Nhớ về giọt nắng mùa thu
NHẮN GỬI khi một người đàn bà cười Bạn hãy nghĩ về họ đã từng buông tiếng khóc Một cuộc hôn nhân độc hơn thuốc độc Trái tim trinh nguyên bị ngấm một thuở nào Người đàn bà ấy bây giờ đã xóa hết hanh hao Khi có một chàng hiệp sĩ tự phương nào đã đến Thắp sáng trong tim hơn vạn lần lửa nến Dập tắt nỗi buồn trong kí ức xa xưa
GÓC NHỎ CỦA EM Một cánh hoa sen cũng đủ rồi Tĩnh tâm quên những chuyện đãi bôi Mặc xác thế nhân ta cứ sống Hồng liên nào có sợ tanh hôi!
DÃ QUỲ TÂY NGUYÊN Trao cờ hẹn gặp một năm sau Mong mỏi thời gian chóng qua mau Dã Quỳ phố núi đang bừng nở Lướt ngày tháng vội để gặp nhau Em ở Pleiku má ửng hồng Tôi biết bây giờ đang mùa đông Màu hoa sưởi ấm bao kỉ niệm Suối nguồn chất chứa những đợi trông
LAN ĐÊM Không như những đóa dạ quỳnh Bạch lan tinh khiết ẩn mình vào đêm Nhạc lòng những nốt dịu êm Hương hoa lan tỏa bỗng thêm yêu đời
RƯỢU VÀ HỌA SĨ Trăm thứ rượu bình to,bình nhỏ Ngàn bức tranh đậm nhạt đủ màu Men nồng nghệ thuật lên mau Nét trên giá vẽ,nét nhàu tâm can
Rượu gợi nhớ cung đàn mĩ tửu Tranh gợi thương bằng hữu tâm giao Dù đời còn lắm hanh hao Rượu và họa sĩ đã vào diễm thi
RƯỢU VÀ THI SĨ Suốt đời ngậm đắng nuốt cay Nỗi buồn thế sự thơ lay lắt vần Chẳng phải khôn,chẳng phải đần Cảm thương thân phận chôn chân giữa đời May thay cảm xúc chưa vơi Thời gian góp mặt rạng ngời thi ca Còn yêu bóng nguyệt phương xa Còn bao dung cõi ta bà dối gian Rượu đời không nén chén tràn Ta còn những phút truy hoan tửu cuồng
GÓC QUÊ Một chút góc quê tĩnh lặng Cho hồn dịu nhẹ em ơi! Bỏ quên náo nhiệt ngoài đời Tìm nơi vắng vẻ khung trời thanh tân Chỉ vài vạt nắng dưới chân Cũng bình yên gấp triệu lần nội đô Trời xanh vô tận mơ hồ Áo tinh khiết mộng chao xô sóng lòng
NGÀY TA VỀ Ngày ta về với đất Phú trời Yên Ảnh chụp vội với bao nhiêu thương nhớ Bạn bè ta cùng một thời sách vở Đến bây giờ vẫn trọn nở cười tươi Ghé qua thôi vẫn thấm đẫm tình người Sóng vỗ vội nhắc một thời xuân sắc Ta giấu kín một nỗi buồn trầm mặc Thời gian đi ai trẻ mãi không già
TỰ NHIÊN Tự nhiên họ đến với thơ tôi Không cần tô điểm nét son môi Đất Phú trời Yên trưa lộng gió Ghi vội trong tim những bồi hồi Phú Khánh ngày xưa tỉnh ghép đôi Rộng thêm kỉ niệm của bạn tôi Xe qua đèo Cả khoan thai chạy Bỗng gợi gió thương của một thời...
SẺ CHIA
Tôi còn những phút sẻ chia
38 ly *với men bia tưng bừng
30 năm phút rưng rưng
Đứa còn đứa mất tưởng chừng hư vô
Thầy về tóc bạc lô xô
Học trò có đứa nhấp nhô sương chiều
Cảm ơn cuộc sống thương yêu
Để cho kỉ niệm nhớ điều xa xưa
CHỤP HÌNH VỚI BẠN CỦA TÔI Tấm hình ghi lại chuyến đi Trời Yên đất Phú gợi gì tâm tư? 43 năm đến bây giờ Bạn cho tôi những tứ thơ dạt dào Dù đời còn nắng hanh hao Một thời trung học mãi vào trang thơ
TIẾNG GUITAR TUYỆT VỜI! Tiếng Guitar của em Tạo những cung bậc dịu êm,sóng vỗ... Nỗi nhớ thương trong một ngày hội ngộ Chứa nỗi niềm phi lộ những thanh âm Tôi thương thằng học trò để râu đậm dưới cằm Những âm hưởng triền miên gợi thì thầm kỉ niệm!
THIÊN ĐƯỜNG TRÊN MẶT ĐẤT Thiên đường không ở đâu xa Ngay trên mặt đất lúc ta đến gần Quên đi danh lợi phù vân Nghe từng lá cỏ dưới chân ấm mềm Thiên đường là lúc gần em Một ngày nắng đẹp êm đềm mây trôi Thả hồn ngắm cảnh ven đồi Đàn cừu ngây dại ngơi ngồi dừng chân
CHẠM... Chạm vào một tách Cà Phê Bỗng nghe kỉ niệm tràn về trong nhau Đã từng chạm đến khổ đau Tình yêu dĩ vãng qua mau nỗi buồn Chạm vào chớp bể mưa nguồn Từng cơn giông bão,suối nguồn thác reo Chạm vào ánh mắt trong veo Ái tình năm tháng về theo lộ trình Chạm vào chuyện của chúng mình Vẫn nghe tinh khiết mộng tình ban sơ
Y NGUYÊN Còn nguyên cảm xúc thuở nào Hương đồng gió nội tràn vào trong thơ Trời xanh thẳm để gợi mơ Bông tươi,áo đỏ như chờ nét duyên Với thơ em vẫn y nguyên Như thời xuân sắc lời nguyền kết đôi Em luôn lay động thơ tôi Quên đi sóng gió để rồi yêu hơn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: