Nhớ về giọt nắng mùa thu
NGƯỢC THỜI GIAN Ta mơ ngược bước thời gian Tìm ta nẻo cũ chứa chan nỗi niềm Tóc chưa sợi bạc,xanh thêm Mắt chưa khô ,thơ cho em đậm đà Nghe từng nỗi nhớ hiện ra Nghe từng bóng dáng kiêu sa lại về Nghe từng nhạc khúc đê mê Cung thương bay bổng tràn trề thanh xuân
BAO GIỜ ? Binh lửa chưa tan, trời Kiev Em còn sống tiếp kiếp tha hương Bao giờ hoa nở vùng phố cũ Em lại trở về chốn thân thương Ngày tháng dần trôi trong đợi chờ Chiến tranh đã cướp những vần thơ Anh hiểu "* Nỗi lòng người viễn xứ" Em ơi! Đợi mãi đến bao giờ...
ĐƠN GIẢN VẬY THÔI Không cần chọn ngữ kiếm từ Thơ ta vẫn cứ nói như đời thường Trái tim hòa nhịp yêu thương Giữa bao thế sự vô thường đổi thay Thích say!Cứ uống cho say! Nếu muốn xê dịch đi ngay chẳng bàn Thơ chưa tắt ánh hào quang Vẫn mơ gót ngọc đài trang một thời Bạn bè nếu thích thì chơi Ai có ngoảnh mặt,không lời trách than Về hưu tình vẫn chứa chan Thi ca vẫn hát giọng vàng năm xưa
ĐỪNG HẸN NGÀY MAI Không thể nào quay ngược được thời gian Khó tìm lại những gì ta đã mất Trong hoang tưởng cứ nghĩ rằng sự thật Nhón bước về với hoài niệm hoang vu Tuy biết rằng hạ sẽ chuyển sang thu Đông sẽ đến,hết mây mù,xuân tới Ai cũng nghĩ vòng thời gian quay vội Có ra đi ắt sẽ có lúc về Nhưng bạn ơi trong tuyến tính ê chề Điểm xuất phát không không quay về được nữa Hãy yêu đời với tình yêu chan chứa Đừng bao giờ lần lữa hẹn ngày mai!
TRĂNG ĐÊM PHẬT ĐẢN Trăng đêm Phật Đản trong lành Kinh cầu nhẹ vọng âm thanh mơ màng Nghe mùa cứu độ trần gian Nghe bao tủi nhục nhẹ nhàng trôi đi Không còn bận tham sân si Chứa chan bác ái từ bi về đời Giữa bao nỗi nhớ chơi vơi Gửi em trọn cả những lời minh tâm ( Phật Lịch 2567)
NẾU NGÀY ẤY XẢY RA Nếu ngày ấy xảy ra Em đi xa với tiếng Harmonica gieo buồn miền trầm tưởng Tôi sẽ tìm em khắp muôn phương ngàn hướng bằng ảo ảnh xa vời Bằng tứ thơ chưa viết thành lời Bằng tiếng bật khóc đơn côi nơi tận cùng kí ức Nếu ngày ấy xảy ra Tôi sẽ là người đọc thơ em bằng hồn kinh tụng niệm Lắng sâu trong màn đêm Chạy dọc thời gian mải mê tìm kiếm Sương bạc mái đầu và nước mắt thành băng Nếu ngày ấy xảy ra Tinh cầu này chỉ còn cô độc Tôi lang thang như gã ngốc Vu vơ buồn và vu vơ để làm thơ Rượu uống từng đêm thêm chất đắng chơ đời Hương đốt từng đêm thêm lời thương cho một người em gái Em ra đi không hẹn ngày trở lại Đôi mắt kính sương mù mãi mãi gọi xa xăm Tôi một người chưa nói tiếng trăm năm Nhưng đau nhói tím bầm tim vô vọng Trong bấn loạn của ngôn từ mong ngóng Tôi tin rằng em sẽ chẳng đi xa
EM (Tặng em) Khi em nở nụ cười Đôi mắt ánh lên niềm vui qua ô cửa kính Tôi thấy mùa thu đang về Trời trong hơn và lòng mình yên tĩnh Khi mình khẽ chạm môi nhau Câu thơ bỗng gieo những vần rực lửa Em gục đầu vào vai tôi Tôi thấy nỗi buồn chỉ còn một nửa Một ngày kia mắt em lệ ứa Cắt niềm đau mảnh vỡ của thuỷ tinh Tôi bất chợt giận mình Vì không giữ em được nữa Rồi em xa tôi vĩnh viễn Xa giảng đường đại học Xa phố nhỏ đi về Mưa chợt buồn giăng lạnh chân đê Tôi cô đơn tìm đường về kỉ niệm Em!Cảm ơn em cho tôi niềm vui Em!Cảm ơn em cho tôi nỗi buồn EM!Cảm ơn em cho tôi mạch nguồn Để thơ tôi còn biết khóc
TRÁI TIM LỘN TUỔI Mặt mày cũng thấy già rồi Trái tim lộn tuổi của tôi chưa già! Vẫn còn tiếc nguyệt thương hoa Vẫn còn mơ sóng giao hòa biển yêu Vẫn thương bóng nắng xế chiều Xót xa cánh vỗ chim chiều lạc phương Đời người qua những tai ương Nỗi đau thành sẹo vết thương sớm lành Yêu đời xem nhẹ công danh Với người chỉ có lòng thành bày ra Rượu vào trộn với thơ ra Tay lướt bàn phím thương xa nhớ gần Soi gương mái tóc phong trần Biết bao lần,biết mấy lần suy tư Thôi thì nẻo thực đường hư Lời thơ phong phú của dư riêng mình
VẪN CÒN SAY "Em ơi! Lửa tắt bình khô rượu Đời vắng em rồi say với ai"( Vũ Hoàng Chương) Nếu vắng em đời vẫn còn nhiều ý nghĩa Ta vẫn còn say để thấu hiểu cuộc đời Câu thơ buồn rớt mộng rơi Vẫn luôn chan chứa những lời nghĩa nhân Nếu vắng em rồi ta cũng chẳng độc thân Em có ý nghĩa nhiều nhưng không phải là tất cả Ta vẫn còn yêu ánh trăng mềm hôn ngọn lá Cánh phượng hồng lay một mùa hạ xa xưa Tuổi thơ tắm nắng gội mưa Bóng hình dĩ vãng cũng vừa về đây Không có em,ta vẫn say Say trăng viên mãn,say mây bềnh bồng Say con thuyền mộng ven sông Say người thuở ấy theo chồng quên ta Lửa tắt,bình khô,em đi xa... Ta say với khúc cuồng ca tửu đồ
YÊU HOA Còn yêu hoa là còn biết yêu đời Còn biết khóc cười buồn vui nhân thế Kiếp hoa thường sao mà ngắn thế Nở rồi tàn với cuộc sống mong manh Người yêu hoa thường rất chân thành Tận tâm với bạn bè không đoạn đành tri kỉ Ngắm hoa đẹp tôi bỗng dưng suy nghĩ Những người yêu hoa rất rộng lượng với đời?
CHIA TAY NHAU ĐỂ HẠNH PHÚC ( Viết cho quý bạn trẻ đã một hay nhiều lần dang dở) Mình chia tay nhau để hạnh phúc nhé em! Vì sự thật cả hai ta đều hiểu Anh đã biết tình yêu chúng mình không bao giờ thiếu Nhưng cả hai không cùng một thế giới cho nhau Em luôn luôn nặng vật chất trong đầu Anh mãi mãi in sắc màu mơ mộng Sự kết hợp những điều không nét giống Thì làm sao có đồng cảm trong nhau? Nếu cố gượng gạo gắn kết với nhau Những mảnh ghép sẽ rời ra theo năm tháng Chuyện hôn nhân đâu phải bài thơ tình lãng mạn Rồi chúng mình cũng sẽ phải chán nhau Từ bây giờ ta còn kịp xa nhau May kỉ niệm còn sâu theo ngày tháng Hạnh phúc không đơn thuần là cưới xin đình đám Hạnh phúc khi mình nhận ra điều tất yếu để sớm xa nhau Tình sẽ đẹp hơn dù tuổi trẻ qua mau Mình biết xa nhau để cho nhau hạnh phúc
HẠ VẪN CÒN NỒNG Hạ xưa tình vẫn còn nồng Màu hoa kỉ niệm còn trông người về Cớ sao Biền biệt sơn khê Ai đem nỗi nhớ bộn bề Ra đi Trang lưu bút Vẫn còn ghi Màu hoa năm ấy Gợi gì cho em Tôi về ươm mộng ngàn đêm Thư sinh tuổi ngọc Khắc thêm bóng hình
NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÔNG CÓ ĐÀN ÔNG Họ,"mỗi người một vẻ" Nhưng có chung một nẻo về cô đơn Có người đem xuân sắc của mình Bán cho cuộc hôn nhân thiếu tình yêu nhưng thừa tiền bạc Để rồi trong đổ nát Hạnh phúc cũng bay xa Có những người đàn bà Lặng lẽ đi qua một thời xuân sắc Trong cô đơn trầm mặc Họ chỉ biết 'ăn mày dĩ vãng"một thời hoa Có những người đàn bà Từng có chồng con Có những ngày tháng vàng son hạnh phúc Nhưng người thứ ba xuất hiện như gió lốc Cuốn người chồng ra khỏi mái ấm gia đình Để mới hơn nửa đời người như phải nhận nhục hình Sống trong những tháng ngày mỏi mòn,buồn tủi Có những người đàn bà Hạnh phúc thoáng qua ngắn ngủi Người đàn ông ra đi khi tuổi lúc tráng niên Để lại giọt máu tình chung chưa phỉ vẹn lời nguyền Có những người đàn bà Không cần khái niệm tình duyên Không cần những lời thề nguyền khuôn sáo Họ mạnh mẽ vượt qua những cơn giông bão Không cần chồng để làm mẹ đơn thân Bạn thân yêu ơi! Giữa gió bụi cõi trần Trong hạnh phúc khổ đau của bao nhiêu thân phận Mỗi người có lối riêng trên con đường thiên mệnh Hơn thua nhau cũng chỉ bởi phúc phần Trong một đêm hè tay bấm phím phân vân Tôi nói những lời giản đơn rất gần cuộc sống Cho những người đàn bà không có đàn ông vẫn khao khát sống Biết yêu đời và mạnh mẽ nhiều hơn.
HÀNG PHƯỢNG VĨ VẪN CÒN
Hàng phượng vĩ vẫn còn
Mùa hè của tôi vẫn còn
Không ai lấy được..
Em luôn là tứ thơ mơ ước
Để riêng tôi cảm thấy mình giàu
Vì trời cho một nguồn thơ với cảm xúc thật sâu
Biết yêu thương, thêm màu cho cuộc sống
Để còn vị tha ,để còn mơ mộng
Để dâng cho em và hiến tặng cho đời!
CHIẾC NÓN BÀI THƠ Bước chân ra đất Thần Kinh Mua về chiếc nón tâm tình tặng em(ngng) Ta viết cho em về chiếc nón bài thơ Để nhớ về xứ mộng mơ của tao nhân mặc khách Đã lâu rồi vẫn còn xa cách Chưa được về với núi Ngự sông Hương Người ở xa vẫn trăm nhớ nghìn thương Thôn Vĩ nắng vàng ,dòng Sông Thơm mát Đêm vẳng nghe trong âm ba bát ngát Một giọng hò tha thiết gọi tình quê "Đò từ Đông Ba Đò qua Đập Đá Đò từ Vỹ Dạ Thẳng ngã ba Sình"... Non xanh,nước biếc hữu tình Trong thương nhớ dậy bóng hình chiêm bao Gót chân Tôn Nữ đâu nào? Một thời vang bóng nhớ sao cho vừa Chiếc nón bài thơ nay Cũng tròn vành vạnh như vầng trăng xưa Ta soi trong nắng để vừa nhớ nhung Tinh khôi dòng chữ thủy chung Một lần ra Huế tương phùng tri âm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: