Thơ Cosiaus
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 19 của 25 trang, bài viết từ 271 đến 285 trên tổng số 363 bài trong đề mục
ThanhThanhKhiet 30.04.2010 12:28:56 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: cosiaus

Đặc biệt cám ơn Song Ngư đã khơi ý cho bài thơ này
 
 
Trưa không hẹn ở Saigon


Saigon chợt thiếu những cơn mưa
Mà nắng vàng hanh sắp chín vừa

Mái tóc mịn màng hong nỗi nhớ
Bàn tay vụng dại níu niềm xưa
Phượng hồng rơi xuống đâu mà đủ
Hoa giấy treo ngang mấy đã thừa
Dừng chân lòng lại bâng khuâng lắm
Saigon vẫn nắng giửa ngày trưa.



Saigon vẩn nắng  giữa ngày trưa
Nhưng dáng em qua chẳng có thừa
Gió hạ lùa ngang đường phương đỏ
Tóc thề lấn vội mộng tình xưa
Duy Tân me đổ hình như thiếu
Đại học sân trơ ngợ  cũng vừa
Không hẹn mà chân tôi cứ đến
Đến chờ và  đợi những cơn mưa.

Cosiaus


Chờ mưa
 
Sài gòn hạ đến đợi cơn mưa
Cái nóng hanh khô chịu chẳng vừa
Nỗi nhớ còn in hằn vết cũ
Niềm thương mãi đọng dấu ngày xưa
Sen hồng rực rỡ sao còn thiếu
Phượng đỏ chói chang như chẳng thừa
Bởi tại cơn mưa về quá chậm
Sài gòn đổ  nắng tận gần trưa
 
Sài gòn đổ nắng tới chiều sang
Chờ mãi sao mưa cũng muộn màng
Có nhớ tình xưa chiêù hẹn ngọc
Hay quên chuyện cũ buổi thề vàng
Bờ trông ngóng gió lòng ngơ ngẩn
Bến đợi mong mây dạ ngỡ ngàng
Kẻ ở niềm thương chôn dấu kỹ
Chờ ngày mưa đến nước mênh mang
 
Thanh Thanh Khiết
29.4.2010
trongvan 30.04.2010 14:09:03 (permalink)
0

Trích đoạn: cosiaus 
Ông họ Tào
 
Thăm ông hai cháu cùng về
Cháu nội cháu ngoại đề huề hai bên
Nâng kính ông ngước nhìn lên
Ôm chầm cháu ngoại hỏi tên tức thì
Nè cháu ông cho lì xì
Còn thằng cháu nội dứng ì phía sau
Cháu nội tức quá khóc ào
Con, dâu chạy tới hỏi mau lý nào
Ông già  mới nói : cháu tao
Cháu ngoại chấc mẩm không sao lục gì
Cháu nội chưa chắc có khi
Là cháu thằng quỷ ngu si cạnh nhà
Cháu nội là cháu người ta
Cháu ngoại thì mới thịt da của mình.
 
cosiaus

 
Cái thằng hàng xóm ngu si
Cắm sừng con lão thế thì quá hay
Hổng chừng là tại con trai
Giống cha, cái đó chỉ dài 2 phân
 
Thành ra không thể làm ăn
Vợ nó nhắm mắt trao thân cho người
Kiếm con về để mà nuôi
Kẻo không tuyệt tự bị cười chê sao?

ThanhThanhKhiet 01.05.2010 08:31:49 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: cosiaus

Nắng trống…không

Cơn mưa bất chợt xuống vườn hồng
Rớt buổi chiều nay giửa nhớ
mong
Khoảnh khắc lùi nhanh tan nát vụ
n
Thời gian bước chậm  vở
thành bông
Tình băng  đọng trắng sân mùa hạ

Lệ  rã  lăn  tròn đỉ
nh gió đông
Có phải tay  người  che nng l
ng
Mà sao tôi thấy .. nắ
ng như không…


Tôi thấy như là …nắng trống không
Vì ai n giết mt mùa đông

Để tôi ngơ ngẩn ôm thu mộng
Nhặt lá vàng khô kết   áo bông

Gió  hạ đang còn  ươm trái nhớ
Lòng tôi dẫy
chết hết niềm mong
Người đi chân bước hằn trên đá

Từ đá  chảy ra ngấn lệ hồng.


cosiaus



Phượng hồng
 
Hè về cánh phượng rực tươi hồng
Đằng đẵng bao ngày mãi ngóng mong
Mới đấy mưa chiều còn ấp nụ
Mà nay nắng sớm đã đơm bông
Thuyền xưa  hẹn đến vào đầu hạ
Bến cũ mong chờ tự cuối đông
Tháng tháng trôi qua lòng  héo úa
Xuân xanh phượng thắm cũng bằng không
 
 
Xuân xanh phượng thắm cũng bằng không
Cái lạnh tâm  hồn băng tuyết đông
Nỗi nhớ in hình còn trĩu nặng
Niềm thương bóng dọi mãi bềnh bồng
Thì ra trong dạ còn trông đợi
Đã để nơi lòng vẫn khát mong
Chỉ biết rơi châu thương phận hẩm
Vô duyên nên chẳng đẹp tơ hồng
 
Thanh Thanh khiết
30.4.2010

ThanhThanhKhiet 01.05.2010 23:04:51 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: cosiaus

Anh sợ mùa thu không trở lại
 
Em có biết mùa thu đang tan
Đàn chim đo cánh giữa chiều vàng

Khói tranh quyện lấy thành dây lộng

Theo gió lên trời đóng chốt ngang

 

Em có biết ngàn mây lang thang

Trên lưng chở nắng chẵng nhẹ nhàng

Mà khi nắng tắt mây buồn lắm

Rồi  bóng hoàng hôn nhẹ bước sang

 

Em có biết tình thu  miên man

Quên luôn phải nhuộm lá úa vàng

Anh sợ mùa thu không trở lại

Cây buồn trắng lá tựa đông tang.

 

cosiaus
  
 
  Em biết 

Em biết trăng thu cũng sẽ tàn
Hằng nga ngơ ngẩn nét hoang mang
Đêm rằm mây đến đâu còn sáng
Nguyệt lặng gầy hao chút võ vàng
 
Em biết hoa thu buông gốc mẹ
Bay theo gió cuộn lá vàng rơi
Tung lên rụng xuống niềm đau xót
Lấm bụi ven đường nát tả tơi
 
Em biết mùa thu đã chết rồi
Từ ngày hai đứa phải chia phôi
Đông về nỗi nhớ thêm đè nặng
Phủ xuống mồ xanh phận cút côi
 
Thanh Thanh Khiết
1.5.2010

<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2010 09:35:28 bởi ThanhThanhKhiet >
Nguyen Gia Linh 02.05.2010 18:40:26 (permalink)
0
Trưa không hẹn ở Saigon


Saigon chợt thiếu những cơn mưa
Mà nắng vàng hanh sắp chín vừa
Mái tóc mịn màng hong nỗi nhớ
Bàn tay vụng dại níu niềm xưa
Phượng hồng rơi xuống đâu mà đủ
Hoa giấy treo ngang mấy đã thừa
Dừng chân lòng lại bâng khuâng lắm
Saigon vẫn nắng giửa ngày trưa.


Saigon vẩn nắng  giữa ngày trưa
Nhưng dáng em qua chẳng có thừa
Gió hạ lùa ngang đường phương đỏ
Tóc thề lấn vội mộng tình xưa
Duy Tân me đổ hình như thiếu
Đại học sân trơ ngợ  cũng vừa
Không hẹn mà chân tôi cứ đến
Đến chờ và  đợi những cơn mưa.

Cosiaus 
 

Chiều mưa không hẹn                                                
 
 
Quê mình khó thiếu những chiều mưa
Cây trái bao quanh nắng thấm vừa
Ánh mắt mơ màng gây lối nhớ
Lời thơ vững chảy gợi hồn xưa
Mai vàng sắc thắm giăng vừa đủ
Phượng tím màu nâu trải chẳng thừa
Cỏ dại trong vườn len lén mọc
Sài Gòn vẫn nắng giữa ban trưa
 
 
Sài Gòn vẫn nắng giữa ban trưa
Bóng dáng người em khó thể thừa
Mái tóc thơ ngây xây ảo giác
Vành môi mộng đỏ đắm người xưa
Cộng Hòa trường cũ giờ đây thiếu
Đại Học làng xưa thuở đó vừa
Ước hẹn không mong sao cứ đến ?
Phải chăng ngóng đợi những chiều mưa !!!
 
Nguyễn Gia Linh
ThanhThanhKhiet 03.05.2010 09:37:05 (permalink)
0
quote:

Suối ngàn ?

Có phải ở nơi tận suối ngàn
Có hai con cá lội bang bang
Có cần nên thả như Lã Vọng
Chứ phải nào chơi giống thế gian
cs


Câu
 
Câu ở Bàn Khê mới đắc vương
Câu ở suối trong cá tầm thường
Câu đây lưỡi thẳng như Khương Thượng
Uổng phí tài năng  thế nhân thương
 
Thanh Thanh Khiết
3.5.2010 
 
vancali96 03.05.2010 10:21:20 (permalink)
0
Trưa không hẹn ở Saigon

Saigon chợt thiếu những cơn mưa
Mà nắng vàng hanh sắp chín vừa

Mái tóc mịn màng hong nỗi nhớ
Bàn tay vụng dại níu niềm xưa
Phượng hồng rơi xuống đâu mà đủ
Hoa giấy treo ngang mấy đã thừa
Dừng chân lòng lại bâng khuâng lắm
Saigon vẫn nắng giửa ngày trưa.


Saigon vẩn nắng  giữa ngày trưa
Nhưng dáng em qua chẳng có thừa
Gió hạ lùa ngang đường phương đỏ
Tóc thề lấn vội mộng tình xưa
Duy Tân me đổ hình như thiếu
Đại học sân trơ ngợ  cũng vừa
Không hẹn mà chân tôi cứ đến
Đến chờ và  đợi những cơn mưa.

Cosiaus
    

Một Thời Đã Qua


Đà Lạt bây chừ vắng giọt mưa
Để đêm thao thức nói sao vừa
Vầng trăng lỡ khuyết hoang đường cũ
Thung lũng chịu mờ lặng chốn xưa
Ven suối hẹn hò yêu chửa đủ
Bên hồ gặp gỡ oán khôn thừa
Lòng đang nặng trĩu nhiều tâm sự
Đà Lạt nắng về... tỉnh biết trưa

Đà Lạt nắng về... tỉnh biết trưa
Hồn ai tản mạn dáng hương thừa
Ngàn hoa quanh quẩn ngôi trường nhỏ
Muôn sắc ngượng ngùng tà áo xưa
Dẫu bước chân quen tìm vẫn hụt
Thì vòng tay lạ siết chi vừa
Còn đâu một thủa thời trung học
Đà Lạt xa vời hỏi có mưa...?


Đoạn Trường

    
Chiều mưa không hẹn                                                
 
Quê mình khó thiếu những chiều mưa
Cây trái bao quanh nắng thấm vừa
Ánh mắt mơ màng gây lối nhớ
Lời thơ vững chảy gợi hồn xưa
Mai vàng sắc thắm giăng vừa đủ
Phượng tím màu nâu trải chẳng thừa
Cỏ dại trong vườn len lén mọc
Sài Gòn vẫn nắng giữa ban trưa
 
Sài Gòn vẫn nắng giữa ban trưa
Bóng dáng người em khó thể thừa
Mái tóc thơ ngây xây ảo giác
Vành môi mộng đỏ đắm người xưa
Cộng Hòa trường cũ giờ đây thiếu
Đại Học làng xưa thuở đó vừa
Ước hẹn không mong sao cứ đến ?
Phải chăng ngóng đợi những chiều mưa !!!
 
Nguyễn Gia Linh
     
Thuyền viễn xứ

Ca Li biển hẹn bổng trời mưa
Nép kín vào ai lọng(dù) khó vừa
Tóc vướng bờ môi che nỗi nhớ
Tay quàng dáng ngọc chuyện ngày xưa
Bài thơ lãng mạn lòng day dứt
Khóe mắt cô đơn mộng thiếu thừa
Áo ướt thân hàn mong sưởi ấm
Ca Li gió lộng dẫu còn trưa

Ca Li gió lộng dẫu còn trưa
Đợi bóng ai sang gẫu chuyện thừa
Khúc hát mên mang buồn mắt ngọc
Lời thơ ngọt dịu nhớ người xưa
Bô sa (Bolsa) bóng mát sông còn cạn
Nữu ướt (Newyork) trời xanh gió thấy vừa
Biển vắng duy
ên chờ trong gió lạnh 
Cho tình bỡ ngỡ dưới trời mưa


Vancali 5.2.10


Mắc đền huynh đó làm em rụng hết tóc khi họa bài đôi này hì hì ...chù nhật vuiiiii
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2010 10:42:26 bởi vancali96 >
ThanhThanhKhiet 03.05.2010 20:10:35 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: cosiaus

Nắng hoang….
 

Một chiếclá rơi cắt nắng ngang

Hay là cất nắng đợi đông sang

Yêu thương có thể nào như nắng*
Đốt cháy  trong ta hết bẽ bàng

 

Nắng ấm hôm nay , mai trốn ngang*

Gọi mây , mây hất áo mây choàng

Khi Yêu  cứ tưởng đây là lệ

Vôi nhặt đem về hận nắng hoang.

 

Cosiaus

 

* SongNg ư ‘s





Nắng đi hoang
 
Gió quất làm đau hận nắng ngang
Mây buồn lỗi  hẹn với mưa ngàn
Tình yêu thơ mộng nên cay đắng
Ấy vậy mà sao dạ nặng mang
 
Mênh mông bước nhẹ nắng đi hoang
Sưởi ấm vô tư kẻ bẽ bàng
Lấy lại niềm tin người đánh mất
Nắng thôi từ giã bước đi hoang
 
Thanh Thanh Khiết
3.5.2010

thaianh49 04.05.2010 14:09:46 (permalink)
0
Hỏi Chim Và Cá
 
Buổi sáng vàng tươi,
Một loài chim nhỏ
Đậu buồn trên cỏ
Cho tôi hỏi nhỏ
Mùa nào bên kia
Hỏi cá lia thia
Sông nào em đến
Bến nào em qua.
Cả chim và cá
lắc đầu nói :” Lạ
Hỏi lòng ông đi
Bốn mùa cũng chỉ
Là một mùa yêu
Nếu nhìn đúng chiều”
‘Còn sông nào đến
Sông không có bến
Cũng chẳng đò qua
Sông đó trong ta
Tự ông đào lấy” 


  CS
 

 ANH ƠI
 
Anh hỏi chim hỏi cá
Sao không hỏi chính anh
Rằng mùa yêu có cả
Tình anh đang sẵn dành
Cho em bốn mùa xanh
Cho riêng em tất cả
Anh nghe chim nghe cá
Sao chẳng nghe chính mình
Con sông ấy đa tình
Chỉ anh,mình chung bến
Hãy nâng niu trìu mến
Hãy giữ lấy kẻo rơi
Dù xa tận cuối trời
Sông ơi tình vẫn đợi !
Thái Anh

 
Chị Chuc CS một tuần mới vui
cosiaus 06.05.2010 05:43:18 (permalink)
0

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
 
 
cosiaus
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2010 09:28:28 bởi cosiaus >
ThanhThanhKhiet 06.05.2010 23:29:14 (permalink)
0
Thơ
 
Thơ là hơi thở hãy mang theo
Bổng vút hồn bay tận đỉnh cao
Sáng sáng tìm lời câu xướng hoạ
Chiều chiều gợi ý tiếng vần gieo
Tao nhân dạ thẳng tâm thanh khiết
Mặc khách lòng ngay trí sáng veo
Đừng để nỗi buồn về ngự trị
Thơ là hơi thở hãy mang theo
 
Thanh Thanh Khiết
6.5.2010
trongvan 07.05.2010 08:36:36 (permalink)
0

Trích đoạn: cosiaus
HÁT  BÒ , HÁT...PÒ...
Ở đâu có áp bức là nơi đó có cách mạng
Một nông trại đã vùng lên chống lại loài nguời
Cách mạng thành công mang lại tiếngcười
Mang tự do cho sinh vật
Ngày đen tối đã mất
Không cón áp bức
Không còn  khổ cực
Dưới sự lãnh đạo thông minh của một con bò
Hưởng mọi ấm no
Để  ăn mừng cho ngày mới
Cần có một cái gì  để ca ngợi
Trâu chợt đề nghị: hay ta Hát Hò??
No, No  …Bò la to
Danh từ bọn người cổ hủ
Di sãn của chế độ củ
Hoan hô… BÒ…….. hoan hô ….BÒ……
Tất cả hãy cùng nhau  HÁT BÒ ,    HÁT BÒ
Một con chó con ngọng nghệu theo  .....PÒ  ,HÁT......PÒ....
Mừng cho ngày ấm no.
cosiaus

 
Cả đám ở đó hát hò
Tự động sẽ được ấm no cuộc đời
Trời sanh muôn thú để... chơi
Khỏi cần sớm/tối hụt hơi cày hoài…
 
Làm cách mạng, ý kiến hay
Thành công sung sướng chờ ngày… quy tiên
(Cọp đợi sẵn, cõng đi liền
 Banh thây, mất mạng… Ưu phiền hết luôn!)

cosiaus 07.05.2010 15:08:24 (permalink)
0
" God must be crazy"


<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2010 15:45:39 bởi cosiaus >
ThanhThanhKhiet 07.05.2010 15:38:35 (permalink)
0
Vui cả nhà
 
Bố mẹ sinh con trời sinh tính
Dở  - hay nào cũng chính là con
 
Anh em giữ phận vuông tròn
Trong êm ngoài ấm luôn còn tiếng thơm
Vui thay canh ngọt lành cơm
Nên không có tiếng thua hơn nặng lời
 
Anh hai tính cách khơi khơi
Nghe đâu nói đấy những lời vô tư
Chị ba nét dáng tiểu thư
Hay hờn hay giận nhưng mà từ tâm
 
Dịu dàng được nhất cô năm
Kính trên nhường dưới luôn chăm việc nhà
Mỗi người là một  bông hoa
Bông nào cũng đẹp mặn mà đáng yêu
 
Đêm trăng hồn thả phiêu diêu
Cùng nhau ngắm nguyệt viết điều mông mơ
 
Thanh Thanh Khiết
7.5.2010

TTK ghé thăm SC. Cầu mong  SC tâm hồn luôn thanh thản để vui với những dòng thơ
cosiaus 07.05.2010 15:45:16 (permalink)
0
Một lời của Khiết làm tôi nhẹ cả lòng.  Stop het mọi sự.
cosiaus
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 19 của 25 trang, bài viết từ 271 đến 285 trên tổng số 363 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9