Nhớ về giọt nắng mùa thu
LỜI PHÁT BIỂU CỦA THẦY HIỆU TRƯỞNG CŨ (Kính tặng thầy Đại) Vẫn giọng ấm tình tràn Trong không khí hân hoan Thầy của tôi phát biểu Lời lẽ thật dễ hiểu Với từng chữ từng câu Giản dị nhưng lắng sâu Có đôi phần hóm hỉnh Trong phút giây lặng tĩnh Tôi nhớ tới lời thầy "Các em đã về đây 25 năm gặp lại Trong lòng thầy nhớ mãi Thế hệ học sinh này Nếu còn nhớ đến thầy Năm nào cũng tổ chức! Bởi vì ai biết trước Khi tuổi đời lên cao Thầy dự được lúc nào là mừng vui lúc đó" Lời chân tình sáng tỏ Như ánh trăng đêm rằm Tôi bỗng chợt trầm ngâm Ôi! Thời gian quái ác! Nhưng biết làm gì khác Theo quy luật cuộc đời! Thành tâm kết một lời Mong thầy luôn mạnh khỏe!
VIẾT CHO SINH NHẬT Mới đó đã trên 60 rồi Qua bao chìm nổi, mấy buồn vui Sự đời từng trải theo ngày tháng Hạnh phúc,khổ đau,lẫn ngậm ngùi... Vần thơ năm tháng sánh bước cùng Trái tim cảm xúc vẫn thủy chung Nhịp theo tiếng vọng bao thi cảm San sẻ cho nhau bớt lạnh lùng
NHỮNG VẦN THƠ KHÔNG TUỔI Quên hết thảy những chất chồng năm tháng Bỏ sau lưng những dĩ vãng ưu phiền Tim còn rung theo nhịp của thanh niên Thơ còn viết cho em nguồn dào dạt Vẫn còn thương dòng sông thơ bát ngát Vẫn còn yêu tiếng hát thuở thiếu thời Đời đi nhanh như từng ánh trăng vơi Vẫn cứ đợi bình minh hồng sắc lửa Thơ còn nói biết bao lời chan chứa Vần vàng gieo trong mùa lứa thanh xuân Em yêu thương!Xin đừng chớ ngại ngần Hãy đọc hết những vần thơ không tuổi
VẪN CÀI BÔNG HỒNG ĐỎ Mẹ hiền không còn nhưng vẫn cài bông hồng đỏ nhé em! Bởi tình mẫu tử luôn thiêng liêng bất biến Không nên so sánh người với trời với biển Thiên nhiên nào bằng được mẹ hiền ta Vu Lan lại về mẹ hiện hữu trong ta Bàn thờ lặng với hương trầm tưởng niệm Cõi tâm linh rất gần, không cần tìm kiếm Hình ảnh mẹ lúc nào cũng chiếm cả tim con
NÓI VỚI CÔ GIÁO-HỌC TRÒ CŨ Ta không cần phải tìm bóng hình em Dưới tán bàng xanh hay phượng hồng đỏ rực Em hiện diện trong ta mãi trong tiềm thức Cô bé học trò,đồng nghiệp Văn chương Mai khai giảng rồi!Bỗng một chút vấn vương (Một chút thôi!Không nhiều đâu em nhé!)! Ta đã "quẳng bớt gánh lo''nên thấy đời vơi nhẹ Những buồn phiền nhanh tan biến với tháng năm! Trường cũ ít về,học trò cũ ít đến thăm Lòng người thăng trầm, đó cũng là quy luật May nguồn thơ vẫn luôn luôn sôi sục Trái tim trẻ hoài theo dòng chảy thời gian Mai khai giảng rồi trong màu sắc ngổn ngang Em hãy chọn giùm ta màu thu vàng quyến rũ Để thơ ta còn chút gì đượm ủ Sắc hương xưa với một thoáng sân trường
VỌNG ÂM NGÀY THÁNG CŨ ( Tặng HCH nhân ngày khai giảng năm học mới) Mình ngồi bên tách Cà Phê Bỗng nghe tiếng trống vọng về xa xăm Tưởng quên đi những tháng năm Ngờ đâu nỗi nhớ âm thầm về đây Từng hạt bụi phấn bay bay Từng trang giáo án chứa đầy từ tâm Để khi mái tóc hoa râm Trường xưa trò cũ... tiếc thầm... chia tay Vọng âm nỗi nhớ đâu đây Yêu thương còn đến đong đầy trong tim
TÂM SỰ CÙNG THẦY HIỆU TRƯỞNG CŨ NHÂN NGÀY KHAI GIẢNG NĂM HỌC MỚI! (Kính tặng thầy Đại) Đã bao lần cành bàng xanh thay lá Đã bao mùa gốc phượng thắm ra hoa Mái trường như mới hôm qua Với bao kỉ niệm khó nhòa tháng năm Vẫn nhớ về thầy trong hồi ức xa xăm Tay điểm những tiếng trống tưng bừng ngày khai giảng Với đôi mắt yêu thương và ngời sáng Truyền lửa tin yêu cho đồng nghiệp,học trò... Rồi thời gian qua nhanh thuyền đã cập bến đò Vị thuyền trưởng bàn giao cho người sau tiếp quản Để trở về với niềm vui theo ngày tháng Hưu Cam Hải tuyệt vời ,một bến cảng thương yêu!
MƠ HỒ Theo chân vết nhớ mơ hồ Trăng treo kỉ niệm đồng hồ đứng kim Lệ tràn theo vết chân chim Rong chơi lối nhớ vui tìm lãng quên Soi gương thấy tóc bạc thêm Em về chi nữa trong đêm hoang tàn Xuyên sương ánh mắt mơ hoang Lạ thay ảo ảnh lại càng rõ thêm
NGHE KHÁNH LY HÁT"MỘT CÕI ĐI VỀ" Giọng ca người cất lên Với âm giai não nuột Cõi trần ai đâu bền Một chiều buồn giá buốt Kiếp con người ngắn lắm Mỏi mệt những bước chân Rồi tất cả quên lãng Trong cát bụi phù vân Thương 'một cõi đi về" Thương những bài nhạc Trịnh Chỉ còn Khánh Ly thôi Một thời hình với bóng
62-26-16 62 mùa xuân đi qua vội In những vết hằn với tháng năm Tuổi đời buồn vui qua vạn lối Vẫn giữ riêng mình một chữ Tâm 26 ngược về miền hoài niệm Trở lại chính mình tuổi xuân qua Hình bóng ngày xưa ta tìm kiếm Hiện về trong kí ức thăng hoa 16 mùa trăng thời con gái Qua rồi nhớ mãi tuổi thanh xuân Thời gian một đi không trở lại Nghe mùa hoài niệm trải bâng khuâng
CAM LÂM CHỚM THU Yên lành mây trắng trời xanh Cam lâm một sáng sắp thành mùa thu Những đôi mắt kính sương mù Che đi vết khắc hận thù thời gian Ta nghe một chút bẽ bàng Những cánh hoa chớm nở tàn phôi pha An ủi nhau "trẻ chẳng già" Ngập ngừng từng giọt nắng sa lối đời
CÓ NHỮNG BỨC CHÂN DUNG (Tặng những bức chân dung cũ) Có những bức chân dung Chỉ hiện lên trong hoài niệm Mùa hạ xưa với rất nhiều hoa tím Đà Lạt sương mù còn ấm nóng tay nhau Có những bức chân dung Năm tháng chẳng thay màu Biển luôn xanh trong mắt nhìn đăm đắm Nha Trang một ngày tươi thắm nắm tay nhau Có những bức chân dung Tưởng đã phai màu Khi em bỏ tôi đi một chiều đông lạnh giá Con đường buồn in trên từng viên sỏi đá Bỗng trở về thổn thức những lời tim Có những bức chân dung Cố bỏ nhớ vào quên Lại hiện lên qua một vùng kí ức Tiếng động cơ Tân Sơn Nhất Xé nát con tim phút tiễn biệt cuối cùng Có những bức chân dung Luôn nhắc chuyện thủy chung Nhưng cuối cùng hiện nguyên hình phản bội Ta thánh thiện không trách người có lỗi Chỉ trách ta trái tim quá mù lòa Có những bức chân dung Như cơn gió thoáng qua Nhưng để tâm hồn mát rượi Như những tình nhân không bao giờ cưới Vẫn bùng lên trong nỗi nhớ tháng ngày Có những bức chân dung Không kể hết ra đây Vẫn luôn luôn đong đầy Trong nguồn thơ dào dạt
TÂM KHÚC MÙA THƯƠNG Nắng thu ấm bởi vì tình nồng ấm Lá không vàng vì sắc thắm màu cây Bao trông mong chờ đợi biết bao ngày Để có dịp hôm nay mừng sinh nhật Niềm vui tràn, tỏa lan trên sóng mắt Đẩy ưu tư về cuối nẻo lãng quên Thơ xanh vần cho má thắm hồng lên Trong cảm xúc thấy người còn xuân nữ
BÀI THƠ VIẾT TRƯỚC ĐÊM RẰM Bài thơ không đợi trung thu Vầng trăng mười bốn sương mù buồn giăng Biết trên cung quế chị hằng Có thương chú cuội bao trăng đã già? Nguyệt còn mãi với thơ ca Dù đây với đó vẫn xa nghìn trùng Tơ lòng đêm vắng nhẹ rung Chợt nghe nỗi nhớ buông chùng phím thương
ĐIẾU CA CHO NGƯỜI RỜI CÕI TẠM Em rời cõi tạm chiều qua Cả Hưu Cam Hải xót xa vô cùng Nghe mưa lệ nặng buông chùng Trung thu trăng khóc không trung mây mờ Biết rằng trần thế tạm hờ Sinh ly tử biệt bao giờ vui đâu? Em đi đời lắm nặng sầu Cà Phê đắng nghét nhuộm màu tóc tang Tuổi hưu đâu lệ để tràn Khóc em là những dải tang tim người Tiếng thơ siêu độ cho người Vãng sanh cực lạc sáng tươi ánh hồng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: