Nhớ về giọt nắng mùa thu
HAI NỤ CƯỜI TỎA NẮNG Hai nụ cười tỏa nắng thuở sinh viên Hơn 40 năm vẫn còn nguyên ánh sáng Về thắp lửa thơ tôi thêm một nguồn lãng mạn Cảm xúc trào dâng tình bạn mãi vững bền Từng gặp những nụ cười tươi tắn nhưng vội quên Vì chỉ thoáng qua mắt nhưng tâm hồn không lưu giữ Cảm ơn hai bạn tôi đã đi qua một thời thiếu nữ Vẫn còn nguyên nụ cười bất tử với thời gian
NHỚ MÙA BÚT ĐỎ Đã tạm biệt mùa hoa phượng đỏ Đã rời xa bút đỏ những ngày hè Nhưng kỉ niệm vẫn cứ về rất rõ Dù sân trường không có những tiếng ve Đã gắn bó hơn 30 năm cùng bút đỏ Đã đọc biết bao nhiêu dòng chữ của học trò Đã trăn trở với suy tư nho nhỏ Vẫn còn vương hương mực thơm tho Có những trở trăn khi học trò bị điểm thấp Có nhiều niềm vui khi học trò được điểm cao Có những trang văn vội vàng hấp tấp Có những lời viết ra mới thấm thía làm sao Những đứa học trò xưa bây giờ thành đạt Uống với thầy còn nhắc chuyện học văn Có những đứa như duyên phần đen bạc Chút ngập ngừng trong men rượu ăn năn Xin cảm ơn một thời cùng bút đỏ Tóc pha sương vẫn sắc thắm đậm đà Xin cảm ơn những chặng đường ngày đó Lại trở về trong cảm xúc thăng hoa
TRÁI NGƯỢC Có những điều rất lạ em ơi! Trí cố quên lòng càng thêm nhớ Kỉ niệm cũ tưởng chừng như tan vỡ Lại hiện lên trong tâm thức vẹn nguyên Đã phôi pha cho một lời nguyền Bỗng thức dậy một vùng trời tươi rói Muốn lặng im với những điều khó nói Lại trào dâng nỗi nhớ ngập tâm hồn Muốn quên đi những dấu môi hôn Sao vẫn đậm tình nhau trong tâm khảm Thơ yếu đuối không còn lòng can đảm Bỗng bừng lên ngọn lửa thuở ban đầu
HOA THÁNG TƯ MIỀN VIỄN XỨ Em vẫn giữ khuôn trăng miền viễn xứ Đôi mắt buồn qua sắc kính trong mơ Hoa vẫn vàng tươi như một sự tình cờ Gợi nhớ quê hương mùa hội Lim dĩ vãng Quê hương thứ hai chưa yên tiếng súng Biết bao giờ gặp lại một dòng sông Có một người vẫn ngày đợi đêm mong Con nước cuộn vào lòng thơ dải yếm
HOA GIẤY THÁNG TƯ Em không được xếp vào những loài hoa kiêu sa,đài các Không có hương thơm dịu mát,không ngào ngạt để đánh động một vầng trăng Em chỉ là loài hoa giản dị bình thường Rất gần gũi thân thương bên con đường ta đi,bên cổng nhà quen thuộc Em khiêm tốn nép mình nơi mái trường ta đã từng dạy học Em lặng im lay gió nhớ thương về Ta nhớ về em như nhớ mối tình quê Nơi ta đứng hẹn thề bên cội già hoa giấy đỏ Lời ao ước kết đôi đã bay theo từng cơn gió Vẫn còn trong ta màu đỏ đậm sắc quê Tháng tư ơi! Màu hoa giấy lại về Mang theo cả khúc ca buồn một thuở
TA CHỈ CÒN EM Ta chỉ còn em miền hoang mạc gợi nỗi đau cô độc Cát mịt mùng bay gió thốc Tay che mắt rát cõi đời Ta chỉ còn em Ngọn hải đăng soi vực thẳm xa khơi Thuyền định hướng xa rời nơi yên thắm Bão giông nổi lên cuộn trào nhịp sóng Chút lạc quan còn lại tận cõi tim Ta chỉ còn em Biết cách gợi niềm tin xa thẳm Biết cứu thuyền tình đang chìm đắm Giữa bến bờ ảo vọng Ta chỉ còn em Ta chỉ yêu em Nàng thơ song hành mãi mãi
NÀNG THƠ ( Cảm ơn đời đã cho ta trái tim thơ) EM đến với ta từ tuổi hoa niên Đồng hành cùng nhau cho tới khi tóc bạc Trái tim Thơ cho ta hiểu những điều thiện ác Hiểu kẻ chung tình,hiểu người phản bội ,điêu ngoa... Trên đời này chỉ có Em biết san sẻ cùng ta Những hạnh phúc ngọt ngào,những đắng cay ,lận đận Giữa trần ai đầy sân,si,tham,hận Em hóa thân thành trái tim thắm đỏ rạng ngời
HÀNG DỌC Hẹn nhau đến nửa trăng thề Em mang men nhớ tràn trề hồn anh In trong kỉ niệm xây thành Nghe trong hoang mộng trời xanh rũ buồn Em về mái tóc còn buông Không gian xa vắng đâu nguồn thơ yêu Em về trong nắng hanh chiều Nơi ta cất giấu mộng phiêu tình hờ ngng P/s :Bài thơ ghép vần từ chữ cái HEINEKEN đứng đầu ở mỗi câu thơ từ trên xuống!
LY CÀ PHÊ ĐÁ ( Quý tặng cô VP và Hưu Cam Hải) Ly Cà Phê đá một mình Lặng yên giữa chốn yên bình cỏ cây Người đâu lưu dấu chốn này Bỗng nghe hoài niệm dâng đầy trong tim Ly Cà Phê đá lặng im Nhưng sao gợi những nỗi niềm ngày xưa? Tuổi xuân tiếc mấy cho vừa Màu thời gian cũ vẫn chưa phai nhòa?
BUÔNG ĐI EM ƠI! Buông đi em ơi Đừng ôm thi sĩ Hắn chẳng có gì Sống bằng mộng mị Buông ra em ơi Trái tim thanh thản Hắn sống ở đời Vần thơ lãng mạn Buông đi em ơi Một chàng lãng tử Trăm nghìn câu chữ Ca tụng tình yêu Buông đi em ơi Tình đời bạc bẽo Những áng thơ sầu Trôi về vạn nẻo Buông đi em ơi Chợ đời dối trá Ta còn nợ nhau Kiếp này chưa trả Buông đi em ơi Chỉ là hình bóng Ảo thật mong manh Sợ người thất vọng
CHIÊM BAO Xa nhau đã mấy mươi thu Em về nguyên vẹn hình thù chiêm bao Vành môi tươi thắm mai đào Tóc mây hương quyện ngọt ngào yêu thương Tỉnh ra tình vẫn còn vương Nghe trong cõi nhớ thiên đường thanh xuân Người bâng khuâng Thơ lâng lâng Mong đêm mau đến Vạn lần chiêm bao
ĐÓ... Chưa cùng em đến đó Nên không biết đó thế nào Chỉ nhớ bài ca dao Đã học từ ngày đó: "Trời mưa trời gió Xách đó đi đơm Chạy về ăn cơm Chạy ra mất đó"... Câu chuyện tình ngày đó Vẫn còn lại nơi đây Đó ơi có thấu lòng đây Đây còn nhớ đó những ngày thanh xuân
SEN HỒNG "Trong đầm gì đẹp bằng sen" Câu ca dao cũ đã quen thuở nào Em không thắm tựa hoa đào Em tự nhiên giữa ruộng ao quê nhà Tôi yêu đồng lúa Tuy Hòa Yêu con sóng nước sông Ba thanh bình Yêu người dáng nhỏ thật xinh Như yêu một thuở trăng tình ca dao
PHƯỢNG XƯA Em xa vạn nẻo phượng xưa còn buồn Phượng hồng gợi nhớ Ái Thy Em nơi đâu để bờ mi gợi buồn? Phượng xưa từng cánh nhẹ buông Phượng nay từng cánh khơi nguồn nhớ nhung Em nhớ không phút cuối cùng Tôi ghi lưu bút ve rung cung sầu Nghe mùa thương chuyển mưa mau Nghe sân trường vắng sắc màu tóc mây Em về đâu dáng nghiêng gầy Tóc bay từng sợi thơ ngây má hồng Bốn mươi năm có thay lòng Riêng tôi còn cánh phượng hồng trong tim
EM CÒN NHỚ ? (Tặng học trò cũ) Xa quê hương từ thuở thanh xuân Mùa hạ cuối với bâng khuâng xao xuyến Theo chồng về phương xa qua bao nhiêu vĩ tuyến Không đếm ngược thời gian để trở lại một thời Ngôi trường quê vẫn nhớ mãi một người Đêm văn nghệ mắt Thị Mầu lấp lánh Tiếng cười vui chắc bây giờ thành ảo ảnh Vì lòng người thường thay đổi bởi thời gian Nếu khi nào em về lại cố hương Xin ghé lại thăm trường,tuy bây giờ nhiều thay đổi Hình ảnh cây phượng năm xưa vẫn chưa già cỗi Hoa đỏ mắt chờ người theo năm tháng chẳng phôi pha.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: