Trangluubut...
Gì thế nầy...! Mắt chiều mòn mõi đăm chiêu Trông vào thực tại nhiễu điều vây quanh Thật thơm mà rát như chanh Thật xinh mà lối mộng mành như tơ Gặp nhau...nào phải tình cờ Ví như duyên phận đến giờ lại lên ! Một người sương gió thang thênh Một người đang độ mông mênh tình nồng ! Một người mưa nắng phiêu bồng Một người đang rực lửa hồng vừa khêu ! Một người mơ ước thật nhiều Một người lại hối...sợ điều oan khiên ! Nợ duyên nhau...phải... định tiền Mấy ai biết được...ưu phiền.... về sau !
Nợ duyên nhau...phải... định tiền Mấy ai biết được...ưu phiền.... về sau ! Lê Long
NỢ
Dòng đời tấp nập biết bao người
Ta đã gặp nhau như khiến xui
Chắc hẳn mình nợ từ kiếp trước.
Kiếp này phải trả... ,dẫu xa xôi...
-TG
DUYÊN
Xuôi ngược nẽo đời ta gặp nhau
Khoảnh khắc thôi mà sao khắc sâu
Chẳng mong nhân quả từ kiếp trước
Duyên phận kết giao một chuyến tàu
TT
TÌNH
Nợ duyên tình người đã từ lâu
Giờ bất ngờ chung một chuyến tầu ,
Thiên duyên tiền định nên chẳng thể,
Dễ gì bội xóa để quên nhau?
-TG-
*) Anh họa chung với em và TT nhé!
Nợ duyên nhau...phải... định tiền Mấy ai biết được...ưu phiền.... về sau ! Lê Long
NỢ
Dòng đời tấp nập biết bao người
Ta đã gặp nhau như khiến xui
Chắc hẳn mình nợ từ kiếp trước.
Kiếp này phải trả... ,dẫu xa xôi...
-TG
Duyên nợ ! Dòng đời vạn nẽo vẫn song đôi Vướng víu vì sao.... nợ mất rồi Không mơ tia nắng luồn qua động Cách, lỡ mà chung.... bởi duyên thôi ! DUYÊN
Xuôi ngược nẽo đời ta gặp nhau
Khoảnh khắc thôi mà sao khắc sâu
Chẳng mong nhân quả từ kiếp trước
Duyên phận kết giao một chuyến tàu
TT
TÌNH
Nợ duyên tình người đã từ lâu
Giờ bất ngờ chung một chuyến tầu ,
Thiên duyên tiền định nên chẳng thể,
Dễ gì bội xóa để quên nhau?
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 13:31:18 bởi lelong54 >
Duyên nợ ! Dòng đời vạn nẽo vẫn song đôi
Vướng víu vì sao.... nợ mất rồi
Không mơ tia nắng luồn qua động
Cách, lỡ mà chung.... bởi duyên thôi !
LêLong 54
Phải duyên Nguyệt Lão thả tơ rồi
Dẫu xa vạn nẻo vẫn thành đôi.
Không mơ...vướng nợ vẫn phải trả.
Nợ duyên là vậy đó người ơi!
-TG-
Hương xưa !
Đêm sờ vai ướt bâng khuâng
Gió đem mùi tóc qua rừng thông xưa
Một đêm xuân đón giao thừa
Với cây nến nhỏ đong đưa tranh vàng
Hoa quỳnh xanh trắng thật sang
Ngát thơm sực nức dịu dàng hương xuân !
Hương xưa !
Nhớ như phim...đẹp quá chừng
Trong mơ vẫn thấy giữa rừng cảnh tiên
Hiện thực lại.... rất diệu huyền
Trong tầm tay với chim liền cánh bay
Mùa xuân năm ấy vui thay
Để xuân nay vẫn còn say hương tình !
Nhớ nhiều lắm mắt lung linh
Có cây nến nhỏ hoa quỳnh nửa khuya !
Về...đi....! Vài hôm nữa thôi tết kìa Mà vui đâu mất chưa dìa vậy ta Dọn vườn quang đón ngàn hoa Để công không uổng chăm già một năm Rồi em sẽ kết tơ tằm May tay một áo trăm năm gởi chàng Nhớ về nhe...chớ lang thang Nhớ về anh nhé muộn màng vẫn vui !
Duyên nợ !
Dòng đời vạn nẽo vẫn song đôi
Vướng víu vì sao.... nợ mất rồi
Không mơ tia nắng luồn qua động
Cách, lỡ mà chung.... bởi duyên thôi ! Duyên nợ ! Không dìu nhau mà tình lên "ngôi" Không ai chỉ mà biết lên "đồi" Không "đợi," trông,mơ mà sánh đôi Không hối hận đâu nợ duyên "rồi" !
Duyên nợ !
Dòng đời vạn nẽo vẫn song đôi
Vướng víu vì sao.... nợ mất rồi
Không mơ tia nắng luồn qua động
Cách, lỡ mà chung.... bởi duyên thôi !
LêLong 54
Phải duyên Nguyệt Lão thả tơ rồi
Dẫu xa vạn nẻo vẫn thành đôi.
Không mơ...vướng nợ vẫn phải trả.
Nợ duyên là vậy đó người ơi!
-TG-
Mùa xuân ! Mùa xuân e ấp chuyện nợ duyên Ríu rít đàn chim ví véo chuyền Muôn hoa ngáy ngủ miệng cười nỏ Nắng ửng trên trời mắt nghiêng nghiêng !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2010 06:51:28 bởi lelong54 >
Bình yên ! Sáng sớm thấy mọi điều không thay đổi Trời thanh thanh khoe ráng đỏ yên lành Sương mơ dày lóng lánh vẫn long lanh Chim vẫn hót chăm chuyền cành bắt bọ ! Chỉ trái bí,bầu,dưa là choáng loá Thẳng da xanh chóng lớn ngó không ra Trên nhành mai chùm chùm nụ nỏn nà Tươi non thế hay là xuân đã gọi ! Mới sớm nắng với ngàn tia nóng hổi Ấm đồi nương làm dịu nỗi cô đơn Xuân đưa thương dìu yêu đến thật rồi Thôi nhắm mắt nhìn sao rơi lả tả !
Kỳ lạ....! Gieo vần thơ năm chữ Thả vào tận cõi mơ Xem buồn vui nếm thữ Xuân ngát mà bơ vơ ! Không phải là bâng quơ Là niềm thương nhớ thực Luôn khao khát đợi chờ Mà nghe như trong mơ ! Năm chữ rất đơn sơ Ơ thờ.... trông ngóng đợi Cũ..... còn hoài như mới Cho mùa xuân nhân đôi !
Duyên nợ !
Dòng đời vạn nẽo vẫn song đôi
Vướng víu vì sao.... nợ mất rồi
Không mơ tia nắng luồn qua động
Cách, lỡ mà chung.... bởi duyên thôi ! Duyên nợ ! Không dìu nhau mà tình lên "ngôi" Không ai chỉ mà biết lên "đồi" Không "đợi," trông,mơ mà sánh đôi Không hối hận đâu nợ duyên "rồi" !
Phương Minh ! Ở phương nào đó xuân lung linh Kết thắm hoa đan đẹp hữu tình Óng ánh sương veo bình duyên nợ Diệu kỳ thay ! Trong sáng quá phương minh !
Gởi gió ! Tâm tình theo gió mùa xuân Bay đi khắp chôn xa gần thành,quê... Cho người trẻ tuổi đê mê Người già ấm dạ không chê hồng trần Con nít bớt nũng ngoan dần Con trâu ngữi ngát hương bần hoa mua Đêm nhìn ngút mắt sao vua Thấy đời vẫn đẹp vua đùa thương yêu !
Kỳ lạ....! Gieo vần thơ năm chữ Thả vào tận cõi mơ Xem buồn vui nếm thữ Xuân ngát mà bơ vơ ! Không phải là bâng quơ Là niềm thương nhớ thực Luôn khao khát đợi chờ Mà nghe như trong mơ ! Năm chữ rất đơn sơ Ơ thờ.... trông ngóng đợi Cũ..... còn hoài như mới Cho mùa xuân nhân đôi ! LL
Đón Hương Xuân
Em gieo vần năm chữ
Gửi vào chốn hư vô
Cho lòng minh thanh thản
Bên dòng đời đổ xô
Để rồi em tận hưởng
Hơi thở của mùa xuân
Bỏ hết những gian truân
Đắm mình trong hương lạc
Và những gì mong ước
Sẽ theo mãi không thôi
Mọi chuyện ở bên đời
Gom về thành kỷ niệm
Út Thu
Hương xưa !
Đêm sờ vai ướt bâng khuâng
Gió đem mùi tóc qua rừng thông xưa
Một đêm xuân đón giao thừa
Với cây nến nhỏ đong đưa tranh vàng
Hoa quỳnh xanh trắng thật sang
Ngát thơm sực nức dịu dàng hương xuân !
Hương xưa !
Nhớ như phim...đẹp quá chừng
Trong mơ vẫn thấy giữa rừng cảnh tiên
Hiện thực lại.... rất diệu huyền
Trong tầm tay với chim liền cánh bay
Mùa xuân năm ấy vui thay
Để xuân nay vẫn còn say hương tình !
Nhớ nhiều lắm mắt lung linh
Có cây nến nhỏ hoa quỳnh nửa khuya !
Về...đi....!
Vài hôm nữa thôi tết kìa
Mà vui đâu mất chưa dìa vậy ta
Dọn vườn quang đón ngàn hoa
Để công không uổng chăm già một năm
Rồi em sẽ kết tơ tằm
May tay một áo trăm năm gởi chàng
Nhớ về nhe...chớ lang thang
Nhớ về anh nhé muộn màng vẫn vui ! Về thôi ! Hạnh phúc ơi....! Bạn đến rồi Trong mơ, ngoài thực tuyệt vời biết bao Trên trời xanh én lao xao Dưới chân hoa cỏ mai đào thắm tươi Quay về thôi....! Tuổi đôi mươi Vén râu cười mĩm đẹp thời xuân xanh !
Chơi nghông ! Rong chợ nhằm ngày hăm ba Phố đông choáng ngộp người ta quá trời Hết đi đành thả cho trôi Tấp đâu thì ghé giao đời cho xuân Đang ngơ ngẫn chợt tỉnh bừng Phố hoa vàng,đỏ,xanh ngưng chân rồi Chậu nào cũng đẹp...choa ôi Mầu nào cũng rực tuyệt vời thế sao Rinh hết thì....nặng lắm nào Vác đi một chiếc...làm sao đành lòng Thôi ! Nhìn phố thị vui đông Để rồi mai vẫn bềnh bồng mơ hoa ! Để rồi mai...lòng còn mãi thiết tha Yêu đời thương mỗi loài hoa xuân hồng !
Mùa yêu thương ! Một mùa xuân nữa lên tay Với bao ước vọng ngày dài điểm son Người thân dẫu khuất dẫu còn Bạn bè yêu mến đầu non lặng cười Khóc rồi.... để quý khi vui Đường xa dãi nắng ngời nhiều bướm hoa Không gian tình tứ bao la Nhớ từng người cũ đà qua khắc nầy Chúc mừng hiện hữu sum vầy Trong hương khói tết vơi đầy cảm thông Đất trời luân chuyển thong dong Mà còn thương cảm mênh mông dịu dàng Nhân sinh vốn thích đa mang Về cùng với tết..... ngập tràn niềm thương !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2010 09:22:15 bởi lelong54 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: