẹn toàn trao tấm băng trinh
                    Gửi linh hồn trọn niềm tin bên chàng!

                    Hồng Quế
                     



                    Yêu sao tấc dạ của nàng
                    Một vầng trăng rạng nẻo đàng sáng soi
                    Dòng đời trồi ngụp loi ngoi
                    Nỗi niềm trĩu nặng- gợi khơi ấm nồng.

                    Tơ vương chìm đắm cõi lòng
                    Tô vầng mây thẳm...tím hồng đỏ xanh

                    Lửng lờ nước chảy thâu canh
                    Dịu êm...mộng tưởng an lành gió reo.
                     
                    Tâm hồn thanh thản nương theo
                    Sắc hương đầm thắm đuổi đeo cuối đời
                    Tình em mãi mãi rạng ngời
                    Nụ hoa hé nhụy giữa trời vào xuân.
                     



                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2010 06:52:47 bởi SĨ ĐOAN >
                    ms.witch 24.12.2009 09:55:43 (permalink)
                    0
                     
                     
                    SĨ ĐOAN 26.12.2009 18:52:36 (permalink)
                    0
                    Câu Thơ Bến Hẹn



                    Dù xa lắc ... cuối đường dâu bể
                    Ghi tạc lòng đâu dễ đổi thay
                    Em luôn hướng tới ngày mai
                    Có anh đứng đợi ... bên ngày mới lên


                    Em gom Gió... về bên trang đợi
                    Nhặt Lá rơi khấp khởi lòng mơ
                    Anh xem ... Mây cũng ngẩn ngơ
                    Lim dim đôi Mắt lững lờ trên không


                    Ngày mai sẽ ... ngập đồng Hoa Nắng
                    Dẫu bây giờ lòng nặng lo toan
                    Tìm nhau hun hút lối mòn
                    Câu thơ bến hẹn ... tay thon ghép vần



                    jacaranda



                     
                    NÊN CHĂNG?

                    Chiều bóng ngả nắng dần dịu gắt
                    Gió thoảng đưa cũng bắt đầu lên
                    Chập chùng sóng vỗ lênh đênh
                    Thuyền nan lơ lửng bồng bềnh giữa khơi

                    Nhìn xa thẳm tìm nơi bến đổ
                    Mây chắn tầm nào chổ thả neo?
                    Thân nghèo trôi nổi cỏ, bèo...
                    Em còn thương nữa hay trèo lên cao?

                    Đường khúc khuỷu nói sao cho hết
                    Nhịp cầu duyên se kết nên chăng?
                    Buồn thương mây trắng bủa giăng
                    Bồng bềnh uốn lượn phủ tràn mắt mi!!!
                    -SD-

                     
                    Lòng sầu

                    Tôi viết cho ai lòng sầu nức nở
                    Gió cuốn tình bay cách trở phương trời
                    Lệ thấm hoen mi mất ánh rạng ngời
                    Nên khối tương tư - đường đời rong duỗi!

                    Bi thương chất ngất kết thành xâu chuỗi
                    Nghẹn ngào đếm bước giữa buổi chiều tà
                    Em cứ đi đi số phận âu là...
                    Duyên tan, nợ hết mộng đà dang dở!

                    Trường tình là thế phải không em hỡi!
                    Vạn ánh vì sao rạng rỡ chân trời
                    Nhanh tay nhặt hái ấp say một đời
                    Anh về khép kín ôm thời si mê...!
                    -SD-

                     
                     
                    MẸ ANH HÙNG

                    Mẹ hiền cưỡi sóng vượt trùng
                    dương...
                    Tôn kính, thân thương, đẹp phố
                    phường...
                    Chói lọi muôn nơi đường đất
                    nước
                    Rạng ngời vạn chốn bước quê hương
                    !
                    Anh hùng thiên hạ
                    vươn thời đại

                    Nữ kiệt trời Nam tại bốn phương.
                    Lấp lánh chân dung nàng trung
                    liệt
                    Nghìn niên bất diệt Mẹ Anh Hùng!!!

                    -sd-


                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2009 19:13:10 bởi SĨ ĐOAN >
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 24 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 359 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9