Thơ Cosiaus
Cô gái bán chim
Mỹ thuận chờ đò, gái bán chim Tươi cười má đỏ tiếng rao chim Mời anh cắn thử vài ba miếng Biếu bạn mua dùm một ít chim Đặc sản nhà quê vang khắp xứ Hương đồng cỏ nội mặn mà chim Thương nàng ế ẩm lòng không nỡ Gọi lựa cho chàng loại béo chim Vancali 3.24.1110 Hông biết huynh
Đoạn Trường có nhớ không ???
Nè nè cô bán chim
Nè nè cô gái xách lồng chim
Làm rớt chữ gờ dính cánh chim
Xin hỏi tóc cô sao thắt bím
trả lời cho ngộ biết màu chim
bồ câu mà nuớng đùi mười điểm
se sẻ đem xào nhất mỏ chim
ngộ thích rờ chim màu tím tím
không lông hay có miển là chim
cs
Kiếp "Cầm" Ku*
Trời sanh ra kiếp chịu làm ku
Lúc ở trong nhà mẹ bảo ku
Vài bước theo đời người gọi chú
Trăm đường học sống tớ là ku
Khôn ngoan một chút thanh danh cụ
Nghèo khổ dẫu nhiều dòng dõi ku
Mắc võng bìm leo say giấc ngủ
Thương thay số phận của đàn ku
Đoạn Trường
* thôn nghèo nơi Đoạn Trường ở ko có chim, mùh cứ gọi là ku
Trích đoạn: vancali96
Chuyen tinh co gai ban chim
Ngày xưa, khi chưa có cây cầu Mỹ Thuận, khách bộ hành muốn qua sông chỉ có cách
duy nhất là qua phà Mỹ Thuận. Nay bến phà với bao nỗi thăng trầm không còn nữa,
cây cầu đã sừng sững mọc tlên nối những bờ vui. Nhớ lại bến phà cũ, hẳn nhiều
người còn nhớ hình ảnh những người bán hàng rong ở hai bên bờ sông ngày nào. Đặc
biệt là hình ảnh các cô gái bán chim ( tất nhiên, là… thực phẩm) với lời mời
ngọt ngào: “ăn chim em đi anh”. Bài thơ về các cô gái bán chim thời đó:
VanCali uiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii nếu VanCali xuống Phước Lộc Thọ rao "ăn chim em đi anh" chắc mí "ảnh" đi Thái Lan về fê chit. Quán chè ế chit, họ sẽ kiện VanCali đoá. hihihihi.
Hông biết huynh Đoạn Trường có nhớ không ???
Đoạn Trường nhớ như dzị nè:
Chim anh anh bán em mua
Bướm em anh bắt em thưa ở tù...
---------------------------------------------------------------------------
Doan Truong này không ví von chút nào
mặc dầu biet co….. này có Ku , ai lai nói thẳng thế
Không như Lạnh Thơ văn chương hơn nhiều
Không tin đọc câu sau này nhé :
Biển nhớ
……
Anh nhớ về, côi cút cánh chim em..
…..
lanh.ktq
--------
"Em về mấy thế kỷ sau
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy không?"
Thế phải hay hơn không , hahhaaa
Cu to tuong
khong bang cai ni
Si Co Aus
................
"ngộ thích rờ chim màu tím tím
không lông hay có miển là chim"
si co ở đâu mà cũng rành "leo ngựa" quá hén. "Leo ngựa" không nổi đổi kiểu rờ chim. Chim màu tím tím là chim gì ta, chắc là bị cosiaus rờ nhiều phải không? Xin được chỉ dạy vài chiêu "mệt nghỉ", í nhầm tuyệt kĩ... hihihihi
Chúc các bạn cu to tuong
quote:
Trích đoạn: Đoạn_Trường
Cô gái bán chim
Mỹ thuận chờ đò, gái bán chim Tươi cười má đỏ tiếng rao chim Mời anh cắn thử vài ba miếng Biếu bạn mua dùm một ít chim Đặc sản nhà quê vang khắp xứ Hương đồng cỏ nội mặn mà chim Thương nàng ế ẩm lòng không nỡ Gọi lựa cho chàng loại béo chim Vancali 3.24.1110 Hông biết huynh
Đoạn Trường có nhớ không ???
Nè nè cô bán chim
Nè nè cô gái xách lồng chim
Làm rớt chữ gờ dính cánh chim
Xin hỏi tóc cô sao thắt bím
trả lời cho ngộ biết màu chim
bồ câu mà nuớng đùi mười điểm
se sẻ đem xào nhất mỏ chim
ngộ thích rờ chim màu tím tím
không lông hay có miển là chim
cs
Kiếp "Cầm" Ku*
Trời sanh ra kiếp chịu làm ku
Lúc ở trong nhà mẹ bảo ku
Vài bước theo đời người gọi chú
Trăm đường học sống tớ là ku
Khôn ngoan một chút thanh danh cụ
Nghèo khổ dẫu nhiều dòng dõi ku
Mắc võng bìm leo say giấc ngủ
Thương thay số phận của đàn ku
Đoạn Trường
* thôn nghèo nơi Đoạn Trường ở ko có chim, mùh cứ gọi là ku
quote:
Trích đoạn: vancali96
Chuyen tinh co gai ban chim
Ngày xưa, khi chưa có cây cầu Mỹ Thuận, khách bộ hành muốn qua sông chỉ có cách
duy nhất là qua phà Mỹ Thuận. Nay bến phà với bao nỗi thăng trầm không còn nữa,
cây cầu đã sừng sững mọc tlên nối những bờ vui. Nhớ lại bến phà cũ, hẳn nhiều
người còn nhớ hình ảnh những người bán hàng rong ở hai bên bờ sông ngày nào. Đặc
biệt là hình ảnh các cô gái bán chim ( tất nhiên, là… thực phẩm) với lời mời
ngọt ngào: “ăn chim em đi anh”. Bài thơ về các cô gái bán chim thời đó:
VanCali uiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii nếu VanCali xuống Phước Lộc Thọ rao "ăn chim em đi anh" chắc mí "ảnh" đi Thái Lan về fê chit. Quán chè ế chit, họ sẽ kiện VanCali đoá. hihihihi. VanCali nên rao là "ăn chim anh đi em." hihihihihi Đoạn Trường nghe nói bên Cali khi hai ngừ iêu nhau, họ nói gì là 'anh "eat" em', ĐT ko hiểu chi mô, nhờ VanCali giãi nghĩa đó nha.
Hông biết huynh Đoạn Trường có nhớ không ???
Đoạn Trường nhớ như dzị nè:
Chim anh anh bán em mua
Bướm em anh bắt em thưa ở tù...
Chuc cac ban cu to tuong
Hic... rao thế nj gặp mấy gã đầu óc.... chuyển mưa như tui đây thì chắc chảy máu cam quá!! Bây giờ từ Vĩnh Long về, qua cầu MT vẫn còn "gái bán chim" nhưng không có rao, mà khoe hàng hà!!!
Khoe Chim
Qua cầu Mỹ Thuận ngó bên đường
Ỏng ẹo khoe chim,... lắm cô nường!
Đôi lúc thấy thèm nhưng cũng ngại
Em khoe như thế... liệu còn hương?
HT
Mấy mùa..lạc lõng
Hẹn buổi minh đông lắng bụi mờ
Ôm đàn phổ nhạc viết từ thơ
Tri âm thấu hiểu vì nhau đợi
Bạn hữu đồng tâm quyết ý chờ
Những phút mềm lòng trong tiếc nhớ
Nhiều năm chặt dạ cuộc say mơ
Xuân phai vẫn thắm tình sâu đậm
Dẫu bước trần ai lạc bến bờ
25/07/2007
CS Mấy mùa lạc lỏng Hẹn buổi thâm giao xóa bóng mờ Cùng nhau xướng họa mở vườn thơ Ôm đàn khải khúc khao thương nhớ Rót rượu gieo say khởi đợi chờ Mãi nghĩ đến dòng trong suối ngóng Còn theo ươm mộng cõi đời mơ Xuân vừa thắm đượm màu nồng ấm Chẳng lẽ sầu phai sóng giạt bờ Nguyễn Gia Linh 24-03-10
Trích đoạn: Nguyen Gia Linh
Mấy mùa..lạc lõng
Hẹn buổi minh đông lắng bụi mờ
Ôm đàn phổ nhạc viết từ thơ
Tri âm thấu hiểu vì nhau đợi
Bạn hữu đồng tâm quyết ý chờ
Những phút mềm lòng trong tiếc nhớ
Nhiều năm chặt dạ cuộc say mơ
Xuân phai vẫn thắm tình sâu đậm
Dẫu bước trần ai lạc bến bờ
25/07/2007
CS
Mấy mùa lạc lỏng
Hẹn buổi thâm giao xóa bóng mờ
Cùng nhau xướng họa mở vườn thơ
Ôm đàn khải khúc khao thương nhớ
Rót rượu gieo say khởi đợi chờ
Mãi nghĩ đến dòng trong suối ngóng
Còn theo ươm mộng cõi đời mơ
Xuân vừa thắm đượm màu nồng ấm
Chẳng lẽ sầu phai sóng giạt bờ
Nguyễn Gia Linh
24-03-10
Chao các Huynh , xin dùng điển tích Phạm Lãi viết bài hoạ cho vui Thư cho Văn Chủng Vó ngựa chinh Ngô đã lắng mờ Quân cơ xếp lại viết từ thơ Được chim bẻ ná , không nên ở thỏ tử cẩu phanh chớ nán chờ Văn chủng hiền huynh sao chẳng nhớ Việt vương bạc chúa đã tròn mơ Mưu thần vong mạng cho xong nợ Hảy sớm lo toan để tách bờ . cosiaus
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2010 05:08:53 bởi cosiaus >
Trích đoạn: hồng tuyên
quote:
Trích đoạn: Đoạn_Trường
Cô gái bán chim
Mỹ thuận chờ đò, gái bán chim Tươi cười má đỏ tiếng rao chim Mời anh cắn thử vài ba miếng Biếu bạn mua dùm một ít chim Đặc sản nhà quê vang khắp xứ Hương đồng cỏ nội mặn mà chim Thương nàng ế ẩm lòng không nỡ Gọi lựa cho chàng loại béo chim Vancali 3.24.1110 Hông biết huynh
Đoạn Trường có nhớ không ???
Nè nè cô bán chim
Nè nè cô gái xách lồng chim
Làm rớt chữ gờ dính cánh chim
Xin hỏi tóc cô sao thắt bím
trả lời cho ngộ biết màu chim
bồ câu mà nuớng đùi mười điểm
se sẻ đem xào nhất mỏ chim
ngộ thích rờ chim màu tím tím
không lông hay có miển là chim
cs
Kiếp "Cầm" Ku*
Trời sanh ra kiếp chịu làm ku
Lúc ở trong nhà mẹ bảo ku
Vài bước theo đời người gọi chú
Trăm đường học sống tớ là ku
Khôn ngoan một chút thanh danh cụ
Nghèo khổ dẫu nhiều dòng dõi ku
Mắc võng bìm leo say giấc ngủ
Thương thay số phận của đàn ku
Đoạn Trường
* thôn nghèo nơi Đoạn Trường ở ko có chim, mùh cứ gọi là ku
quote:
Trích đoạn: vancali96
Chuyen tinh co gai ban chim
Ngày xưa, khi chưa có cây cầu Mỹ Thuận, khách bộ hành muốn qua sông chỉ có cách
duy nhất là qua phà Mỹ Thuận. Nay bến phà với bao nỗi thăng trầm không còn nữa,
cây cầu đã sừng sững mọc tlên nối những bờ vui. Nhớ lại bến phà cũ, hẳn nhiều
người còn nhớ hình ảnh những người bán hàng rong ở hai bên bờ sông ngày nào. Đặc
biệt là hình ảnh các cô gái bán chim ( tất nhiên, là… thực phẩm) với lời mời
ngọt ngào: “ăn chim em đi anh”. Bài thơ về các cô gái bán chim thời đó:
VanCali uiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii nếu VanCali xuống Phước Lộc Thọ rao "ăn chim em đi anh" chắc mí "ảnh" đi Thái Lan về fê chit. Quán chè ế chit, họ sẽ kiện VanCali đoá. hihihihi. VanCali nên rao là "ăn chim anh đi em." hihihihihi Đoạn Trường nghe nói bên Cali khi hai ngừ iêu nhau, họ nói gì là 'anh "eat" em', ĐT ko hiểu chi mô, nhờ VanCali giãi nghĩa đó nha.
Hông biết huynh Đoạn Trường có nhớ không ???
Đoạn Trường nhớ như dzị nè:
Chim anh anh bán em mua
Bướm em anh bắt em thưa ở tù...
Chuc cac ban cu to tuong
Hic... rao thế nj gặp mấy gã đầu óc.... chuyển mưa như tui đây thì chắc chảy máu cam quá!! Bây giờ từ Vĩnh Long về, qua cầu MT vẫn còn "gái bán chim" nhưng không có rao, mà khoe hàng hà!!!
Khoe Chim
Qua cầu Mỹ Thuận ngó bên đường
Ỏng ẹo khoe chim,... lắm cô nường!
Đôi lúc thấy thèm nhưng cũng ngại
Em khoe như thế... liệu còn hương?
HT
Cô gái bán chim Mỹ thuận chờ đò, gái bán chim Tươi cười má đỏ tiếng rao chim Mời anh cắn thử vài ba miếng Biếu bạn mua dùm một ít chim Đặc sản nhà quê vang khắp xứ Hương đồng cỏ nội mặn mà chim Thương nàng ế ẩm lòng không nỡ Gọi lựa cho chàng loại béo chim Vancali 3.24.1110 Nè nè cô bán chim Nè nè cô gái xách lồng chim
Làm rớt chữ gờ dính cánh chim
Xin hỏi tóc cô sao thắt bím
trả lời cho ngộ biết màu chim
bồ câu mà nuớng đùi mười điểm
se sẻ đem xào nhất mỏ chim
ngộ thích rờ chim màu tím tím
không lông hay có miển là chim
cs Chim Sáng sớm vào nghe vang tiếng chim Xoè lông cạ mỏ tỏ tình chim Cho chàng, lựa béo**còn thêm bím* Để ngộ, rờ* lông miễn đúng chim Cỏ nội**mượt mà bờ mỉm mỉm Hương đồng*thoang thoảng mũi chim chim Bồ câu, se sẻ nằm im ỉm Hót giỏi, nhảy hay tài của chim HH **Van’s *cs’
Chuyện tình cô gái bán chim VanCali
Ngày xưa, khi chưa có cây cầu Mỹ Thuận, khách bộ hành muốn qua sông chỉ có cách
duy nhất là qua phà Mỹ Thuận. Nay bến phà với bao nỗi thăng trầm không còn nữa,
cây cầu đã sừng sững mọc tlên nối những bờ vui. Nhớ lại bến phà cũ, hẳn nhiều
người còn nhớ hình ảnh những người bán hàng rong ở hai bên bờ sông ngày nào. Đặc
biệt là hình ảnh các cô gái bán chim ( tất nhiên, là… thực phẩm) với lời mời
ngọt ngào: “ăn chim em đi anh”. Bài thơ về các cô gái bán chim thời đó:
Công Tử thôn nghèo
Hởi chàng công từ thích ăn chim
Bảo đảm vài lần sẽ khoái chim
Lộc Thọ thiên nhiên mùi ướp xã
Thái Lan tái tạo biến thành chim
Thôn Nghèo vẫn vậy rừng đầy cú
Mỹ Thuận qua rồi cảnh bán chim
Một sớm xuân tình vào quán cóc
Huynh Trường gọi rượu với mồi chim
Vancali 3.15.10
Hỏng biết em giải thich vậy có vừa ý huynh hong hì hì...
Cám ơn huynh tỷ vào trang nhà của em quậy te chưa tua hì hì ....
Công tử nhớ chim
Cái cô bán đó chắc còn chim
nếu hết Đoạn Trường sẽ nhớ chim
nghèo khó cu li cũng phải kiếm
giàu sang phú hộ vẩn thèm chim
không chim công tử đành chơi cú
không cú tiểu thư phải chọc chim
chẳng thiết nhiều cây chim mới đậu
nhiều khi trọc lóc vẩn đầy chim
cs
Chim
Sáng sớm vào nghe vang tiếng chim
Xoè lông cạ mỏ tỏ tình chim
Cho chàng, lựa béo**còn thêm bím*
Để ngộ, rờ* lông miễn đúng chim
Cỏ nội**mượt mà bờ mỉm mỉm
Hương đồng*thoang thoảng mũi chim chim
Bồ câu, se sẻ nằm im ỉm
Hót giỏi, nhảy hay tài của chim
HH
**Van’s
*cs’
Bốn Cụ Nhử Chim !!!
Bốn cụ vô rừng ngồi nhử chim
Đem về làm thịt sả xào chim
Đoạn Trường nể mặt đèo chai rượu
Cố Sĩ nghiêng mình đãi món chim
Hữu Hạnh thay lòng đang muốn bím
Van-Lì đổi ý thèm chiên chim
Người say kẻ gục nói bằng phím
Không biết lúc nào được hưởng chim
Đoạn Trường
Các cụ à! đi nhử chim coi chừng mất luôn Ku nhà... mất chì lẫn chài... đổ nợ, hong có mùh nhậu... kakaka. Rà trúng đài hay seo mùh khoái chim dzới ku quá ta.
Thư cho Văn Chủng
Vó ngựa chinh Ngô đã lắng mờ
Quân cơ xếp lại viết từ thơ
Được chim bẻ ná , không nên ở
thổ tử cẩu phanh chớ nán chờ
Văn chủng hiền huynh sao chẳng nhớ
Việt vương bạc chúa đã tròn mơ
Mưu thần vong mạng cho xong nợ
Hảy sớm lo toan để tách bờ .
cosiaus Phạm Lải Cứu Việt bình Ngô lắng bụi mờ Nhàn du bỏ lại mấy vần thơ Không thèm để ý đường chinh chiến Chẳng quản buồn lo chuyện ngóng chờ Phạm Lải anh ra về núi hạc Câu vương chúa bạc lánh thuyền mơ Ngày xưa nặng nợ cùng đau khổ Kế lược giờ nay sớm tẻ bờ Nguyễn Gia Linh
Trích đoạn: cosiaus
Trích đoạn: Nguyen Gia Linh
Mấy mùa..lạc lõng
Hẹn buổi minh đông lắng bụi mờ
Ôm đàn phổ nhạc viết từ thơ
Tri âm thấu hiểu vì nhau đợi
Bạn hữu đồng tâm quyết ý chờ
Những phút mềm lòng trong tiếc nhớ
Nhiều năm chặt dạ cuộc say mơ
Xuân phai vẫn thắm tình sâu đậm
Dẫu bước trần ai lạc bến bờ
25/07/2007
CS
Mấy mùa lạc lỏng
Hẹn buổi thâm giao xóa bóng mờ
Cùng nhau xướng họa mở vườn thơ
Ôm đàn khải khúc khao thương nhớ
Rót rượu gieo say khởi đợi chờ
Mãi nghĩ đến dòng trong suối ngóng
Còn theo ươm mộng cõi đời mơ
Xuân vừa thắm đượm màu nồng ấm
Chẳng lẽ sầu phai sóng giạt bờ
Nguyễn Gia Linh
24-03-10
Chao các Huynh , xin dùng điển tích Phạm Lãi viết bài hoạ cho vui
Thư cho Văn Chủng
Vó ngựa chinh Ngô đã lắng mờ
Quân cơ xếp lại viết từ thơ
Được chim bẻ ná , không nên ở
thỏ tử cẩu phanh chớ nán chờ
Văn chủng hiền huynh sao chẳng nhớ
Việt vương bạc chúa đã tròn mơ
Mưu thần vong mạng cho xong nợ
Hảy sớm lo toan để tách bờ .
cosiaus
Chuyện tình Mỹ nhân một thủa bóng chưa mờ Thế cuộc lưu truyền những áng thơ Phạm Lãi hiền tài nhiều tháng đợi Tây Thi thục nữ bao năm chờ Ngô Vương thất kế đành tan mộng Việt Tiễn tìm phương đạt ước mơ Trách kẻ quyền mưu gây đắm nguyệt Dòng thương đã hẹn mãi xa bờ Thanh Thanh Khiết 29.3.2010
cccccccccccccccccccc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2010 17:08:15 bởi cosiaus >
Không chừa
1. Đọc đi đọc lại mấy vần xưa
Vui dạ mĩm cười thiệt thấy ưa
Dạo bước hừng đông xem nắng sớm
Nặn câu thi tứ nghĩ mây mưa
Dù cho tiết ẩm nào lo lắng
Mặc kệ gió lùa cứ bấm cưa
Họa xướng không quên ngày thứ bảy
Niềm vui nho nhỏ chớ nên chừa Đặng Xuân Linh Khó thể chừa 1. Suy nghĩ chuyện đời mấy vận xưa Niềm vui để dạ thấy thêm ưa Nhìn xem cảnh đẹp khi vừa sáng Ngắm nghía vườn hồng lúc hết mưa Tiết trở âm hàn không chuyển động Thời thay nóng lạnh chẳng cầu cưa Cùng nhau xướng họa đem tươi thắm Sắc thái hân hoan khó thể chừa Nguyễn Gia Linh Tứ khóai
Tứ khoái từ nay trở lại xưa
mọi người ai nấy thảy đều ưa
Ăn ngon mặc đẹp dù giông gió
Ngủ ấm quấn bông giửa lúc mưa
Ôm bóng thuyền quyên không muốn tách
Ngồi cầu cá trạch * dể gì cưa
quảnh đi rồi lại bao chừng ấy
gần chết kia kìa cũng chẳng chừa
cs
* Tên con cá hay đớp + cái gì ì ẠCH
Tứ góc (Giận, buồn, thương, vui) Bốn ngự lâm quân của thuở xưa Hôm nay vẫn nhớ nhẹ nhàng ưa Tâm tư giản dị, nhìn sương khói Tứ hướng mơ màng ngắm giọt mưa Giận nọ bây giờ thôi phế bỏ Buồn kia mới cũ chẳng cù cưa Ghét thương gió cuốn trời thăm thẳm Thơ phú niềm vui trót khó chừa Đặng Xuân Linh
Trích đoạn: Dang Xuan Linh
Không chừa
1. Đọc đi đọc lại mấy vần xưa
Vui dạ mĩm cười thiệt thấy ưa
Dạo bước hừng đông xem nắng sớm
Nặn câu thi tứ nghĩ mây mưa
Dù cho tiết ẩm nào lo lắng
Mặc kệ gió lùa cứ bấm cưa
Họa xướng không quên ngày thứ bảy
Niềm vui nho nhỏ chớ nên chừa Đặng Xuân Linh Khó thể chừa 1. Suy nghĩ chuyện đời mấy vận xưa Niềm vui để dạ thấy thêm ưa Nhìn xem cảnh đẹp khi vừa sáng Ngắm nghía vườn hồng lúc hết mưa Tiết trở âm hàn không chuyển động Thời thay nóng lạnh chẳng cầu cưa Cùng nhau xướng họa đem tươi thắm Sắc thái hân hoan khó thể chừa Nguyễn Gia Linh Tứ khóai
Tứ khoái từ nay trở lại xưa
mọi người ai nấy thảy đều ưa
Ăn ngon mặc đẹp dù giông gió
Ngủ ấm quấn bông giửa lúc mưa
Ôm bóng thuyền quyên không muốn tách
Ngồi cầu cá trạch * dể gì cưa
quảnh đi rồi lại bao chừng ấy
gần chết kia kìa cũng chẳng chừa
cs
* Tên con cá hay đớp + cái gì ì ẠCH
Tứ góc (Giận, buồn, thương, vui) Bốn ngự lâm quân của thuở xưa Hôm nay vẫn nhớ nhẹ nhàng ưa Tâm tư giản dị, nhìn sương khói Tứ hướng mơ màng ngắm giọt mưa Giận nọ bây giờ thôi phế bỏ Buồn kia mới cũ chẳng cù cưa Ghét thương gió cuốn trời thăm thẳm Thơ phú niềm vui trót khó chừa Đặng Xuân Linh Tứ Linh (Long Lân Quy Phượng) Tứ Linh một thuở của ngày xưa Ai cũng thanh nhàn rất dễ ưa Giản dị suy tư bao sóng gió Thâm trầm ngẫm nghĩ những chiều mưa Bây giờ chẳng quản thời giông bão Mới cũ đâu màng chuyện cắn cưa Chỉ muốn cùng nhau xây ảo mộng Còn hơn sớm tối thói chưa chừa Nguyễn Gia Linh
Trích đoạn: Dang Xuan Linh
Không chừa
1. Đọc đi đọc lại mấy vần xưa
Vui dạ mĩm cười thiệt thấy ưa
Dạo bước hừng đông xem nắng sớm
Nặn câu thi tứ nghĩ mây mưa
Dù cho tiết ẩm nào lo lắng
Mặc kệ gió lùa cứ bấm cưa
Họa xướng không quên ngày thứ bảy
Niềm vui nho nhỏ chớ nên chừa Đặng Xuân Linh Khó thể chừa 1. Suy nghĩ chuyện đời mấy vận xưa Niềm vui để dạ thấy thêm ưa Nhìn xem cảnh đẹp khi vừa sáng Ngắm nghía vườn hồng lúc hết mưa Tiết trở âm hàn không chuyển động Thời thay nóng lạnh chẳng cầu cưa Cùng nhau xướng họa đem tươi thắm Sắc thái hân hoan khó thể chừa Nguyễn Gia Linh Tứ khóai
Tứ khoái từ nay trở lại xưa
mọi người ai nấy thảy đều ưa
Ăn ngon mặc đẹp dù giông gió
Ngủ ấm quấn bông giửa lúc mưa
Ôm bóng thuyền quyên không muốn tách
Ngồi cầu cá trạch * dể gì cưa
quảnh đi rồi lại bao chừng ấy
gần chết kia kìa cũng chẳng chừa
cs
* Tên con cá hay đớp + cái gì ì ẠCH
Tứ góc (Giận, buồn, thương, vui) Bốn ngự lâm quân của thuở xưa Hôm nay vẫn nhớ nhẹ nhàng ưa Tâm tư giản dị, nhìn sương khói Tứ hướng mơ màng ngắm giọt mưa Giận nọ bây giờ thôi phế bỏ Buồn kia mới cũ chẳng cù cưa Ghét thương gió cuốn trời thăm thẳm Thơ phú niềm vui trót khó chừa Đặng Xuân Linh Tứ Linh (Long Lân Quy Phượng) Tứ Linh một thuở của ngày xưa Ai cũng thanh nhàn rất dễ ưa Giản dị suy tư bao sóng gió Thâm trầm ngẫm nghĩ những chiều mưa Bây giờ chẳng quản thời giông bão Mới cũ đâu màng chuyện cắn cưa Chỉ muốn cùng nhau xây ảo mộng Còn hơn sớm tối thói chưa chừa Nguyễn Gia Linh TỨ CHỪA (Ghét ghen hận thù) Ngồi buồn nhớ lại những năm xưa Lắm lúc mình làm chuyện khó ưa Ghét bỏ nát tan tình giữa chợ Ghen trây chua xót mộng trong mưa Hận tình tiếng oán gieo người chịu Thù nợ chén sầu kiếm kẻ cưa Nghĩ lại xấu lòng gây ác cảm Từ nay hối cải hứa xin chừa! Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2010 02:52:21 bởi TTH >
Cái chết của thơ Làm thơ dở quá phải cười Tô thơ nguệch ngoạch cho đời thêm vui Giết thơ rồi xách đem vùi xác thơ sình chướng bốc mùi thương đau cs Xác Thơ
Xác thơ chết lẫn xác người
Bốc mùi thương nhớ ngậm ngùi lòng ai
Từ nay xương trắng phơi thây
Vần thơ còn mấy ai đây chôn giùm...
Đoạn Trường
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: