Trangluubut...
Sắc thu
Nơi anh chẳng có mùa thu
Không heo may lạnh ,thâm u mây trời.
Chắc không nhiều lá vàng rơi?
Em gom tất cả...Tặng người sắc thu...
Thương Giang
Tặng anh sắc thu chi dzậy....chời !
BÂY GIỜ ĐANG NGÁP THẬT DÀI
VÀO TRANG LƯU BÚT DẠO VÀI CÂU THƠ
GIEO VẦN TRONG MỘT GIẤC MƠ
NỦA ĐÊM LƯNG MỎI MẮT MỜ TAY ĐAU
MỘT LỜI ĐỀ TẶNG CHO NHAU
CHÚC CHO GIẤC NGỦ ĐƯỢM MÀU YÊU THƯƠNG Đọc bài thơ nầy...thấy thương vitchetduoi quá ! Già chưa....bơi lội phải cẩn thận nhé !
Quà !
Tặng anh sắc nắng vàng mơ
Anh không biết để đâu giờ cho sang
Nhà đây tím, tái, tồi, tàn.
Vách thưa gió lộng...vài hàng thơ hiu....!
Uổng công em góp thật nhiều
Bao nhiêu lá rụng màu chiều thê lương !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 18:26:02 bởi lelong54 >
Tạ từ
Món quà quá đỗi tầm thường
Khiến cho người nhận chán chường ,thở than...
Nhà đây tím,tái,tồi tàn...(LL54)
Hơi đâu mơ mộng,luận bàn sắc thu...
Thôi đành gom lại lời ru
Giấu trong sắc lá tạ từ người ơi....
-TG-
Quà !
........
Chuông lòng nghe xé niềm thương
Trong từng nhịp thở biết nhường nào yêu !
Gom bao nhiêu chiếc lá chiều
Để mong đếm được thật nhiều niềm đau !
Trích đoạn: lelong54
Quà !
........
Chuông lòng nghe xé niềm thương
Trong từng nhịp thở biết nhường nào yêu !
Gom bao nhiêu chiếc lá chiều
Để mong đếm được thật nhiều niềm đau !
Đốt đi cho hết u sầu
cho đời thoát khỏi vực sâu ưu phiền
Cho tình thôi hết đảo điên
Cho thơ tìm đến những miền hoan ca!
Đốt đi cho hết u sầu
cho đời thoát khỏi vực sâu ưu phiền
Cho tình thôi hết đảo điên
Cho thơ tìm đến những miền hoan ca!
Lá thu đâu của riêng ta
Làm sao nỡ đốt cho phà khói cay !
Đảo điên..thữ sức dạn dày
Hoan ca khoái lạc.....biết ngày nào đau !
Quà !
........
Chuông lòng nghe xé niềm thương
Trong từng nhịp thở biết nhường nào yêu !
Gom bao nhiêu chiếc lá chiều
Để mong đếm được thật nhiều niềm đau
Biết làm sao...?
Người ơi sao mãi thấy sầu?
Gửi sắc thu tặng ...mà đâu khác gì...
Tâm tư càng thấy ai bi
Định không gửi nữa ...có khi vui nhiều.
Nào ngờ người vẫn cô liêu
Muốn gom tất cả lá chiều đếm đau...?
Biết nào sao giúp được nhau
Cho nỗi buồn chán tan mau trong người...?
Thương Giang
Mặc hắn !
Biết nào sao giúp được nhau
Thôi thì...mặc hắn thì thào cho khuây
Hơi đâu mà luyến nơi nầy
Thở than, thổn thức, đọa đày thênh thang !
Công lên.....nhòm ngó anh chàng
Xót xa đầy ắp........cho nàng hoen thu !
Đất ! Ngửa mặt nhìn trời xưa đến nay Mưa không khép mắt, nắng chẳng cay Phong ba bão nổi....mày dày dặn Vật đổi sao dời....không mảy may !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2009 14:34:22 bởi lelong54 >
Sang...! Làm quan chốn ảo kể cũng sang
Cơm, rau dưa muối....vẫn đường hoàng
Thành danh cõi thực...dù, nón, lộng,....!
Quan chỗ tâm hồn......khỏi đa mang !
mặc cho ngọn gió cứ ru...
còn ta chỉ thấy tối mù chân mây...
dòng đời trôi nổi tháng ngày...
riêng ta ôm nỗi đắng cay mộng lòng...
để rồi ôm nỗi nhớ mong...
để rồi mặc hắn tình nồng dần phai ....
Biết không....!
Sướng nào.....không có khổ đau
Vui nào.....không khỏi lào cào thở than
Cô đơn thui thủi phũ phàng !
Nên đôi vẫn thấy chàng ràng má mơ !
Biết sao là khổ bây giờ......
Biết sao là sướng....giả khờ cho xong
Biết nhiều ra hóa thằng ngông
Biết rằng.....cái có và không thật gần !
mặc cho ngọn gió cứ ru...
còn ta chỉ thấy tối mù chân mây...
dòng đời trôi nổi tháng ngày...
riêng ta ôm nỗi đắng cay mộng lòng...
để rồi ôm nỗi nhớ mong...
để rồi mặc hắn tình nồng dần phai ....
quotrung6925.
.......
Cảm ơn bạn mới quoctrung nhé !
Cảm ơn....!
Em như con nước miên mang
Mát thanh...lòng ắp mỡ màng phù sa
Đơn sơ dung dị hiền hòa
Tưới xanh trời đất...thơm - thoa mỗi ngày !
Em là....dòng nước mê say !
Để ta.......còn biết......đời nầy hơn thơ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2009 10:44:58 bởi lelong54 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: