Nhớ về giọt nắng mùa thu
LỊCH THÁNG 7 CỦA CHỊ TÔI ( Kính tặng chị) Nhanh đi chị,chọn một ngày Để gần cuối tháng về đây sum vầy Năm qua tháng lại nào hay Trong đôi mắt ngọc phủ đầy suy tư Chị ơi,từ ấy đến chừ Hồng Đào đã thấm vào người làm thơ Còn cho nhau những mộng mơ Là còn về được bến bờ thanh xuân
THÊM MỘT CHÚT Thêm một chút nghĩ suy trong thung lũng tình yêu Khi thơ cũng muốn viết nhiều hơn về Đà Lạt Người về miền thùy dương đêm đêm nghe sóng hát Bỗng nhớ nhung miền đất đỏ cao nguyên Chúng tôi đến nơi này như một mối lương duyên Nghe trong gió ngàn thông những lời thề nguyền hẹn ước Mong chân cứng đá mềm cho tuổi hưu vững bước Đến với những danh lam thắng cảnh của đất nước thương yêu
THƠ CHO NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÔNG QUEN Người đàn bà ấy không quen Trang thơ dĩ vãng bừng lên lửa lòng Em về giữa một chiều đông Mưa vần thơ ướt lạnh lòng thi nhân Rồi hương thơ ấy đậm dần Tôi yêu dù chẳng một lần gặp em Trang thơ nhắn gửi hằng đêm Người trong cõi ảo vẫn thêm hương tình Rồi vô tình hay cố tình Em đi để lại bóng hình như mơ Đến bây giờ và bao giờ Người đàn bà ấy vào thơ thật buồn
NÓI VỚI THỜI GIAN 25 năm mới về đây Bao nhiêu kỉ niệm ngập lòng thầy Biển chiều sóng vỗ hân hoan khúc Say tình,say cảnh...cả trời mây Thời gian gọi người tháng năm xưa Nhớ thương ôi nói mấy cho vừa Mai mốt rồi trở thành hoài niệm Tình trường ,bạn cũ,nghĩa thầy xưa
CUNG BẬC THỜI GIAN (Anh hai thương tặng dượng Bờm) 1.Tiếng Guitar thứ nhất Chạm vào nỗi đau của người hành khất Tấm thân bọt bèo không biết được mất bởi thời gian Số phận bẽ bàng Hoàng hôn nhẹ nhàng rơi trong đôi tay xin bố thí 2.Tiếng Guitar thứ hai Điệu Bolero bật lên thành tiếng khóc Một buổi chiều lỡ làng Bóng hoàng hôn chập choạng Cung đàn lỡ nhịp thời gian 3. Tiếng Guitar thứ ba Chiều Vạn Ninh Một mình độc ẩm Nỗi đau đời vẫn chưa sâu thấm Sao nhớ hoài thời xuân sắc qua mau
BÁC THỢ SĂN HIỀN LÀNH ( "Con nai vàng ngơ ngác" Ăn thịt bác thợ săn")-Như Quỳnh. Không thể làm như thế nai ơi Em ngơ ngác,dịu hiền nơi rừng thẳm Bạo lực hung tàn em sợ lắm Đâu có móng vuốt gì để ăn được bác thợ săn Nơi cánh rừng xinh em điểm xuyết nét vĩnh hằng Cho bức tranh thiên nhiên thêm hiền lành xinh đẹp Dẫu họng súng kia làm bằng chất thép Nhưng trái tim người không hạn hẹp đâu em Bác thợ săn sẽ ra khỏi cánh rừng thiêng Để những chiếc lá xanh dịu hiền che con nai ngơ ngác Yêu vẻ đẹp không bao giờ làm điều ác Nai hãy vô tư giữa bát ngát thanh bình
SẼ VỀ THĂM ĐỨC PHỔ ( Quý tặng anh) Họp lớp xong rồi ta về lại quê hương Thăm Sa Huỳnh thân thương mặn mà hương muối biển Thăm Phổ Văn trong ngập tràn lưu luyến Một vùng quê xao xuyến những ngày hè Đức Phổ ơi! Dù cách mấy sơn khê Ta vẫn luôn nhớ về miền đồng nội Con tràu,con trê,trái chanh.trái ổi... Dáng mẹ bây giờ lưng còng xuống...thời gian Bạn cũ bây giờ tóc trắng sương chan Tình vẫn trẻ,vẫn mặn nồng ấm áp Đức Phổ ơi! Ta sẽ về sau ngày họp lớp Để hè này tình đậm nắng quê hương
VỀ HỌP LỚP ĐI,KHI CÒN CÓ THỂ Hãy về với nhau,khi còn có thể Khi chúng mình đã trải qua bao dâu bể cuộc đời Bụi phấn tháng năm cũng đã dần vơi Sương tóc trắng đưa xuân thì dĩ vãng Chúng mình đã từng miệt mài trên bục giảng Dạy học trò những trong sáng nhân tâm Dạy thủy chung nguyên vẹn chuyện sắt cầm Dạy tình bạn tri âm không thay đổi Đừng bao giờ để lòng mình giả dối Dạy cho người mà ta lại quên ta Quên bạn bè một thời mộng mơ qua Chôn kỉ niệm trong lòng sâu mộ địa Cuộc sống này sẽ trở nên vô nghĩa Khi trang đời thiếu vắng bạn bè yêu Hãy gặp nhau dù tuổi đã xế chiều Đừng lần lữa ,ngày mai ai biết chắc...
VỌNG ÂM NGÀY VỀ ( Kính tặng thầy Minh) Một chiều trường cũ em về Nhìn qua phong cảnh tứ bề đổi thay Không gian gợi nhớ những ngày Nét buồn dĩ vãng mang đầy suy tư 25 năm vạn lối đời Bâng khuâng thương cảnh nhớ người ngày xưa Vết nhăn vầng trán lưa thưa Trong thầy đôi mắt vẫn chưa đổi nhiều Vẫn còn nguyên ánh thương yêu Vẫn còn giữ được bao nhiêu nghĩa tình
VẪN ĐÁNG ĐƯỢC KHEN Đã hơn tuổi lục tuần Sáng hôm nay tôi bỗng rưng rưng cảm xúc Khi quốc ca Việt Nam vang lên tráng khúc "Đoàn quân Việt Nam đi..." Những chiếc áo đỏ của các nữ chiến binh Vừa mềm mại vừa uy nghi Họ hát những lời của một quốc gia không bao giờ dễ dàng bị khuất phục Trận đấu diễn ra Đoàn quân của xứ Cờ Hoa tràn lên như sóng đập Tưởng rằng sẽ dễ dàng vùi dập Bằng tỉ số đậm như khi thi đấu với Thái Lan* Nhưng không Các cô gái Việt vẫn sắc chí bền gan Chống trả những làn sóng tràn lên hung dữ Trận đấu kết thúc ngoài mong đợi Dù có thua các cô gái kim cương vẫn đáng được ngợi khen Khi trên vũ đài lịch sử đầu tiên Khiến kẻ chiến thắng phải trầm trồ thán phục Trong trái tim Việt Nam lửa vẫn luôn luôn thắm rực Tương lai vẫn còn phía, hỡi các tuyển thủ thân yêu!
NGÃ BA BIÊN GIỚI Khi chồng em là tài xế Chở vợ đi cùng khắp đó đây Khắp vùng đất nước đâu cũng đến Người vui,cảnh đẹp ,tuyệt vời thay! Bánh xe lăn qua những dặm đường Nơi đâu cũng thấy nét quê hương Đứng bên cột mốc tên Tổ Quốc Trỗi dậy trong lòng những yêu thương Ngã ba biên giới mãi khắc ghi Có anh vui quá một chuyến đi Tây nguyên mai mốt còn nhớ mãi Như kỉ niệm yêu tuổi xuân thì
THƯƠNG VÀ THƯƠNG... Tại vì...tại vì...lại... tại vì... Tám lần họp lớp, một lần đi Thương bạn quá nhiều đành phải trách Chưa gặp ngoài đời kể từ khi... Mỗi người có một hoàn cảnh riêng Thông cảm cho nhau để khỏi phiền Ba tám năm rồi chưa tỏ mặt Biết bao thay đổi,mấy truân chuyên?... V4 hạnh ngộ sắp đến rồi Niềm vui tràn ngập cả lòng tôi Nhưng vắng bạn hiền sao thấy thiếu Hay kỉ niệm xưa đã cạn rồi?
HOANG MƠ KỈ NIỆM Đêm về chưa đến trời khuya Vầng trăng non lấp bóng chia mây trùng Em về nhắc chuyện thủy chung Trong hoang mơ những trùng phùng tháng năm Em về gợi nhớ xa xăm Một lẫn lỡ dại tay cầm rồi buông Để rồi ngày ấy mưa tuôn Theo em những giọt lệ buồn ôm chân Tôi đa mang kiếp thi nhân Câu thơ đau khổ vỗ lần vào đêm Em về dĩ vãng buồn thêm Hoang mơ kỉ niệm liệm tên đôi mình
BẠN TÔI VỀ VỚI BIỂN Liễu còn rủ bóng thùy dương Dung nhan ngày tháng trĩu mang nỗi niềm Thanh âm vọng mãi trong tim Hà về kỉ niệm còn in hôn đầu Nhi thương dĩ vãng chạm sâu Tâm mơ về những ngày đầu bên nhau NGUYỆT luôn mãi mãi thắm màu Ghép những tên bạn thành câu thơ tình
GIỚI HẠN Vầng trăng đôi phút cạnh tôi Tim rung theo nhịp bồi hồi tháng năm Em gần lắm quá xa xăm Tưởng chừng ảo mộng tay cầm trong tay Thật hay mơ giữa ban ngày Tôi bên trăng thương nhớ đầy cõi tim Mai kia ai biết còn tìm Đi qua vùng nhớ bóng chim xa mù!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: