![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
xin được dìu nhau...
Thi khúc tiếng than mùa Hoa Nguyệt* đêm nay, rằm tháng Bảy ngoài kia và ở nơi chốn xa xôi ấy có bao nhiêu giọt nước mắt, đang âm thầm lặng lẽ rơi mỗi giọt nước mắt là một đoá Hoa Nguyệt từng đoá Hoa Nguyệt đang rơi muôn ngàn đoá Hoa nguyệt đang rơi Hoa rơi Hoa rơi cho Quê hương vẫn còn trong điêu linh thống khổ Hoa rơi Hoa rơi Mẹ hiền ơi! nghìn trùng cách trở Hoa rơi Hoa rơi tiễn đưa cuộc tình nào tan vỡ để người đi, trong nỗi nhớ ngút ngàn kẻ ở lại, với sầu dâng chất ngất và để cho Em, để cho Em cứ mãi đợi thuyền Tình trên bến mộng để cho Anh để cho Anh từng đêm.. từng đêm.. đốt nến hái sao trời nhặt Hoa Nguyệt, kết thành Chùm Thơ nhỏ vì đêm nay Trăng nhiều lắm, Ai ơi!!! Huu Y
*Dù giọt nước mắt đó rơi, vì hạnh phúc cá nhân, hay cho nỗi khổ miên trường của đồng loại, thì cũng có chung một điểm: mỗi giọt nước mắt trước đi vào lòng đất đều mang theo mình một ánh Trăng như một khát vọng chân tình. Ánh Trăng, giọt nước mắt đan xen nhau, hoà vào nhau tạo thành một vật thể lung linh hương sắc giống như một loài Hoa. Thi nhân gọi loài Hoa này là Hoa Nguyệt
Chữ Yêu mấy vần *** Trời cao là để chim bay Rừng thưa là để ngàn cây đâm chồi Đêm dài cho mộng lên ngôi Yêu em là để Tình tôi ưu phiền ngày mai tách bến sang thuyền Em mang tươi mát về miền quạnh hiu Sáng trưa rồi lại đến chiều Tôi đây...cứ hỏi chữ Yêu mấy vần! Huu Y
đời như giấc mơ đời là thế có gì đâu mơ tưởng
vẫn vô thường vẫn hợp rồi lại tan
người ngày ấy như đóa hồng mơn mởn
mà nay còn đâu nữa hởi dung nhan
tiếc mà chi những gì vừa đã mất
cứ xem như một khúc nhạc ân tình
luôn vị tha là điều cao quý nhất
là hành trang tô đẹp kiếp nhân sinh
đời là thế có gì đâu vững chắc
sống hôm nay ai biết được ngày mai
như sương sớm khi ánh hồng vừa hiện
thì ôi thôi tan vỡ hết lâu đài
sao chưa chịu đem quãng đời còn lại
để truy tầm tận nguồn gốc khổ sầu
sao cứ mãi mơ màng danh với lợi
thả đời mình như bèo dạt bể dâu
đời là thế mây chiều nay vô tận
bay lang thang quên mất cả đường về
rồi sáng nay khi chim trời réo gọi
mới biết đời thật như một giấc mơ Huu Y
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2009 22:56:15 bởi Huu Y >
Tình Cây với Lá Đông về Lá vội quy tiên Để Cây trơ trọi giữa miền tịch liêu Lời Cây chua xót mỗi chiều Trong mênh mông ấy quạnh hiu cõi lòng... Nơi nào không có mùa Đông? Để cho Cây-Lá thóat vòng biệt ly Biết rằng Lá đến Lá đi Sao trong Cây vẫn thầm thì tiếng Thơ Vẫn còn đây một giấc mơ Lá ơi! Cây vẫn đợi chờ Xuân sang... Huu Y
Xin giúp.. Nhớ chủ không chi hơn giống Cầy Cho dù thất lạc cuối chân mây Dù xa vạn dặm..bao đèo suối Vượt mấy non xanh...quyết..sum vầy Chỉ bấy nhiêu thôi...Tình cũng đủ Lòng nào thui, đốt, nướng...rồi say! Hỡi ai! còn chút ân tình cũ Xin giúp cho em trọn phận Cầy Huu Y
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: