Nhớ về giọt nắng mùa thu
DƯỚI BÓNG THÔNG TRĂM TUỔI (Thân tặng hai bạn của tôi) Dưới bóng thông trăm tuổi Bỗng nhớ về thời thanh niên Cùng chung kỉ niệm sinh viên Cùng chung một miền Thành Cổ Anh và em một thuở Đã yêu và cưới nhau Thời gian sương nhuộm đỉnh đầu Ta tạm bỏ biển lên rừng trong mùa dã quỳ rộ nở Cùng nắm tay nhau đi dưới hàng thông trăm tuổi Nghe tim rộn ràng như từ thuở vừa yêu Hàng thông kia qua phong ba,mưa gió bao nhiêu Vẫn đứng thẳng hiên ngang đầy khí phách Vẫn hướng lên bầu trời xanh trong sạch Không cúi đầu trước thử thách của thời gian Làm chứng nhân cho những đôi tình nhân đi qua đời nhau quá vội vàng Cũng như biết bao bao đôi tình nhân trọn đời gắn chặt Hai đứa chúng mình giờ bền duyên cầm sắt Mong tuổi đời còn hơn cả tuổi thông Mong tình yêu luôn như ngọn lửa hồng Làm ấm mãi đời nhau để mùa đông không lạnh giá
GIÁNG SINH ĐẾN SỚM Chỉ uống Cà Phê thôi cũng thấy giáng sinh đến sớm Hang đá tượng trưng ngày thiên chúa ra đời Vui càng tươi trên những nụ cười Mắt thêm sáng qua sương mù kính mát Thả hồn theo hương Cà Phê ngào ngạt Nắng hồng lên xua hơi lạnh gió đông Đầm Thủy Triều cũng cất lên tiếng hát Khúc hoan ca rộn rã mãi trong lòng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2023 01:30:28 bởi Thanh Vân >
LỐI THƠ Lối thơ cho chị rất riêng Ngược vùng hoài niệm xuôi miền nhớ nhung Như dòng nước trọn thủy chung Mưa đời trong đục vẫn chung lối về Búi cao mái tóc mây thề Hoa vân mấy sắc tràn trề tâm tư Vời trông ai biết mô chừ Khung trời mây xám dường như nhuốm buồn?
NHỮNG GÓC KHUẤT CỦA CUỘC ĐỜI 1.Người đàn ông đi xa về Đưa cho vợ cộc tiền Mắt chị rực sáng lên Nhưng có một vùng đen Đôi mắt kia bỗng trở nên u ẩn Khi chị nghe vương hương phấn lạ Trên áo của chồng còn cả dấu...son môi 2 .Người đàn bà trở về với người chồng đau yếú Bán thân bất toại đã mấy năm trời Đưa tiền cho chồng nén những giọt lệ rơi Sau cánh cổng một người đàn ông đang đợi... 3.Người con trai cùng vợ con về thăm mẹ Có vài chục nghìn lẻ Tặng mẹ mua "quà" Đôi mắt già nua hai hàng lệ nhỏ! 4. Những người đàn ông Trong quán nhậu Bia mồi ngổn ngang Có một ông già tàn tật Ngửa tay xin chút bố thí trong bàn Những đôi mắt lạnh lùng ngó đi chỗ khác! 5.Những góc khuất cuộc đời Mọi nơi mọi lúc Giữa trần ai trong đục Biết ai tỉnh,ai say? R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2023 01:24:01 bởi Thanh Vân >
GỐI MƠ "À ơi…khúc hát chiều nao, Giờ anh thêu gối gửi trao em nằm" ("Nhớ người xa"-Vũ thương Giang) Mùa này bên ấy lạnh căm Gối mơ còn có "nhớ thầm người xa"* Em người thiếu nữ hôm qua Trải bao mưa nắng trong ta xuân hoài Câu thơ muốn viết, loay hoay... Biết bao cảm xúc không ngoài vòng yêu Mãi thương chiếc dải yếm điều Cùng câu quan họ một chiều bến quê Chiến chinh chưa hẹn ngày về Chiếc gối mơ vẫn cận kề bên em? ngng P/s:*Từ của VTG
CHIẾC ĐÈN DẦU MỘT THỜI Đèn dầu một thời bao cấp đã xa Bỗng dưng hiện về trong ta kí ức Những đêm dài không dám thức Vì sợ tốn ...nhiều dầu! Những mùa thi được thức lâu Để học bài và viết thư tình cho em rất ngắn Chiếc đèn dầu đơn sơ nhưng ân tình trĩu nặng Không thể nào quên trong yên ắng vô hình Chiếc đèn dầu nhỏ xinh xinh Cũng nhắc lại chuyện chúng mình thời bao cấp Ngọn đèn dầu em thắp Hai đứa ngồi tâm sự một đêm mưa Hơn 30 năm vẫn nhớ mấy cho vừa Chiếc đèn dầu còn nhắc Ngọn lửa nhỏ thôi in bóng mình trên vách Đêm trôi dần chờ khoảnh khắc của bình minh Ngày nay con cháu của chúng mình Nghe kể chuyện thời bao cấp không khác gì nghe cổ tích Nhưng em ơi!Giữa dòng đời xô dịch Quá khứ đâu dễ dàng chịu ngủ yên
KHÔNG CẦN BIẾT EM QUÊN HAY NHỚ (Viết cho những trái tim yêu của một thời trai trẻ) Vết thương lòng đã êm dịu rồi em Không cần biết em quên hay còn nhớ Tình đôi mình đã yêu nhau một thuở Chôn từ lâu trong đáy mộ hoang tàn Nhớ một ngày em vội bước sang ngang Tôi đang viết bài thơ trong... dang dở Pháo vang xa như trái tim tan vỡ Tôi gượng cười:thôi lấy nhớ làm quên! Có nỗi buồn không thể gọi thành tên Có niềm đau vững bền theo ngày tháng Chắc bây giờ nơi nẻo về dĩ vãng Bóng người xưa khuất tận đáy tim sầu Tôi không bao giờ dám hờn trách ai đâu Trong thẳm sâu mong cầu người hạnh phúc Thôi định mệnh như dòng đời trong đục Những sướng vui,đau khổ bởi phúc phần Hết mưa rồi,nắng ấm trải đầy sân Thơ vừa trọn những vần xưa cảm xúc
CHIẾC NÓN CỜI Tôi thương những chiếc nón cời Tả tơi không làm đổi đời bao thân phận Nắng gắt,mưa rơi Giữa cuộc sống chân bùn tay lấm Câu ca dao không rửa sạch cuộc đời lam lũ quanh năm Mặc ai áo gấm rạng ngời Nhìn em đội chiếc nón cời anh thương Tội nghiệp thay đó chỉ là chuyện văn chương Chiếc nón cời hiện lên trong đời thường khác hẳn Chiếc nón úp xuống đầu người dầm mưa dãi nắng Chiếc nón ngửa ra trên tay người xin bố thí ban ơn Những chiếc nón cời Gợi ý nghĩa thực tế hơn Hiện thân của một đời nghèo khổ?
HOA HỒNG TRONG TUYẾT TRẮNG Hoa hồng trong tuyết trắng Nhớ đến người phương xa Hồng nhan xuôi ngược bôn ba Mùa đông lạnh giá thân ngà ấm không? Thời nay cũng kiếp má hồng Vòng quay thân phận vẫn không đổi dời Câu thơ làm ấm phương trời Mong người viễn xứ nhận lời sẻ chia
NÓI VỚI "BÀ GIÀ NOEL" Bà ơi! Bà đẹp lắm thay Ở đây với cháu đừng bay lên trời Tuần lộc mà có đến nơi Cháu sẽ xua nó,không rời bà đâu Bà ở cùng cháu bấy lâu Đừng bao giờ nghĩ xa nhau nghe bà Noel cháu chẳng cần quà Chỉ cần được nắm tay bà dạo chơi...
DÒNG SÔNG CỦA THƠ TÔI Con sông chảy qua thơ tôi Những dòng cảm xúc bồi hồi tháng năm Em đi mùa hạ trăng rằm Em về mưa đổ lạnh căm thu buồn Ra biển vẫn nhớ về nguồn Đôi bờ bồi lở vẫn luôn dạt dào Từ phương nào Từ phương nào Phù sa bồi đắp ngọt ngào quê hương Bây giờ viễn xứ dòng Thương Mưa giăng lệ trắng vấn vương nỗi niềm Dòng sông lặng trong đêm Những ưu tư cố xứ Những nhớ nhung êm đềm Ủ đầy men tâm sự Người mang xứ sở trong tim Sông Thương viễn cách có tìm về nhau ?
HẠ TUẦN CHO NGUYỆT Em ơi anh quá nóng lòng Không cam đảm nữa chờ mong trăng tròn E rằng giá buốt mùa đông Trong tim không giữ lửa lòng thương yêu Mình vì tinh tú trái chiều Niềm mơ hoang tưởng ai khiêu mộng lòng Khánh Hòa tim lửa còn hong Phút bên em đốt lửa lòng tương tri
CHÚC CHO EM Chúc cho em những hồng ân thiên chúa Qua chặng đường khổ lụy của trần gian Anh ấy đến như thiên thần trời giáng Hạnh phúc vui mở cửa một thiên đàng Thôi quên hết những đau buồn hệ lụy Sông có khúc người có lúc em ơi Đã qua rồi những niềm đau ẩn khuất Giờ yêu thương lấp hết một đoạn đời
TÂM SỰ NGƯỜI LÁI XE ÔM Anh lặng lẽ giữa dòng đời tấp nập Kiếp mưu sinh những tài xế xe ôm Có những sáng buồn thiu,có những chiều ế khách Gục đầu lặng yên,lướt Web đợi bạn hàng Có những đêm thiên hạ rộn ràng Mừng giáng sinh,đón chào năm mới Trong gió rét của mùa đông tê tái Dưới ánh đèn vàng vọt vẫn ngóng mong Cuộc sống vẫn còn những thân phận long đong Ai thấu hiểu nỗi lòng riêng đồng loại Bánh xe ôm lăn giữa chiều hoang hoải Những vòng quay mang nặng nợ áo cơm
XIN ĐƯỢC MỘT LẦN Xin được một lần cùng em đến bến My Lăng Nghe thơ của Yến Lan tràn về với bến sông huyền thoại Ông lái đò già mặc dòng nước buồn xuôi chảy Ngửa mặt nhìn trăng để "gió lén mơn râu"* Tôi không phải một thi nhân đa cảm đa sầu Nhưng yêu lắm nhà thơ của "Bàn Thành tứ hữu" Bến My Lăng đã trở thành trường cửu Trong tứ thơ tuyệt mĩ của Bình Định một thời P/s:* Lời trong bài thơ"Bến My Lăng"của Yến Lan .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2023 18:56:18 bởi nguyenngoat >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: