Quảng trường tình yêu

Tác giả Bài
Hạ Nguyên
  • Số bài : 22
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.07.2009
  • Nơi: Spring Martini
Quảng trường tình yêu - 08.08.2009 17:57:38
0
Viết tặng cho bộ phim mà mình yêu mến ...

- Tiếc là hồi bé mình hok chịu học thanh nhạc cho đàng hoàng, nếu không thì giờ có thể tự tay viết một bài hát thật hay để bày tỏ tình cảm của mình rồi. Thôi thì làm thơ vậy, và gửi tặng cho họ, những con người trong phim đã làm nên diệu kỳ và niềm tin về yêu thương mạnh mẽ...

# Dù bây giờ đang là trong hạ nhưng mong là đâu đó dưới những cơn mưa tuyết của mùa Giáng Sinh đi qua, Mew và Tong vẫn tìm thấy nhau, cầu cho họ được cạnh nhau về nơi Quảng trường ký ức tình yêu luôn hạnh phúc ...


~~~~~~

CHƯƠNG 1 : SOLITARY SYMPHONIE (Giao hưởng cô đơn)




Hỏi này muôn triệu ước sao
Bao giờ mình mới đi vào tuổi thơ ?
Gấu bông ơi, có những thẫn thờ
Tại sao bố mẹ lại hững hờ ra đi ...

Phím mây kia, lắng nghe gì
Trong nhiều khúc đợi vẫn còn tin ... yêu ... ?

Bọn họ đã ra đi để mình ở lại. Bọn họ - những người mang tên là Bố Mẹ ấy! Tuổi thơ là thế này sao? Là phải một mình ư ?!

Thèm kem quá. Và muốn có bóng bay ...

(Mew. Ngày tuổi thơ không nắng ...)



Nhịp đều phím mọng tuổi thơ
Đi vào ký ức bãi bờ yêu thương
Nào ngoan nhé những âm thường
Để hoa nắng nở trên đường ta đi ...

Bà ơi, thương ai nhất trên đời ?!
Thương ông và cháu - mây trời như nhau !
Bà ơi sao cứ phải đau ?
Bởi vì năm tháng chẳng phai màu nhớ nhung...
Bà nay phải đợi vô cùng,
Đến khi ích kỷ vẫn mong ông trở về ...

Thảm chiều tím ngắt trên đê
Dòng sông lơ đãng hẹn thề giấc mơ
Nào, ngoan nhé những trông chờ
Một ngày nào đó thuyền sẽ cập bờ bãi yêu...


Bà thương mình lắm. Thì ra bà ích kỷ ở lại đây là vì ông. Ông thương bà nhiều và chắc bà cũng vậy. Bà dạy mình đàn này, bà bảo : một ngày nào đó mình sẽ cần đến chúng để bày tỏ yêu thương với người quan trọng. Như ngày xưa ông và bà vậy.

Bản nhạc nghe thật buồn. Chúng là kết tinh năm tháng mà bà đã nhớ thương ông ư? Ơh, trong đó mình nghe được lời của ông nói với bà nè, rằng ông thương bà nhiều, nhiều lắm...



Đ trên những nét ngà son
của điệu giòn tâm tư
Khóa pha nước mắt đỏ lừ
Làm dương cầm khóc vì người si cay
Hạt mưa rơi ướt cỏ may
Đôi tay mê mải luyện ngày la đơn ...

Ông ơi, có nghe không? Cháu sẽ giúp bà đàn bài hát đến vĩnh hằng, gửi tặng ông. Rằng bà của ngày xưa, và cả bây giờ nữa đều yêu ông , ông ạh ! ...

Tối sáng trăng, ngủ bên bà thật ấm. Ngày tuổi thơ lan rộng. Đâu đó trong dòng chảy của khúc sông tuổi hồng, trên con thuyền chở yêu thương xa tít mênh mông, con nít mình cũng đang đợi một nửa để thiết tha, một ai đó thật thà để đàn những bản ca từ trong tình cảm.

Mew này, người ấy sẽ đến mà, phải không ?! ...
Suy tư mạnh mẽ làm nên hành động mạnh mẽ - William Shakespeare

Hạ Nguyên
  • Số bài : 22
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.07.2009
  • Nơi: Spring Martini
RE: Quảng trường tình yêu - 08.08.2009 17:59:18
0
Viết tặng cho bộ phim mà mình yêu mến ...

- Saxophone của gặp gỡ định mệnh. Du dương và da diết. Thuần khiết lẫn sáng trong. Cuộc sống nhiều khi là những ánh mắt thuộc về nhau từ trong vô thức cận kề quá khứ ...

# Mình thực sự rất mong Mew và Tong gần gũi và mãi mãi cạnh nhau. Biết sao được khi số phận đã mang hai trái tim xích lại và định mệnh an bài đã cho hai bạn trẻ có cùng một tuổi thơ ? Và trong giấc mơ, xin Thượng đế, Người đừng chia cắt họ.

~~~

CHƯƠNG 2: SAXOPHONE FROM FATE (Saxophone định mệnh)





~~~

Gặp gỡ rồi ...
Ôi đám mây trôi
lang thang
trong vắt
Mầm cây hanh xanh ngắt
Và những nụ hồng vỡ thành mắt mùa xuân.

Những nốt trầm luân
Trong tranh "Starry Night" của Van Gogh (*) .
Sâu nơi mắt cậu ...
Nói lời cùng tôi ...

Và cậu đấy Tong ơi
Người đi đến và mang tới
Những âm thanh dịu vợi
Trang cuộc sống bắt đầu
Mưa cùng giây phút chậm lâu
Chờ đợi ...
mình và cậu.

Tong ơi ! ...



(Mew. Tuổi thơ bắt nắng, và có Tong nữa...)


---

Tổ khúc đầu : Sóng

- Hôm ấy, ngày có nắng nhẹ và gió nhạt. Mình ra bờ cát ngắm những thỏi đá vàng theo sóng dạt tới chân mây. Cuộc sống mới cùng với bà và âm nhạc khiến mình phần nào cũng quên đi những cô đơn khi không có Bố Mẹ. Phù, rồi mình sẽ ổn cả thôi.

Mùi biển thơm quá. Ngào ngạt nữa. Hì, lại lãng mạn quá rồi. Nếu có hai người cùng ở đây thì tuyệt...

- Sóng ơi ! Mang tao đi theo mày nhéeeee ....



Con sóng rong chơi
Bờ môi yêu gió
Dưới mầm hoa cỏ
Sóng thở tình yêu ...

Biển êm trong chiều
Sóng vùi ngủ khẽ
Lăn tăn mưa nhẹ
Đêm mãi mênh mang ...

Chân cát mịn màng
Vi vu đâu đó
Tim sóng nho nhỏ
Mê mải du dương

Vọng nơi thiên đường
Một khung ốc vỡ ...

----

Tiểu khúc: Hải âu


- Cậu ấy là Tong. Mới dọn tới. Gia đình có 3 người: Bố Tong - chú Din, mẹ Tong - cô Tang và Tong. Họ thiệt là vui và đầm ấm.

Tụi mình hay đụng nhau trước cửa nhà. Tong ở đối diện mà. Mình vẫn thường hay nhìn lên ô cửa cao ấy. Nơi gần với các vì sao ...

Vẫn chưa có gì cho đến khi Tong giúp mình và bị thương .

----

Tiểu khúc: Báo bão...


Đi học vốn là công việc bình thường của học sinh. Dù không có Bố Mẹ đưa đón. Bà còn phải giữ sức để đợi ông nữa, mình không muốn để bà lo lắng thêm.

Ở trường cũng vui, mình được chọn vào đội Piano, ở đó mình có thể tìm thấy cảm giác bình yên trên các phím nhạc.

Hôm nay là ca trực của mình. Nhà vệ sinh, một nơi chẳng mấy hấp dẫn ...

- Ê mày, thằng Mew kìa, là một tay Piano cự phách đó.

- Hihi, trông nó mịn màng ẻo lả nhỉ. Quậy chút đi bây ...

- Mew ! Để tụi tao tuột quần mày ra xem bên trong thế nào nha... Bắt nó lại.

Đau. Tụi nó khỏe quá. Không làm gì được. Mình ... Bố Mẹ ơi, Bà ơi ! ... Cứu Mew với ...

- Này tụi mày làm gì vậy, thả bạn ấy ra.

- Àh thằng Tong trong đội bóng của trường đây mà. Không phải chuyện của mày ! Tránh xa ra thằng to xác.

- Hừm, ỷ đông bắt nạt người khác àh. Tụi mày chết rồi ... Kiaaa, hây !!

-----

Tiểu khúc: Lặng


- Tụi nó chạy hết rồi hở?

- Ưhm. Cậu sưng mắt rồi đây này. Đau không ?

- Không. Aiiiiiiiii da !!!!!!!

- Vậy là có ! Để tớ thổi cho đỡ nha...

- Cảm ơn.

- Câu đó tớ nói mới đúng chứ ? Cảm ơn ! Không có Tong mình chẳng biết làm sao cả .

- Hì, có gì đâu, Mew là bạn của tớ mà. Lần sau chúng làm gì cậu nữa thì bảo tớ nha. Hừm, tớ sẽ uýnh cho chúng rách hết quần áo luôn.

- ^^"... Tong này, sao cậu lại giúp tớ vậy, cậu không sợ bị thương và đau àh, bọn chúng đông thế kia mà.

- Mew, tớ không giúp cậu thì người bị đau là cậu đấy, hiểu chưa?

...

- Mew àh, sao lại khóc thế?

Mình không bị thương mà không hiểu sao lại đau lắm ở trong tim.

- Nín đi. Tong hok có sao đâu. Đừng khóc, xí lắm. Nè thổi dùm cái mắt xưng đi.

- Hix hix, ưhm ...

Đấy là lần đầu tiên mình cảm giác rất khác lạ trong tim. Khoảnh khắc Tong xuất hiện như một thứ dịu êm đâm rách màn đêm u tối vậy. Ngày ấy, mình chỉ rất nhớ rằng, thay cho mình Tong bị đau. Điều đó làm mình mến Tong nhiều lắm.

-------

Tổ khúc cuối : Dạ vũ biển

Kiss the rain

Hôn mưa làm chi
Để mưa ướt má
Trong lòng phố xá
Có những vệt cay ...

Ôm mưa đau ngày
Biển xa xôi lặng
Muối mưa mằn mặn
Đắng cả lòng trong

Nhớ mưa đôi dòng
Cho thêm da diết ...


- Gió mát nhỉ, Mew nhỉ ?

- Ừhm. Mắt Tong hết đau chưa?

- Bà Mew mát tay lắm. Hết đau rồi. Nghe gì không Mew, biển đang hát đó.

- Ưhm, nếu có đàn ở đây Mew sẽ đánh cho Tong nghe.

- Khỏi, giờ Mew hát đi, hát không cũng được mà.

Trước biển, mình lần đầu tiên hát cho một người con trai. Là Tong. Bà đã từng bảo âm nhạc truyền đạt những cảm xúc. Mong là trong những giây phút thế này, biển sẽ mang may mắn đến cho Tong, và cho cả mình nữa.

Phải là bây giờ mình đã hết cô đơn?

~~~



Phụ lục ngoại thơ:

(*): Vincent Van Gogh là một họa sĩ Hà Lan thiên tài. Ông là thần tượng của mình ^^. Để có thể tìm hiểu kỹ hơn nếu hứng thú, mọi người có thể search trên google.


Bức tranh "Starry night" (6/1889) - (Đêm đầy sao) là tác phẩm khá điển hình cho trường phái "hậu ấn tượng" của ông. Bức tranh ấy đơn giản nhưng là nền tảng của nhiều cội nguồn cảm xúc sáng tác cho các họa sĩ sau này. Ở đây mình muốn so sánh ánh mắt của Tong làm cho Mew cảm xúc y như vậy. Đơn giản mà lại là cả một giang san ...

--------
Suy tư mạnh mẽ làm nên hành động mạnh mẽ - William Shakespeare

Hạ Nguyên
  • Số bài : 22
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.07.2009
  • Nơi: Spring Martini
RE: Quảng trường tình yêu - 18.08.2009 03:44:16
0
Viết tặng cho bộ phim mình yêu mến ...


- Trumpet (Trompette) của hoàng hôn, của những điệu tâm hồn đãi cát. Ngươi đang vung vẩy gió, tràn khắp mỏ tình yêu. Và khiến người ta thấy được điều mà họ chẳng tốn công tìm kiếm ?!

Sai rồi ngươi ạh, có những thứ quý giá khi thiếu đi. Để lại thành hẹn ước và những khoảng nắng dội ngược cả miền thu ... Tin ta đi, khi người ưu huyền ngủ, hãy thả những nốt mù lưu giữ khóe môi yêu. Hãy để cho họ những thiếu vắng, những quãng lặng, và sau này trở thành một sức nặng của đam mê.


# Khắp trần gian, mỗi người đều có cho mình một bản Trumpet. Trumpet của Mew và Tong mang tựa là bé Pino. Một chú hề màu đỏ, bằng gỗ sồi, đội mũ Giáng Sinh, miệng rộng, luôn ngoét cười như thể ở đó luôn tồn tại niềm vui. Có truyền thuyết rằng, nhà sản xuất là ông già Noel có trên núi Thái cực, trong số hàng ngàn bé Pino ông làm thì luôn có một con ... khuyết mũi, chính bé Pino ấy sẽ mang lại may mắn cho ai sở hữu nó.

Hai cậu nhok tìm thấy niềm vui của mình ở quảng trường, trên con đường giấc mơ lưu giữ những nốt nhạc ký ức...


~~~

CHƯƠNG 3: TRUMPETTE LURE and MEMORIAL SQUARE
(Trumpet quyến dụ và Quảng trường kỷ niệm)





~~~

Âm bản:



Nghe dìu dịu , thở êm êm
Trumpet đêm ru hai đứa mình ngủ
Tong này, cậu biết làm bùa chú
Để bầu trời lấp lánh những mùa sao?

Mỗi khi nằm tớ hay ngước thật cao
Ước sẽ không còn một mình và buồn tủi
Ôi những yêu thương và gần gũi,
Làm tớ thèm ai đó ở cạnh bên...

Bà đã cho tớ những tình thân không tên
Còn cậu là hoàng tử của riêng thần thoại
Vượt qua khu rừng ngà không ngần ngại
Đánh thức giấc ngủ hoài mãi mãi của thần tiên ...

Cậu cũng là phù thủy, biết thôi miên
Làm cho cổ tích tớ muôn đời liền mạch
Dù nguy hiểm, gian nan hay thử thách
Cuối cùng vẫn dẫn tớ vượt qua.

Tớ muốn nói cho cậu thật nhiều
Rằng : từ hôm qua,
Hoàng tử Tong đã trở thành dương cầm
... trong tim tớ
.

(ngày ... tháng ... năm ... Mew cảm ơn Tong nhiều lắm ...)

~~~

Âm bản mở: Si giáng màu xanh




- Nằm trên giường, đọc đi đọc lại hoài mẩu giấy ngộ nghĩnh của Mew, tôi cứ cười mãi. Có cái gì đó thích thích lạ.

Sau khi cứu Mew khỏi tụi côn đồ định bắt nạt cậu ấy, tôi và Mew đã thân nhau. Nhà hai đứa đối diện nữa, nên tan trường tôi đã rủ cậu về chung. Mắt tôi xưng nhờ bà Mew xoa muối mà nó mới xẹp bớt, tuy nhiên, tôi vẫn bị mẹ Tang bắt gặp và xạc cho một trận. Còn bố Din thì khúc khích rằng, con trai cưng bị thương khi đang xả thân cứu một ai đó phải hok? Ừh, giúp đỡ người khác, thực hiện chính nghĩa, tôi thấy mình vui lắm.

Nhưng quan trọng là Mew - cậu bạn nhỏ của tôi may mắn không bị hại gì. Tôi bước vào thật kịp lúc. Nếu trễ hơn, mọi chuyện có thể đã rất tồi tệ. Hừm, tụi đó, lần sau gặp, tôi sẽ đè bẹp chúng ra và lột đến cái tã lót cuối cùng còn sạch sẽ.

Mew rất dễ thương. Nhất là khi bạn ấy ... khóc. Hì hì, tôi chỉ bị xưng mắt thôi mà cứ như là tận thế đến nơi vậy. Và cả lúc Mew hát giữa biển nữa, rất hay, là bạt ngàn mùa thu, làm tim tôi chìm đắm. Bài hát khiến tôi nhớ đến chị Jin, với những bài hát ru tôi ngày bé. Biển cả àh, ... tôi đã không kể cho Mew nó hãi hùng thế nào khi tước đoạt mất người chị ruột duy nhất của tôi.



Nghe thấy không biển xa hoài và lặng
Muôn đời cười những khoảng mặn người ta
Đắng cay và thật thà
Luôn đi cùng với thuần mất ...

Biển từ đâu mà chứa đầy u uất
Giấu trong mình nỗi hãi sợ vu vơ ?
Này có ai không nghi ngờ
Rằng biển kia cũng cất đầy tâm sự ?

Sóng đau mi, gió loang ngực
Chỉ có người mới thấu được thâm tư
Này, hứa đi, đừng cố nuốt ngần ngừ
Lộng thở ra rồi tan khan mạnh mẽ ...

Đã từng bị tước đi lặng lẽ
Biển bây giờ nín bặt khóe cô đơn
Bởi thẳm sâu dưới lòng biển tủi hờn
Tàn lụi hoa của xác loài ca kỹ ...


Tôi nghe thấy có tiếng nhạc đâu đây. Vang lên từ khung cửa sổ nhỏ phía dưới kia. Ai đó đang chơi bản "Dumping Sea" (Biển đổ) ... Tôi chắc là đã ngủ, bởi vì đâu đó trong khí mơ, tôi thấy chị Jin dắt tôi chạy dài trên bãi cát, mùi muối xát vào mắt, chảy thành những ngọt đắng long lanh ...

~~~

Âm bản khẽ: Rê thứ màu rêu


10h đêm. Im ắng. Có một thằng nhok nằm dài trên chiếc trường kỷ, đầu gác lên đùi người bà, cười khì khì vì khoái chí. Mùi oải hương trên ghế nồng xông lên khiến cho câu chuyện chiến tích buổi sáng thêm hấp dẫn...

-... Đó, chuyện là vậy đó bà ơi !

- Trông cháu vui cứ như thiên thần vừa tìm được trần gian vậy nhỉ ?!

- Hì hì, nhột quá bà ai, ngoáy khẽ thôi bà ai. Ưhm, ưhm, đã quá. Hì hì ... Tong khỏe lắm, oánh một phát mấy đứa kia văng ra luôn. Cháu không mạnh được như vậy đâu.

- Cháu ngoan àh, tại cháu hiền lành quá đấy. Đôi khi cũng cần phải cứng rắn lên. Sau này, lỡ như cháu muốn giúp đỡ ai thì làm sao? Trân trọng mình, bảo vệ được bản thân, vậy khi cần cháu mới có thể sát cánh cùng người khác khi nguy hiểm chứ ?!

- Thế huh bà? @_@ Nhưng ... cháu ghét đánh nhau lắm. Có cách nào bảo vệ người mình mến trong hòa bình và ... hok bạo lực hok?

Mình chỉ thấy bà cười. Bảo mình ra chỗ cây dương cầm thân thuộc ngồi. Rồi đọc nốt. Mình lẳng lặng đánh theo. Một bản nhạc tuyệt vời ... tràn trề, say mê và hoang dã. Lắng nghe, chau chuốt và thàng thốt những thực hư. Tên của nó "Dumping Sea", ông đàn tặng bà vào ngày lầm lỡ đầu tiên khi hai người chạm mặt.



Nói cho anh nghe mắt em đẹp đến nhường nào ?
Và môi em mê đắm ?!
Thúc giục anh căng buồm vạn dặm
Tìm kiếm vật báu tình yêu ...

Nói cho anh nghe đại dương phiêu ?
Mà sóng em không ngừng quyến dụ
Những mầm hôn ướt vào giấc ngủ
Từng giờ hoa khuyết, phù vân tan ...

Kể cho anh nghe đêm sâu đến mênh mang ?
Tim anh da diết nhớ
Ngực anh tha thiết thở
Rữa tàn khao khát
Chờ đợi

Em ! ...

Nói cho anh nghe xem
Sẽ chịu yêu anh khi biển đổ ?
Khi gió hùng hổ
Nuốt ực ái tình ta

Và khi ánh tà dương đi qua, anh sẽ gặp em nơi những vùng biển trắng ...

- Mew àh, khi cháu lớn lên, hãy dùng chính cảm nhận và yêu thương của mình giữ lấy người quan trọng, cùng họ đi qua con đường có cầu vồng ... Cháu biết không, báu vật luôn dành tặng cho những ai chân thành và dũng cảm.

Mình ngừng tay. Câu nói của bà là sao nhỉ ?

- Ưhm, cháu hứa với bà, cháu sẽ can đảm ở trong tim. Để cháu đàn "Dumping Sea" lại cho bà nghe nha.

[em nghe không câu chuyện của tình ta
vỡ phôi thành bọt sóng
Mòng mọng
Biển đổ ngược về sông ... ?

Khi hoa hồng
phai thành xanh lục
Nơi tù ngục
sâu thẳm lòng em
Sẽ biến mất ... ]


Anh này, có nghe thấy lời em không? Em biết sau cùng anh sẽ mãi mãi không trở về nữa, nhưng mà... biết đâu được ! Em có thật là ngu ngốc không khi mà từng tuổi này lại truyền lại cho Mew những điều quá lãng mạn như vậy?

Em cũng không rõ nữa anh àh, chỉ biết là Mew nó đàn rất hay. Tài năng như anh hồi xưa vậy. Và em nhớ anh. Em sẽ vì Mew mà đợi, cho đến khi anh tới và mang em về bầu trời cùng anh... nhé ! ...


- Vừa đàn mình vừa nhìn lên căn gác gần với các vì sao. Tong đang ở trên ấy. Và vì vậy, ... mình sẽ không còn cần phải ở đây nữa...
~~~
Suy tư mạnh mẽ làm nên hành động mạnh mẽ - William Shakespeare