Nhớ về giọt nắng mùa thu
CÙNG CHÚC MỪNG NHAU Nâng ly nhé bạn thân yêu Nào trà,nào rượu vẫn đều tay lên Tuổi già quái ác kề bên Quấy rầy sức khỏe gợi lên chuyện buồn Trăm phần trăm hãy cạn luôn Đánh bay sầu muộn gọi nguồn trẻ trai Trăm năm đâu phải là dài Trải bao trong đục ,bi hài thế nhân Còn vui trong chốn phàm trần Tuổi hưu kết chặt tình thân một nhà
TÔI MANG NỤ CƯỜI VÀO THƠ Tôi mang những nụ cười vào thơ Của những người đã đi qua dốc bên kia của cuộc đời Nhưng vẫn rạng ngời Giữa tiết trời đông lạnh giá Tôi mang những nụ cười vào thơ Như một sự đồng cảm tất cả Những buồn vui,ngang trái của tuổi xuân xưa Mỗi thân phận không kể hết cho vừa Vì cuộc sống chưa bao giờ là hồi kết... Tôi mang những nụ cười vào thơ Đánh bay những vết ưu tư trên từng khuôn mặt Kéo tuổi trẻ về dẫu kí ức mong manh Cùng chúc nhau những ngôn ngữ chân thành Cuộc sống thêm hương ,đời thêm nhiều ý nghĩa
TỨ QUÝ HƯU CAM HẢI * 1. XUÂN Vẫn còn xuân dù qua thuở thanh xuân Giữ lại nơi đây những ngày đáng nhớ Đã qua rồi những gian nguy trắc trở Nay ta về trong phới phới tuổi lão niên 2. HẠ Những người từng thân quen với sắc phượng hồng Từng nghe tiếng ve kêu trong những ngày vào hạ Phấn trắng bảng đen xin cho qua tất cả Giờ về đây trong ánh nắng rạng ngời 3. THU Người mang áo xanh thay cho sắc vàng thu Khoảng an lành trong bâng khuâng gây nhớ Cơn gió lạ nào chợt dừng trên mái tóc dài bỡ ngỡ Chút luyến lưu nhắc nhớ một thời xa 4.ĐÔNG Trời se lạnh bởi không mang gió rét Tình đậm thêm qua cốc rượu li trà Có cơn mưa nào bỗng chợt bay qua Thêm nồng ấm tình hưu ngày sinh nhật ngng P/s: Hưu Cam Hải của chúng tôi thường tổ chức sinh nhật cho anh chị em trong tổ theo từng quý.
VẦN THƠ CUỐI NĂM CHO CHỊ Chị khen"thơ vẫn còn hay" Là em còn muốn tỏ bày nguồn cơn Chiêm bao diễm mộng chập chờn Câu thương chữ nhớ nhiều hơn vạn lần Diêu Bông chiếc lá phù vân Lại về đây vỗ nhịp vần lời tim Tìm đâu tăm cá bóng chim Mưa rơi tháp lạnh núi chìm trong mây Rượu buồn độc ẩm nhanh say Hồng đào đã hết những ngày Hàn Giang Chị ơi! Năm mới sắp sang Còn tờ lịch nhắc cũ càng chuyện xưa Lạy trời xứ quảng bớt mưa Để hoa kịp rộ độ mùa xuân sang
KỈ NIỆM ĐÃ CÓ TỪ LÂU Anh với em đưa nhau tới quán Cà Phê Có dòng chữ"Nơi kỉ niệm bắt đầu" Nhưng đây không phải là nơi bắt đầu kỉ niệm Kỉ niệm của chúng mình bình thường không cần tìm kiếm Nới có ánh trăng hiền ,mảnh vườn nhỏ quê ta Cánh đồng xanh,cánh cò trắng bay xa Cây cầu xinh trước nhà em anh vẫn thường qua lại Tháng ngày dần trôi tình mình đẹp mãi Kỉ niệm đậm thêm trong áng tóc thơm hương Bây giờ con cháu lớn khôn, vẫn giữ mãi yêu thương Anh gọi đó là kỉ niệm mang sắc hương hạnh phúc
TỜ LỊCH CHƯA RƠI Tờ lịch duy nhất chưa rơi Như đang muốn gởi những lời sẻ san Em ơi! Hãy quý thời gian! Đi không trở lại xuân tàn,thu phai... Trăm năm đâu phải là dài Thoáng như giấc mộng trần ai kiếp người Hãy mau nhặt nụ hồng tươi Đừng để tàn héo vì đời tày gang
Xin cảm ơn Việt Nam Thư Quán,nơi đã tạo điều kiện để tôi có những người bạn thơ ở khắp bốn phương trời ,nơi tôi đã có hơn một nghìn bài thơ được đăng tải tính cho đến thời điểm này và đã được bạn đọc thường xuyên ghé thăm! Xin chúc ban quản lí cùng quý anh chị em,quý thi hữu,quý bạn đọc gần xa một năm mới an vui,viên mãn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2023 18:52:49 bởi nguyenngoat >
BÀI THƠ ĐẦU NĂM TÔI VIẾT Bài thơ đầu năm tôi viết Ảnh hình mang số mười ba* Nhưng đâu phải chuyện xúi quẩy Vọng mong hạnh phúc bay xa Thêm một tuổi mừng hơn là sợ Bất chấp rủi ro bóng xế trăng tà Cảm ơn một bức hình gợi nhớ Niềm vui vẫn nở mãi trong ta
LỊCH MỚI CỦA TÔI Cảm ơn người làm lịch mới cho tôi Không cần đơn đặt hàng,chỉ trái tim đồng cảm Xúc động quá cuộc đời như đơn giản Người thương mình vì mình biết thương ai Tấm lịch ghi thời gian vừa ngắn vừa dài Thời gian của tự nhiên,thời gian trong tâm lí Trong nhịp sống biết bao nhiêu bi hỉ Cảm ơn đời với hạnh phúc giản đơn!
NGƯỜI YÊU CỦA BÁC TÀI CUNG Nàng là dân của vùng đất Khánh Hòa Mang mã số 79B- 022.34 Trong cuộc sống với bao nhiêu bề bộn Nàng chọn ngay anh tài xế Ngọc Cung Đến bây giờ vẫn trọn nghĩa thủy chung Qua bao nhiêu đoạn đường,qua bao nhiêu cách trở Lúc vượt đèo mây,lúc qua bến nhớ Khi mưa đồng bằng,khi gió táp cao nguyên ... Nàng và anh như định mệnh se duyên Trong cuộc sống với lời nguyền son sắt Họ yêu nhau bằng tình yêu bền chặt Đã hiểu nhau nên thông cảm cho nhau Nhiều khi đến nơi ,dưới ánh đèn màu Anh để nàng bên ngoài để vào khách sạn Vì hiểu lòng anh,nên nàng không than oán Đành ngủ dưới trời đêm ướt lạnh cả thân mình Rồi buổi sáng hôm sau trong ánh bình minh Anh vội gặp nàng để điểm tâm buổi sáng Thức ăn-Xăng nạp đầy không bao giờ cạn *Tắm rửa cho nàng để du khách yên tâm Tôi yêu lắm những tài xế có tâm Yêu xe như yêu một tình nhân chung thủy Quý khách đi xe như bạn lòng tri kỉ Suốt những cuộc hành trình bao gian khó vượt qua
VẠT NẮNG ĐẦU XUÂN Trải loang vạt nắng đầu xuân Gợi lòng ta những bâng khuâng vơi đầy Nắng vàng đọng ở trên tay Nhớ bao kỉ niệm tháng ngày bên nhau Ta cho em những niềm đau Em cho ta cả phép màu tình yêu Yêu thương tha thứ đã nhiều Tuổi cao bóng xế chắt chiu tình nồng
CHÚT QUÀ NHỎ CỦA HCH Này đây chút quà nhỏ của Hưu Chuẩn bị gửi những cảnh đời không may mắn Gió đông lạnh vẫn bừng lên bao ánh nắng Bởi chúng tôi còn nghĩ đến tình người Không phải đời bao giờ cũng bừng dậy tiếng cười Không phải loài hoa nào cũng nở tươi khi xuân đến Chúng tôi sống theo trái tim mệnh lệnh Biết yêu thương đồng loại để sẻ chia
ĐỒNG HÀNH CÙNG VỊ TƯỚNG GIÀ VỚI CÁC TUYỂN THỦ VIỆT Ngày mai vị tướng già cùng các chiến binh sao vàng Lên đàng ra nước ngoài thi đấu Bỏ lại sau lưng những hoài nghi,những khen chê tốt xấu... Họ mang trong tim mình một sứ mệnh thiêng liêng Cơn bão chấn thương tràn qua* Quét sạch gần nguyên đội hình với những cầu thủ nổi danh Những lớp đàn anh,từng làm nên một Thường Châu huyền thoại ( Những người đi sâu vào giải đấu 4 năm trước bây giờ ít thấy) Để nhường chỗ cho đàn em lớp kế cận ngày mai Quá khứ qua rồi chỉ còn hiện tại và tương lai Đừng so sánh quá nhiều làm nản lòng những chàng trai trẻ tuổi Họ xa quê nhà cần thêm lời động viên ,an ủi Thắng hay thua đó là chuyện quá thường tình Tôi tin rằng đường tới đỉnh quang vinh Không bao giờ được trải sẵn hoa hồng cùng thảm đỏ Hãy đồng hành cùng đội tuyển của chúng ta với sao vàng cờ đỏ Để nơi xứ người luồng gió mới gọi những chiến công
LỜI TỪ LY ÊM ÁI Người xa về rồi vội vã ra đi Thơ bỗng nhớ lời từ li êm ái Xa quê hương mấy khi em trở lại Men rượu nồng nhớ mãi một mùa xuân Nắng phi trường hôm ấy gợi bâng khuâng Ta đến trễ máy bay vừa cất cánh Trời cam Ranh bỗng trở nên rất lạnh Ngước nhìn lên mãi đến lúc vời xa Em đi rồi trống vắng cả hồn ta Trong hoài niệm quay ngược tìm dĩ vãng Mái tóc thơm vẫn đi cùng năm tháng Ngây hương đời phút êm ái từ li
ĐEN Cuộc đời đen chốn phù hư Ái tình canh bạc đen như đêm dài Đen thêm những sợi tóc mai Đen trong hố mắt tim phai mù lòa Đen như vực thẳm rừng già Bóng con đom đóm bay qua vội vàng Mây đen từng lớp chưa tan Mưa rồi trút xuống bẽ bàng thế nhân Đen bao cát bụi phong trần Đời thơ đã biết bao lần vận đen Thôi thì mặc kệ bon chen Trong đời ai kể trắng đen làm gì
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: